28.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Galant, với tư cách là một quán bar hàng đầu có mức tiêu thụ cao, kết hợp các yếu tố neon thời thượng với lối trang trí đầy phong cách và sang trọng. Ngay cả sảnh dành cho nhân viên cũng rộng rãi và thoải mái. Không chỉ có TV trong phòng đựng thức ăn mà còn có phòng tắm và phòng thay đồ. Mỗi nhân viên có bàn trang điểm và ghế massage riêng.

Sức khỏe của Aesop lại bắt đầu có vấn đề do lịch trình hỗn loạn, trầm cảm và chán ăn.

Cố nén cơn đau bụng mở hộp trang điểm, Aesop đang chuẩn bị trang điểm cho một nữ hộ tống, sau lưng cô là hàng chục đồng nghiệp đang xếp hàng.

Tiếp viên quán bar khác với tiếp viên khách sạn, họ chỉ đơn giản là trò chuyện, chơi cùng, tạo không khí sôi nổi, đồng thời chịu áp lực về hiệu suất, tiền họ kiếm được từ khách hàng là một trong những nguồn thu nhập hoạt động cốt lõi của công ty, vì vậy công ty thường thuê một chuyên gia trang điểm Giúp họ tạo kiểu tóc vì lợi ích của nhân viên, chuyên gia trang điểm ban đầu vừa đi nghỉ dài ngày, và một số người hộ tống đã quen với việc tạo kiểu tóc cho mọi người đã nhờ Aesop giúp họ trang điểm theo lời giới thiệu của Mike, sau đó họ sẽ boa Aesop.

Trang điểm cho những người phục vụ trong quán bar trước khi cửa hàng khai trương là công việc mà Mike cho là đặc biệt và phù hợp với Aesop.

"Tiểu huynh đệ, em còn trẻ như vậy, là sinh viên đại học sao?" Trong cửa hàng cao cấp nhân viên phục vụ ngồi ở trước gương trang điểm, chớp chớp một đôi mới cong hàng lông mi, đối với người trước mặt nghiêm túc trang điểm trẻ tuổi chuyên viên trang điểm nói. với đôi mắt nhấp nháy.

"Hừm." Đối phương vừa nói liền thiếu chút nữa rút ra khóe môi son môi, nhưng Aesop lại rất lạnh lùng đáp lại.

Từ trước đến nay, muốn hỏi Aesop nghĩ như thế nào, cậu chưa từng thay đổi, chính là Aesop luôn muốn cho những người nhờ cậu trang điểm 1 liều thuốc mê, để bọn họ ngoan ngoãn câm miệng lại.

Ánh mắt lãnh đạm dường như trong lòng không có gợn sóng, luôn mang theo một tia lạnh lùng uy áp. Trang điểm xong xuôi, Aesop để xuống phấn má, đi vòng ra sau ghế dựa, lấy lược bắt đầu xử lý mái tóc của đối phương.

Nữ hộ tống cấp cao hài lòng nhìn hình dáng sau khi trang điểm của chính mình trong gương, nhìn qua gương lại nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc lạnh lùng của Aesop, giống như anh hùng tiết chế trong tiểu thuyết, vì vậy không khỏi tán gẫu:

"Em có bạn gái không?"

"KHÔNG."

"Em trai đẹp như vậy sao không có bạn gái? Nói cho chị nghe xem em thích kiểu con gái như thế nào? Chị đây sẽ giới thiệu cho em một cô gái thích hợp."

Lúc đầu Aesop không muốn trả lời, nhưng khi nghe cô nói: "Chị sẽ boa cho em nhiều hơn nếu em nói với chị." Aseop ngay lập tức nuốt lại những lời định nói ra.

Aesop đang suy nghĩ về kiểu người mà cậu có thể thích, và chỉ có khuôn mặt của Joseph xuất hiện trong đầu Aesop một cách vô thức.

Mái tóc được cuộn lại và bồng bềnh giữa các ngón tay, được Aesop chải kỹ từng chi tiết, cảm giác mượt mà và tinh tế trên mái tóc khiến cậu nhớ lại từng khoảnh khắc quấn lấy làn da của Joseph.

"Tôi thích mái tóc dài, đôi mắt xanh và nụ cười dịu dàng..."

"Tùy ý làm gì thì làm, kiêu ngạo vô lý, khi tâm tình không tốt sẽ bộc phát khí tức đánh người." Aesop cứ vậy buột miệng nói ra theo suy nghĩ của mình.

Nữ hộ tống nghe xong câu cuối cùng, không khỏi nở nụ cười ra vẻ hiểu biết, miêu tả này giống như có một cô bạn gái ngổ ngáo, "Xem ra là đã hẹn hò rồi đúng không?"

"Em còn thích các khuyết điểm cô ấy, hẳn là rất yêu cô gái đó nhỉ?"

"..."

Aesop không có trả lời nữ phục vụ lời nói, lẳng lặng đem mỹ phẩm thu dọn sạch sẽ, nữ phục vụ cũng khéo léo không hỏi nữa, đưa cho Aesop một xấp tiền boa và đi làm công việc của mình.

Aesop giữ tiền trong ví của cậu, Aesop nghỉ chỉ cần cậu nhanh chóng tiết kiệm được tới 10.000 bảng Anh, Aesop sẽ có lý do để gặp lại Joseph với danh nghĩa trả lại tiền.

Mỗi lần nghĩ đến việc mình từ chối lời tỏ tình của Joseph, nói không hối hận nhất định là nói dối, nhưng nếu Aesop không từ chối, sau khi hẹn hò, quan hệ của hai người sẽ ngày càng sâu đậm, Aesop cảm thấy mình sẽ không có thể chịu đựng được việc nhìn thấy Joseph và Omega bên nhau trong tương lai, Thậm chí là kết hôn và sinh con.

Bây giờ tưởng tượng lại đã thấy đau, chưa nói đến cảm giác một ngày nào đó sẽ tận mắt nhìn thấy.

Ngay khi Aesop lại rơi vào trầm tư, Mike đột nhiên xuất hiện sau lưng cậu lúc nào không hay,hét lên một tiếng: "Oa!", suýt nữa khiến Aesop sợ hãi đến thót tim.

"Aesop! Mặc cái này vào đi!" Mike vui vẻ cầm lấy đồ vật trên tay.

Một chiếc băng đô có hình tai thỏ, một chiếc áo da bóng màu đen với mặt trước hở ống tay và một chiếc quần legging đen có đuôi thỏ.

tất nhiên ngay sau khi thấy bộ trang phục phản ứng đầu tiên của Aesop là

 "TÔI TỪ CHỐI."

"Điều này sẽ không hiệu quả! Sự kiện kéo dài một tuần tại quán bar này là Bữa tiệc thỏ! Tôi đã nhắc bạn trước rằng ngay cả người phục vụ phụ trách phục vụ đồ uống cũng phải ăn mặc cho sự kiện này."

Mike chỉ vào các đồng nghiệp khác, và mọi người đang thay quần áo theo quy định. Mặc dù đồng phục của nam sinh tiết chế hơn nhiều so với đồng phục của các cô gái thỏ, nhưng nhìn thấy khe hở trên áo khoác lớn đến mức có thể lờ mờ lộ ra đầu vú, Aesop vẫn cảm thấy ghê tởm.

"Ai có thể cho tôi một lời giải thích? Tại sao tôi là dân kỹ thuật lại phải ăn mặc như thế này?"

Đang làm dở thì Mike đẩy vào phòng thay đồ để thay đồng phục thể thao, Luca thì chống nạnh, trên đầu là đôi tai thỏ vểnh, dù có không vui thế nào thì trông cậu ấy cũng rất buồn cười và đáng yêu khi mặc trang phục này.

Mike từ trên xuống dưới nhìn Luca, sau khi nghe Luca nói, cậu bắt đầu tưởng tượng ra một con thỏ gợi cảm đang ngồi xổm trong toilet để sửa vòi nước trong nhà vệ sinh, Mike bậc cười nói một cách vui vẻ:

"tôi nghĩ đồ hầu gái sẽ hợp với cầu hơn,để tôi giúp cậu xin giám thị thay trang phục hầu gái !"

"Đừng, đừng, đừng, đừng! Tôi đột nhiên cảm thấy con thỏ rất tốt! không cần đổi!"

Nghĩ đến cảnh mình mặc bộ đồ hầu gái váy ngắn cúi người sửa toilet trong phòng nam, cảm thấy mình sẽ không còn trinh, Luca liền lao tới ngăn Mike người đang chuẩn bị gõ cửa phòng giám sát.

Sau khi làm sạch mỹ phẩm đơn giản, Aesop định thay quần áo trước khi trang điểm cho những người phục vụ khác, nhưng Luca bất ngờ và bí ẩn vươn tay ôm lấy vai cậu, dẫn Aesop đến một góc khuất nhỏ thích hợp để thì thầm .

Aesop nghi hoặc nhìn Luca, còn chưa hỏi xem có chuyện gì, Luka đã nói trước: "Aesop, tôi có thể nhờ cậu một chuyện được không?"

"cậu muốn gì?"

"Protein cao cho Beta nam."

"?"

Luca duỗi thẳng thắt lưng, vươn tay phải chống cằm ho khan vài tiếng, "Khụ khụ! Là tinh dịch của cậu."

...

Thấy Aesop sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, quay người bước đi một cách dứt khoát không thèm quay đầu lại nhìn Luca một cái,Luca vội vàng chụp lấy Aesop, đem Aesop lật trở lại, "Aesop, đừng đi nhanh như vậy! Trước tiên hãy nghe tôi giải thích đã!"

"Tôi tới đây để nghiên cứu! Thực sự không phải là quấy rối tình dục!"

"Tôi không có hứng thú với cái tác nhân biến đổi giới tính thành Omega của anh, nên để tôi yên."

"Không! Không! Đó là tác nhân chuyển đổi Beta! Đó là lý do tại sao tôi cần DNA của em cho một bài kiểm tra giả."

Bộ chuyển đổi Beta?

"Tôi đã nhờ Luca giúp tôi nghiên cứu!" Mike cũng đi tới bọn họ ở trong góc nhỏ, chớp chớp đôi mắt sáng ngời khó cưỡng lại, kiều mị nói: "Aesop, chúng ta là bằng hữu tốt nhất! Cậu giúp tôi đi!"

Thấy Mike khéo léo làm ra đáng thương cầu xin, Aesop hai tay che lại hai con mắt của Mike, lập tức thân thể miễn dịch, hỏi: " tại sao muốn trở thành Beta?"

Mặc dù trong quá khứ các Omega đúng là bị phân biệt đối xử vì địa vị thấp kém, nhưng sau khi xã hội thay đổi, tư duy khai sáng và giáo dục bình đẳng dưới sự thay đổi của thời đại, họ dần biến thành Omega thuộc nhóm thiểu số hiếm có nhất. được xã hội che chở và bảo vệ, được hưởng nhiều quyền lợi và đối xử ưu đãi, mặc dù một số Alpha vẫn có tư tưởng định kiến ​​về Omega nhưng phần lớn vẫn hướng tới việc theo đuổi chúng.

Nói cách khác, Omega thực sự là một giới tính rất phổ biến hiện nay.

"Không phải do Norton khống chế tôi đâu!!!" Mike gần như gầm lên khi nói ra lời này.

"Anh ấy còn phiền phức hơn cả mẹ tôi! Anh ấy luôn lo lắng tôi sẽ bị Alpha nhắm tới! Nhưng tôi lớn lên chưa từng gặp bất kỳ tai nạn nào! Tôi không cần anh ấy chăm sóc tôi!"

Mike nhướng mày, mím môi, lộ ra vẻ tức giận, nhưng lại tựa hồ đã sớm nghĩ tới điều gì, thái độ lập tức hòa hoãn, "Mà lại nếu như tôi là Beta, anh ấy liền có thể yên tâm làm được càng nhiều điều anh ấy muốn làm, anh ấy cũng không phải suốt ngày theo tôi, và anh ấy không phải buồn vì không chấm được tôi".

" Norton cũng là Beta, sao cậu không đi hỏi hắn đi." Loại chuyện như vậy làm sao có khả năng tự đưa ra quyết định được, Aesop cự tuyệt với thái độ rất kiên định.

"Tôi cãi nhau với Norton, bởi vì anh ây biết chuyện tôi làm việc ở quán bar, nên tôi không thể tiếp nhận." Mike bĩu môi, vẻ mặt ủy khuất.

"Aesop~ làm ơn đi~~~"

Aesop lạnh lùng kéo cánh tay đang nắm lấy cánh tay đang run rẩy của Mike xuống, Mike có nói gì cũng mặc kệ, bước vào phòng thay đồ với bộ đồ thỏ mà công ty yêu cầu mặc.

"Làm sao bây giờ? Aesop thái độ tựa hồ có chút bất đắc dĩ." Lực lượng của Mike giá trị không bằng Aesop, Naibu không thể không áp chế Aesop, ép buộc hắn phục tùng.

Luca bóp cằm, nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Nếu cậu không phiền, tôi có thể dùng những mẫu vật tôi đã lưu trước đó thử mô phỏng DNA của Beta để nghiên cứu, nhưng tỷ lệ thất bại khá cao, cho nên cậu có chuẩn bị tinh thần."

"Hả? Nếu thất bại thì sao?"

"Bạn có thể-"

Luka còn chưa kịp nói xong, người giám sát đã từ trong văn phòng đi ra, vỗ tay hô: "Mọi người đến tập hợp đi."

Sau khi nghe mệnh lệnh, mọi người buông công việc trong tay đi về phía trước tập hợp, ánh mắt vừa rơi vào trên người giám sát hai giây, lập tức bị người đàn ông đi theo giám sát ra khỏi văn phòng hấp dẫn.

"Trong tuần tới, nhiếp ảnh gia này sẽ chụp ảnh quảng cáo trong cửa hàng. Xin hãy tự nhiên trong công việc của bạn. Nếu anh ấy yêu cầu, mọi người phải hợp tác với lệnh của anh ấy để tiến hành chụp."

Aesop không quen với cái nơ trên cổ, bộ đồng phục thỏ con này khiến lồng ngực cậu phát lạnh, quần vì bó sát cũng không thoải mái lắm.

Vừa ra khỏi phòng thay quần áo, Aesop liền nhìn thấy mọi người tụ tập cùng một chỗ, tựa hồ là giám thị đang giới thiệu người nào đó.

Bởi vì có quá nhiều người, Aesop không nhìn thấy đối phương đứng ở hàng sau bộ dáng, mãi đến khi giám sát viên nói xong, đám người mới dần dần tản đi.

Tình cờ là lúc này nhiếp ảnh gia đang nhìn về phía Aesop và bắt gặp ánh mắt của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro