25.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aesop đã làm việc cho đến 4:30 sáng và khi cậu về nhà thì trời đã gần sáng. Tốc độ làm việc của nhân viên phục vụ khách sạn rất nhanh, bận rộn cũng không dễ dàng, mãi đến bây giờ Aesop mới bước vào căn hộ nghỉ ngơi một chút, mới có sức lực lấy điện thoại di động ra.

"hửm?"

Aesop trượt mở màn hình điện thoại, nhìn thấy hàng trăm cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, khi nhìn thấy tên Joseph hiển thị, trái tim cậu đột nhiên "thình thịch" một cái, Aesop ý thức được có gì đó không ổn.

Trong cơn hoảng loạn, Aesop mở tin nhắn từ Joseph, tất cả đều hỏi cậu ấy tại sao không bắt máy và về việc cậu đã đi đâu.

Đang suy nghĩ nên trả lời thế nào, Aesop tra chìa khóa nhà vào ổ khóa rồi mở ra, kết quả vừa mở cửa ra, cậu lập tức bắt gặp một đôi mắt xanh lam nham hiểm.

"Em đi đâu vậy? Sao không nghe điện thoại? Sao không trả lời tin nhắn?" Joseph đứng ở cửa ra vào, thái độ và giọng điệu tức giận như đang chất vấn người yêu chưa trở lại cả đêm.

Mấy ngày nay Joseph không đến tìm Aesop, cậu không ngừng suy nghĩ lung tung, hoàn toàn quên mất Joseph có chìa khóa nhà mình.

Thấy Joseph từng bước một tới gần mình, Aesop sợ hãi tránh ánh mắt: "Tôi đi làm việc, vừa rồi không có kiểm tra điện thoại, cho nên không chú ý tới tin nhắn của anh..."

"Tôi đã đến quán cà phê nơi em làm việc và người quản lý nói rằng em không còn làm việc ở đó nữa."

Joseph nắm lấy cổ tay Aesop và thô bạo kéo cậu đến chiếc ghế sofa trong phòng khách. Joseph mặt lạnh nói: "Em gạt tôi?"

"Tôi không có lừa anh, tôi. . . " Aesop muốn giải thích việc mình đi quán bar làm việc, nhưng nói ra tựa hồ càng chọc giận Joseph.

Ngay tại đây cậu muốn dùng lời mập mờ nói tránh đi hết thảy thời điểm, Joseph đột nhiên cúi đầu hôn cậu thật sâu, thô bạo điên cuồng cọ xát môi của cậu, "Jo... Se... Uh, uh!"

Đầu lưỡi Joseph cạy mở môi cậu, luồn vào trong miệng Aessop, nụ hôn đột ngột bắt buộc cậu phải ngẩng đầu, Aesop hoảng sợ giãy giụa, "Đủ, đủ rồi! Không..."

Joseph buông miệng ra, đem mặt vùi vào cổ Aesop, vừa tới gần, liền ngửi được rất nhiều mùi xen lẫn trên người Aesop, bao gồm cả mùi pheromone của Alpha khác. Sự ghen tị của Joseph tăng vọt, và toàn bộ khuôn mặt của anh ta biến dạng với vẻ nham hiểm.

"Mùi này là của ai vậy?" Joseph nói, cởi khuy cổ áo của Aesop.

"em lại định gặp Alpha nào?"

Aesop đang muốn đẩy Joseph ra, lại bị lời nói của hắn làm sửng sốt, "Hả?"

Mùi hương gì? Anpha gì? Anh ấy đã làm việc ngày hôm nay và không gặp ai cả.

......sai.

Hôm nay trước khi tan làm, cậu bước vào thùng để xếp ly rượu, tình cờ nhìn thấy Mike,đang bị một người đàn ông say rượu quấn lấy, Aesop đưa tay ra chặn người đàn ông đuổi theo Mike đang bỏ chạy và họ đã xảy ra xô xát.

Nếu người đàn ông say rượu đó là một Alpha, thì việc anh ta tức giận sẽ phát ra pheromone mạnh và làm ám mùi lên người cậu không phải là không thể.

Khuôn mặt tuấn tú của Joseph có quầng thâm dưới mắt, như thể anh ấy đã thức cả đêm vì lo lắng cho Aesop. Kiệt sức cùng tinh thần suy yếu, Joseph hai mắt đỏ ngầu, làm cho ánh mắt hắn càng thêm đáng sợ,

 "hừ mới mấy ngày không gặp, em đã sốt ruột tìm nam nhân khác."

"Tôi không có! Tôi chỉ... uh!"

môi Joseph nhanh chóng chặn lời bạo biện của Aesop, Aesop rên rỉ một tiếng, tay của cậu bị Joseph nắm chặt, Aessop sợ tới mức không phát ra âm thanh, một lúc sau, toàn bộ cổ của Aesop đều bị thâm tím lam bao phủ toàn dấu hickey,trông rất đáng thương.

Aesop thở hổn hển, ngón tay khẽ run. Đôi môi của Joseph dán trên da thịt của cậu bổng dừng lại, Aesop vốn tưởng rằng hắn sẽ buông ra, nhưng còn chưa kịp thả lỏng không bao lâu, gáy của cậu đã bị răng nanh Joseph cắn thật mạnh, Aesop lập tức thống khổ run lên, nước mắt ứa ra ngoài.

Hàm răng cắm vào da thịt, vết thương còn lưu lại máu, Aesop cau mày, trên trán lấm tấm lớn nhỏ hạt mồ hôi, kịch liệt đau đớn làm cho sắc mặt Aesop tái nhợt, trong đôi mắt trong suốt hiện lên một tia đau đớn, cậu mím chặt môi, cố gắng không phát ra tiếng động nào.

Cho dù cắn sâu như vậy, cũng không thể để lại dấu ấn với người mình thích. Trong đôi mắt sâu thẳm của Joseph hiện lên vẻ chán nản, hắn vuốt ve nơi không có tuyến nhờn trên lòng bàn tay, nói: "Em nên là một Omega, để anh vĩnh viễn đánh dấu em, để em không thể rời xa anh, mà anh cũng không cần phải suy nghĩ về nó mỗi ngày. Sau đó, ưm sẽ không thể ở bên người khác nữa."

Joseph thanh âm có chút khàn khàn, phảng phất thấp giọng đối với trong lòng dâng trào sóng biển, Aesop giật mình, mặc kệ như thế nào là đần độn,trong lời nói của Joseph cậu đều có thể nghe ra việc Joseph ghen tị.

Nhưng giờ khắc này, Aesop càng quan tâm đến một ý nghĩa khác, Joseph thật sự hy vọng cậu là một Omega.

"Đủ rồi!" Aesop dùng hết sức đẩy ra, đây là lần thứ hai cậu dùng vẻ mặt lãnh đạm nhìn chằm chằm Joseph.

"Tôi không muốn liên tục nhấn mạnh với anh rằng tôi là một Beta như trong quá khứ!"

Trong lòng lửa giận như ngọn lửa bốc lên, kích động khiến việc Aesop vẫn luôn đè nén ủy khuất bùng nổ,thân thể Aesop không khỏi run rẩy, hướng Joseph quát: "Anh muốn tìm Omega, đi tìm đi! Tôi! không thể là Omega của anh! Tôi sẽ không ở bên anh!"

"Đừng xuất hiện ở trước mặt tôi nữa!"

Mỗi lời cậu nói đều biến thành mũi kim thép, đâm thẳng vào nơi dễ bị tổn thương nhất trong trái tim Joseph.

Không khí lập tức ngưng tụ lạnh đến mức khó thở. Aesop một hơi nói ra những lời tổn thương người khác và chính mình, Aesop thở dốc, tứ chi tê dại, thậm chí có cảm giác mình sắp ngạt thở.

Sau đó, có một vài giây im lặng trong phòng, nhưng nó dường như dài như vô tận.

"..."

Joseph nhìn cậu, tựa hồ không biết nên nói cái gì, lông mày hơi cau lại, thần sắc có chút đau lòng. Đôi mắt xanh nhạt của anh, được bao phủ bởi ánh sáng ấm áp của buổi sớm mai, giống như viên pha lê sẽ vỡ tan khi chạm nhẹ nhất, đẹp đẽ và u buồn.

Khi mọi chuyện lắng xuống, cả hai không nói nên lời, chút hơi ấm còn sót lại của nhau vẫn còn vương trên môi, kẽ răng nhưng trái tim đã bị khoét gần như nứt toác, cả hai đều lạnh như xác chết.

"Điện thoại di động của em..." Không biết qua bao lâu, Joseph hơi híp mắt lại che dấu cảm xúc, chậm rãi nói.

"Cái gì?"

"Luôn giữ những bức ảnh của tôi."

Aesop dừng lại, mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Joseph. Tại sao Joseph biết rằng điện thoại của mình có ảnh mà cậu chụp Joseph?

Joseph không giải thích với Aesop, đứng dậy đi đến trước bàn, nhẹ giọng nói:

"Ta hỏi lại em, em thích ta sao?"

"..."

Sự thật bị mắc kẹt trong cổ họng của cậu, và Aesop không thể nói ra bất kể điều gì. Sự nhạy cảm và lý trí đã đấu tranh với nhau trong một thời gian dài, và cuối cùng Aesop đã chọn nói dối sau khi nhớ đến lời cảnh báo của Eli: "Chỉ là tôi quên xóa ảnh."

"Tôi chưa bao giờ thích anh."

Câu nói này vừa dứt, quan hệ giữa bọn họ liền vòng vo rồi lại trở về điểm ban đầu.

Lúc đầu, Joseph tựa hồ đang mong đợi điều gì, nhưng sau khi nghe được câu trả lời của Aesop, anh ta chỉ nhìn cậu với vẻ thờ ơ và lãnh đạm, cảm giác không thể đoán ra đối phương đang nghĩ gì thực sự rất đáng sợ.

Aesop cảm thấy mình nói sai, không nên nói như vậy, trong lòng hoảng loạn trạng thái, đầu giống như tắc nghẽn, suy nghĩ không ra.

Joseph quay lưng về phía Aesop, dùng ngón tay lật lật album ảnh trên bàn, Aesop lúc này mới chú ý tới sự tồn tại của thứ đó.

Anh đứng dậy khỏi ghế sofa và đi đến phía bên kia của chiếc bàn, cuốn album ảnh dày cộp đầy những bức ảnh mà Joseph đã chụp cậu ở công viên Moon River. Bởi vì những bức ảnh này không xuất hiện trong chuyên mục công việc sinh viên của câu lạc bộ nhiếp ảnh, Aesop nghĩ rằng Joseph không muốn nhìn thấy mình nữa, vì vậy cậu đã xóa những bức ảnh đó.

"Album ảnh này tôi đã giữ lại, không muốn người khác nhìn thấy nên lúc đó tôi không nộp nó dưới dạng danh mục đầu tư."

Những ngón tay mảnh khảnh của anh lật đến trang cuối cùng, trên trang đó có hai bức ảnh, tấm trên là anh cầm điện thoại lên và chụp cho nhiếp ảnh gia "những thứ anh yêu thích", tấm dưới là anh đang nhìn. ở album điện thoại di động người mỉm cười.

Aesop nhìn chính mình trong ảnh chụp hơn mười giây, chung quanh gió lạnh tựa hồ đã mất đi tác dụng, hoàn toàn không ngăn được thẹn thùng gò má nóng lên.

Đến bây giờ cậu mới thực sự nhận ra rằng lúc đó mình đã tỏ tình với Joseph.

Vậy thì những gì Aesop vừa nói rằng cậu chưa bao giờ thích Joseph bây giờ nghe giống như một trò đùa vậy.

"Aesop, ta thích em."

Như là cho cậu cơ hội thay lời nói, Joseph ngữ khí chậm rãi ôn nhu, nhưng lại có lực đánh thẳng vào lòng người. Aesop cảm giác mình tựa hồ bị một loại cảm giác từ trong ra ngoài vây quanh, mơ hồ có thể cảm nhận được từ trường, nhưng lại không ngửi được nồng đậm hoa hồng hương thơm.

Aesop khóe miệng hơi hơi mở ra, thật lâu sau mới thốt ra một chữ: "Ta. . ."

【Mỗi Alpha đều sẽ có một Omega trong vận mệnh của mình. Cho dù bây giờ bạn hẹn hò với anh ấy, nhưng nếu một ngày nào đó anh ấy gặp được tri kỷ của mình, anh ấy sẽ lập tức bỏ rơi bạn. 】

...

"Xin lỗi."

Vừa nói, Aesop vừa nhìn đi chỗ khác, cụp mắt xuống, môi mím thành một cái khe, không dám nhìn Joseph một giây. Chỉ cần nhìn hắn thêm một lần, trong lòng hắn sẽ bị đau đớn nặng nề tràn ngập, không có khả năng quay đầu lại.

Joseph lặng lẽ đóng cuốn album lại, tùy tiện ném vào thùng rác bên cạnh, ngước đôi mắt lam trở lại vẻ bình tĩnh và lãnh đạm ban đầu.

Joseph rời khỏi nhà của mình.

Và Aesop lại nhặt những thứ cậu không muốn và cất chúng vào tủ của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro