Hãy quên chị đi ! ( truyện les..full )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 8

Trân nhận mail of mẹ bên Úc là bà ấy chuẩn bị sinh em bé nên cần Trân về đó chăm sóc. Đến khi em nó cứng cáp rồi Trân hẳn về đây...  Trân vui mừg vì mình sắp có em mặc dù cùng mẹ khác cha. 2 tuần nữa Trân sẽ bay qua đó, cũng lâu ko gặp mẹ, Trân rất nhớ. Trân cũng thấy phấn khởi  khi người bố kia làm cho mẹ Trân luôn vui cười, hp. Rồi đt từ Nhã

- Chị , hôm nay di chụp hình hen !!

- OK,hôm nay tâm trạng tốt nên sẽ hợp tác vs nhóc nhiều hình lắm đó

- Thế à :D vậy chị đợi tý, e bay wa liền :D

Trân cúp máy mà môi còn mĩm cười. Trân bất giác nghe trái tim mình nhói nhói, gợi lên cho Trân có điều gì đó mà Trân ko biết. Trân cứ ngồi hoài ko ra, là cảm giác gì, sao nó khó chịu vậy. Ở đây, Trân đâu có gì quyến luyến, Trân có thể sang đó ở cùng mẹ luôn cũng được. Mà 1 nửa muốn vậy còn 1 nửa có gì đó nó cứ làm Trân bức rức từ nãy h.

NHã thì hí hứng, cài nút sơ mi mà nó huýt sáo suốt, chả là hôm wa,nó có mua cho Trân cây kẹp rất xinh. Nó chau chuốt kĩ lưỡng cây kẹp đó từ hôm wa đến h, nò để trong chiếc hộp màu hồng nhỏ nhắn, rồi nó k rời bước khỏi chiếc hộp đó giây phút nào. Nó mong rằng Trân sẽ thích....

- Hé lu..e tới rồi nè

- Ủa Nhã, mới tới hả

- E tới mà chị ko hay luôn ^^ Đang suy nghĩ gì hả.

Rồi 2 chị em ra xe, trên đường đi, Trân kể Nhã nghe về chuyện sắp đi Úc. Rồi Trân tính wa đó ở luôn..Nhã nghe mà thấy ko vui, Nhã sợ Trân đi lâu, Nhã sợ Trân đi luôn.Nhã sỡ đủ thứ hết...Đây là ắc hẳn là tin dữ vs Nhã rồi. Nhã nghe Trân nói mà cứ ầm ừ. Nhã cũng biết Nhã ko là gi of Trân nhưng Nhã ao ước chỉ 1 lần Trân nghe đc nỗi lòng of Nhã. Nhưng Nhã lại ko can đảm để nói. Lòng Nhã đau thắt lại, Nhã cảm nhận đc những giọt mồ hôi đổ ra ko ý muốn vì trời đag mát mẻ mà. Người Nhã thấy nóng bừng, đó là khi con người ta có điều gì dồn nén trong lòng, ko dc giải bày thì mồ hôi vả ra trong cơn kìm nén đó. 

Tới nơi chụp hình...Nhã ko có hứng thú kêu Trân tạo kiểu nữa, Trân muốn tạo kiểu gì thì cứ tạo, Nhã cứ việc đưa máy ảnh lên mà " tách tách ", rồi lại đưa máy ảnh xuống nặng nề.

- Nhã !!! sao nhìn e bần thần vậy ????

NHã im 1 hồi....

- Chụp tiếp đi chị!!!!

- KO, e nói đi rồi chụp...thấy e lạ quá đó.

- EM đã nói ko có gì mà

Nhã muốn rơi nước mắt rồi...sắp khóc trước mặt Trân..nhưng Nhã đang cố gượng...nó nghẹn cổ hỏng NHã lắm rồi, ko chịu nổi nữa Nhã quay đi giấu đi hàng nước mắt đang tuôn. Trân chạy theo, kéo tay Nhã....Nhã giật mạnh tay

- Chị mặc e!!

Nghe giọng nghẹn of Nhã

- EM đang khóc, em đang khóc đúng hôn ??? Tại sao

Nhã cứ bước, nó ko thể nói ra đc, nói ra thì chị có xa lánh nó không, nói ra thì liệu có thay đổi dc gì không. Nói ra rồi có thể nó mất chị mãi mãi. Nên nó cứ bước vậy thôi. Trân chạy nhanh, tiến lên trước nó, chặn nó lại bằng cách dang 2 tay trước mặt nó

- Có chuyện gì nói chị nghe..biết chị lo ko hả....???

Nhã ngước lên nhìn Trân, nc mắt cứ ko ngừng...nó đứng lặng..Trân nhìn nó, Trân thấy trong lòng mình thổn thức về cái gì đó, rồi cái cảm giác bức rức khi nãy lại tràn về....

- Tránh ra cho em đi....

Trân kéo tay Nhã đi 1 mach về cái ghế dưới tán cây rộng....Trân ko hỏi Nhã nữa, Trân muốn lau đi dòng nước mắt đó nhưng Trân lại ngại, tai sao Trân lại ngại, Nhã là em út of Trân mà..Trân cứ suy nghĩ trong mâu thuẫn...Nhã từ từ lấy ra chiếc hộp trong balo...

- Em..tặng chị nè ( vẫn còn nghẹn )

Trân bất ngờ,hôm nay đâu có gì đặc biệt mà Nhã tặng cho Trân...mà chị em vs nhau thì Nhã tặng khỏi để hộp cũng đc mà...

- Nhưng khi nào về chị hả mở ra....

Trân cười

- OK :D mà bật mì xíu đc ko ???

- Ko !!!em chỉ mún lúc nào chị cũng mang theo nó bên mình, em muốn chị luôn nhớ tới em, cho dù chị ở đâu di nữa thì nó sẽ thay em bên chị....

Nó nói 1 câu mà nó ko kịp kèm lại.... Trân lặng người...tái mặt khi nghe Nhã nói 1 cách chân thành như vậy...câu nói đó thúc giục Trân chuyện gì đó, rồi Trân kiu Nhã đợi mình 1 chút vì Trân phải vào Wc. Thật ra, Trân ko có muốn đi wc mà là Trân muốn có 1 ko gian ngắn để suy nghĩ cái điều khó chịu trong mình. Rồi Trân cũng ko tránh đc tò mò bên trong chiếc hộp là gì...Trân vôi mở ra...đó là cái kẹp tóc hình nơ màu xanh blue. Trân rất thích, rất thích. Nhưng kèm theo trong đó là mảnh giấy nhỏ, đươc cuộn tròn gọn gàng, đc buộc sợi chỉ len màu đỏ. Trân kéo nhẹ sợi chỉ ra và đọc " Chị có thể yêu em không ? "

------------------

Trân về nhà mà trong lòng cứ suy nghĩ...Có lẽ nào người mà Nhã yêu mà Nhã nói 2 thế giới là mình không. Nhã yêu mình sao, làm sao đc chứ. Mình không giống Nhã....

Trân ngồi chóng tay, chóng cầm mà nghĩ....Nếu Trân ko wan tâm Nhã thì Trân sẽ ko nghĩ đến điều này làm gì...Nhưng Trân ko mún bước chân vào thế giới đó...Nội bộ bên trong suy nghĩ of Trân nó đang cáu xé lẫn nhân...Rồi Trân ngồi hồi tưởng lại cái ngày gặp nhau of 2 đứa, Trân cười...cười 1minh như con hâm...Trân có để ý đến Nhã mà Trân ko biết hay vì Trân dối lòng...vì lòng Trân ngổn ngang...Vì Nhã là con gái sao????!!!!

Trân lôi ra cây kẹp, kẹp nó lên tóc...sao mà nó hợp vs Trân dữ vậy...phải chăng những gì về Trân Nhã điều hiểu và điều biết cách lựa chọn dùm Trân.

- Trân ơi...mày tỉnh lại coi >_<

Trân tự nói vs mình như thế....

---------Từ khi nghe noi về chuyện đi Úc of Trân, Nhã wá buồn...Nhã mới thăm dò dc tình cam phía Trân thôi mà đã như vậy rồi....Đang ngồi trong phòng suy nghĩ, tâm trạng đang đợi câu tl từ Trân...thì tiếng má nó gọi xuống ăn cơm...nó lẫn thẫn bước xuống cầu thang và chân nó bị hụp bậc...

- Nhã!!!!!

Nó bất tỉnh nằm trên sàn nhà.....

------------------------

Khi Nhã mở mắt ra...hình ảnh là những cái bóng trắng di wa lại, giọng người cười nói ồn ào...xung quanh toàn màu xanh nhạt...À, là bệnh viên...

Nhã mở mắt hẳn thì biết tình trạng mình đang băng 1 chân và 1 tay. Rồi giọng hỏi han of Thư of Tâm of nhà nó tới tấp

- Nhã,con sao rôi!!! sao bất cẩn vậy con...

- Em co sao không nhóc ( Phong )

- Hic hic...Nhã....Tâm lo wá à

- Nhã thấy người sao rồi ( Thư )

NHã cười...cái cười đau xót...vì ko có Trân ở đây. Trân ko biết nó ở đây sao? Ko ai báo cho Trân biết à ? Hay là Trân đoc xong mãnh giấy đó rồi quyết định xa nó...Nó thắt ngực...1 tay đưa lên mặt mà thét

- AAAAAAAAAAAAA

Nước mắt giàn giụa trong khuôn mặt đẹp trai mà chảy ko ngừng. Ba má nó tưởng nó bị ảnh hưởng cái đầu, nhưng BS đã nói đầu nó bình thường. BÉ Tâm thì đứng khóc theo nó...Thư thì lặng người...vì cô hiểu vì sao...

chap 9

Nhà nó hoảng khi thấy nó trong tình trạng đó. Vội mời BS đến

- Em này đang bị shock về tinh thần...cả nhà mình tránh nói gì đến việc làm em ấy shock...tôi sẽ theo dõi kĩ lưỡng cho...

Nhà Nhã thì có biết Nhã shock vì gì đâu nên ai cũng rầu mà cũng ráng nói tum lum vs nó.  Nhã nằm đây cũng đc 5 ngày. NÓ ủ rủ như ng sắp chết, nó chả thèm ăn. nó chả thèm nói chuyện...NÓ hốc hác đi nhiều. Ở đây, Tâm và Thư thay nhau chăm sóc nó, vì 2 đứa cô này lúc này là rãnh nhất...Đợi Tâm về nhà lo cơm nước cho Nhã, Thư ngồi gần mà hỏi

- sao phải như vậy??? chị Trân ko có yêu Nhã đúng ko?

- Thư nói cái gì vậy??? Nhã tin là chị Trân yêu Nhã mà...

Thư cười vì Nhã ngây thơ chăng...Thư đang mún tấn công Nhã trong những lúc Nhã yếu mềm này, cô thừa sức báo tin này cho Trân biết nhưng cô ko làm thế...Ngày cả những tin nhắn of Trân gửi cho Nhã lúc Nhả mê man thì cô cũng đã lén xóa đi rồi. Cô muốn ngăn Nhã, dập tắt hy vọng of Nhã.

- Thư nói đúng mà..Thư đã sang nhà nói là Nhã o day, mà chị Trân có thèm đến thăm Nhã đâu. Nhã thấy Thư nói đúng ko????

Nhã đau từng cơn, sao Nhã yêu Trân nhiều wá vậy...Nhã hy vọng Trân sẽ yêu Nhã biết chừng nào. Ngoài Trân ra, Nhã ko muốn yêu thêm 1 ai nữa. Ngày wa ngày...Nhã cứ chờ Trân trong tia hy vọng mong manh.

---------------------

" Thằng nhoc này sao mình nt wài mà ko tl vậy, gọi cũng ko bắt máy, mà nhà thì cũng chưa biết,tìm no dau h >_<. sao mà thấy lo wá " Trân gọi Nhã là thằng nhóc chứ k phải là cô nhóc nữa. Đã 9 ngày trôi qua, cũng sắp tới ngày Trân đi úc..." tin tin" Tn of Nhã, Trân mừng húm

- Chị đừng nghĩ j, em nói đùa vs chị thôi, chị ko phải mẫu người of em,e sr vì ko nt lai cho chị liền, mấy hôm nay e bận lắm. Có gì em lien lac vs chị sau, chị tạm thời đừng liên lạc vs em nha !

Đó là tn of Nhã ( tất nhiên là do Thư lén vào phòng Nhã, lúc Nhã đã ngủ say vì thuốc, Thư đã đoc những tn of Thư,và đã gửi lại như thế )

Tin nhắn đó làm tim Trân đau....tại sao Nhã lại đùa quá như vậy. Trân có tội tình gì đâu. Trân ko tin vào tn đó nữa, Trân òa khóc mà cũng không biết vì sao mình lại khóc. Trân nghĩ mình yêu Nhã nên mình đau lòng như vậy, nhưng Trân lai nghĩ làm sao Trân yêu Nhã đc..Vậy khóc vì cớ gì??!!!! Rồi Trân quyết định làm giấy tờ sang Úc...Trân sẽ ở luôn bên đó. Cái shop Trân se giao lại cho Kiệt quản lý giúp, còn Trân sẽ vùi chôn all những sự việc đã xảy ra để sống trong yên bình. Liệu Trân có làm dc ko?!!!

-----------

2tháng trôi qua, giấy tờ 3 hôm nữa sẽ xong...3 tháng đó...vs Nhã là 1 địa ngục, Không tn, không cuộc gọi of Trân làm Nhã bi thảm quá độ. Nó vẫn sinh hoạt bình thường nhưng tim of nó ngày 1 rỉ máu...còn Trân thì trong lòng ngổn ngang....Trân quyết định gọi đt cho Nhã

- Nhã...ngày kia,,,chịii đi rồi...em ra tiễn chị đc ko???

- Chị....đi thật sao?

- Ưm...chi đi luôn..ko về nữa...

Nhã buông đt chạy lên phòng gào thét như kẻ điên. Vậy là chị quyết định xa lánh nó phải ko ??? Nó yêu chị làm, yêu chị biết dường nào. Nó có thể vì chị mà làm tất cả, chị là cuộc đời of nó ...cớ sao vậy?? vì nó là 1 thằng 1sb ?? vì nó là 1 con gái như bao người vẫn nghĩ????No tan nát cõi lòng...nó càng thấy xung quanh mình ko còn gì là màu hồng, ko còn gì là màu xanh...mà là màu đen sâu thẫm....

Thư len lén nhìn theo biết là Nhã đang đau khổ, nhưng cô chỉ mún chiếm hữu Nhã = mọi cách....Co nở nụ cười điểu khi thấy Nhã như vậy...Nhưng Tâm đã nhìn thấy nu cười đó. Tâm âm thầm theo dõi Thư...KHi Thư cho Nhã ngon giấc = những viên thuốc trấn an tinh thần....đợi Nhã chìm vào giấc ngủ...Thư lén lấy Dt Nhã. Test xem có tn nào từ Trân ko, cô sợ 2 ngươi xoay chuyển đc bàn cờ tình yêu. 

- Thư...cô lấy đt of Nhã làm j vậy?

Thư tái mét khi bi phát hiện...cô lôi Tâm ra ngoài nc vì so Nhã giật mình

- CÔ nói nhỏ thôi, tôi làm vậy chỉ để giúp cho cô vs tôi thôi...ngoài toi vs cô ra, thì Nhã còn 1 người cgái khác nữa

- CÁI GÌ ???

Thư bịt miệng Tâm

- Trời ơi, nhỏ thôi..chuyện là thế này.............đó...tôi làm đúng mà ( keể xén câu chuyện, nói là Trân phụ tình Nhã )

Tâm ko ngờ người phu nữ này ghê wá, khác vs vẻ ngoài 1 trời 1 vực.

- CÔ ta ghê vậy....tôi hận cô ...nhưng cô nên làm vậy..tôi sẽ nói anh Nhã

- Cô ko đc nói..Cô k mún có Nhã hả???

- Tất nhiên có

- VẬy cô nên im.

Tâm gật đầu.....rồi Tâm chứng kiến hoài cái cảnh k chịu an of Nhã....có ăn cũng chỉ có 1 it...Tâm muốn biết Trân là ai...là người như thế nào??? mà làm Nhã ra thế này...sáng nay, nó vào phòng Nhã để ôm mền gối of Nhã đi giặt...nó nhìn thấy con nhồi bông màu xanh, nhìn hao hao con ếch. Con đó dc Nhã buột dây nô kĩ càng...rồi Tâm thấy cổ nó đeo tấm card..." Shop Neko....thông tin lien lac Nguyễn Hà Trân...số đt...." A há...đây rồi...là of cô ấy...cô sẽ biết tay tui....Tâm luu lai số dt, rồi gọi cho Trân...

- E là Tâm,em of Nhã, em co thể hẹn chị đi ún nước dc ko ???

-------------

Trân dẫn Tâm vào Frozen...Thư thấy 2 người vào chung...lòng cô lo lắng...kéo tay Tâm khi Trân k nhìn thấy

- nè, cô làm j vậy??

- Tôi mún cho cô ấy bài học...

- Dien rồi...

Tâm giật mạnh tay...ngồi vào bàn...tâm nhìn thấy ng con gái đối diên mih trông mệt mõi wá và k nở 1 nụ cười từ đầu tới h

- Chị biết Nhã bao lâu rồi

- 5 tháng

- Chị yêu Nhã ?

- Tôi k muốn tl câu hỏi đó !!!

- Phải rồi....chị có yêu Nhã đâu, chị phũ quá mà.. Nhã đau vì chị mà chi đâu có biết...

- Nhã bị gì?? cô nói tôi nghe đi

- Thôi....chị đừng giả vờ nữa...chị đã rời xa Nhã thì rời xa mãi luôn đi...Nhã đang bên tôi..đang dần nguôi ngoai...đừng làm khổ Nhã nnữa....

-----------Trân bước lần cuối trên con đường lần đầu gặp Nhã...ừ, Trân nên đi xa là đúng nhất. Nhã đã đau khổ vì Trân wá nhiều rồi...Nhã đáng để có hp...Trân nghĩ vậy giúp cô thấy an ủi phần nào.

Thứ 4. 9h sáng. Trân bắt tay Nhã như 2 người bạn. Nhã im lặng, cố nén để Trân đi nhẹ lòng. Nhã nghĩ mình là gắng nặng trong tâm trí Trân, mình ko có quyền để Trân phải wan tâm cho mình. Trân sẽ đi...và sẽ không về. Trân đi mang theo hết all những gì mà Nhã có...trái tim này, khối óc này, nụ cười này...sẽ theo Trân bất cứ đâu. Trân thì nhìn Nhã như vậy, Trân cũng thấy nhẹ nhàng, 2 người cố tỏ ra bt để đối phương ko hay biết nội tâm là gì

- Em giữ SK nha

- Chị cũng vậy

Rồi Trân ôm nó...từ từ buông...dí vào tay nó 1 tờ giấy. Trân bước đi vê phái cánh cửa chia cắt 2 người. Nó đọc tờ giấy mà đứng người, nước mắt nó lại từng cơn như mưa. Nó lại đau..lại vụn vỡ...Tờ giây ghi 1 hàng chữ, chỉ võn vẹn 4 từ " Hãy wên chị đi "

Trời oi, câu tl of Trân đó ư...sao mà nhói wá vậy...nó như chết lặng. Từ trong thâm tâm, Nhã cũng gửi lại cho Trân 1 câu " Em ko làm đc chị à "

----------------------------

2 năm..2 năm trôi qua trong âm thầm và Thư hay Tâm...ko ai và ko ai lấy đc trái tim Nhã....Mỗi thứ 7, Nhã đi lại đoạn đường đó. Giờ nó đã vắng đi 1 người...vắng luôn nụ cười, vắng di hp. Giờ chỉ còn mình Nhã bước đi cùng vs những kí ức luôn tồn tại sâu trong Nhã....

Hôm nay, cũng như bao Thứ 7 khác...Nhã lại đi con đường này, đi wa hàng cây, đi wa cái bậc cầu thang mà Trân ngồi, đi wa hàng ghế dưới tán cây xanh màu lá kia...Nhã rão bước...cứ thế, Nhã vào quan Frozen, ngồi đúng cái bàn ấy, gọi món kem uyên ương...

Rồi Nhã thầm ước...cứ mỗi lần nó đưa ống kính về nơi đó thì Trân sẽ hiện ra....nhưng lần nào nó cũng thất vọng. hôm nay, nó lai thử như thế...vẫn thất vọng nối tiếp thất vọng...." Chỉ có trong phim thôi Nhã à" Nhã tự nhủ vs mình như thế.. Nó quay đi trong nỗi nhớ trải dài theo con đường...NÓ mệt mõi nhưng nó vẫn ko từ bỏ hình bóng đó. NÓ ngồi xuống bậc cầu thang...nhìn trời..." đâu là tia nắng of ngày ấy, đâu là cơn gió of buổi chiều hôm kia, đâu là nụ cười thân thương of 1 vùng trời bao la...đâu rồi ????" Có 1 cánh tay lay nói

............................ - anh chụp dùm bọn em vài tấm đc ko ???

Đó là nhóm hoc sinh, nhờ Nhã chụp dùm để làm kỉ niệm. Nhã vẫn nhận lời....Còn 1 kiểu cuối mà đám nhóc này nhờ nữa là xong...Nhã đưa ống kinh lên nhắm thì hình bóng Trân hiện ra, Nhã khựng lai, dẹp ống kinh wa thì ko thấy, Nhã thở dài " mày lại muốn như trong phim nữa à "

...Nhã quay đi voi cái vẫy chào đám nhóc....lủi thủi bc đi như thể xác ko hồn

- Nhã

Tiếng gọi thân thuộc đây rồi....Nó xoay đầu trong nhịp đập rộn ràng of trái tim...1 niềm hp hân hoan. Đó là Trân...Trân đang đứng...mỉm cười...Nó hp wá đỗi nên k nhấc đc bước nào, mà nó cũng còn đang sợ do mình nghĩ nhiều sinh ra ảo giác. NO cứ đứng như trời trồng mà cười. Đến khi nó cảm nhận rằng đây k phải là mơ là lúc hơi ấm of Trân tiến sát người nó, siết chặt nó....

Ừ, Trân đã về, Trân đã về như trong những giấc mơ of nó. Nhưng giấc mơ này nó có thật..Và rồi con đường như nở hoa,gió thổi wa nhẹ nhàng như xua tan những ngày tháng thiếu vắng of 2 người. 1 niềm hp lớn lao ko gi sánh = đã nâng cánh cho tình yêu họ có thêm những ngày tháng tươi đẹp.

- ....!!!

--------------THe end__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#les