61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện !!!

Thể loại

Blog

Sitemap

Mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

NGÔN TÌNH HIỆN ĐẠI

HƠN CẢ HÔN NHÂN

Tác giả : Thần Vụ Quang   

Mục lục | Xuống cuối

CHƯƠNG 61

<< Trước    78      Sau >>

 Hai ngày sau, Cao Mai Lệ hẹn Hạ Chân Ngọc ra ngoài, nhìn kỹ Hạ Chân Ngọc một lúc mới lên tiếng “Cũng không tệ lắm, về cơ bản cũng không gầy đi mấy, sắc mặt cũng khá ổn. Chân Ngọc, cậu thật mạnh mẽ đó nha!”

Hạ Chân Ngọc bật cười nói “Thì sao, từ rằm tháng giêng đến giờ cũng gần một tháng xem mắt tận năm, sáu lần rồi! Nhưng mà tớ không nghĩ đến cậu cũng sốt ruột như vậy.”

Cao Mai Lệ nói “Có người tốt đương nhiên phải nắm chắc rồi, người này làm cùng cơ quan với Hách Lượng nhà tớ, nhưng không cùng bộ phận thôi, tớ mang theo số điện thoại đây, cậu gọi điện hẹn thời gian đi, tớ cảm thấy rất ổn. Hơn 40 tuổi, nghe Hách Lượng nói phẩm chất cũng không tệ, còn lại cậu tự xem xét đi.”

Cái này cũng quá chung chung rồi, hơn nữa lại là tòa thị chính, Hạ Chân Ngọc nói với Cao Mai Lệ suy nghĩ của mình. Cao Mai Lệ nghe xong có chút không tán thành “Cậu nghĩ quá nhiều rồi, tòa thị chính lớn như vậy, lại nhiều bộ phận, cậu tưởng có thể tự nhiên mà có liên quan đến Thị trưởng được chắc? Người đó làm việc cũng lâu rồi, nói không chừng một năm cũng chả thấy Thị trưởng được mấy lần đâu, cậu lo lắng thừa quá rồi, tớ nói này cậu đừng giả vờ ngớ ngẩn nữa, có người tốt thì tranh thủ mà nắm bắt, nghe nói người ta tranh nhau giới thiệu đối tượng cho người đó đấy!”

Vì không muốn phụ tâm ý của Cao Mai Lệ, Hạ Chân Ngọc do dự vài ngày, cuối cùng vẫn gọi điện cho người họ Phương này, đối phương nhận điện thoại liền cười nói “Cô là Hạ Chân Ngọc phải không, chúng ta thật đúng là có duyên!”

Hạ Chân Ngọc có chút khó hiểu liền hỏi “Anh từng gặp tôi?”

Người kia cười nói “Tuần trước chúng ta mới gặp mặt đấy thôi, tại quán cà phê, cô đã quên rồi?”

Không trùng hợp vậy chứ, chẳng lẽ Cao Mai Lệ và mợ cô lại giới thiệu cùng một người? Hạ Chân Ngọc có chút ngượng ngùng, bởi vì lần trước cô căn bản không hỏi người ta về vấn đề tên họ.”

Người đó còn nói thêm “Nếu không thì chúng ta lại gặp mặt đi, khó mà có duyên như vậy được.”

Hạ Chân Ngọc cũng hiểu liền bật cười đồng ý.

Hai người lại hẹn nhau ở quán cà phê lần trước, lần gặp sau cả hai đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, người kia nói “Tôi vẫn nên chính thức giới thiệu bản thân nhỉ, tôi họ Phương, tên là Phương Hạo Kỳ (*). Ừm… năm nay 44 tuổi, vợ trước vài năm trước bị bệnh qua đời, con trai đang học đại học ở nước ngoài.”

Hạ Chân Ngọc nghe xong tên của đối phương không nhịn được cười, nói “Tên anh thật là thú vị.”

Phương Hạo Kỳ cũng cười nói “Đúng rồi, tên tôi chắc sẽ bị cô cười cả nửa đời người mất nhưng cha mẹ đặt cho, cũng không còn cách nào khác.”

Anh ta còn nói thêm “Chân Ngọc, tôi gọi cô như vậy, mong cô bỏ qua cho. Lần trước gặp cô tôi đã có cảm giác không tệ, cô tuy còn trẻ nhưng nói chuyện lại tương đối chín chắn, tuy tuổi tôi hơn cô rất nhiều, nhưng tôi mong cô cho cả hai chúng ta một cơ hội, tôi tin tôi có thể chăm sóc cô thật tốt. Nếu như chúng ta có thể bên nhau, tôi sẽ rất trân trọng phần tình cảm này!”

Hạ Chân Ngọc rất nghiêm túc suy nghĩ những lời Phương Hạo Kỳ vừa nói, thật sự điều kiện của anh ta cũng không tệ, vợ đã qua đời nhiều năm như vậy nhưng chưa tái giá, chắc cũng vì con trai, nhưng đàn ông làm được như vậy rất hiếm, nói gì đi nữa điều kiện của đối phương cũng tốt hơn, cấp bậc phó phòng tuy không phải ở bộ phận béo bở nhưng đãi ngộ cũng không tồi, cuộc sống cũng coi như đảm bảo.

Nghĩ đến đây, cuối cùng Hạ Chân Ngọc thầm thở dài trong lòng, cô không thể không thực tế một chút, vì vậy nhìn Phương Hạo Kỳ nói “Vậy cũng tốt, chúng ta trước hết cứ thử xem sao.”

Phương Hạo Kỳ vui vẻ nói “Vậy thì tốt quá, tôi sẽ cho cô thấy thành ý của tôi. Chúng ta đi ăn gì đó trước đi sau đó tôi sẽ đưa cô về nhà.”

Hạ Chân Ngọc thả lỏng tâm tình, nhẹ gật đầu đồng ý.

Phương Hạo Kỳ chọn một nhà hàng có cảnh sắc khá hữu tình mời Hạ Chân Ngọc ăn cơm, trong lúc ăn cũng tìm được không ít chủ đề nói chuyện, Hạ Chân Ngọc phát hiện tuy tuổi của Phương Hạo Kỳ khá lớn nhưng lại thích rất nhiều thứ, nói chuyện một lát cũng thấy khá hợp. Một bữa cơm ăn khá vui vẻ, sau đó Phương Hạo Kỳ lái xe đưa Hạ Chân Ngọc về nhà.

Hạ Chân Ngọc nói với cha mẹ chuyện hôm nay, mẹ Hạ cũng nói thẳng hai người chắc chắn là có duyên phận, liền gọi điện cho mợ cô, mợ cô nghe xong liền vui vẻ trở lại, không ngừng bảo Hạ Chân Ngọc phải tích cực lên, nắm chắc cơ hội tốt.

Những ngày tiếp theo, Hạ Chân Ngọc và Phương Hạo Kỳ cơ bản một tuần gặp nhau được hai lần, thỉnh thoảng lại đi xem phim, Hạ Chân Ngọc cảm thấy cứ bình ổn như vậy, tuy không phải tình cảm mãnh liệt, nhưng đây mới là bình yên nhất, thực tế nhất. Đồng thời cô cũng thấy nếu không có gì ngoài ý muốn vậy thì cứ lấy người này đi, tuy trong lòng còn có chút tiếc nuối, nhưng cô thật sự thấy quá đủ rồi.

Quả nhiên không lâu sau, Phương Hạo Kỳ liền muốn đưa Hạ Chân Ngọc ra mắt người nhà anh ta, còn nói Hạ Chân Ngọc không phải nghĩ gì nhiều, chỉ là gặp mặt, không có ý định gì khác.

Hạ Chân Ngọc nghe xong cũng không nói thêm gì liền đáp ứng.

Gần đây Thư ký Đỗ cảm thấy công việc càng ngày càng không tốt vì tính tình Thị trưởng Chu càng ngày càng không ổn, hại anh ta ngày nào cũng chẳng muốn đi làm, mệt mỏi gần chết!

Thư ký Đỗ cũng từng nghĩ Chu Cẩn Vũ như vậy vì mối quan hệ với Hạ Chân Ngọc, nhưng chia tay nhau cũng được hai tháng rồi, Chu Cẩn Vũ lúc nào cũng mang bộ mặt căng thẳng, thần kinh của anh ta cũng hỏng theo mất thôi.

Thở dài, Thư ký Đỗ nhìn tập hồ sơ của Hạ Chân Ngọc trên bàn, Trưởng phòng Trương cuối tuần trước mới đưa cho anh, bởi vì Hạ Chân Ngọc trước khi đi làm vẫn chưa ổn định, nên mang thông tin hồ sơ đến đây, xem ra lúc này hẳn là thời gian xuống dốc của cục trưởng cục bất động sản, ông ta mới để người đi giao tiếp một chút để cải thiện.

Đúng lúc này, Chu Cẩn Vũ trực tiếp đẩy cửa vào, nói “Tôi cần đi gặp Bí thư tỉnh ủy một chuyến, cậu không cần đi theo, để Tiểu Phùng đi cùng tôi là được rồi.”

Thư ký Đỗ vội vàng đứng lên nói “Vâng, hai giờ chiều còn có một buổi họp, ngài…” Thư ký Đỗ không nói nữa, bởi vì Chu Cẩn Vũ đang nhìn cố định vào hồ sơ của Hạ Chân Ngọc ở trên bàn.

Chu Cẩn Vũ nhìn ảnh chụp trên hồ sơ của Hạ Chân Ngọc, tim bất chợt co lại, vô cùng đau lòng!

Thư ký Đỗ nghĩ nghĩ rồi lên tiếng “Tôi thấy Hạ tiểu thư làm việc ở cục bất động sản cũng khá ổn định, nghĩ đến việc cũng nên nhờ và quan hệ chuyển cô ấy đi chỗ khác.

Chu Cẩn Vũ chỉ “Ừ” một tiếng, vẫn đứng yên tại chỗ.

Thư ký Đỗ lần nữa dựa vào sắc mặt của Chu Cẩn Vũ nói “Nếu không thì tôi mang hồ sơ này đi sao chép cho ngài một bản được không, sau đó sẽ bớt chút thời gian gọi điện cho Hạ tiểu thư, nói với cô ấy một tiếng chuyện chuyển hồ sơ công việc.”

Chu Cẩn Vũ cuối cùng cũng di chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm Thư ký Đỗ, cả buổi mới nhẹ nói “Cậu có số điện thoại của cô ấy?”

Thư ký Đỗ không dám thở mạnh, nói “Đúng vậy, tôi có số điện thoại của Hạ tiểu thư.”

Chu Cẩn Vũ hỏi “Sao cậu biết số điện thoại của cô ấy?”

Thư ký Đỗ tuy cảm thấy vấn đề này rất khó lý giải, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời “Tôi nhờ Chủ nhiệm Trương ở cục bất động sản lấy cho.”

Chu Cẩn Vũ nói “Sao chép một bản cho tôi” sau đó đi thẳng.

Thư ký Đỗ đặt được mông xuống ghế, nghĩ thầm chuyện này không xong rồi, Thị trưởng Chu rõ ràng không buông tay nổi. Bình thường Thị trưởng Chu chưa về nhà, anh ta cũng không thể tan tầm được, bây giờ cũng rất ít khi về nhà trước 10 giờ, anh ta không hiểu nổi, đã không nỡ vì sao phải chia tay?

Vì vậy, Thư ký Đỗ cố ý in màu một bộ hồ sơ của Hạ Chân Ngọc, đương nhiên in ảnh cô lên hẳn một tờ, còn ghi thêm số điện thoại của cô ở bên cạnh, sau đó đem tờ giấy đưa đến phòng làm việc của Chu Cẩn Vũ, đặt trên bàn làm việc.

Chu Cẩn Vũ khi trở về nhìn thấy tờ giấy này, nhìn Hạ Chân Ngọc đang cười trên tấm ảnh, ngực lại đau buốt đến khó chịu khiến anh không thở nổi, lại thấy bên cạnh ảnh chụp có một dãy số điện thoại di động, nghĩ một lát không nhịn được bấm số gọi đi.

Điện thoại vang lên thật lâu mới có người nhận, thanh âm bình tĩnh của Hạ Chân Ngọc truyền tới “A lô?”

Chu Cẩn Vũ cố gắng nén cảm xúc có chút kích động, nói “Chân Ngọc, là anh.”

Hạ Chân Ngọc nói “Ừm, em biết, có chuyện gì không?”

Chu Cẩn Vũ nở nụ cười, nói “Không có gì, chỉ là anh muốn biết dạo này em sống thế nào thôi.”

Điện thoại bên kia im lặng một lúc, sau đó Hạ Chân Ngọc mới lên tiếng “Em rất ổn, anh cũng phải cố gắng chú ý giữ gìn sức khỏe, nếu không có việc gì thì em tắt máy đây.”

Chu Cẩn Vũ nghe thấy âm thanh tắt máy của Hạ Chân Ngọc, chỉ cảm thấy trong lòng kìm nén khó chịu, đập mạnh lên bàn cau mày oán hận, vẫn nhìn ảnh chụp của Hạ Chân Ngọc không nói lời nào.

Hạ Chân Ngọc tắt điện thoại, tâm trạng cũng rất phức tạp, cô thật sự không muốn nghe máy, nhưng không thể khống chế được bản thân nhận điện thoại, nhưng có làm được gì nữa đâu, liền nghĩ đến chuyện cuối tuần vẫn phải người nhà của Phương Hạo Kỳ.

Người nhà họ Phương chính thức thuê phòng ở một nhà hàng rất quy mô, có thể thấy họ khá coi trọng lần gặp mặt này, Hạ Chân Ngọc cũng phải chú ý đến cách ăn mặc một chút, sau đó đợi Phương Hạo Kỳ đến đón, theo như Phương Hạo Kỳ nói thì hôm nay họ hàng trong nhà anh đều đến, còn an ủi cô nói thật ra chỉ là ngày họ hàng gặp gỡ nhau mà thôi, tiện thể gặp cô luôn. Nhưng cô biết rõ, sau khi gặp mặt lần này, chuyện của cô và Phương Hạo Kỳ cơ bản xem như đính ước rồi, chắc không lâu nữa sẽ đề cập đến chuyện kết hôn.

Cô đã chuẩn bị tốt chuyện này, cũng muốn mình đi vào đời sống hôn nhân một lần nữa, nhất định phải quý trọng, cần phải bỏ đi một vài tật xấu của mình, cố gắng làm một người vợ thật tốt, sống cuộc sống của chính mình.

Lúc Phương Hạo Kỳ đến dưới tầng nhà Hạ Chân Ngọc liền gọi điện thoại cho cô, đợi đến khi nhìn thấy bộ dạng ăn mặc tỉ mỉ của cô, liền cười nói “Em thật sự rất xinh đẹp, họ hàng trong nhà nhất định sẽ hâm mộ anh chết đi được.”

Hạ Chân Ngọc cười cười không nói gì, cô vẫn có chút hồi hộp.

Đến cửa ra vào nhà hàng, Phương Hạo Kỳ để Hạ Chân Ngọc chờ ở đại sảnh, còn mình thì đi đỗ xe.

Hạ Chân Ngọc đứng ở đại sảnh vừa đánh giá những thiết bị được lắp đặt của nhà hàng, vừa đợi Phương Hạo Kỳ, sau đó liền thấy một đám người từ cửa lớn đi vào, Chu Cẩn Vũ bị vây chặt bên trong tiến về phía cô.

Thật đúng là không may, Hạ Chân Ngọc nhìn xung quanh thấy không có chỗ trốn, đành phải đứng sang bên cạnh hi vọng Chu Cẩn Vũ không chú ý đến mình.

Chu Cẩn Vũ thật sự không chú ý đến cô nhưng Thư ký Đỗ liếc một cái đã thấy Hạ Chân Ngọc, con ngươi chuyển động rồi làm ra vẻ kinh ngạc kêu lên “Hạ tiểu thư, thật đúng là trùng hợp nha.”

Chu Cẩn Vũ lập tức dừng bước, con mắt quét một vòng đại sảnh cuối cùng dừng lại trên người Hạ Chân Ngọc, đứng cách cô một khoảng nhìn cô cả buổi, sau đó liền đi đến hướng Hạ Chân Ngọc đang đứng.

Thư ký Đỗ cho người đi thuê phòng trước rồi mới đi theo.

Chu Cẩn Vũ đi đến trước mặt Hạ Chân Ngọc, nhìn chằm chằm vào mặt cô rồi nói “Sao em lại ở đây, mặc đồ cũng rất đẹp!”

Hạ Chân Ngọc đành phải nói qua loa “À, người thân trong nhà gặp nhau, nên hơi chăm chút cách ăn mặc thôi.”

Chu Cẩn Vũ nghe xong nhướn lông mày lên hỏi “Vậy sao?”

Hạ Chân Ngọc vội vàng gật đầu, nói “Ừ, đúng vậy, em còn chờ vài người, anh đi trước đi.”

Chu Cẩn Vũ cười nói “Vội gì đâu, khó khăn lắm mới gặp nhau, nói chuyện một lát thôi không đủ.”

Trên đầu Hạ Chân Ngọc có chút đổ mồ hôi, nói chuyện có gì tốt đâu, lát nữa Phương Hạo Kỳ đến thì biết làm sao bây giờ!

Phương Hạo Kỳ đỗ xe, đi vào đại sảnh nhà hàng đã nhìn thấy Hạ Chân Ngọc đứng trước mặt hai người đàn ông, vì vậy bước nhanh tới, hỏi “Chân Ngọc, hai vị này là bạn em sao?”

Hạ Chân Ngọc bất hạnh cắn môi dưới, nhưng lại không biết nói gì cho phải, cô có thể nói cô là bạn của Thị trưởng chắc!

Lúc này, Thư ký Đỗ tiếp lời, nhìn Phương Hạo Kỳ nói “Đây không phải phó phòng Phương sao? Anh cũng đến đây ăn cơm à?”

Phương Hạo Kỳ nhìn thấy Thư ký Đỗ có chút giật mình, nhưng vẫn vừa cười vừa nói “Vâng, họ hàng trong nhà gặp nhau, Trưởng thư ký Đỗ cũng đến đây xã giao à?”

Thư ký Đỗ cười nói “Đúng vậy, tôi đi cùng Thị trưởng Chu.”

Phương Hạo Kỳ lúc này mới phát hiện người đứng bên cạnh Thư ký Đỗ là Chu Cẩn Vũ, lập tức có chút bối rối nói “Thị trưởng Chu, thật ngại quá, vừa rồi tôi không trông thấy ngài.”

Chu Cẩn Vũ không để ý đến Phương Hạo Kỳ, chỉ nhìn Hạ Chân Ngọc hỏi “Hắn ta cũng là người trong nhà em?” 

(*) Phương Hạo Kỳ: Chữ “Hạo” có nghĩa là “nhiều”, “phong phú” trong khi chữ “Kỳ” lại mang nghĩa “đơn, lẻ”, tên có hai chữ đối lập mâu thuẫn với nhau.

Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

Mục lục | Lên đầu 
<< Trước    78     Sau >> 
------------------- 

67671

NGÔN TÌNH HIỆN ĐẠI

Thất tịch không mưa

Tác giả: Lâu Vũ Tình

view: 325686

Nd: Ngược. SE.

Tổng tài mặt trắng xấu xa

Tác giả: Băng Triệt

view: 578757

Nd: Ngược. HE.

Vết Son Trên Môi Anh

Tác giả: Cấn Vân Khánh

view: 1396886

Nd: SE.

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Tác giả: Thiên Cầm

view: 817923

Nd: HE.

Thời Gian Tươi Đẹp

Tác giả: Đinh Mặc

view: 537351

Nd: HE.

Ngang Qua Thế Giới Của Em

Tác giả: Trương Gia Giai

view: 950381

Thành Phố Hoang Vắng

Tác giả: Thi Định Nhu

view: 271096

Ai là của ai

Tác giả: Tiên Chanh

view: 272744

Ước hẹn phù hoa

Tác giả: Lam Bạch Sắc

view: 1868420

Nd: HE.

Cà Phê Đợi Một Người

Tác giả: Cửu Bả Đao

view: 321360

Nd: HE.

Cỏ Quên Sầu

Tác giả: Celia Nguyễn

view: 487190

Nd: HE.

Anh có thích nước mỹ không?

Tác giả: Tân Di Ổ

view: 651681

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Tác giả: Tào Đình

view: 237518

Nd: SE.

Mối tình đầu

Tác giả: Cửu Dạ Hồi

view: 430643

Mẹ kế zombie

Tác giả: Tổng Công Đại Nhân

view: 6013552

Nd: HE.

Chân Trời Góc Bể (Sa ngã vô tội)

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

view: 388722

Nd: HE.

Giai kỳ như mộng (hẹn đẹp như mơ)

Tác giả: Phỉ ngã tư tồn

view: 792585

Nd: HE.

Anh Hận Anh Yêu Em

Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây

view: 397786

Nd: HE.

Tặng người một bó hoa Diên Vĩ!

Tác giả: Đường Thất Công Tử

view: 345668

Tường Vi Đêm Đầu Tiên

Tác giả: Minh Hiểu Khuê

view: 628197

Lên đầu trang

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#2s