Chap 9 - End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 9

Nhà Ngọc hoảng khi thấy Ngọc trong tình trạng đó. Vội mời BS đến.

- Em đang bị shock về tinh thần...cả nhà mình tránh nói gì đến việc làm em ấy shock...tôi sẽ theo dõi kĩ lưỡng cho...

Nhà Ngọc thì có biết Ngọc shock vì gì đâu nên ai cũng rầu mà cũng ráng nói tum lum vs Ngọc. Ngọc nằm đây cũng đc 5 ngày. Ngọc ủ rủ như người sắp chết, Ngọc chả thèm ăn Ngọc chả thèm nói chuyện...Ngọc hốc hác đi nhiều. Ở đây, Tâm và Thư thay nhau chăm sóc Ngọc, vì 2 cô lúc này là rãnh nhất...Đợi Tâm về nhà lo cơm nước cho Ngọc, Thư ngồi gần mà hỏi:

- Sao phải như vậy??? chị Trân ko có yêu Ngọc đúng ko?

- Thư nói cái gì vậy??? Ngọc tin là chị Trân yêu Ngọc mà...

Thư cười vì Ngọc ngây thơ chăng?...Thư đang mún tấn công Ngọc trong những lúc Ngọc yếu mềm này, cô thừa sức báo tin này cho Trân biết nhưng cô ko làm thế...Ngay cả những tin nhắn of Trân gửi cho Ngọc lúc Ngọc mê man thì cô cũng đã lén xóa đi rồi. Cô muốn ngăn Ngọc, dập tắt hy vọng of Ngọc.

- Thư nói đúng mà..Thư đã sang nhà nói là Ngọc ở đây, mà chị Trân có thèm đến thăm Ngọc đâu. Ngọc thấy Thư nói đúng ko????

Ngọc đau từng cơn, sao Ngọc yêu Trân nhiều wá vậy...Ngọc hy vọng Trân sẽ yêu Ngọc biết chừng nào. Ngoài Trân ra, Ngọc ko muốn yêu thêm 1 ai nữa. Ngày wa ngày...Ngọc cứ chờ Trân trong tia hy vọng mong manh.

---------------------

" Thằng nhóc này sao mình nt wài mà ko tl vậy, gọi cũng ko bắt máy, mà nhà thì cũng chưa biết, tìm nó đâu h >_<. sao mà thấy lo wá " Trân gọi Ngọc là thằng nhóc chứ k phải là cô nhóc nữa. Đã 9 ngày trôi qua, cũng sắp tới ngày Trân đi Úc..." tin tin" tn of Ngọc, Trân mừng húm.

- Chị đừng nghĩ gì, em nói đùa vs chị thôi, chị ko phải mẫu người of em, em sr vì ko nt lai cho chị liền, mấy hôm nay em bận lắm. Có gì em liên lạc vs chị sau, chị tạm thời đừng liên lạc vs em nha !

Đó là tn of Ngọc ( tất nhiên là do Thư lén vào phòng Ngọc, lúc Ngọc đã ngủ say vì thuốc, Thư đã đoc những tn of Trân và đã gửi lại như thế ).

Tin nhắn đó làm tim Trân đau....tại sao Ngọc lại đùa quá như vậy. Trân có tội tình gì đâu. Trân ko tin vào tn đó nữa, Trân òa khóc mà cũng không biết vì sao mình lại khóc. Trân nghĩ mình yêu Ngọc nên mình đau lòng như vậy, nhưng Trân lai nghĩ làm sao Trân yêu Ngọc đc..Vậy khóc vì cớ gì??!!!! Rồi Trân quyết định làm giấy tờ sang Úc...Trân sẽ ở luôn bên đó. Cái shop Trân sẽ giao lại cho Kiệt quản lý giúp, còn Trân sẽ vùi chôn all những sự việc đã xảy ra để sống trong yên bình. Liệu Trân có làm đc ko?!!!

-----------

2 tháng trôi qua, giấy tờ 3 hôm nữa sẽ xong...3 tháng đó...vs Ngọc là 1 địa ngục, Không tn, không cuộc gọi of Trân làm Ngọc bi thảm quá độ. Ngọc vẫn sinh hoạt bình thường nhưng tim of Ngọc ngày 1 rỉ máu...còn Trân thì trong lòng ngổn ngang....Trân quyết định gọi đt cho Ngọc.

- Ngọc...ngày kia...chị đi rồi...em ra tiễn chị đc ko???

- Chị....đi thật sao?

- Ừm...chi đi luôn..ko về nữa...

Ngọc buông đt chạy lên phòng gào thét như kẻ điên. Vậy là chị quyết định xa lánh Ngọc phải ko ??? Ngọc yêu chị lắm, yêu chị biết dường nào. Ngọc có thể vì chị mà làm tất cả, chị là cuộc đời of Ngọc ...cớ sao vậy?? vì Ngọc là 1 thằng sb ?? vì Ngọc là con gái như bao người vẫn nghĩ????Ngọc tan nát cõi lòng...Ngọc càng thấy xung quanh mình ko còn gì là màu hồng, ko còn gì là màu xanh...mà là màu đen sâu thẫm....

Thư len lén nhìn theo biết là Ngọc đang đau khổ, nhưng cô chỉ mún chiếm hữu Ngọc = mọi cách....Cô nở nụ cười điểu khi thấy Ngọc như vậy...Nhưng Tâm đã nhìn thấy nụ cười đó. Tâm âm thầm theo dõi Thư...Khi Thư cho Ngọc ngon giấc = những viên thuốc trấn an tinh thần....đợi Ngọc chìm vào giấc ngủ...Thư lén lấy đt Ngọc. Test xem có tn nào từ Trân ko, cô sợ 2 người xoay chuyển đc bàn cờ tình yêu.

- Thư...cô lấy đt of Ngọc làm gì vậy?

Thư tái mét khi bị phát hiện...cô lôi Tâm ra ngoài nc vì sợ Ngọc giật mình.

- Cô nói nhỏ thôi, tôi làm vậy chỉ để giúp cho cô vs tôi thôi...ngoài tôi vs cô ra, thì Ngọc còn 1 người con gái khác nữa.

- CÁI GÌ ???

Thư bịt miệng Tâm.

- Trời ơi, nhỏ thôi..chuyện là thế này.............đó...tôi làm đúng mà ( kể xén câu chuyện, nói là Trân phụ tình Ngọc )

Tâm ko ngờ người phu nữ này ghê wá, khác vs vẻ ngoài 1 trời 1 vực.

- Cô ta ghê vậy....tôi hận cô ...nhưng cô nên làm vậy..tôi sẽ nói Ngọc.

- Cô ko đc nói..Cô k mún có Ngọc hả???

- Tất nhiên có.

- Vậy cô nên im.

Tâm gật đầu.....rồi Tâm chứng kiến hoài cái cảnh k chịu ăn of Ngọc....có ăn cũng chỉ có 1 ít...Tâm muốn biết Trân là ai...là người như thế nào??? mà làm Ngọc ra thế này...sáng nay, Tâm vào phòng Ngọc để ôm mền gối of Ngọc đi giặt...Tâm nhìn thấy con gấu nhồi bông màu xanh, nhìn hao hao con ếch. Con đó đc Ngọc buột dây nô kĩ càng...rồi Tâm thấy cổ nó đeo tấm card..." Shop Neko....thông tin liên lạc Nguyễn Bảo Trân...số đt...." A há...đây rồi...là of cô ấy...cô sẽ biết tay tui....Tâm lưu lai số đt, rồi gọi cho Trân...

- Em là Tâm, em of Ngọc, em có thể hẹn chị đi uống nước đc ko ???

-------------

Trân dẫn Tâm vào Frozen...Thư thấy 2 người vào chung...lòng cô lo lắng...kéo tay Tâm khi Trân k nhìn thấy.

- Nè, cô làm gì vậy??

- Tôi mún cho cô ấy bài học...

- Điên rồi...

Tâm giật mạnh tay...ngồi vào bàn...Tâm nhìn thấy người con gái đối diện mình trông mệt mõi wá và k nở 1 nụ cười từ đầu tới h.

- Chị biết Ngọc bao lâu rồi?

- 5 tháng.

- Chị yêu Ngọc ?

- Tôi k muốn tl câu hỏi đó !!!

- Phải rồi....chị có yêu Ngọc đâu, chị phũ quá mà... Ngọc đau vì chị mà chị đâu có biết...

- Ngọc bị gì?? cô nói tôi nghe đi.

- Thôi....chị đừng giả vờ nữa...chị đã rời xa Ngọc thì rời xa mãi luôn đi...Ngọc đang bên tôi..đang dần nguôi ngoai...đừng làm khổ Ngọc nữa....

-----------

Trân bước lần cuối trên con đường lần đầu gặp Ngọc...ừ, Trân nên đi xa là đúng nhất. Ngọc đã đau khổ vì Trân wá nhiều rồi...Ngọc đáng để có hp...Trân nghĩ vậy giúp cô thấy an ủi phần nào.

Thứ 4, 9h sáng. Trân bắt tay Ngọc như 2 người bạn. Ngọc im lặng, cố nén để Trân đi nhẹ lòng. Ngọc nghĩ mình là gánh nặng trong tâm trí Trân, mình ko có quyền để Trân phải wan tâm cho mình. Trân sẽ đi...và sẽ không về. Trân đi mang theo hết all những gì mà Ngọc có...trái tim này, khối óc này, nụ cười này...sẽ theo Trân bất cứ đâu. Trân thì nhìn Ngọc như vậy, Trân cũng thấy nhẹ nhàng, 2 người cố tỏ ra bt để đối phương ko hay biết nội tâm là gì.

- Em giữ SK nha.

- Chị cũng vậy.

Rồi Trân ôm Ngọc...từ từ buông...dí vào tay Ngọc 1 tờ giấy. Trân bước đi vê phía cánh cửa chia cắt 2 người. Ngọc đọc tờ giấy mà đứng người, nước mắt Ngọc lại từng cơn như mưa. Ngọc lại đau..lại vụn vỡ...Tờ giấy ghi 1 hàng chữ, chỉ võn vẹn 4 từ " Hãy wên chị đi ".

Trời ơi, câu tl of Trân đó ư...sao mà nhói wá vậy...Ngọc như chết lặng. Từ trong thâm tâm, Ngọc cũng gửi lại cho Trân 1 câu " Em ko làm đc chị à ".

----------------------------

2 năm..2 năm trôi qua trong âm thầm và Thư hay Tâm...ko ai và ko ai lấy đc trái tim Ngọc....Mỗi thứ 7, Ngọc đi lại đoạn đường đó. Giờ trong Ngọc đã vắng đi 1 người...vắng luôn nụ cười, vắng đi hp. Giờ chỉ còn mình Ngọc bước đi cùng vs những kí ức luôn tồn tại sâu trong Ngọc....

Hôm nay, cũng như bao thứ 7 khác...Ngọc lại đi con đường này, đi wa hàng cây, đi wa cái bậc cầu thang mà Trân ngồi, đi wa hàng ghế dưới tán cây xanh màu lá kia...Ngọc rão bước...cứ thế, Ngọc vào quán Frozen, ngồi đúng cái bàn ấy, gọi món kem uyên ương...

Rồi Ngọc thầm ước...cứ mỗi lần Ngọc đưa ống kính về nơi đó thì Trân sẽ hiện ra....nhưng lần nào Ngọc cũng thất vọng. Hôm nay, Ngọc lai thử như thế...vẫn thất vọng nối tiếp thất vọng...." Chỉ có trong phim thôi Ngọc à" Ngọc tự nhủ vs mình như thế.. Ngọc quay đi trong nỗi nhớ trải dài theo con đường...Ngọc mệt mõi nhưng Ngọc vẫn ko từ bỏ hình bóng đó. Ngọc ngồi xuống bậc cầu thang...nhìn trời..." đâu là tia nắng of ngày ấy, đâu là cơn gió of buổi chiều hôm kia, đâu là nụ cười thân thương of 1 vùng trời bao la...đâu rồi ????" Có 1 cánh tay lay nói.

............................

- Anh chụp dùm bọn em vài tấm đc ko ???

Đó là nhóm hoc sinh, nhờ Ngọc chụp dùm để làm kỉ niệm. Ngọc vẫn nhận lời....Còn 1 kiểu cuối mà đám nhóc này nhờ nữa là xong...Ngọc đưa ống kinh lên nhắm thì hình bóng Trân hiện ra, Ngọc khựng lai, dẹp ống kinh wa thì ko thấy, Ngọc thở dài " mày lại muốn như trong phim nữa à "

...Ngọc quay đi với cái vẫy chào đám nhóc....lủi thủi bước đi như thể xác ko hồn

- Ngọccccccc !!!!!!!!

Tiếng gọi thân thuộc đây rồi....Ngọc xoay đầu trong nhịp đập rộn ràng of trái tim...1 niềm hp hân hoan. Đó là Trân...Trân đang đứng...mỉm cười...Ngọc hp wá đỗi nên k nhấc đc bước nào, mà Ngọc cũng còn đang sợ do mình nghĩ nhiều sinh ra ảo giác. Ngọc cứ đứng như trời trồng mà cười. Đến khi Ngọc cảm nhận rằng đây k phải là mơ là lúc hơi ấm of Trân tiến sát người Ngọc, siết chặt Ngọc....

Ừ, Trân đã về, Trân đã về như trong những giấc mơ of Ngọc. Nhưng giấc mơ này Ngọc có thật..Và rồi con đường như nở hoa, gió thổi wa nhẹ nhàng như xua tan những ngày tháng thiếu vắng of 2 người. 1 niềm hp lớn lao ko gì sánh = đã nâng cánh cho tình yêu của họ có thêm những ngày tháng tươi đẹp.

- ....!!!

--------------THe end--------------

Hết rồi ^^ mừng húm luôn.

Khoảng time 2 năm là Trân đâu tranh nội tâm và cô đã chấp nhận tình cảm bên trong trái tim mình. Ngọc sẽ hp lắm dây >_^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro