Tôi và " chính tôi. "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và mẹ mình có cùng hướng nhìn, chúng tôi giống nhau về mọi thứ trừ giới tính và khuôn mặt.

Tôi có thể biết được suy nghĩ của bà ấy và bà ấy có thể hiểu được cảm xúc của tôi.

Bà ấy là người tạo ra tôi. Cho tôi một gia đình. Một người anh. Một người má. Và những người bạn. Họ là những người có tính cách đối lập chúng tôi nhưng tất cả họ có một điểm chung. Là hiểu rõ tôi và mẹ muốn gì.

Nhưng sau cùng, tôi cũng chỉ là một hình ảnh vô tri được tạo lập trong suy nghĩ của mẹ, cả họ cũng vậy, tôi không thể ôm bà khi bà khóc nhưng bà có thể cho một người ôm tôi khi tôi buồn. Tôi không thể nói chuyện với bà nhưng bà luôn nói chuyện với tôi mà không có một ai đáp lại.

Tôi chỉ là một hình vẽ, hành động mọi thứ theo ý bà. Tôi là bà. Và tôi không ghét phải hành động theo ý bà, vì tôi biết, nếu được tự ý hành động, tôi cũng sẽ hành động như vậy.

Tôi và mẹ là một. Chỉ khác, bà là người trực tiếp đón nhận những phiền phức ngoài đời thực và tôi là người nhận được những điều tốt đẹp trên ngòi bút của bà.

Tôi từng xuất hiện trong giấc mơ của bà, một mớ đổ nát với những con quái vật, những trò chơi như nhảy dây, đá cầu, những nhân vật nói chuyện với nhau như thể họ đang đóng một bộ phim, những tệ nạn xã hội, những thiên tài, những điều kinh tởm hay những điều hạnh phúc cứ thế trải dài xung quanh nhưng lại không hề trộn lẫn vào nhau, chúng xuất hiện như những câu chuyện và lặp lại mỗi ngày.

Và mẹ, xuất hiện trong tất cả những giấc mơ đó với nụ cười, trên tay bà ấy là cục gôm và những tờ giấy.

Ở đây cũng vậy, bà đứng cạnh tôi, gôm đi những nét dư thừa trên khuôn mặt, tôi biết, tôi cũng là một phần trong giấc mơ của bà, bà vui vẻ làm cho " giấc mơ có tôi " thêm nhiều thứ khác, biến ra những thứ có thể làm tôi mỉm cười, bà làm những điều phụ hợp với từng giấc mơ mà bà thấy.

Tôi quay lại và nhìn những giấc mơ khác, có " tôi ", bất kì giấc mơ nào, đó cũng là tôi và bà, với những tình huống và trang phục khác nhau...

Tôi đoán, bà luôn muốn sáng tạo mọi thứ và nhét tôi vào đó.

Nhưng tôi không phiền, vì tôi cảm thấy vui khi bà chia sẻ giấc mơ với tôi và chắc chắn bà cũng vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro