Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hạ Lễ gia gia, ba ba cháu rốt cục làm sao vậy?" Lucy ở ngoài cửa phòng ngủ của nam nhân kéo góc áo lão quản gia Hạ Lễ không buông.

"Cô chủ, ông chủ đang bị bệnh sốt, sợ lây bệnh cho cô." Lão quản gia áy náy nói.

"Ba ba bị bệnh? Cháu muốn đi vào!" Nghe nói ba ba bị bệnh, Lucy lại càng thêm kiên định muốn tiến vào trong.

"Cô chủ, cô không thể đi vào....." Quản gia vô cùng bất đắc dĩ chặn Lucy lại.

"Không muốn, cháu muốn gặp ba ba!" Nói rồi, Lucy liền chu miệng vành mắt đỏ ửng.

"Xin lỗi cô chủ." Hạ Lễ tiếc hận đáp. Ông thật thất trách, lại làm cô chủ đáng yêu khóc rồi!

"Cháu không muốn! Cháu muốn gặp ba ba!" bé con quật cường nói.

"Hạ Lễ, để Lucy vào đi!" Lúc này, tiếng nói nam nhân từ trong cửa truyền ra.

Nhận được ông chủ phân phó, Hạ Lễ lập tức mở cửa phòng để Lucy tiến vào.

"Ba ba!" Cửa vừa mở, bé con liền không đợi nổi mà chạy vào "Ba ba, ba ba làm sao vậy?" Đứng bên giường nam nhân, bé con lo lắng hỏi,

"Bảo bối, ba ba không sao đâu!" Nam nhân ngồi nằm trên giường mỉm cười với bảo bối của gã. "Hạ Lễ, ông cứ ra trước đi!"

"Vâng, ông chủ." Lão quản gia đáp xong liền đi ra ngoài.

"Ba ba!" bé con lo lắng kéo ống tay áo ngủ của nam nhân "Ba ba, sao ba ba lại bị bệnh vậy?" Đôi mắt tròn to của bé ngưng lại thành một tầng hơi nước.

"Ba ba chỉ là cảm mạo mà thôi, bảo bối không cần lo lắng!" Nam nhân an ủi bảo bối tựa hồ đang quá căng thẳng.

"Nhưng mà..... Nhưng mà..... Nhưng mà bảo bối sợ bệnh của ba ba không tốt lên!" Dùng sức cắn chặt phiến môi phần nộn phía dưới, nước mắt bé con đảo quanh trong hốc mắt.

Mấy ngày hôm trước, ba ba của một bạn gái trong trường bé mất, lúc ấy mẹ nàng cũng nói với nàng rằng ba ba nàng chỉ cảm mạo thôi, không có làm sao. Nhưng mà ba ba của bạn gái đó lại mất rồi! Bé nhớ rõ bạn gái đó thương tâm đến mức nào! Lúc ấy, bé cũng vụng trộm nghĩ nếu ba ba bé mất thì nên làm thế nào, nhưng không ngờ ba ba lại sinh bệnh nhanh như thế. Bé không muốn ba ba chết đầu! Nếu ba ba chết thì ai sẽ thương bé, yêu bé như ba ba đây?

"Bảo bối, ba ba thật sự không sao mà!" Bất đắc dĩ nhìn bảo bối đang nghĩ ngợi lung tung, nam nhân thực không biết mình là nên khóc hay nên cười.

"Thật sự sao?" bé con không xác định hỏi.

"Thật sự, ba ba có lúc nào nói dối bảo bối sao?" Kỳ thật gã chỉ là mấy ngày liên tiếp làm việc quá độ nên nhiễm phong hàn, nhưng đám thư ký suốt ngày nghĩ muốn trốn tránh công việc của gã làm như có chuyện gì lớn lắm rồi bắt gã về nhà tĩnh dưỡng, để bản thân bớt phải làm việc, đám người đó! "Ba ba chẳng những không làm sao, hơn nữa thân thể vẫn còn tốt đủ để làm bảo bối thoải mái đến khóc lên đó!" Ôm bé con vào lòng bế lên giường, nam nhân ghé sát vào tai Lucy nói. Tiểu yêu tinh này, thật là làm gã không thể không yêu bé, chỉ cần bé ở bên cạnh gã, bản thân liền nhịn không được muốn ôm bé! Xem ra, bé có ngày sẽ hành hạ chết mình mất thôi!

Nghe rõ lời nói của nam nhân, mặt bé con đỏ bừng lên.

"Ông chủ, đến giờ ngài uống thuốc rồi!" Lúc này, lão quản gian lại đẩy cửa bước vào, ông đem chén thuốc đặt lên trên ngăn tủ bên giường rồi lại đi ra.

"Ách...... Ba ba, chén thuốc kia trông có vẻ rất đắng!" Nhìn chén thuốc đen ngòm trong tay nam nhân, bé con nhíu nhíu mày nói. Bé ghét uống thuốc! Bởi vì thuốc rất đắng, rất khó uống!

"Bảo bối, kỳ thật ba ba biết một cách có thể làm ngọt đó!" Buông chén thuốc xuống, nam nhân xấu xa cười.

"Thật sao?" bé con lập tức nhướn người lên hỏi. Thật sự có thể làm thuốc trở nên ngọt sao? Vậy sau này bé sẽ không sợ uống nước đi? "Là cách gì vậy? Ba ba nói mau đi!" Lucy nóng lòng muốn biết.

"Ah? Bảo bối muốn biết sao?" Nam nhân nhướn mày hỏi.

"Đúng vậy, đúng vậy!" bé con ý vị gật đầu.

"Được rồi, vậy ba ba sẽ nói cho bảo bối." Nam nhân đưa chén thuốc đến trước mặt Lucy "Đến, bảo bối trước tiên đem thuốc uống vào trong miệng, nhưng không được nuốt xuống!"

"Nha." Đáp lời, bé con liền cẩn thận uống nước thuốc vào trong miệng, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn của bé lập tức nhăn lại: Hư, khó uống quá!

Cười nhìn vẻ mặt thống khổ của bé con, nam nhân tiến lại hôn môi bé con, gã hôn bé thật sâu, đầu lưỡi chui vào trong miệng Lucy hôn lấy đầu lưỡi của bé dây dưa cùng nước thuốc và mật dịch ngọt ngào trong miệng bé.

"Ân..... Ư..... Ân....." Tuy thuốc rất đắng, nhưng nụ hôn của ba ba ngọt hơn tất cả! Bé con dần dần không còn để ý đến vị của thuốc nữa, hưởng thụ nụ hôn tràn ngập tình sắc của nam nhân. "Ân....... Ba ba...... Ư........." Cánh tay bé nhỏ của bé tự động quàng lên cổ nam nhân.

"Bảo bối, có phải rất ngọt không?" Uống xong thuốc trong miệng bé con, nam nhân liền buông phiến môi ngọt ngào tựa mật hoa của Lucy ra.

"Có, ba ba...... rất ngọt......" Lucy vẫn chưa thỏa mãn mà nằm trong lòng nam nhân liếm liếm cặp mội bị hôn đến sưng đỏ của mình "Ba ba, bảo bối còn muốn!"

"Nhưng bảo bối không có ốm nên không thể uống thuốc." Nam nhân cố tình tỏ vẻ khó xử nói.

"Nhưng bảo bối thích mà!" Ngọt ngào, giống như ăn mật ong vậy.

"Vậy..... ba ba chỉ có nước miếng thôi, bảo bối có muốn không?" Nam nhân chỉ cặp môi khêu gợi của mình nói. "Nếu bảo bối muốn thì tới hôn ba ba đi!"

"Muốn....." Mê muội nhìn nam nhân anh tuấn, sau đó mới xấu hổ nhắm mắt dâng môi mình lên, bé làm theo cách lần trước nam nhân dạy mà hôn gã

"Ân....... Ba ba....."

"Bảo bối, ba ba lại muốn cùng bảo bối làm, nhưng giờ ba ba đang ốm nên không thể yêu thương con như trước được, làm sao bây giờ?" Trong lúc thân thiết, nam nhân giống thứ rượu nguyên chất làm say lòng người mà nỉ non.

"Hôm nay ba ba ốm...... Ư..... Ư........ Ba ba...... nên hôm nay bảo bối sẽ giúp ba ba..... Ư ư......." bé con như thiêu thân tìm đến môi nam nhân.

"Ah? Bảo bối hôm nay muốn giúp ba ba sao?" Bảo bối nói muốn chủ động lấy lòng gã? Vậy để gã xem kỹ thuật của bảo bối thế nào.

"Dạ....." Xấu hổ khẽ rên một tiếng, Lucy chủ động vươn tay cởi hàng cúc áo ngủ của nam nhân, sau đó mới cúi đầu hôn lên lồng ngực vững chãi của nam nhân. Bé nhớ lại bộ dạng trước đây vuốt ve mình của nam nhân rồi đi hôn cắn đầu nhũ của nam nhân, nhưng dù bé có làm thế nào cũng không có hiệu quả lớn. Ơ? Sao lại vậy? Trước kia mỗi lần ba ba cắn mình mình đều cảm thấy rất thoải mái mà! Nhưng sao giờ lại không có phản ứng? Nghĩ vậy, bé con khó hiểu mà ngẩng đầu nhìn ba ba.

"Bảo bối phải hôn chỗ này của ba ba mới được!" Tựa hồ nhìn ra đắn đo của bé, nam nhân chủ động đem đầu bé con hướng về chỗ dưới háng mình.

Minh bạch ba ba là muốn mình thổi tiêu, bé con có chút xấu hổ, nhưng bé vẫn run run cởi khóa kéo quần của nam nhân.

Hai tay nắm lấy cự vật của nam nhân, bé con cố gắng dùng tay khuấy động trên dưới, xoa bóp nam căn nóng rực của nam nhân, khuôn mặt nhỏ nhắn của bé con hồng hồng, nhưng lúc thấy nam nhân tựa hồ rất hưởng thụ mà nhắm mắt ngửa đầu về phía sau thở dốc thì bé con cảm thấy có cảm giác thành công, cho nên bé bất tri bất giác cúi đầu đem phần thân thô to của nam nhân ngậm vào miệng mình bắt đầu cẩn thận liếm láp: đầu tiên là từ phần gốc thô to nhất liếm lên, từng vòng từng vòng liếm lên đến phần đỉnh trướng đỏ tiết ra thể dịch nồng đậm, không ngừng mút chỗ đó, còn thi thoảng nhẹ lướt qua lỗ nhỏ ở giữa. Bé con chỉ cảm thấy trong mồm toàn bộ đều là hương vị mãnh liệt cùng dương vật cực lớn của ba ba, mà nước miếng của bé vì không thể nào nuốt xuống nên rơi ướt đẫm quần nam nhân. Thứ đó của ba ba thật vĩ đại! Bé con cho dù là khẩu giao cho nam nhân cũng đạt được khoái cảm, hô hấp vô cùng vội vã.

"Ân..... Ân ư..... Ba ba..... Ư..... Thật lớn....... Ân ân...." Lucy vừa mút cự vật của nam nhân, vừa mơ hồ rên rỉ. "Ân......... Ư ân..... Ân......" Vì phần thân của nam nhân trướng quá lớn, bé con chỉ có thể cố gắng há to mồm để ngậm lấy, mà hung khí thô to kia nhiều lần tiến vào sâu trong cổ họng bé, khiến khóe mắt bé tràn ra vài giọt nước mắt.

"Bảo bối, đừng chỉ liếm của ba ba, cũng chiếu cố mình đi a!" Nam nhân rất 'tốt bụng' nói, thò tay chạm vào thứ bên trong váy của bé con.

"Ân..... Ba ba......" Được nam nhân đụng vào, bé con khẽ kêu.

"Bảo bối, cởi váy con ra rồi tự mình làm đi." Nam nhân ra lệnh.

Đỏ mặt, bé con tay run cởi váy của mình, sau đó vì nam nhân thúc giục ám chỉ mà đưa tay vào trong lỗ nhỏ của mình, còn mở rộng hai chân về phía nam nhân, để đối phương thấy rõ mình đùa bỡn bản thân như thế nào. Tuy ở trước mặt ba ba biến mình thành như vậy rất xấu hổ, nhưng bé không thể cãi lời ba ba, bởi vì chính bé đã sớm hứa với ba ba là sẽ biểu diễn cho ba ba xem rồi!

"Ah ah...... Ân...... Ba ba........ Ba ba..... Ah ah ah...... Thật thoải mái, ah ah......." bé con mơ màng nhìn nam nhân đối diện, thê mị nói.

"Bảo bối, tới thè lưỡi ra liếm ba ba!" Nhìn bé con trước mặt sỗ sàng đùa bỡn phần thân mới phát dục của mình, dục hỏa của nam nhân càng tăng cao.

Nghe lời tiến lại, bé con lại lần nữa đem phần thân cực lớn của nam nhân ngậm vào miệng, bé một bên liếm nam nhân, một bên đùa bỡn phần lỗ nhỏ của mình "Ân ân...... Ư...... Ba ba..... Ư ân....." bé con nhếch cao mông say mê tiếp nhận sự trêu đùa của nam nhân "Ân...... Ba ba..... Ư ư!"

"Ah..... Bảo bối, miệng nhỏ của con thật giỏi!" Nam nhân theo động tác nuốt vào phun ra của bé con mà đung đưa eo, sau khi vội vàng đưa đẩy vào cái nam nhân đột nhiên bắn tinh dịch vào trong cổ họng của bé, bé con khó chịu muốn ói ra, nhưng nam nhân đi trước một bước một mức ấn đầu bé không cho bé rút ra "Nuốt toàn bộ xuống, không được nhổ ra!"

"Ân ân...... Ư ư....." Cảm nhận được chất dịch mùi vị nồng đậm tiến vào trong cổ họng mình, tiếng ê a của Lucy càng lớn, nhưng mà bé cũng đạt tới cao trào.

"Bảo bối, không sao chứ!" Thấy bé bị sặc, nam nhân vỗ vỗ lưng cho bé.

"Bảo bối không sao!" Sau khi thuận khí, bé con nhỏ nhẹ nói.

"Bảo bối, hôm nay phía sau có muốn không?" Vươn tay chạm vào khe giữa mông bé con mát sa, nam nhân hỏi.

"Ân..... Ba ba..... Bảo bối muốn..... Ah ah....." Chủ động nhếch eo nghênh đón sự vuốt ve của nam nhân, bé con hưởng thụ nói.

"Muốn thì tự mình làm đi!" Nam nhân rút ngón tay mình lại.

"Ah ah..... Ba ba..... Ah...... Ân....." bé con chủ động đung đưa cơ thể, sau đó nghe lời mà đưa bàn tay bé nhỏ ra phía sau tách mông mình ra, hai bàn tay cùng thò ra một ngón cắm vào lỗ nhỏ đang thẹn thùng của mình kia "Ah ah..... Ba ba...... Ah ah ah..... Bảo bối muốn..... Ah ah..." bé con một bên quấy động bên trong mình, một bên cầu xin nhìn nam nhân, giờ phút này bé muốn nhất là sự đụng chạm của nam nhân.

"Bảo bối thực sự muốn ba ba như vậy sao?" Nam nhân vỗ lên cái mông nhỏ đang nhếch cao của bé con, thỏa mãn nhìn phần da thịt thủy nộn ửng đỏ. Lucy thực là bảo bối của gã, bình thường thì hồn nhiên đáng yêu, còn khi gã ôm vào lòng liền kiều mỵ nhiệt tình còn hơn cả dâm oa đãng phụ.

"Ah ah..... Đúng..... Ah ah ah..... Bảo bối muốn ngón tay của ba ba..... Ah ah....." Nói rồi, Lucy chủ động dùng ngón tay banh lỗ nhỏ của mình ra.

"Nhóc con dâm đãng!" Nam nhân nhẹ nhàng đâm vào một ngón tay, ở bên trong xoa nắn từng nơi nóng ẩm, gã kinh ngạc trước lực hút bất thường của cơ thể bé con. Ẩm ướt như thế, nóng như thế, dù làm thế nào thì vẵn chặt như muốn cắn đứt gã vậy.

"Ah ah..... Ba ba..... Thật thoải mái ah ah....." Lucy cố gắng nhô cao mông đuổi theo ngón tay của nam nhân, lỗ nhỏ khẽ đóng khẽ mở chủ động hút ngón tay nam nhân vào càng sâu, hận không thể đem ngón tay kia nuốt vào.

"Ah ah..... Ba ba... Bảo bối..... Ah ah ah ah..... Muốn thứ thô to hơn..... Ah ah ah....." Tay run run vuốt ve nam nhân, bé con khao khát nhìn hung khí đang dựng đứng của nam nhân, toàn thân đều thèm muốn được cự vật thô to kia đâm vào. "Ah ah..... Ba ba... Bảo bối ah ah ah..... Muốn thứ thô to hơn..... Ah ah ah....."

Ôm cho bé co giạng chân trên người mình, nam nhân đặt lỗ nhỏ của bé nhằm ngay trên đại nhục bổng rồi mạnh mẽ nhấn xuống, chỉ nghe 'Phụt' một tiếng, nam nhân liền đem toàn bộ tiến vào.

"Ah ah ah..... Ba ba..... Ah ah....." Bất ngờ tiến vào khoái cảm đến kinh người, bé con không chịu nổi mà ưỡn về phía sau "Ah ah....... Ah ah ah ah!"

Nâng tấm lưng trắng nõn của Lucy lên nam nhân lại đem mình đâm vào nơi sâu nhất "Bảo bối, hiện tại ba ba vào rồi, con thỏa mãn không?"

"Không có..... Ah ah ah...... Bảo bối còn muốn ba ba..... Ah ah ah....... Động...... Ah ah ah....." Tuy cảm giác nam nhân tràn đầy trong cơ thể bé rất thoải mái, nhưng bé con còn muốn đại nhục bổng đâm rút.

"Ba ba hiện tại không muốn động, bảo bối tự làm đi!" Ác ý lắc lắc eo, nam nhân tra tấn bé còn đang trong trạng thái mê loạn.

"Ah ah..... Ba ba, không muốn..... Ah ah ah!" bé con hi vọng có thể dùng cách làm nũng để cho qua chuyện.

"Không được, bảo bối đến cùng là có muốn làm hay không?" Nam nhân cố tình dọa Lucy rút ra một ít.

"Ah ah ah..... Bảo bối làm..... Ah ah! Ba ba không được đi ra..... Ah ah ah!" bé con lo lắng mà chủ động ngồi xuống, đơn giản là để nam nhân ở trong cơ thể mình.

"Vậy ba ba liền xem bảo bối biểu diễn cho ba ba xem!" Buông lỏng tay ra, nam nhân thoải mái xem bé con đong đưa cơ thể như thế nào.

Đỏ mặt, bé con đặt tay lên bụng nam nhận, sau mới chầm chậm mà nhướn người lên, rồi ngồi xuống, lại nhướn lên, ngồi xuống. Nhưng có điều, tốc độ này căn bản không thỏa mãn được dục vọng của bé, cuối cùng, bé con làm nhanh hơn, mặc dù không có nam nhân dạy bảo, nhưng bản năng thân thể dẫn dắt bé cố gắng lay động cơ thể, để cự vật của nam nhân ở trong người mình tiếp tục trứu sáp.

"Ah ah ah..... Ba ba..... Thật thoải mái..... Ah ah ah ah..... Ah ah ah..... Ah ah ah....." bé con ngẩng đầu lên, sụp đổ nói.

Nam nhân tuy đang hưởng thụ cảm giác được cơ thể bé con ôm trọn, nhưng vẫn không ngừng dạy bé làm sao để có được khoái hoạt.

"Ah ah ah ah..... Ba ba..... Ah ah ah!" Nắm chặt lấy chính mình, bé con theo tốc độ ngày càng nhanh của cơ thể. "Ah ah..... Thật thoải mái......... Ah ah, ba ba, bảo bối thật thoải mái..... Ah ah ah ah....." Bé cao giọng hét, thanh âm mê người vô cùng.

"Bảo bối...... Con thật giỏi....." Được bé con nhiệt tình phục vụ, nam nhân dục hỏa tăng cao. Sau đó, gã dứt khoát vươn tay nâng bé con lên rồi lại buông ra, lợi dụng trọng lực của cơ thể bé mà tiến vào càng sâu, cơ hồ muốn đâm nát cơ thể bé con.

"Ah ah ah ah! Ba ba..... Thật sâu..... Ah ah ah ah!" Độ sâu trước nay chưa từng đạt được khiến Lucy hét lên, trong tiếng kêu thê thảm của bé hai người cuối cùng cũng đạt đến cao trào.....

----- o0o ~ o0o -----

Ngày hôm sau ~~~

"Hắt xì! Hắt xì!" Trên giường, bé con yếu ớt nằm đó hắt hơi.

"Cô chủ, bác sĩ đã chuẩn bị xong rồi, cô nhanh để ông ý tiêm cho một phát!" Bên giường, nam nhân cũng lão quản gia đều mong Lucy có thể ngoan ngoãn để bác sĩ chữa trị.

"Hắt xì..... Cháu không muốn..... Hắt xì..... Cháu không muốn tiêm....." Bé nhất định không chịu. Ngày hôm qua, sau khi ba ba ôm bé liền hết bệnh, nhưng bé lại bị cảm, hơn nữa bác sĩ còn muốn tiêm! Không muốn, bé không muốn tiếm đâu! Tiêm đau lắm!

"Đáng ghét, đều tại ba ba! Hắt xì!" bé con trách cứ nhìn nam nhân.

"Đúng, là ba ba không tốt, ba ba khiến bảo bối bị bệnh." Nam nhân dỗ dành nói "Bảo bối ngoan, chỉ tiêm một mũi thôi là tốt rồi, một chút là không sau nữa, tuyệt đối không có đau, ngoan!"

"Không muốn!" bé con dùng chăn bịt kín người, quyết tâm lần này sẽ kiên quyết kiên trì với ý kiến của mình.

"Bảo bối ngoan, mau ra đây đi!"

"Cô chủ, cô mau ra đây đi."

"Không muốn đâu!"

............

-------------------------------------------------

Mai nếu mị rãnh mị sẽ ra Khắc Khoải nha :3

Mị viết truyện này tốn nhiều máu quá nên nhác lắm

15⭐ mị sẽ ra chap mới nhe

Đọc xong nhớ chi mị ⭐ vs bình luận nha~

Không chơi đọc chùa nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro