Chị và Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi ôm em vào lòng thật chặt. Nước mắt em rơi ước đẫm cả vai áo tôi. Ừ, thì cứ khóc đi em, nếu đều đó làm em bớt đau, khóc thật nhiều đi em, tôi sẽ luôn là chổ dựa mỗi khi em cần. Người con gái em yêu đã làm em đau đớn thật nhiều. Tình đơn phương, cả tôi và em đều đang đi trên con đường đó. Đến bao giờ mình mới có được hạnh phúc hả em? Tôi ước gì người tôi yêu không phải là cô ấy mà chính là em. Nếu chúng ta yêu nhau thì có phải tốt hơn không? Chúng ta cũng có thể như họ, có thể hạnh phúc như họ ....

Tôi còn nhớ ngày xưa khi bốn chúng ta gặp nhau. Em và nàng là hai chị em cùng tôi và người bạn thân của mình luôn bên nhau. Rồi tình cảm dần dần hiện diện trong lòng tôi. Tôi yêu nàng, người con gái mong manh như giọt sương. Nàng đẹp, đẹp một cách dịu dàng tinh khiết . Còn em, em đẹp như loài hoa dại ven rừng , và trái tim em cũng đơn sơ như vậy. Em yêu người bạn thân của tôi, nhưng tôi và em không có cơ hội để nói ra tình cảm của mình . Họ đến với nhau trong một buổi chiều cuối thu. Ngày họ nói cho em và tôi biết, tôi đã nén cơn đau của mình xuống, nở một nụ cười thật tươi rồi chúc mừng cho họ . Tôi không quên nhìn em, tôi hiểu trái tim em đau như thế nào và tôi đi lại kéo em ôm vào lòng . Họ nhìn tôi và em ngạc nhiên nhưng rồi họ nghĩ tôi và em cũng như họ, chúng tôi đang yêu nhau. Tôi và em không đính chính, điều đó cũng tốt thôi. Em bấu chặt tay mình vào vai tôi, dù đau lắm, nhưng tôi vẫn để yên. Thật buồn cười phải không? Tim tôi đau hơn nổi đau thể xác rất nhiều.

Chúng tôi vẫn đi chơi đều đặng với nhau. Nhìn họ âu yếm, tôi và em quay mặt đi, tay tìm tay nhau siết chặt . Giá như em và tôi yêu nhau, thì tốt biết mấy

-Em ăn kem không? Chị đi lấy kem cho em nhé.

Em nhìn tôi gật đầu . Trước mặt họ chúng tôi là đôi tình nhân hoản hảo, nhưng cái vẻ bề ngoài luôn che mờ sự thật bên trong.

-Kai với út dễ thương ghê, sao không cho tụi này biết sớm hơn. Có phải đã quen trước khi tụi này quen nhau không?

Tôi nghe người bạn thân của mình hỏi và quay sang nhìn em mà không khỏi chua xót . Đôi khi tôi lại ghét những cuộc đi chơi với 4 người như vậy . Em không còn là em nữa, tôi thích chỉ khi tôi và em bên nhau, em sẽ không phải kiềm chế mỗi khi em muốn khóc .

-Kanna, kem em đây

Tôi lấy tờ giấy bọc ly kem lại cho em cầm để khỏi bị lạnh . Giang lên tiếng nửa như thật nữa như giểu cợt.

-Chu đáo thế, cũng may là Kurma yêu Gen rồi chứ nếu không sẽ yêu Kai mất.

Tôi khẽ nhếch môi còn nàng nhìn tôi, khi tôi quay lại bắt gặp ánh mắt nàng nhìn tôi, nàng quay đi

-Vậy Gen hãy chăm sóc Kurma tốt hơn thì sẽ giữ được người yêu của mình, phải không em?

Tôi quay qua nhìn em rồi lau nhẹ đi ít kem dính quanh vùng miệng em. Tôi và em nhìn nhau mỉm cười không hay có hai đôi mắt khó chịu nhìn chúng tôi. Ăn kem xong tôi và em muốn đi dạo nên Gen và nàng về trước . Ngồi phía sau xe, em áp mặt vào vai tôi. Tôi biết rằng em đang khóc vì tôi cảm thấy thật lạnh ở nơi đó khi gió thổi ngang qua . Tôi vòng một tay của mình ra sau ôm em. Tôi đưa em đến nơi quen thuộc của hai đứa và ngồi xuống . Cả hai ngước nhìn lên trời, các ngôi sao chen đua nhau tỏa sáng . Em ngã đầu lên vai tôi nói.

-Sao người em yêu không phải là Kai? .

Tôi ôm em, bông hoa dại của tôi

-Chúng ta không yêu nhau vì tình yêu chúng ta đã dành cho người khác, nhưng Kanna, Kai sẽ luôn ở bên em, sẽ là bờ vai cho em khóc, là chỗ dựa khi em cần . Kai sẽ như vậy cho đến khi em hạnh phúc

Vai em khẽ rung lên, tôi siết chặt cái ôm của mình rồi nhắm mắt lại . Đôi hàng nước mắt chảy dài trên má .

*****

Gen nắm tay nàng đi trong im lặng . Gen đang suy nghĩ điều gì đó còn nàng đang muốn đọc suy nghĩ của Gen. Nhưng rồi nàng dừng lại làm Gen giật mình.

-Chuyện gì vậy Kurma?

Nàng nhìn Gen, cái nhìn như xuyên thấu suy nghĩ của Gen và cả trái tim Gen

-Gen đang suy nghĩ điều gì ?

Gen mỉm cười nói

-Không gì đâu, có ít việc trong công ty làm Gen suy nghĩ thôi, em đừng lo

Nàng cười khẩy

-Gen nghĩ em là con nít sao? Hay Gen cho rằng em là một người hời hợt không biết rằng người yêu của mình đang có tâm sự mà không cho mình biết sao?

Gen không muốn làm nàng nổi giận nên giải thích

-Gen không có gì đâu, em hãy tin Gen.

Nàng giụt tay mình ra khỏi tay Gen, nàng nói không cảm xúc.

-Có phải Gen yêu Kanna không?

Gen hoảng hốt nhìn nàng

-Không..không có ...sao em lại nói vậy ?

Nàng buồn bã nói.

-Em có thể nhìn thấy điều đó qua mắt Gen. Cách Gen nhìn Kanna, cách Gen khó chịu khi Kai chăm sóc em ấy . Và cả nụ cười hạnh phúc khi Gen thấy em ấy cười . Nếu đã yêu em ấy thì tại sao còn đến với em?

Gen kéo nàng ôm vào lòng.

-Không có đâu, em đừng nghĩ như vậy . Người Gen yêu là em Kurma. Gen chỉ coi Kanna như em gái mình thôi.

Nàng đẩy Gen ra.

-Em biết những điều em nói là đúng, nhưng Kanna đã có Kai rồi, Gen đừng phá hạnh phúc của họ . Em nghĩ chúng ta cũng nên giải quyết tình cảm của mình đi. Em nghĩ nếu không yêu nhau, tốt nhất hãy làm bạn với nhau.

Nàng nói rồi bỏ mặc Gen đứng đó . Đêm ấy nàng nhận được rất nhiều tin nhắn từ Gen

"Xin em đừng nói lời chia tay với Gen, Gen rất yêu em Kurma"

"Chúng ta đang hạnh phúc mà, em hãy suy nghĩ lại nhé

"Gen rất yêu em "

"....."

Nàng vứt vào một xó . Nàng cảm thấy mệt . Rồi nàng nghe tiếng cửa mở, nàng biết là em gái nàng đã về . Nàng nhắm mắt lại cho đến lúc thiếp đi lúc nào không hay.

********

Hôm nay là sinh nhật em, cả bốn người chúng tôi đi ăn nhà hàng chúc mừng . Trong bửa ăn, Gen chăm sóc cho nàng và chỉ nhìn nàng mà thôi. Điều đó là em rất buồn nhưng em vẫn gượng cười . Có lẽ tôi và em đã đóng bộ phim này lâu quá nên diễn xuất cũng tốt hơn rất nhiều . Tôi cũng chăm sóc em nhưng tôi biết nó không thể xoa dịu nổi đau trong tim em. Vì sao tôi biết ư? Vì tim tôi cũng đang rất đau. Nó bóp nghẹt làm cho tôi muốn ngat thở, nhưng tôi không thể kéo em đi vào lúc này dù rằng tôi rất muốn . Tôi không thể chịu được nụ cười gượng ấy của em. Hôm nay là sinh nhật của em mà, em cần phải có niềm vui trọn vẹn đêm nay.

-Chúng ta nhảy đi.

Em nhìn tôi rồi nhìn bàn tay tôi đang đưa ra, em bỏ tay mình vào đó rồi chúng tôi đứng dậy . Có nhiều cặp cũng đang ôm nhau nhảy nên chúng tôi đi tìm một góc thật khuất . Tôi ôm em, dùng tay mình xoa nhẹ lên lưng em thì thầm.

-Em có muốn ra khỏi đây không Kanna?

Em gật đầu . Tôi và em đi lại nói với Gen và nàng

-Kai phải đưa Kanna đi đến nơi này, xin lổi hai người nhé

Gen nhìn em định nói gì nhưng thôi. Nàng cầm tay em gái mình dịu dàng

-Chúc em sinh nhất vui vẻ Kanna. Quà chị dành cho em để ở nhà, tối nay chúng ta mở ra nhé . Em đi chơi với Kai vui vẻ.

Nàng quay sang nhìn tôi.

-Chăm sóc em ấy giúp em. Chúc hai người vui vẻ.

Tôi không trả lời nàng và kéo em đi. Tôi thấy được nàng có điều gì đó không được vui, nhưng tôi biết Gen sẽ có cách làm cho nàng vui. Tôi không nên suy nghĩ nhiều quá về những việc kể như là thừa thải .

Còn nàng và Gen ở lại . Cái không khí ngột ngạt làm nàng khó chịu nên nàng nói với Gen

-Kurma về trước đây

Gen kéo tay nàng lại.

-Gen đưa Kurma về

Nàng gật đầu và để yên tay mình trong tay Gen. Khi cả hai đến trước cửa nhà nàng, nàng đưa tay sờ má Gen, nàng nói

-Gen sẽ luôn có một ví trị quan trọng trong tim Kurma, dù Kurma yêu Gen Kurma nghĩ cũng đã đến lúc chúng ta nên dừng lại .

Nói xong nàng quay đi để Gen đứng đó một mình . Gen nhìn bóng nàng khuất sau cửa rồi lầm lủi quay đi. Nàng nói đúng, Gen cứ nghĩ rằng Gen yêu nàng nhưng thật ra người Gen yêu chính là em. Rồi Gen tự hỏi nếu bây giờ Gien cướp em khỏi tay tôi thì có quá ích kỷ không? Và em có chấp nhận Gen không khi trong tim em có hình bóng tôi trong đó? Em sẽ nghĩ sao nếu đến với Giang khi làm đau chị gái mình . Có lẽ Gen không biết rằng em yêu Gen, nếu không Gen không phải khổ sở lo lắng đủ điều như vậy . Quả thật đầu óc Gen bây giờ rất rối reng. Gen không biết Gen phải làm gì nữa .

Tôi đưa em đến nơi mà tôi và em rất thích . Tôi bịt mắt em lại rồi đếm

-1.....2.....3

Khi tôi thả tay ra, em nhìn những gì trước mắt mà không khỏi ngạc nhiên. Ở đó thức ăn đã được bày sẵng . Rãi đầy trên bàn là những cánh hoa hồng và đèn cày được đốt xung quanh . Bong bóng với đủ màu sắc đang bay trên cao cùng gió. Em quay sang nhìn tôi mỉm cười

-Cảm ơn Kai

Tôi nhẹ nhàng ôm em vào lòng .

-Hôm nay sinh nhật em mà . Hãy hứa với Kai em không được khóc nữa . Hãy thật mạnh mẽ lên, được chứ?

Em gật đầu rồi dùng tay quẹt đi những giọt nước mắt trên mặt em.

-Em hứa, em sẽ không khóc nữa.

Chỉ cần em nói vậy đủ rồi . Tôi tin em sẽ làm được . Đêm đó, tôi thấy em cười nhiều hơn. Tôi cũng nghe lòng mình lâng lâng một niềm hạnh phúc mong manh. Tuy không nhiều nhưng quá đủ đối với tôi bây giờ. Ăn xong, tôi đưa em về nhà . Đứng trước cửa, tôi đặc vào trán em một nụ hôn.

-Sinh nhật vui vẻ, chúc em mỗi ngày có thêm nhiều niềm vui. Kai tặng cho em đây. Ngủ ngon nhé.

Em ôm tôi thật chặt rồi hôn lên má tôi.

-Cảm ơn Kai đã luôn bên em.

Tôi mỉm cười rồi lái xe về nhà, khi vừa mở cửa tôi không hay Gen đang ngồi ở chiếc xích đu nên khi Gen lên tiếng không khỏi làm tôi hoảng hồn.

-Kai

Tôi lấy lại bình tỉnh nhíu mày nhìn Gen.

-Sao Gen lại ở đây?

Gen không trả lời tôi. Tôi đi lại định mở đèn lên nhưng Gen nói.

-Đừng Kai, Gen thích như vậy hơn

Tôi đi lại ngồi xuống bên Gen

-Có việc gì vậy ?

Gen không nhìn tôi hỏi

-Kai mới đưa Kanna về nhà à ?

Tôi gật đầu

-Đúng vậy, mà sao Gen lại ỡ đây? Khuya rồi đó, hay Kai đưa Gen về nhé.

Gen chụp tay tôi như cản lại

-Đừng, Gen không muốn về nhà vào lúc này . Kurma chia tay với Gen rồi.

Tôi ngạc nhiên nhìn Gen

-Sao lại như vậy ?

Gen bật khóc

-Em ấy nói rằng Gen và em ấy chỉ nên làm bạn vì Gen không yêu em ấy.

Tôi thở dài

-Gen có yêu Kurma không?

Gen cắn môi

-Gen không biết

Tôi thật sự rất muốn đánh cho Gen một trận vào lúc này . Gen có biết rằng Gen đã lấy đi người tôi yêu nhất và tôi tưởng Gen sẽ đem hạnh phúc đến cho nàng, bây giờ tôi hỏi thì Gen lại nói rằng Gen không biết, nhưng rồi tôi lại không nở làm như vậy

-Kai nghĩ chỉ có Gen mới biết được rằng Gien yêu Kurma hay không. Gen nên về nhà và ngủ một giấc cho tỉnh táo rồi sáng mai đến tìm Kurma nói chuyện

Giọng Gen nhẹ tênh

-Kurma nói rằng Gen yêu Kanna

Tôi nghe tim mình thắt lại khi nghe những lời Gen vừa nói

-Kurma nói đúng không?

Gen cu1i đầu , tôi gắt

-Kurma nói đúng không?

Dường như tôi to tiếng làm Gen sợ hãi nên Gen ấp úng

-Gen ....Gen....

Thấy vậy rồi càng bực tức hơn nữa.

-Có không?

Gen gật đầu, tôi cố dịu lại

-Từ khi nào Gen nhận ra điều đó ?

Gen nắm chặt tay mình trả lời

-Gen nghĩ từ khi Gen thấy được sự chăm sóc và ánh mắt Kai giành cho Kanna. Gen đã ghen với những điều đó . Những lúc Kanna buồn, Gen cũng cảm thấy buồn rồi khi em ấy vui, Gen cảm thấy vui lây vớI niềm vui đó . Gen không biết từ bao lâu nhưng thật sự em ấy chi phối suy nghĩ của Gen rất nhiều .Gen phải làm sao đây? Gen xin lỗi Kai. Gen biết Kai và Kanna yêu nhau, và Gen cũng cố gắng yêu Kurma như vậy, nhưng Gen không thể.

Tôi cười khẩy

-Gen không thấy mình ích kỷ sao? Vậy lúc trước đến với Kurma, Gen yêu chị ấy chứ ?

Gen thở dài:

-Lúc trước đến với Kurma, Gen nghĩ mình yêu em ấy . Gen muốn bảo vệ khi thấy chị ấy yếu đuối, nhưng khi ở chung, Gen mới biết rằng Kurma rất mạnh mẽ không yếu đuối như Gen nghĩ . Gen dần nhận ra rằng Gen không yêu Kurma, đó chỉ là sự rung động nhất thời mà thôi

Tôi nhìn Gen

-Gen sai rồi . Cả hai chị em họ đều yếu đuối, Gen thật sự không hiểu ai hết . Gen chỉ quan tâm quá nhiều đến bản thân Gen mà không nghĩ đến cảm giác của những người xung quanh. Đã đến lúc Gen nên đi về rồi đó . Kai mệt rồi.

Tôi mở cửa rồi đi vào nha mặc Gen ngồi đó. Không ai hiểu rằng, tôi cũng có những lúc yếu đuối của riêng mình và bây giờ tôi đang rất muốn khóc. Tôi còn đang đứng dựa vào tường thì điện thoại reo. Nhìn số tôi hơi ngạc nhiên nhưng rồi áp lên tai mình.

-Kai nghe đây

-..........

-Kurma à ......

-Em đến với Kurma được không? Chị ....

-Chị đang ở đâu, Kai đến liền đây

Cụp điện thoại xong, tôi chạy nhanh đến nơi mà nàng vừa nói. Trước mặt tôi là nàng, với dáng vẽ trông thật cô đơn. Tôi đi lại ngồi xuống bên nàng.

-Chị xin lổi vì đã làm phiền Kai

Tôi vổ nhẹ vào vai mình. Nàng như hiểu tôi muốn nói gì rồi ngã vào lòng tôi ôm chặt, nàng bật khóc . Tôi xoa nhẹ lưng nàng và để yên cho nàng khóc. Tôi ao ước được nàng ôm như thế này, nhưng cái ôm đầy hạnh phúc chứ không đau đớn như vậy .

-Gen không yêu chị. GEn đã dần nhận ra rằng Gen yêu Kanna.

Tôi đẩy nàng ra nhẹ nhàng lau nước mắt cho nàng.

-Chị đã làm rất đúng Kurma à, nếu người đó không thuộc về chị thì nên để cho họ ra đi

Nàng hỏi tôi:

-Nhưng Kai và Kanna yêu nhau, em sẽ bảo vệ tình yêu của em chứ ?

Tôi cười buồn

-Kanna không yêu Kai. Người Kanna yêu là Gen.

Nàng mở tròn mắt nhìn tôi

-Như vậy Kai và em ấy chỉ đóng kịch

Tôi gật đầu

-Đúng vậy, Kai không thể nhìn em ấy đau khổ khi người mình yêu luôn quan tâm chăm sóc cho chị gái của mình nên Kai muốn chia sẻ nổi buồn với em ấy.

Nàng nói trong đau đớn

-Thì ra chị là một người chị tồi tệ . Cả em gái mình yêu ai cũng không nhận ra rồi lại vui vẻ hạnh phúc trong khi em gái mình lại phải nén nổi đau vào lòng . Nhưng giờ cũng tốt rồi, em ấy có thể có được người em ấy yêu thương. Cuối cùng thì em và chị đều làm người cao thượng. Đều để cho người mình yêu đến với nhau.

Tôi đứng dậy, mắt nhìn về phía trước

-Lúc trước thì là vậy nhưng giờ thì không phải, vì người Kai yêu không phải là Kanna

Nàng nhìn tôi chờ đợi tôi nói tiếp, không để nàng thất vọng tôi thì thầm

-Người Kai yêu là chị Kurma.

Nàng ngỡ ngàng nhìn tôi rồi nàng đi lại đánh lên vai tôi, nàng cứ đánh còn tôi cắn răng chịu những cơn đau do nàng mang lại

-Tại sao bây giờ mới nói ra? Tai sao lúc trước em lại không nói cho chị biết rằng em yêu chị? Tại sao lại phải để mọi thứ rối tung như thế này ? Tại sao?

Nàng đánh tôi cho đến khi mệt rồi nàng ôm tôi thật chặt . Miệng vẫn không ngừng nói

-Em thật xấu, tại sao cứ im lặng ôm những nổi buồn vào lòng như vậy ? Tại sao

Tôi cõng nàng về vì nàng đã quá mệt . Hôm nay nàng đã khóc nhiều quá rồi . Chúng tôi im lặng đi bên nhau. Trước khi vào nhà nang nói với tôi.

-Chúng ta hãy đóng một vai diễn nhé . Hãy là người yêu của nhau để cho GEn và Kanna không cảm thấy tội lỗi khi đến với nhau.

Tôi gật đầu đồng ý . Vai diễn này tôi cũng đã diễn rất tốt với em nên diễn lại với nàng thì cũng chẳng sao.

Không biết mọi việc có phải đang quay lại như thời điểm vốn thuộc về nó hay không, nhưng tôi và nàng bây giờ đang tạo cơ hội cho Gen và em ấy đến với nhau. Đôi lúc em cảm thấy ngại nhưng rồi dần dần tình cảm lấn đi cả lý trí của em. Có lẽ em yêu Gen nhiều và tình yêu Gen dành cho em cũng không thua gì nên cả hai không còn mặc cảm khi đến với nhau nữa. Riêng nàng thì nàng dành thời gian đi chơi với tôi nhiều hơn. Cũng đúng thôi, nàng đang đóng vai làm người yêu của tôi kia mà . Đôi lúc tôi thấy đôi mắt buồn bả của nàng nhìn Gen và em, nên tôi cố gắng chọc nàng cười nhiều hơn. Chúng tôi thường đi dạo biển, tôi hay hát cho nàng nghe, mỗi đêm tôi ru nàng vào giấc ngủ. Chúng tôi không đi quá giới hạn của một người bạn khi chỉ có hai người. Dần dần tôi thấy được rằng nàng có thể nhẹ lòng hơn lúc trước . Tôi cảm thấy vui vì đã làm nụ cười của nàng không còn gượng gạo nữa .

Có một đêm tình cờ tôi đem chiếc bánh mình vừa làm sang cho nàng thì thấy đang đứng nói chuyện với một người con gái . Không biết cô ta nói gì nhưng nàng cười thật tươi. Rồi cô ấy dùng tay sửa lại mái tóc cho nàng . Tôi đứng nhìn, miệng nở nụ cười nhưng nước mắt lại rơi. Tôi tự nói với mình "mày làm được rồi đó, cả em và nàng bây giờ đều đã hạnh phúc . Nàng đã thả trôi tình cảm của nàng trong quá khứ đi rồi thì mày cũng nên làm tương tự đi" Tôi quay xe lại và lái đi. Trời hôm nay tối quá, sao không còn chen chúc nhau tỏa sáng nữa .

Bây giờ tôi đang ngồi trên máy bay. Tôi bỏ lại mọi thứ phía sau lưng mình. Chỉ có ra đi tôi mới có thể làm lại từ đầu được mà thôi. Ở đây tôi sẽ không thể nào quên nàng được. Trước khi đi, tôi có để thư lại cho nàng, em và Gen.

"Gen và Kanna thương!

Khi hai người đọc thư này thì Kai đã đi rồi. Kai chỉ mong cả hai hạnh phúc và nắm giữ nó thật chặt.

Đừng để nó trượt khỏi tầm tay nhé. Như Kai đây, tìm kiếm mãi mà chẳng thấy hạnh phúc đâu. Kai biết Gen rất yêu Kanna và sẽ đem hạnh phúc đến cho em ấy. Hy vọng lúc Kai quay trở về, sẽ không còn thấy Kanna buồn bã mà thay vào đó là một Kanna vui vẻ và tràn đầy tình yêu.

Gen à, chăm sóc cho em ấy thật tốt nhé

Kanna, Kai nói sẽ luôn là chổ dựa cho em những lúc em cần và khi khóc sẽ luôn cho em mượn bờ vai, nhưng bây giờ Kai nghĩ em không cần nữa rồi. Gen sẽ đem hạnh phúc đến cho em, Kai biết chắc như vậy. Kai sẽ luôn nhớ đến em, người em bé nhỏ kiên cường của Kai . Hãy luôn vui vẻ em nhé .

Yêu hai người nhiều.

Kai"

"Kurma yêu!

Chị sẽ không buồn khi Kai ra đi chứ? Chị sẽ không khóc phải không? Kai chỉ đi tìm một ít bình yên cho tâm hồn mình rồi một lúc nào đó Kai sẽ lại về bên chị. Lúc đó biết đâu chị đã có một gia đình hạnh phúc như chị hằng mong muốn rồi. Kai rất vui vì đã ở bên chị những ngày qua. Đó là những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời Kai. Tình yêu Kai dành cho chị sẽ không bao giờ thay đổi. Người con gái Kai yêu. Thật lòng Kai rất muốn ở bên chị, mang hạnh phúc đến cho chị, nhưng Kai biết rằng chị không cần Kai. Kai chọn cách ra đi vì Kai biết mình quá yếu đuối khi ỡ bên chị. Kai sợ mình sẽ không quên được chị và biết đâu sẽ làm chị chán ghét Kai mất. Chị biết không? Kai rất sợ chị khóc, Kai sợ chị buồn, sợ chị không vui, nhưng giờ Kai yên tâm rồi. Chị đã có lại được nụ cười như thuở ban đầu. Chị cũng đã có tình yêu mới. Kai mong rằng người này sẽ đem hạnh phúc và niềm vui đến cho chị. Kai sẽ không sao đâu, chị đừng lo. Bốn người chúng ta mãi là bạn tốt của nhau. Kai rất mong một ngày nào đó cả bốn chúng ta sẽ ngồi bên nhau ôn lại kỷ niềm ngày nào. Rất mong được như vậy. Kai yêu chị, yêu rất nhiều ....Có lẽ Kai ích kỷ khi nói ra điều này, nhưng Kai xin một gốc nhỏ trong tim chị được không? Nhỏ thôi để chị sẽ không bao giờ quên Kai.

Yêu chị,

Kai...."

Tôi lấy tay quẹt đi nước mắt trên má mình rồi thì thầm.

-Baka quá, cứ khóc hoài

Rồi tôi nghe giọng nói thật quen bên tai mình

-Đúng rồi, rất là baka

Tôi quay lại và không khỏi ngạc nhiên khi nàng đang ngồi kế bên tôi

-Sao chị lại ở đây

Nàng bỏ chiếc kinh mát của mình vào giỏ rồi trả lời.

-Không phải Kai đang chạy trốn hay tìm cách quên đi tình yêu trong quá khứ của mình sao? Chị cũng vậy. Trong quá khứ chị có yêu một người, nhưng người đó chỉ biết im lặng không nói gì cả để cho chị nghĩ rằng người ấy không yêu chị và chị đã đến với người bạn thân của người ấy, nhưng rồi khi chị đau buồn nhất người ấy nói rằng người ấy yêu chị. Kai thấy buồn cười không? Nhưng chuyện đáng cười hơn nữa là người ấy giúp chị nhận ra rằng hạnh phúc vẫn luôn quanh chị, người ấy cho chị cảm giác an toàn khi đi bên cạnh người ấy, nhưng một lần nữa người ấy lại bỏ chị ra đi. Kai nghĩ chị có nên đi theo Kai tìm cách quên người ấy không?

Tôi chụp tay nàng lắc lắc đầu.

-Không..không....đừng quên. Kai xin chị đừng quên người ấy. Cái người ngốc nghếch kia. Hay chúng ta đi về nhé, đi về tìm người ấy đánh một trận.

Nàng cũng bắt chước tôi lắc lắc đầu mình

-Chị không thể phí một cái vé máy bay khi chưa học cách quên tình yêu đó đi được. Xin lổi em nhé.

Nàng nói rồi nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Tôi dụi mặt vào cổ nàng.

-Xin lổi chị mà ...đừng đi nhé, chúng ta về nhé.

Nàng nhéo yêu vào mũi tôi.

-Chúng ta đi du lịch. Coi như là đi hưởng tuần trăng mật sớm đi.

Tôi nhẻo miệng cười, đá lông nheo với nàng.

-Tuần trăng mật??

Nàng ký nhẹ vào trán tôi.

-Bỏ cái ý nghĩ đen tối của em đi. Chị còn chưa phạt em đó.

Tôi nắm tay nàng rồi đan tay tôi vào đó. Tôi không quan tâm nàng sẽ tôi như thế nào và phạt ra sao nhưng miễn rằng tôi có nàng bên cạnh là đủ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro