Part 18: Kẻ giết người vùng Tây Đức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hãm hiếp và giết chết những đứa trẻ tội nghiệp, tên sát nhân còn coi nạn nhân như những món ăn hấp dẫn. Ăn một lần không hết, hắn bảo quản xác nạn nhân trong tủ lạnh để ăn dần.

Laar là vùng ngoại ô Duisburg, một thị trấn nằm trong khu công nghiệp Ruhr Valley của nước Đức. Hầu hết những đứa trẻ trong vùng lân cận Friesenstrasse đều biết "bác Joachim", một người đàn ông hình dáng thấp bé, đầu hói. Chúng gọi một cách thân mật như vậy bởi ông hay cho ăn và khi đến nhà chơi có thể nghịch thoải mái mà không bị cấm đoán điều gì. Người đàn ông sống một mình song lại sở hữu một bộ sưu tập búp bê. Joachim là một người rất đàn ông khác lạ, khuôn mặt tròn, tai chuột, và đeo một chiếc kính to, dù vậy những đứa trẻ rất thích bởi ông luôn biết cách dỗ dành và làm cho chúng cười.

Tuy nhiên, những đứa trẻ quá nhỏ để nhận biết rằng những con búp bê được bơm căng trong căn hộ được dùng để quan hệ tình dục, đôi khi tên chủ nhà khác người này còn dùng chúng để luyện kỹ năng bóp cổ. Có lẽ do bề ngoài không được ấn tượng cho lắm nên hắn luôn thất bại trong việc tiếp cận với những người phụ nữ xung quanh. Bởi thế, ngay từ khi còn trẻ, trong đầu gã luôn có ham muốn được hãm hiếp ai đó. Hắn sống tách biệt với hàng xóm và chẳng bao giờ để ý những việc diễn ra ở khu vực nơi mình đang ở.

Vào ngày thứ bảy, 03/07/1976, Marion Ketter, 4 tuổi, biến mất khi đang chơi ở khu dành cho trẻ em mang tên Duisburg. Từ trước tới nay, nơi này chẳng bao giờ xảy ra những vụ việc tương tự, nên cô bé dễ thương có mái tóc vàng thường chơi cùng các đứa trẻ khác mà bố mẹ không bao giờ phải lo lắng. Nhưng đến một ngày, không thấy đứa con gái trở về nhà. Người mẹ lo lắng đi tìm ở khắp mọi nơi nhưng chẳng có bất cứ ai nhìn thấy. Ngay lập tức, hai vợ chồng báo cảnh sát và ngày hôm sau một nhóm điều tra đã đi hỏi thăm tất cả các khu vực lân cận, song vẫn không có chút tin tức nào về cô bé. Mọi manh mối đều không rõ ràng khiến công việc tìm kiếm trở nên khó khăn.

Cùng lúc đó, một vài chuyện lạ thường đã diễn ra ở nơi "bác Joachim" sinh sống. Oscar Muller, một người hàng xóm đã gặp mặt Joachim Kroll khi người đàn ông này cảnh báo cho Oscar không nên sử dụng nhà vệ sinh vì nó bị tắc. Tuy nhiên, Oscar cho rằng đây chỉ là một trò đùa của người hàng xóm nên ông đã đi vào trong mà chẳng hề lưỡng lự. Một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt, một cái bát đựng thứ nước màu đỏ, giống như máu và mùi hôi thối bao trùm khắp căn phòng. Bịt chặt mũi và nhìn kỹ, Oscar run lên khi nhận ra thứ đỏ đỏ trong bát là máu tươi. Không chần chừ, Oscar chạy ngay ra phố để tìm cách thông báo với cảnh sát. Đúng lúc đó, cảnh sát khu vực đang đi mọi khu nhà để tìm kiếm thông tin về vụ bé gái mất tích. Khi nghe Oscar thuật lại, họ lập tức theo chân đến để xác nhận. Một tội ác man rợ đã được khám phá ra, với kinh nghiệm trong nghề họ nhận ra rằng đây là một phần cơ thể của cô bé bị mất tích và có thể cả những đứa trẻ bị giết quanh khu vực này.

Lập tức, nhà vệ sinh bị niêm phong, một thợ ống nước được gọi đến để kiểm tra các đường ống của khu nhà. Ngoài ra, nhân viên giám định y khoa cũng được điều đến hiện trường vụ án. Sau khi tiến hành xét nghiệm, họ đã tìm thấy các cơ quan của một đứa trẻ: phổi, thận, ruột, một quả tim và những mẩu thịt được cắt từ cơ thể của nạn nhân.

Oscar kể cho cảnh sát về người đàn ông vui tính, dáng người thấp bé thường được gọi với tên "bác Joachim". Không chậm trễ, họ lập tức đến căn hộ của người đàn ông này. Tuy nhiên, gã chẳng có vẻ gì bối rối với sự xuất hiện của những viên cảnh sát. Khi được hỏi có biết trong nhà vệ sinh chứa gì không, hắn nhận rằng đã giết, lột da thỏ để hầm và vứt nội tạng vào trong hố xí rồi giật nước. Nhưng do quá nhiều nên chúng không thể trôi đi hết khiến ống thoát nước bị tắc nghẽn. Cùng lúc đó, mùi thịt hầm đang tỏa ra từ trong bếp, và theo kinh nghiệm phá án, họ biết rằng những gì trong nhà vệ sinh không đơn giản như lời khai của gã. Ngoài ra, đứa trẻ nhỏ bị mất tích vẫn chưa có đầu mối nào vì vậy các cảnh sát quyết định lúc soát xung quanh ngôi nhà.

oachim đồng ý cho cảnh sát vào tìm kiếm ở ba phòng trong căn hộ của mình. Khi vào phòng bếp, họ phát hiện ra những cái nồi có chứa những mẩu thịt của bé gái mất tích. Mặc dù đã tham gia phá án nhiều vụ, song cảnh sát vẫn cảm thấy kinh hãi về những điều chứng kiến vậy mà tên hung thủ lại tỏ ra thờ ơ với mọi việc đang diễn ra. Ngoài một bàn tay nhỏ được nấu chín trong nồi với khoai tây và cà rốt, họ còn tìm thấy có nhiều miếng thịt dự trữ trong tủ lạnh được đóng gói rất kỹ.

Vậy là sự thật đằng sau "bác Joachim", người luôn được bố mẹ các em nhỏ tin cậy cuối cùng cũng được khám phá. Dường như đã biết trước kết cục sớm muộn cũng xảy ra, nên người đàn ông này chẳng có bất cứ hành động chống cự nào khi bị cảnh sát bắt giữ.

Joachim Georg Kroll sinh ngày 17/04/1933 trong một gia đình thợ mỏ ở Hindenburg, vùng Upper Silesia của Đức (nay là một phần của Ba Lan). Cậu em út Joachim ngay từ nhỏ đã là cậu bé yếu ớt mắc chứng tè dầm. Không những sức khỏe có vấn đề, việc học hành của cậu cũng dang dở khi chỉ học hết lớp 3 (ở thời điểm bị bắt, các chuyên gia đo được chỉ số IQ của Joachim là 76). Sau chiến tranh thế giới, năm 1947, gia đình Joachim chuyển đến Bắc Rhine-Westphalia.

Năm 1955, Joachim được 22 tuổi cũng là lúc người mẹ qua đời. Có lẽ điều này đã ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý vốn đã không bình thường của hắn. Chỉ 3 tuần sau cái chết của mẹ, Joachim lần đầu tiên thực hiện hành vi giết người, hiếp dâm. Năm 1957, Joachim chuyển đến Duisburg và kiếm được công việc dọn dẹp nhà vệ sinh cho khu vực Mannesmann. Nhưng mọi công việc với hắn chẳng bao giờ tồn tại lâu. Chỉ được một thời gian, gã lại bị đuổi hay đôi lúc là tự ý nghỉ việc. Joachim thường xuyên tham gia các chuyến đi đến các thị trấn xa trung tâm "săn" đối tượng. Để khống chế những con mồi, hắn thường xuyên sử dụng ngón nghề rất đơn giản song hiệu quả: bóp cổ.

Joachim bắt đầu hiếp dâm, giết phụ nữ và các em nhỏ từ khi 22 tuổi. Do trí nhớ không được tốt nên hắn cho rằng số nạn nhân khoảng 14 người và có thể hơn thế nữa. Nạn nhân đầu tiên bị giết vào ngày 08/02/1955 là Irmgard Strehl, 19 tuổi, thi thể được tìm thấy 5 ngày sau đó. Joachim nhớ rằng đó là một cô bé tóc vàng, mặc một chiếc áo choàng xanh và mang cặp sách. Khi Irmgard đang đi trên đường, hắn gọi lại và đến bắt chuyện rủ cô bé cùng đi bộ trong rừng, hứa hẹn nhiều điều. Khi nạn nhân chống cự, tên hung thủ liền lôi vào một ngôi nhà bỏ hoang, đâm vào cổ rồi bắt đầu thực hiện hành vi đồi trụy với cô bé tội nghiệp. Sự việc diễn ra gần thị trấn Walstedde. Chưa hết, để chắc chắn cô bé chết hẳn, tên thủ ác còn dùng dao rạch bụng, moi ruột. Muốn thử hương vị thịt người nên mỗi lần ra tay sát hại, hắn xẻo từng bộ phận cơ thể để chế biến, thấy ngon nên từ đó trở thành món ăn khoái khẩu và danh sách các nạn nhân cũng tăng dần theo năm tháng.

Ngày 16/06/1959 hắn ra tay với nạn nhân thứ 2, Klara Frieda Tesmer, 24 tuổi. Vụ án mạng xảy ra trên đồng cỏ của khu vực Rhine gần Rheinhausen. Khi đó, các cảnh sát tập trung nghi ngờ vào Heinrich Ott, một thợ cơ khí và người này đã bị bỏ tù khi mọi bằng chứng đều chống lại anh ta.

Một tháng sáu, Manuela Knodt, 16 tuổi, bị giết và bóp cổ ở công viên thành phố Essen, tên hung thủ còn xẻo thịt ở đùi và mông của nạn nhân.

Năm 1962, Barbara Bruder 12 tuổi, bị bắt cóc tại Burcheid, có thể tên bạo dâm đã ăn hết thịt của nạn nhân nên thi thể xấu số của cô bé không bao giờ được tìm ra.

Cùng năm đó, vào ngày 23/04, Petra Giese, 13 tuổi, bị hiếp dâm và bóp cổ đến chết tại Dinslaken-Bruckhausen. Vụ án này cảnh sát đã nghi ngờ và bắt giam tù Vinzenz Kuehn.

Đây là nạn nhân thứ 3 xảy ra trong năm 1962, ngày 04/06, Monika Tafel bị giết tại Walsum, thịt ở phần mông cũng bị cắt thành lát mỏng. Walter Quicker bị bắt giữ, sau đó đã được phóng thích.

Ba năm sau, ngày 22/08/1965, Hermann Schmitz và bạn gái Marion Veen bất ngờ bị tấn công khi đang ngồi "tâm sự" trong ô tô. Nhưng may mắn đã đến với Marion khi thoát chết trong gang tấc, người yêu cô đã trở thành "vật thế mạng". Hermann là nạn nhân nam duy nhất của Joachim.

Ngày 13/09/1966, Ursula Rohling bị siết cổ ở công viên Foersterbusch gần Marl. Khi bị tình nghi liên quan đến cái chết của bạn gái, Adolf Schickel đã tự tử.

Ngày 22/12/1966, Ilona Harke, 5 tuổi, bị hiếp dâm và dìm chết tại một con mương ở Wupprtal.

Ngày 12/07/1969, bà Maria Hettgen là nạn nhân lớn tuổi nhất của hắn (61 tuổi). Joachim sau này nói rằng hắn cảm thấy thú vị khi nói chuyện với người đàn bà này. Nhưng vì Hettgen muốn đi, nên hắn đã đánh bà té xuống đất và lôi vào bụi cây để bóp cổ sau đó hãm hiếp.

Ngày 21/05/1970, Jutta Rahn, cô bé 13 tuổi bị bóp cổ khi rời khỏi trạm xe lửa ở Breitscheir và bắt đầu đi bộ về nhà. Tương tự một số trường hợp trước, trong vụ này, người đàn ông tên Peter Schay cũng bị tình nghi và thậm chí đã bị giam một thời gian trong xà lim.

Đến năm 1976, hắn lại hãm hiếp và bóp cổ cô gái 10 tuổi tên Karin Toepfer tại Voerde. Ngày 03/07/1976, sau 21 năm giết người không gớm tay, thậm chí còn ăn thịt của các nạn nhân, tên hung thủ với biệt danh "Ruhr Hunter" đã bị bắt giữ khi đang nấu món ăn ưa thích của mình bằng thịt của cô bé xấu số mới 4 tuổi, Marion Ketter.

Biệt danh "Ruhr Cannibal" và "Duisburg Man-Eater" thường được các phương tiện truyền thông sử dụng để ám chỉ những tên sát nhân hàng loạt ăn thịt đồng loại, ở Đức cũng có một số lượng không nhỏ. Đầu tiên phải kể đến Karl Denke, kẻ đã ăn thịt hơn 30 người, Georg Grossman thì chặt chân tay ăn và bán thịt không biết chính xác bao nhiêu phụ nữ (theo ước tính khoảng 50 người) và Fritz Haarman, kẻ đã bán thịt của khoảng 27 đến 40 người đàn ông trẻ tuổi đã bị y hãm hiếp và giết chết bằng cách cắn vào cổ. Ở Mỹ thì có Jeffrey Dahmer, người đã ăn các bộ phận cơ thể của 17 nạn nhân, hầu hết là những thanh niên trẻ bị hắn rủ về nhà đánh thuốc mê, giết chết rồi chặt ra từng khúc.

Trên thực tế, những người này bị mắc chứng rối loạn tình dục mà đến giờ chưa có một nguyên nhân nào chính xác để giải thích, các chuyên gia vẫn tìm hiểu về vấn đề này.

Trong cuốn "Sex-Related Homicide and Death Investigation", ông Vernon Geberth, cựu sĩ quan cảnh sát và hiện là một trong những chuyên gia hàng đầu của thế giới về lĩnh vực điều tra tâm lý kẻ giết người, đã thảo luận về đặc tính của cách ứng xử lệch lạc tình dục. Ông Vernon giải thích rằng cách ứng xử tình dục được phân loại theo chuẩn mực của các nền văn hóa-xã hội. Một số nền văn hóa, xem hành động xoa nhẹ vào người một kẻ lạ để bày tỏ sự thiện cảm là điều có thể chấp nhận được, trong khi những nền văn hóa khác xem cách ứng xử này là một sự lạm dụng tình dục. Ông cho rằng con người có những nhu cầu về tình dục khác nhau do đó họ hành xử cũng khác nhau. Chuyên gia tâm lý còn giải thích rằng "mầm mống của sự sai lệch tình dục được "nuôi dưỡng" từ lúc nhỏ trong con người của kẻ tội phạm tình dục". Tuy nhiên các sự sai lệch tình dục này không được biểu lộ sớm cho tới khi kẻ phạm tội tới tuổi dậy thì.

Trong suốt quá trình thú tội, Joachim khai rằng tự nhiên hắn nảy sinh ý nghĩ trong đầu là nếm thử thịt của một trong những nạn nhân đầu tiên. Và sau đó hắn đâm ra "nghiện". Do đó, hắn luôn rình rập những bé gái và phụ nữ vì cho rằng thịt của họ sẽ mềm và ngon hơn. Tên bạo dâm chấp nhận rằng mình bị mang bệnh và muốn cứu chữa để nhanh chóng trở về nhà. Hắn ngây thơ tin rằng, nếu thay đổi những suy nghĩ lệch lạc trong con người sẽ được tha bổng. Và Joachim chờ đợi để đến ngày đó.

Tuy nhiên, gây tội thì phải đền tội, dù tình nguyện xin được chữa trị để giảm thôi thúc tình dục, trở thành "một người an toàn trong xã hội" song với hàng loạt danh sách nạn nhân, tên bạo dâm ăn thịt người đã chịu 8 tội giết người và 1 tội mưu sát, còn một số trường hợp xảy ra quá lâu nên rất khó thu thập được chứng cứ để thành lập tội danh.

Điều đáng nói ở đây chính là hung thủ không hề thông minh (chỉ số IQ 76), các hành động phạm tội có nhiều nét tương đồng và khu vực gây án không rộng lớn, chiều dài ít hơn 50 dặm và chiều ngang chỉ có 20 dặm song cảnh sát không thể liên kết các vụ án lại với nhau để lần tìm ra đầu mối, để bao nhiêu người vô tội mất mạng trong vòng 21 năm.

Phiên xử bắt đầu từ ngày 04/10/1979 ở Saal, Duisburg và kết thúc vào tháng 04/1982, sau 151 ngày. Tại đây, hắn thú nhận đã giết Marion Kettner đồng thời kể lại tỉ mỉ việc phạm tội và xẻo thịt của 14 nạn nhân khác trong vòng hai thập kỷ qua với hy vọng được phóng thích sau khi chữa khỏi bệnh. Với 9 tội danh được thành lập, Joachim phải nhận bản án chung thân và bị giam trong nhà tù ở Rheinbach. Tuy nhiên, hắn đã không thọ được lâu để "tận hưởng" cuộc sống sau chấn song sắt. Vào năm 1991, tên giết người mệnh danh "Ruhr Hunter" đã chết vị bệnh tim.

ABOUT THE AUTHOR

Cuộc sống này đối với tôi là màu đen tối vô tận. Đen tối đó che chở, bảo vệ và tôi tôn thờ nó. Ánh sáng có thể cho chúng ta sự sống, nhưng đêm tối mới cho chúng ta sự vĩnh hằng. Máu thịt tôi là Quỷ dữ, tôi muốn sống với cội gốc của mình. Linh hồn tôi là Bóng tối, tôi muốn là chính tôi.

RELATED POSTS

14/04/2020

08/07/2020

29/01/2018

10/03/2020

LEAVE A REPLYRECENT POSTSOct 6, 2020 | Oct 2, 2020 | Oct 1, 2020 | Oct 1, 2020 | Oct 1, 2020 | RECOMMEND SUBSCRIBE

Nhận bài viết, thông tin mới qua Email bằng cách nhập Email của bạn vào ô dưới.

Join 12 other subscribers

THEO DÕI

RECENT TWEETSCá ông tiên – Pterophyllum ScaYG#aaaysinh4 days ago • • • Bloodworms – Thức ăn bổ dưỡng dành c.uruysinh #cacanh4 weeks ago • • • Lịch sử video 2 Girls 1 m1gnhdi2 months ago • • •

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro