VOLUME 1 - VERSE 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VOLUME 1 – VERSE 21

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Đây là một buổi tối tuyệt vời. Cách gần hai mươi ngày lần thứ hai hưởng dụng được thân thể của thiếu niên cưng chiều tâm tình Satan tốt vô cùng, mà với Dysseus, y rốt cuộc cũng là sinh vật trong bóng tối, cấm dục nhiều ngày như vậy, Satan đột nhiên xuất hiện để cho y ở trước khi mơ màng đi vào giấc ngủ đạt được thỏa mãn và vui sướng đầy đủ. Nhưng ma vật khác trong doanh địa ngoại trừ hai người này ra,, đêm này một chút cũng không có tuyệt vời đáng nói.

Rebasia sớm đã bị các thú cưng ngày trước của hắn giày xéo mà không còn hình người, sau đó theo mệnh lệnh của Satan bị ném tới trong rừng cây bên ngoài nơi đóng quân. Những ma thú tập tính về đêm đó sau khi ngửi được mùi máu rất nhanh vây lên tới xé nát tướng quân Ma giới trước còn chưa chết đi.

Các ma vật không biết đến tột cùng chuyện gì xảy ra chọc cho Satan từ Vạn Ma điện hung thần ác sát mà đi tới nơi này, ngoại trừ Imir. Imir dự liệu buổi tối này sẽ phát sinh chút gì, cho nên hắn dẫn tất cả quý tộc đều đi căn phòng của Dysseus chính mình lại xảo quyệt mà trốn, muốn nhìn xem đại tướng quân kia đến tột cùng trù tính cái gì, nhưng hắn giống như những người khác vậy không ngờ rằng Satan đích thân tới. Imir biết đây nhất định có quan hệ với người thiếu niên hắn nhìn thấy kia, tất cả ma quý tộc nơi này đều là từng thấy người thiếu niên kia cũng có suy nghĩ không an phận nhất định với y, nhưng hắn tự cho là đầu óc tài năng cũng không cách nào ghép những mảnh nhỏ này lên. Rebasia chỉ là một khởi đầu, nếu như cái gì đều không làm, chỉ sẽ nghênh đón kết cục giống với hắn vậy.

Imir ở trong phòng đi đi lại lại mà tự hỏi đối sách, trước hắn còn có thể dựa vào Korn làm chút tin tức, nhưng bây giờ Satan ở trong căn phòng kia. Hắn cảm thấy có lẽ trực tiếp đi cầu kiến Satan, nhưng lại sợ quấy rầy đến bất kỳ việc ngài và đại tướng quân làm ở trong phòng, như vậy mà nói không hề nghi ngờ sẽ thân đầu một nơi.

... Dù sao là chết, không bằng thử thời vận đi!

Imir ở sau một giờ đấu tranh cuối cùng hạ quyết tâm, chẳng qua hắn vẫn là thận trọng mà đặt thời gian cầu kiến vào sáng ngày thứ hai.

Ngày thứ hai vừa rạng sáng Imir liền tới gần căn phòng của Dysseus. Hắn còn tự mình đi gõ gõ mở cánh cửa nguy hiểm kia, liền đẩy Korn đang muốn ra ngoài tìm đồ ăn cho Nolan tới ngoài cửa. Mấy phút sau, Korn trở về, Imir có chút ngoài ý muốn Satan đã vậy còn quá sảng khoái đồng ý cầu kiến của hắn, thậm chí không tránh hiềm nghi mà định chỗ gặp hắn ở trong phòng Dysseus —— phải biết từ tối hôm qua, hơi thở của Satan và Dysseus vẫn luôn dừng lại ở trong phòng, chuyện gì xảy ra có thể nghĩ.

Cửa không có khóa chặt, Imir ở sau khi nhận được cho phép đẩy cửa ra, cảnh tượng trước mắt lập tức để cho hắn mở to hai mắt nhìn, cho dù nhiều năm tôi luyện ra xảo quyệt như hồ ly như vậy cũng không cách nào che đậy kinh ngạc của mình.

Satan đang tựa vào đầu giường, thì giống như lười biếng sau khi mới vừa làm tình, thân thể trần trụi bị đệm chăn che phân nửa, một nửa tóc dài đen lụa kia thì bị tán loạn đồ trang sức. Imir chưa từng có tiếp thu qua triệu kiến tư nhân tùy ý như vậy của Satan, huống chi bên cạnh hắn còn có thiếu niên bị Satan sủng hạnh qua đang ngủ kia!

Tóc màu vàng xán lạn, từ góc độ của Imir hắn chỉ có thể nhìn thấy những thứ này, nhưng hắn có thể xác định đây là thiếu niên tới từ trên mặt đất giành được hết sức cưng chiều của Satan, cũng chỉ có y người này có đặc quyền có thể ở sau khi thị tẩm còn ngủ cùng với Satan, thậm chí để cho Satan giấu da thịt của y chặt chẽ như thế ở trong đệm chăn.

—— thế nhưng đây không phải là phòng của đại tướng quân sao? Hôm qua theo Satan tiến vào không phải là đại tướng quân sao? Hơn nữa áo choàng trên mặt đất đó Imir cũng nhận ra, lẽ nào...!

"Imir, ngươi là một người thông minh." Satan cuối cùng mở miệng, con ngươi màu vàng lười nhác mà quan sát Imir, lại để cho Imir cả người run rẩy lên, "Nói cho ta, ngươi nhìn thấy gì?"

"Thuộc hạ..." Đầu lưỡi của Imir thắt lại, sau đó ý thức được bản thân mình vậy mà còn đứng, đầu gối cong quỳ xuống, "Thuộc hạ biết sai... Xin chủ nhân Satan khoan thứ..."

"Nga? Ngươi phạm vào cái sai lầm gì?"

"Là thuộc hạ ngu muội, đánh chủ ý lên người không nên đụng vào." Imir cảm giác thân mình giống như ở hầm băng, khí lạnh từ bốn phương tám hướng chui vào lỗ chân lông. Hắn làm sao thì không nghĩ tới chứ, thiếu niên được yêu mến như vậy, đại tướng quân được yêu mến như thế, mặc dù tuổi tác khác biệt, thế nhưng dáng vẻ vẻ ngoài tương tự, hắn làm sao thì chưa từng nghĩ đến sẽ là cùng một người!

Satan khinh thường mà cười, tầm mắt phất qua ngọn lửa còn đang nhảy nhót trên tường. "Hoa ám u này, là ngươi chuẩn bị?"

"Đúng vậy." Cằm Imir rơi xuống một giọt mồ hôi lạnh, tử vong hình như đã ở trước mặt.

"A..." Satan lại là cười, "Ta yêu thích cái mùi này và phản ứng thân thể của Del, để cho người đưa chút chút đi Vạn Ma điện."

"Dạ, vâng, tuân lệnh." Imir thở dài một hơi, tử vong đến gần, tử vong rời đi, đều là trong nháy mắt như vậy, "Cảm ơn chủ nhân yêu thích."

"Cho nên ta quyết định tạm thời lưu lại mạng của ngươi."

"Cảm ơn chủ nhân!" Imir ngay lập tức kích động, thốt ra trả lời lớn tiếng để cho thiếu niên bên cạnh Satan giật giật rất nhỏ, một động tác hơi nhỏ này lập tức để cho Satan nhăn lại mày.

"Chẳng qua ta không ngại cắt đầu lưỡi và dây thanh quản của ngươi." Satan cười mang theo ý lạnh, "Sống chết của ngươi do Del quyết định, đi xuống!"

"Dạ, tuân lệnh." Imir vâng vâng dạ dạ mà hành lễ, sau đó nhẹ chân nhẹ tay lại hết sức nhanh chóng mà từ trong phòng biến mất.

Satan bỏ tóc dài vẫn luôn đùa bỡn ở trong lòng bàn tay xuống, lật thân thể đầy dấu hôn của thiếu niên qua, hai con ngươi màu xanh lá trong veo kia đã sớm mở ra.

"Đều nghe?"

"Nếu có người đi vào động tĩnh lớn như vậy ta cũng không cảm thấy, ta cũng không cần làm đại tướng quân của ngài." Dysseus giận trả lời một câu, đổi lấy một tà cưng chiều của Satan.

"Em bây giờ là tình nhân của ta, thú cưng của ta, xem ra tối hôm qua còn chưa đủ để cho em thỏa mãn." Satan kéo đệm chăn ra, dấu vết ái tình còn không có rút đi trải dài trên thân thể hoàn mỹ của thiếu niên, "Như vậy chúng ta thì lại tới một lần nữa đi."

"Satan..."

"Gấp cái gì, Del của ta, cách một tháng còn có rất lâu đấy." Satan lật người qua, đặt thiếu niên ở dưới thân.

Ngài đương nhiên không vội, bởi vì bị phạt là ta... Dysseus vừa thở dài như vậy, vừa thuận theo mà nhiệt tình mở thân thể hướng về phía chủ nhân của y.

* * *

Bên trong phòng một mảnh tinh thần thối nát và thân thể vui sướng, bên ngoài phòng lại là lòng người bàng hoàng. Từ lúc Satan đi tới nơi này đã ba ngày, trong ba ngày ai cũng không thấy Satan hoặc là Dysseus từ trong gian phòng đó đi ra. Ngày đầu tiên lúc Imir từng cầu kiến, nhưng sau khi ra ngoài dáng vẻ kinh hồn mất phách kia để cho ma vật khác lại không dám đi quấy rối, chỉ có thể gửi hy vọng vào thông qua Korn mỗi ngày đúng hạn đưa vào bữa ăn của hai người một ưng nghe ngóng một ít tình huống mới nhất.

Nhưng loại hy vọng này cũng thực sự xa vời. Korn mỗi lần lúc tiến vào trong phòng gần như đều là hương vị ái tình đầy rẫy, về giường cậu ta là nhìn cũng không dám nhìn, gần như mỗi lần đều là bỏ khay đựng thức ăn xuống trên tủ thấp thì xoay người rời khỏi, qua một lúc lâu lại đi vào lần nữa nhanh chóng lấy dụng cụ ăn uống trống không đi. Cho nên về chuyện đã xảy ra bên trong gian phòng, cậu ta cũng chỉ biết là tình huống không rõ ràng nhất, thậm chí còn thẳng đến tối ngày thứ ba lúc cậu ta đưa bữa tối mới phát hiện trong phòng chẳng biết lúc nào chỉ còn lại có Satan một người, Dysseus đã chẳng biết đi đâu.

Korn đặt bữa tối ở chỗ cũ, cầm dĩa gốm tim gan ma thú tới ổ chim bên cửa sổ, lại phát hiện ngay cả Nolan cũng không thấy. Korn vô cùng nghi hoặc, Dysseus là chủ soái toàn quân, cho dù bây giờ Satan tới, y cũng không có khả năng không nói tiếng nào rời khỏi quân đội như thế. Satan không hề nghi ngờ là biết đáp án, thế nhưng Korn không biết có thể hỏi thăm hay không, cậu ta có thể cảm thấy từ lúc cậu ta vào cửa tầm mắt của Satan thì vẫn luôn đi theo mình, hẳn là đang đợi mình hỏi chút gì, nhưng cậu ta không xác định hậu quả sau khi hỏi sẽ là như thế nào.

Đấu tranh tư tưởng vẫn luôn duy trì liên tục đến lúc Korn dự định xin cáo lui, cuối cùng lúc sắp tới rời khỏi phòng, quan tâm với chủ nhân chiến thắng suy nghĩ của cậu ta.

"Satan bệ hạ, " Korn quỳ xuống, cẩn thận từng li từng tí mà mở miệng, "Ta có thể biết chủ nhân Dysseus đi nơi nào sao?"

"Ngươi muốn biết?" Satan ngồi ở bên giường, khoác trên người một kiện áo chùng tơ lụa màu đen, dây lưng bên hông lỏng lẻo lụp xụp mà buộc. Ngài khẽ hất cằm, "Qua đây."

"Dạ." Korn đứng lên, đi tới chỗ có thể chạm đến chân Satan, một lần nữa quỳ xuống.

"Cởi quần áo."

"Dạ?" Korn giật mình ngẩng đầu, cậu ta chỉ là muốn hỏi thăm hướng đi của Dysseus, vì sao...

"Làm sao? Muốn chống lại mệnh lệnh của ta?" Satan dựng thẳng một chân đến trên giường, "Del là chủ nhân của ngươi, mà ta là chủ nhân của Del, ngươi kháng mệnh chẳng khác nào Del kháng mệnh."

Satan cười híp mắt đem tay chống ở trên đầu gối, nghe đến lời này Korn lại kinh ngạc một chút, sau khi chần chờ nửa giây cúi đầu, hai tay ở bên hông loay hoay, đai lưng lỏng ra, sau đó quần áo trên người đền cởi ra.

"Del thực sự nhìn trúng một vật nhỏ không tệ." Satan quan sát Korn, ngài cởi lỏng áo chùng của mình, lộ ra thân thể nam tính để cho người ta khen ngợi, "Del đi làm chuyện y thân là đại tướng quân nên làm, cho nên lúc y không có ở đây liền do ngươi người hầu này thay thế y hầu hạ ta." Satan dừng một chút, ngón tay nâng cằm Korn lên, "Hy vọng, ngươi có thể so với ân nhân cứu mạng của ngươi để cho ta thoả mãn."

Trong ánh mắt màu vàng của Satan lưu chuyển ánh sáng sâu không thấy đáy. Korn từng thấy mắt vàng của Dysseus một lần, lúc ở hành cung Wildsea mới quen với Dysseus, màu vàng kia giống như là hổ phách bao hàm ngọn lửa, từ chỗ sâu phóng ra mê hoặc nhún nhảy không cách nào bắt được, để cho người ta say mê, để cho người ta không thể nhận thấy lại giống như cam tâm tình nguyện mà xưng là tù binh của y. Thế nhưng mắt của Satan khác biệt, màu vàng của Satan là uy nghiêm và chấn nhiếp của đứng đầu bóng tối, kia là để cho sinh vật nhỏ yếu cảm giác được tự ti và sợ hãi nhỏ bé.

Korn rũ tầm mắt xuống tránh né nhìn chăm chú của Satan, cậu ta cảm giác được thân thể của mình ở lúc bị bàn tay Satan vuốt ve bắt đầu hơi run rẩy. Cậu ta lẽ ra sẽ không như vậy, mỗi giây trải qua trong rừng rậm ma vực kia đều bị đe dọa mạng sống, lại ở trong Vạn Ma điện gần như mỗi ngày đều bị ma vật cao cấp đùa bỡn, Korn cho dù ngày kia ở hành cung Wildsea cũng không có run rẩy qua, thế nhưng bây giờ cậu ta rõ rõ ràng ràng mà cảm giác được mình đang sợ.

"Ha hả, ngươi đang sợ cái gì chứ?" Satan gần kề lỗ tai cậu ta, bàn tay sờ tới xương cụt cậu ta, sau đó đột nhiên dùng sức ép cậu ta lên giường, "Ta có lẽ sẽ vừa ý ngươi, làm người hầu của ta và người hầu của Del, ngươi chọn cái nào?"

Korn phút chốc mở to hai mắt, trái tim giống như chịu cái kích thích gì vậy dùng sức mà nhảy lên. Có cảm giác gì từ ngực xẹt qua đi, giống như là nguồn gốc sợ hãi của cậu ta, nhưng không kịp bắt, thân thể đã bởi vì dị vật xâm nhập mà phát ra cảnh báo mạnh mẽ.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay tương đối sớm... Mở họp đi, trở lại xem xem có cơm có người cướp sô pha

Bình luận ~~~~~~~~~~~~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro