Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em đi trong chiều lộng gió~~~.... Hắt xì!!!!"

Tiết trời tháng 12 lại bảo ấm áp đi! Lạnh thế cha thấy mẹ luôn!

Xán Liệt mặc 5 lớp áo mà toàn áo màu trắng, người cậu nổi cộm kết hợp với cái mũ tai gấu.... A! Chú gấu Bắc Cực đáng yêu a!

Hôm nay hắn không có đi học a! Chán quá đi aaaaaa!!!!!!!

Xán Liệt lủi thủi lết chân bước đến trường.

" Anh là Xán Liệt?"

Cậu quay lại nhìn cái người gọi mình.... A! Quen quen.... À méo nhớ....

Thấy cậu ngu người, trên mặt viết chữ :" Mày là ai?"

" Em là Lộc Hàm đây... Anh quên nhanh vậy..."

" À!!!.... Méo nhớ -_-"

Lộc Hàm đến bó tay.

Thế Huân từ sau đi đến nâng cả người Lộc Hàm rồi vác lên vai, lững thững bước đi.

.... Ừm.... A! Là bồ nhí của thằng Thế Huân a!!! Chậc chậc... thời gian làm mai một trí nhớ ta rồi....

————-

Tại căng-tin:

" Hê nhô! Huân nhi và bồ nhí của Huân!"

Thế Huân và Lộc Hàm đang tìm chỗ ngồi thì bị cậu vẫy vẫy cũng đành đi đến.

" Vợ ngồi đây đợi chồng lấy đồ ăn"

" Vâng"

Thế Huân vừa rời đi Xán Liệt liền nhổm người ghé sát tai Vũ Lộc.

" Này này!!! Sao cưa được cái thằng mặt than như nó thế bé!"

Lộc Hàm giật nảy mình, lùi ra sau, che tai đi, ai bảo tai cậu rất nhạy cảm đi!

" Ưm.... Em không biết"

" Xạo ke!"

" Em không biết thật mà..."

" Hứ! Cho anh số của bé đi"

" 016xxxxxxxxxx"

—————

Lộc Hàm vào lớp, vừa mở điện thoại ra, đập vào mắt cậu là hơn chục tin nhắn.

Liệt Dương: Ê ku! Nhận được tin nhắn chưa? – 3 phút trước.

Liệt Dương: Ê! Trả lời đê! – 2 phút trước.

Liệt Dương: Mày khinh nhau hả? – 1 phút 59 giây trước.

Liệt Dương: Ê ê ê rep đi mừ!!!!- 1 phút trước.

Liệt Dương: Anh đang ủy khuất aaaa!!! – 30 giây trước.

Liệt Dương: Rep đi em yêu.... – 15 giây trước.

Lộc Hàm lắc đầu ngao ngán....

————

" Pít pít"

Vừa nghe thấy tiếng chuông, Xán Liệt liền vội vã mở điện thoại.

Lộc bồ nhí: Đã rep.

Cậu cau mày.

Liệt Dương: Sao bé nhắn ngắn quá vậyyy!!!

Lộc bồ nhí: Thì anh bảo em rep mà...

Liệt Dương: .... Ờ ờ... mà sao bé cứ gọi là " anh' thế?

Lộc bồ nhí: Em nhảy lớp.

Liệt Dương:   Ừ.... Ê ê!!!.... Kể anh nghe chuyện tình yêu tình báo của mấy người đi!!!

Lộc bồ nhí: Thật sự không có gì để kể...

Liệt Dương: Đừng dấu anh à nha!... Kể điii!!! ( Icon háo hức)

Lộc bồ nhí: ( Icon xấu hổ) Ừm thì... Anh ấy đến ăn cơm nhà em một lần rồi.... Ừ thì... tóm lại là... Ừm... Anh ấy ăn xong cũng ở qua đêm luôn...

Liệt Dương:... Ấy chưa?

Lộc bồ nhí: Dạ? Ấy là gì?

Liệt Dương: ( Icon max xấu hổ) Thì ấy đó... cái ấy.. ấy ý.. eo ơi ngại thế!!!..>
Lộc Hàm: .... A? ( Icon mặt ngu)

Liệt Dương: Xếp hình chưa? ( Icon nghiêm túc)

Lộc bồ nhí:.... Em lớn rồi không có chơi trò đó....

Liệt Dương: ( Icon lật bàn) Này nhé không phải giả nai a! Tức là cái gì đó của hắn đã vào cái gì đó của bé chưa!!?? Ách... ý anh là... cái... lồi lồi.... cắm... vào ... cái lõm lõm ấyyyy... hihihiii

Lộc bồ nhí: ( Icon mặt ngu tập 2).... Thôi kể về anh đi!

Liệt Dương: Anh hả? Biết người yêu anh không?

Lộc bồ nhí: .... Gái ạ?

Liệt Dương: Trai a!!!!!! Ngô Diệc Phàm á á!!!! Đẹp trai lai láng đó!!!.... Đồ quỷ sứ hà!!! Eo ơi ngại quá >
Lộc bồ nhí:...... Em biết.. Huân có kể.

Liệt Dương: Thì đó... mà bé thử gợi ý cho anh cách hâm nóng tình yêu của hai đứa điii >
Lộc bồ nhí: Sao anh không thử mời anh ấy đến nhà anh... xong chơi cái trò " Xếp hình" hay cái " lồi lõm" gì đấy ý?

Liệt Dương:  .... Aaaaa!!! Đồ dâm ô! Đồi bại! Anh là trẻ vị thành niên á á á!!! Không được đâu anh còn phải học bài! Không dám đâu! Hổng dám đâuu!!!.

..... 15p sau Lộc Hàm vẫn chưa rep làm cậu rất bực a!

" Pít... pít"

Lộc bồ nhí: Mày cút ngay.

Liệt Dương:....? A?...

Lộc bồ nhí: Liệu thần hồn mày đấy.

Liệt Dương: Thế Huân... hả? ( Icon mắt tròn xoe)

Liệt Dương: Này này!!! Nghe tao a! Tao chỉ chỉ bổ sung kiến thức cho em ấy thôi!!!!

( Tin nhắn không thể gửi vì số máy đã chặn bạn)

..... Phắc!... a! Sao không thử mời anh ấy đến nhà mình a!!!!... rồiiii... ahiuhiuuuuuu ngượng ghê ý!!!!

————-

" Aloo!!! Ông xã đến nhà em ăn cơm đi a!"

"..... Hả?"

" Đến nhà em ăn bữa cơm thân mật đi a!"

" Anh ốm...."

" Nằm im đó! Em đến bây giờ đây!!!!"

—————–

Đây không phải là lần đầu tiên cậu đến nhà hắn nhưng mà.... tim vẫn đập mạnh vậy!!!

" Cạch" – Cậu mở cửa tiến vào phòng hắn.

" Ahihihihi bà xã tới chăm sóc ông xã a!"

Hắn lúc này mới lười nhác mở mắt.... xong lại nhắm chặt mắt lại!

" Em mặc cái gì thế?"

Cậu nhìn lại người mình... Áo y tá màu hồng khoét ngực để lộ hai nụ hồng xinh xắn a.... Ách..... có dài quá không khi mà chỉ dài đến mông?.... Chân... a chân chuẩn trắng mà? Xem nhá! Còn thon dài mịn màng đến từng xen-ti-mét!!!.... Hình như còn thiếu kim tiêm!

" Em tưởng anh thích vậy mà?"

" Anh có nói thế hả? Thế làm ơn đâm chết cái thằng " Anh thích thế" đi!"

" Ứ!" – Cậu mon men đến gần giường hắn.

Hắn cảm thấy đệm lún xuống... biết cậu đang đến gần thì tự động nhích ra xa.

" Thay quần áo đi!"

" Eo eo thích thấy má mà còn ngại a!!!! Anh tưởng em thích mặc vậy hả!!!??... Chiều theo sở thích của anh thôi!!!"

" Anh không có sở thích biến thái đến thế... Oách... đừng có lại gần anhh!!!"

Càng bị cự tuyệt cậu càng bò đến gần hắn.

Hắn biết mình chỉ cần nhích ra thì sẽ lăn thẳng xuống nền... Thôi vậy.

Hắn ngồi dậy kéo lấy tay cậu kéo vào lòng...

" Anh đang ốm đó!"

" Không sao không saoo!! Mán tuề mán tuề!!"

" Là em nói đó..."

Hắn cười gian, đặt cậu ngồi lên đùi mình, hai chân cậu kẹp cứng người hắn.... nhẹ nhàng kéo khóa áo xuống thật chậm rãi...

Chẳng mấy chốc thân mình trần trụi của cậu lộ ra... Làn da căng mịn... hai nhũ hoa thẹn thùng....

" Đây... đây là lần đầu của.. em ...a xin nhẹ... ta-... ưmm.."

Hắn không chờ cậu nói hết câu liền dùng môi của mình khóa lại cánh môi mọng nước của cậu. Khẽ day day đầu môi rồi cắn nhẹ.

Chiếc lưỡi tinh nghịch lợi dụng sơ hở liền lươn lẹo tiến vào... rất nhanh chóng chiếm hữu được khoang miệng... thả sức khuấy đảo....

Dây dưa hơn nửa ngày, hắn luyến tiếc rời ra.

Hắn nhìn cậu với ánh mắt đói khát... thật tình thú trút bỏ chiếc áo phông đang vận trên người... một khối cơ bắp vạm vỡ lồ lộ ra...

Phắcccc!!!!!! Này này??!! Đây là cái thân hình mà một thằng nhóc 13 tuổi.. à 15 tuổi nên có hả!! Lừa gạt a!!!

Cậu đang mê man trong dòng suy nghĩ... lúc nhận thức được thì đã bị hắn dán khuôn ngực rắn chắc... bá đạo áp đảo cậu ngã xuống chiếc giường kingsize mềm mại...

Tay hắn không hề an phận không ngừng mơn trớn cơ thể mảnh mai... đôi bàn tay hư hỏng vòng ra sau, rất tự nhiên bóp cái mông cong vểnh của cậu.... rồi liên tục lên xuống xoa nắn.....

—–

" Aaa! HẮT XÌ!!!"

Hắn giật mình. Lắc lắc đầu.

" Thôi tốt nhất là em lo cho cái thân em đi" – Hắn lấy tay áo của mình lau lau chiếc mũi nhỏ xinh của cậu " Bị cảm rồi đấy!"

" Ưm ưm không không sao đâu... tiếp điiiii aaaa!!! Ưm.. ưm"

Hắn bịt miệng cậu, rồi lôi ra một bộ quần áo trong tủ mặc vào cho cậu.

Cậu phồng má chu mỏ.

" Anh yếu sinh lí thế!!!!"

" .... Chưa phải lúc...."

" Hả?"

Hắn ấn người cậu nằm xuống giường, kéo chăn đắp cho cậu.

" Nằm ngoan, đợi anh gọi bác sĩ"

" Hứ!!!!"

Aaaaa tiếc quá là tiếc aaaa!!! Ahuhuhuhuhu đồ xấu xa aaaa!!! Đồ yếu sinh lí!! Anh không thỏa mãn được bà xã của mình!!!! Phắc!

Hắn đóng cửa lại, đi sang phòng kế bên rồi rẽ vào nhà tắm....... ——-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro