09. Như những vì sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm lớp 11 có lẽ là khoảng thời gian tôi nhớ nhất. Unforgetable memory đó. Vì sao ư? Tôi được nhóm bạn "Bộ Tứ phá xóm" tổ chức sinh nhật bất ngờ cho.
 
Hôm  tiết trời trong xanh lắm, là cái dịu nhẹ của trời tháng 10 pha thêm chút nắng, chút gió của trời gần cuối thu.

.........
Vẫn như mọi ngày, tôi tan học là phải về nhà học thêm mấy khóa, nào là Toán, Lí, Văn, Anh...Bù hết cả đầu. Thậm chí lúc đó, tôi bận học quá tới nỗi quên bén luôn sinh nhật của mình.

Tôi kết thúc chuỗi ngày dài học tập là tầm khoảng hơn 8h rưỡi tối rồi. Bình thường sẽ là gần 10h cơ, nhưng hôm nay thầy dạy phụ đạo toán lại có việc bận nên lớp được nghỉ, thế là tôi lại có thêm vài giờ ngồi ngẩn ngơ, thoát bản thân khỏi vòng xoáy quay cuồng chỉ toàn con chữ này.

Cái tối hôm ấy, tôi đúng kiểu vừa vui vừa hoảng loạn....

Tôi kết thúc buổi học và đang trên đường về nhà. Đi qua ngõ vắng, không có nổi một bóng người. Đâu đó chỉ le lói ánh đèn của thành phố nhỏ này. Một mình vẫn ổn, tôi có thể lắng nghe những âm thanh cuối thu, vừa dịu vừa trong. Thì đột nhiên...có hai bóng đen xuất hiện và  kéo tôi đi mất. Trong giây phút hoảng loạn, người tôi cứng đờ. Tôi tính phản kháng, nhưng rồi lại thôi. Chợt nghĩ hai bóng đen nay có thể xuất hiện để mang tôi về một nơi khác, một nơi không phải là cái chốn nhân gian khổ thương này....

Nhưng rồi, tôi bị kéo đến một công viên bỏ hoang....Nhưng nhìn lại có chút quen mắt. Rồi lại "đùng" một cái. Không phải tiếng súng, là tiếng pháo giấy. Tôi được trải nghiệm từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Rồi trong màn đem xa xa, một ánh sáng le lói nổi lên.

-Happy birthday to you....Happy birthday to you.....-Một bản hòa ca của ba người bạn, à không là bốn. Ủa...tôi có chút thắc mắc.

-Người yêu sinh nhật vui vẻ.

-Uiii cảm ơn mọi người.-Lần đầu tiên trong đời tôi đượctổ chức sinh nhật theo kiểu cách này đấy.

Nhớ lúc đó, chiếc bánh có xíu xíu thôi, mà cái họ tên của tôi đã đủ chen lấn hết mặt bánh rồi. Gem bảo bánh nhỏ quá nên không ghi đủ chữ "Happy birthday to you". Nên là cứ lần lượt mỗi bạn nói với tôi một vài lần "Happy birthday". Lời nói thay cho mấy dòng chữ, vẫn còn ấm áp chán.

Nhưng rồi tôi nghe được một giọng nói xa lạ, có chút trong veo. Chả nhẽ tôi có người bạn nào mà tôi bỏ quên đi sao? Không thể nào....

-Đây đây, bạn Ford, cái bạn bữa tao bảo với chúng mày á.-Chắc hẳn Mark thấy ánh mắt thắc mắc của tôi, nên liền choàng vai cậu bạn cạnh bên mà giới thiệu.

-Ôii vậy đây là...

-Người yêu tao-Mark liền nói

"Sinh nhật gì mà nhiều bất ngờ vậy. Cái tên Mark ngày nào cũng hề hề, nay lại có người yêu. Không bất ngờ mới lạ, à không phải hoảng luôn mới đúng." 

"Cốc"...tiếng gõ đầu kéo tôi ra khỏi mớ suy nghĩ kia.

-Mày yêu con người ta, rồi có làm khổ nó không vậy.-Đúng rồi, tiếng "cốc" đó là của Nook.

Mark liền đáp:

-Khổ hay không mày cũng không được hưởng...Lêu lêu-Cái tên Mark này lại ngứa đòn rồi.

-Thôi thôi được rồi. Tớ muốn cắt bánh kem rồi-Tôi phải lên tiếng giải vây, không thì đợi lát nữa 2 con người này sẽ nhào vào nhau cắn xé mất. 

Rồi từng miếng bánh được chia cho nhau. mấy đứa tụ lại nói chuyện rôm rả, về cái ngày Mark theo đuổi Ford, về cái nắng dần tắt của trời thu, về đủ điều trên trời dưới đất....Chúng tôi như những người bạn già lâu ngày không gặp mặt, nên cứ có chuyện gì là kể hết cho nhau, dù chyện đó có vô tri như nào đi nữa. Trong cuộc trò chuyện, tôi mới biết được Gem là người đứng đầu mọi chuyện. Cậu ấy bảo muốn tạo bất ngờ cho tôi, và cũng muốn tôi có một kỉ niệm đẹp đẽ cùng nhóm. Nhưng có lẽ, với tôi, sự xuất hiện của những mảnh hồn nhỏ này đã là món quà quá đỗi quý giá với tôi rồi.

Trong cái đêm thu tháng 10 ấy, trời không trăng không sao. Nhưng ở chốn nhân gian dưới này, lại có  năm vì sao đang ngồi quây quần cạnh nhau....Sao lại là năm vì sao? Vì tôi chấp nhận Ford tới với nhóm-một cậu bạn đang yêu, lại còn hát hay nữa chứ.

Nhìn lên trời, một vì sao le lói yếu ớt trên đó. Có lẽ đó là Zunn, cậu ấy xuất hiện để nói lời chúc mừng sinh nhật tôi chăng.

"Lâu rồi không gặp, tớ nhớ cậu quá! Năm nay đặc biệt lắm, cả sáu người chúng ta quây quần bên nhau rồi!"-Mấy lời thủ thỉ tôi muốn gửi vì sao trên kia, cái vì sao mà tôi nghĩ là Zunn ấy.

.......
Đoạn gần 10h, chúng tôi tạm biệt nhau. Ơ...giây phút hạnh phúc của tôi nhanh tới vậy sao. Tôi muốn ở lại thêm chút nữa để cảm hết niềm vui nơi này. Nhưng phải về thôi, tôi biết nếu về muộn hơn thì chuyện gì sẽ xảy ra.

Tôi bảo Gem đưa Nook về, vì cậu ấy là con gái, trời tối sẽ rất nguy hiểm....Nài nỉ mãi, Gem mới chịu đưa Nook về cùng. Và tôi lại một mình ra về. Hôm nay vui lắm, cảm ơn mọi người nhiều.

Một mình giữa chốn thành phố nhỏ này, tôi lại cảm giác không còn cô đơn nữa. Bởi tôi có những vì sao kề sát cạnh tôi. Những vì sao dù ngày mưa hay ngày nắng, có mây hay không mây...đều sẽ luôn tỏa ánh sáng dịu nhẹ sưởi ấm cho tôi.

Tối đó, tôi ngủ ngon lắm. Tôi còn mơ về những vì sao quay xung quanh tôi và nói lời chào cùng tôi. Có tất thảy sáu vì sao, nhưng vẫn là một vì sao ít ánh sáng chói lóa hơn. Nó không đùa nghịch nhiều như những vì sao còn lại. Nó chỉ bay quanh một lúc rồi tan vào hư không. Có thể đó là cậu ấy, người bạn thời thơ ấu của tôi-Zunn. 

Chút kỉ niệm nhỏ này, chắc chắn tôi sẽ mang nó bên người tới khi sang thế giới bên kia mất! Tháng 10 đáng nhớ của tôi.

Được rồi, gác lại mọi chuyện cũ. Xin chào tuổi 16, hi vọng tớ sẽ đón nhận thật nhiều may mắn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro