Ngày Xuân (HopeGaver)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời đã hững sáng, cái lạnh rét của mùa Đông làm con người ta sinh lười biến chẳng muốn rời giường.
Nhưng Yoongi thì khác. Nó là trường hợp đặc biệt, chẳng cần mùa Đông tất cả bốn mùa nó đều lười biến và hôm nay cũng vậy.
Tít tít tít.. Tít tít tít tít..
Chuông báo thức reo inh ỏi, Nó nhăn mặt với tay tắt đi rồi chùm chăn tiếp tục ngủ. Chưa đầy 30s sau điện thoại lại reo.
Nó leo nheo đôi mắt híp nhìn màng hình điện thoại, như phản xạ tự nhiên nó giật mình ngồi thẳng dậy
"Alo! Em nghe đây. "
"Đã dậy chưa? "
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nam trầm ấm áp
"A.. Đã dậy rồi, bây giờ đang ăn sáng. "
"Tốt! Đến trường mặc ấm một chút. "
"Em biết rồi mà. "
Yoongi tắt máy thở phù một cái. Tên ác ma này hôm nay sao lại hiền như vậy a~ chắc chắn là có điềm không lành.
Khẽ xuýt xoa vì lạnh Yoongi phóng nhanh vào WC
* * *
"Thiếu gia! Tuyết rơi rồi, có cần tôi cho người lái xe đưa cậu đi học không? "
Người đàn ông trung niên kính cẩn nói với Yoongi. Đó là bác Choi quản gia của biệt thự này
"À không cần đâu. Trường cũng không xa tôi tự mình đi coi như vận động buổi sáng cho thân thể ấm áp một chút ."
"Vậy cũng được, còn buổi trưa? "
"Buổi trưa tôi sẽ sang ăn cùng HoSeok "
"Tôi đi đây. "
Yoongi nói sau đó bước đến cửa với lấy chiếc áo ấm rồi rời khỏi nhà .
"Chúc cậu một ngày tốt lành! "
Bác quảng gia gọi với theo. .
Min Yoongi năm nay 17t là học sinh cuối cấp của trường trung học DreamHigh. Yoongi có vẻ ngoài nếu không khiêm tốn mà nói, có thể so sánh với mấy ngôi sao trên TV. Mái tóc đen nhánh, đôi mắt híp nhỏ, chiếc mũi cao nhỏ nhắn cũng đôi môi anh đào chúm chím tạo cho cậu vẻ ngoài cực đáng yêu. Dáng người cũng nhỏ nhắn làn da trắng tuyết khiến không ít nữ sinh trong trường phải ghen tị. Gia đình Yoongi không thể nói là giàu có mà là thuộc dạng đặc biệt giàu có. Gia đình ngoài Yoongi còn có cha, mẹ, anh trai cùng chị gái hiện đang định cư ở LosAngles. Vì là út nên từ nhỏ được hết thảy mọi người trong nhà cưng chiều. Là một trong số những nam thần ở DreamHigh. Thành tích học tập thì không cần bàn cải đứng nhất toàn lớp từ dưới đếm lên.
Yoongi bước đến dãy phòng của mình. Nhanh tay phủi đi vài bông tuyết vương trên áo sau đó nhanh chân chạy vào lớp.
Đặt balô lên bàn nó xoa xoa hai tay mong tìm được chút nhiệt để sưởi ấm.
"Hey Yoongi, có muốn uống chút coffee nóng không? "
Là Jin, bên cạnh là bốn người bạn thân khác của nó. Nó và bọn họ đã thân thiết nhau từ năm đầu tiên của trung học. Là nhóm cá biệt nổi tiếng ở trường. Rất thân thiết.
"Thử chút đi là chính tay 'bà xã' anh mày làm đó. "
"Này thì bà xã. Nói nhăn nói cuội. "
Jin gằn từng chữ thúc cho NamJoon mấy cái đau điến
Yoongi khẽ lườm NamJoon
"Hỗn láo xưng anh với ông không khéo ông thiến mày! "
"Hừ! Hùa nhau ăn hiếp tao. "
Tiếng chuông báo vô học vang lên. Học sinh ai nấy ngay ngắn, đặc biệt là mấy nữ sinh háo hức ngồi đợi tiết học đầu tiên. Là tiết của thầy chủ nhiệm kiêm thầy ngoại ngữ và sinh học. Jung HoSeok.
"Lớp đứng! "
NamJoon là lớp trưởng nghiêm túc hô
HoSeok hài lòng nhìn quanh cả lớp, sau đó ánh mắt dừng ở chỗ Yoongi khẽ chau mày.
Hôm nay anh mặt quần tây đen may vừa vặn ôm lấy đôi chân thon dài. Áo sơ mi đen cùng mái tóc cam xoăn nhẹ, trông rất đơn giản nhưng lại tạo nên một vẻ đẹp yêu nghiệt làm Yoongi cùng mấy nữ sinh mê mẫn nhìn không thể rời mắt khỏi.
Mãi ngắm Yoongi không để ý anh đang gọi mình.
"Yoongi! Thầy gọi mày trả bài kìa! "
Jimin nắm vạt aó Yoongi giật giật
"Ơ..hả ?"
"Hả cái gì? Không phải lại làm gì phật lòng người ta rồi chứ.? "
TaeHuyng ngồi đằng sau nói lên
Yoongi run run bước lên bục giảng
HoSeok bắn một tràng tiếng anh, qua tai Yoongi lại thành ù ù cạc cạc.
Đối với Yoongi đã từng định cư từ bé ở nước ngoài việc đáp trả không khó nhưng vì cái gì một câu anh nói cũng không lọt vào đầu, là không nghe anh đang nói cái gì.
Yoongi đứng ngây người
"Về chỗ! "
Anh nói.
Lúc lấy lại tập Yoongi còn thấy anh đang lườm mình bằng ánh mắt ăn tươi nuốt sống
Về đến chỗ Yoongi méo mặt nhìn dòng chữ ngay ngắn trong tập
"Lần sau còn ăn mặt mỏng manh như vậy liền sẽ cho em 10 con 0 "
Jimin bên cạnh nhìn thấy cười lớn
"E hèm.. Park Jimin! Lên trả bài!"
"........"

* * *

Tan học Yoongi nhanh chóng chạy đi tìm anh nịnh nọt.Ra đến cổng thì lại gặp đám bạn thân yêu(quái)
"Yoongi, đi ăn mì cay! "
TaeHuyng khoát vai JungKook bước đến
"Not today! "
Yoongi buông một câu rồi nhanh chân chạy mất dạng. Gì chứ mì HoSeok làm mới ngon hơn nhiều.

* *
"Anh! "
Yoongi hô một tiếng sau đó nhảy phốc lên vai anh.
Anh đỡ lấy nó hừ lạnh một tiếng.
"Giận rồi a~"
"Anh nhìn mình đi, bảo em ăn mặt mong manh còn mình thì ngay đến aó ấm cũng không buồn bận. "
Yoongi bĩu môi cọ cọ đầu anh
"Lý sự? "
"Không phải lý sử mà là sự thật"
"Buổi trưa muốn ăn gì? "
"Mì hải sản. Yoongi thích mì anh nấu nhất"
Anh khẽ cười. Cứ thế một HoSeok cõng một Yoongi vui vẻ trở về nhà.
Jung HoSeok. Là người mà Min thiếu gia của chúng ta yêu quí và nể sợ nhất trên thế giới. Có thể không ăn, không ngủ nhưng một ngày không gặp HoSeok chính là có cảm giác như một tháng không được ăn cơm.
Anh lớn hơn Yoongi tận 6 tuổi, hiện tại đang làm giáo Viên tại trường DreamHigh đồng thời là GVCN của Yoongi. Theo Yoongi, anh là người tài giỏi nhất thế gian. Có tới mấy cái bằng tiến sĩ nào là của ngành ngoại ngữ, sinh học, hóa học,.. Đã vậy còn rất đẹp trai. Chỉ do anh ít cười với mọi người, chứ những lúc chỉ có nó và anh, anh rất hiền còn hay làm trò cho nó cười nữa. Những lúc đó nhìn anh là đệ nhất đẹp trai. Trong lòng Yoongi, anh là thần tượng lớn nhất. Phần Yoongi, từ lúc bắt đầu có ý thức đến nay luôn là có HoSeok bên cạnh, thời gian hai người xa nhau lâu nhất là hai ngày. Thời gian đó là lúc anh đi học đại học ở Haward. Vừa tiễn anh ra sân bay trở về nhà Yoongi liên nằm vạ khóc bù lu bù loa nói nhớ đòi gặp anh. Min phu nhân thấy thế gọi lại báo tình hình cho HoSeok, kết quả anh ngày hôm sau anh liền tức tốc dùng máy bay tư nhân nhanh chóng từ Anh bay trở về Mỹ mang theo Yoongi cùng sang học đại học.
Còn nhớ hồi bé tí, lúc đó Yoongi 5t còn đi mẫu giáo anh thì vừa bước vào năm đầu tiên của THCS. Yoongi hôm đó về sớm liền chạy sang nhà HoSeok xác bên cạnh tự chơi một mình chờ đón anh về. Loi nhoi một hồi Yoongi bắt được con cún nhỏ, nó tên Min Holly là cún mới nuôi của HoSeok. Nhanh chóng tiếp cận mục tiêu, Yoongi ban đầu là nhéo nhéo nựng nựng sau cùng chuyển sang nắm đuôi cún nhỏ giật mạnh hậu quả là làm Holly giật mình quay sang cắn mạnh vào tay Yoongi đau đến òa khóc. Mà Yoongi đanh đá nào chịu thua? Nắm đuôi lôi Holly lại hàm răng bị rụng mất ba cái hung hăn nhe ra cắn mạnh vào tai Holly. Sau đó hai đứa một người một chó ôm nhau vật lộn ở cổng nhà. Không lâu sao anh về đến, nhìn thấy một màng bá đạo liền nhanh chóng tách cả hai ra vừa giận vừa buồn cười nhanh chóng cõng Yoongi đi tìm người đưa đi bệnh viện.
Yoongi ngoài vết cắn nhỏ ở tay cùng vài vết xướt ra thì không có vấn đề gì. Vì là cún con nên vết cắn không sâu. Chỉ tội cho Holly bị Yoongi cắn đến tai bây giờ có luôn hai lỗ để đeo khoen.
Từ đó về sau sự tích Yoongi cắn chó vẫn luôn bị HoSeok tùy hứng mang ra trêu chọc. Yoongi thì vẫn luôn uất ức tại sao chó cắn người thì được bỏ qua còn Yoongi cắn chó thì lại thành chủ đề để trêu ghẹo.
Nói chung kí ức của Yoongi từng chút từng chút đều gắn liền với HoSeok. Và cả hai đều xem cha mẹ đối phương như cha mẹ của mình, quan hệ rất gắn bó không có gì có thể chia rẽ họ..

* * *
"Anh, nói cho em nghe ý trung nhân của anh là ai? "
Nó nằm gối đầu lên chân anh hỏi.
"Không có! "
"Từ trước đến giờ chưa bao giờ nghe anh nhắc đến bạn gái. Không lẽ anh đẹp trai như vậy..mà lại ế a~?"
Phụt.. Khụ..khụ ..
Anh đang uốn nước nghe nó nói mà kích động đến nỗi sặc.
"Phản ứng mạnh như vậy, em nói đúng rồi hả? "
"...."
Hừ. Là ai ngày ngày bám theo không cho anh cơ hội đi tìm bạn gái chứ. Cả tim anh nó cũng cướp vậy mà bây giờ còn dám bảo anh ế. Thiệt tức chết mà.!Những lời này anh giận dỗi nghĩ, không dám nói ra.
"Anh mau khai đi, anh làm sao mà không có ý trung nhân chứ?!"
Nó bật dậy tóm cổ aó ngồi lên người anh.
"....."
Yah mau leo xuống. Tiểu ngốc đừng có mà câu dẫn.
Anh ngoài miệng không nói nhưng bên trong đang bật lực gào thét.
"Sao lại im lặng? Mau nói a~"
"Hừm.. Thật ra là có một người.. "
"Ai a~??"
Nó dí sát mặt lại gần mặt anh. Hai con mắt híp cố gắn mở to chờ anh trả lời.
Anh ôm lấy eo nó kéo lại gần chụt một cái hôn lên môi nó cười ranh mãnh
"Là em! "
Yoongi người cứng đờ. Hai má đỏ ửng.
Anh bật cười nhéo chóp mũi nhỏ nhắn của nó
"Đồ ngốc, đùa thôi. "
Sau đó anh đẩy nhẹ nó cho lăn sang một bên đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Yoongi nằm đó trong lòng tự nhiên thấy hụt hẫn. Hơn 10p sau anh quay lại vẫn thấy nó nằm chèo queo bất động.

* * *

_Mùa giáng sinh năm đó Yoongi nói mình có bạn gái..
Nếu như lúc trước, anh nói không thích Yoongi liền mang bạn gái đá bay mất. Nhưng lần này thì khác. Phản ứng rất mạnh. Cả hai đôi co hồi lâu.
"Anh nói tại sao? Tại sao bạn gái của em tất cả đều không tốt? "
Yoongi đứng trước mặt anh trừng mắt giận giữ
"Bởi họ căn bản đều là không tốt. "
Anh vẫn lãnh đạm đáp lại
"Không tốt? Cái gì không tốt? Chỉ cần thật lòng với em tất cả đều tốt. "
"Họ chỉ chân thành với tiền và địa vị của em. "
"Chỉ có anh mới nghĩ sâu xa như vậy. Bọn em là nghiêm túc với nhau."
Yoongi dường như quát lên với anh.
"Nếu em còn bướn bỉnh như vậy anh mới không nhìn mặt em nữa.! "
Anh nóng giận nói. Đây là lần đầu tiên anh nổi nóng với nó.
"Được. Vậy em cũng không muốn nhìn thấy anh nữa.! "
"Được! "
Một câu dứt khoác, anh quay lưng bước đi.
Anh quay đi trong lòng Yoongi bổng hụt hẫn.
Đồ ngốc. Không lẽ anh phải nói anh thích em, không muốn em có bạn gái, anh muốn Min Yoongi chỉ được thích anh hay sao chứ. Tiểu ngốc em thật làm anh tức chết mà..
Cũng kể từ hôm đó Yoongi không còn gặp anh nữa. Anh bỏ công tác ở trường. Yoongi mấy lần muốn tìm đến nhà xin lỗi cũng đều không thể gặp.

* * *

"Anh nói xem thầy với Yoongi đã xảy ra chuyện gì? "
Jin đầu tựa lưng NamJoon đang đạp xe hỏi
"Không biết. Anh có hỏi nhưng Yoongi nó không chịu nói ."
"Ừm. Anh nghĩ bọn họ có giống chúng ta không... Là Gay.. "
"Lúc trước amh cũng nghĩ vậy nhưng mà Yoongi nó nói là đã có bạn gái. Là hot girl khóa dưới. "
"Oh.. "

* *

"Mày còn không thử sau này đừng hối hận! "
Jimin khoanh tay đứng đối diện với TaeHuyng
"Nhưng tao sợ chuyện xảy ra sẽ quay đầu không kịp ,tao không muốn em ấy xa lánh tao. "
TaeHuyng thở dài mệt mỏi dựa vào tường
"Mày yên tâm. Tin tao một lần nhất định thành công. "
Jimin nói cười híp mắt bật ngón cái với TaeHuyng
"Lấy gì bảo đảm để tin mày? "
"Mày nhìn hai đứa NamJoon với SeokJin đi. Là một tay tao tác hợp. "
"Thôi được, anh tin mày một lần.. "
TaeHuyng nói một lần nữa cậu lại thở dài

* * *

_Hôm nay 9/3 là sinh nhật tròn 18 tuổi của Yoongi.
Là cậu út của nhà họ Min bama Yoongi nhiều lần gọi điện bảo muốn mở tiệc thật linh đình để chúc mừng ngày con trai họ trưởng thành. Nhưng Yoongi từ chối. Nó bây giờ làm gì có tâm trạng mà mở tiệt. Trong khi mọi người đang gấp rút cho việc thi cuối cấp thì Yoongi, nó đang thẩn thờ ngồi trong một quán nước nhỏ vắng khách.
Đã 3 tháng từ ngày hôm đó. Cũng là 3 tháng nó không được gặp anh. Kể cả hôm tết, hôm sinh nhật anh đều không nhìn thấy bóng dáng. Dùng mọi cách đều vô vọng, nó không thể liên lạc với anh. Anh đang phạt nó sao? Nếu như anh muốn ngay bây giờ nó lập tức đá bay con bé õng ẹo kia, chỉ cần anh ở bên nó, đừng xa nó. Nó biết, nó thích anh. Nhưng mà anh đâu có thích nó chứ. Nó đối với anh chỉ là một đứa em trai không hơn. Nó tìm bạn gái chỉ đơn giản là để không nhớ tới anh, nhưng không nghĩ mọi chuyện đi xa như vậy. Anh gét nó, không muốn nhìn mặt nó nữa. Nó thật sự nhớ, rất nhớ anh..
Một giọt thủy tinh nhẹ lăn trên gò má đáng yêu.. Yoongi khóc!
"Nhớ cậu lắm! "
"Câu nói ấy càng khiến tôi thêm nhung nhớ. "
"Ngắm nhìn cậu qua khung ảnh, nổi nhớ đó cũng chẳng thể vơi .."
"Thời gian trôi thật vô tình, tôi hận chính chúng ta.. "
"Giờ đây, một lần chạm mặt cũng quá đỗi khó khăn. "
"Chỉ muống thời gian mãi ngừng lại nơi này. "
"Đông đã sang khi tháng Tám hãy còn vẫn vương ."
"Con tim mãi hoài đuổi theo thời gian"
"Mình tôi đơn độc nơi chuyến tàu băng giá. "
"Chỉ muốn cầm chặt tay cậu đi đến tận cùng thế gian.. "
"Và chấm dứt mùa đông này.. "
"Nỗi nhớ khắc khoải như ngàn bông tuyết rơi.. "
"Ngày Xuân ấy liệu sẽ đến..? "
Chuông điện thoại Yoongi vang lên. Là bài Spring Day bài hát mà dạo gần đay Yoongi rất thích có lẽ vì nó phần nào giống với tâm trạng Yoongi.
Mãi hòa vào lời bài hát nước mắt từ khi nào đã rơi lã chã trên mặt nó. Mãi đến khi điện thoại vang lên báo cuộc gọi thứ hai nó mới choàng tỉnh gạt vội nước mắt mà bắt máy.
"Tao nghe, Chim ."
"Đang ở đâu? "
Đầu dây bên kia giọng có chút khẩn trương
"Có việc gì sao? "
"Đến khu thương mại lầu hai có thứ chắc chắn mày muốn xem. "
Jimin nói sau đó tắt máy không đợi Yoongi trả lời.
Yoongi đến nơi thì thấy năm thằng khứa tay cầm kem ngồi chéo chân. Yoongi mở miệng tính chửi liền bị TaeHuyng chặn họng
"Tui này đi mua quà birthday cho mày thì gặp cảnh kia! "
TaeHuyng nói hất mặt về phía khu bán đồ nữ
Là Na Hye Mi bạn gái hot Girl của Yoongi. Cô ta khoác tay một gã tầm tuổi ba Yoongi bộ dạng khá tình tứ
Nó không nóng giận, chỉ khẽ cười rút điện thoại ra
"Alo em nghe~"
Bên kia Na Hye Mi giọng nhão hơn chè
"Đang ở đâu anh muốn gặp em. "
Yoongi vào thẳng vấn đề.

* *

CÔNG VIÊN

"Anh muốn gặp em có phải cùng đi chơi không? "
Ả ta vừa gặp không để ý bạn Yoongi xung quanh ôm nó nũng nịu
Nhẹ đẩy ả ra, Yoongi đưa điện thoại mình lên trước mặt ả
"Có gì muốn giải thích? "
"Đây.. Đây là..? "
Ả ta kinh ngạc nhìn màng hình là ảnh chụp ả ta di cùng lão già kia
"Anh..đừng hiểu lầm! Đây.. Đây là ba em, em cùng ông ấy đi mua quà cho anh. "
"Oh! Thế cô và cha cô cùng có sở thích loạn luân nhỉ? Cùng nhau đi khách sạn ôm ấp. "
JungKook khinh bỉ nhìn ả
"Với cả Yoongi nhà tôi không có sở thích biến thái, sao lại mua đồ lót nữ để tặng? "
NamJoon góp vui vạch mặt ả
"Yoongi, đừng tin. Họ là đang nói dối. "
"Không biết xấu hổ. "
JungKook khinh bỉ.
"Hứ. Ai mới là kẻ không biết xấu hổ? Đường đường là nam nhi lại đi yêu nam nhi. Quan hệ biến thái mới là không biết xấu hổ! "
"Cô..! "
TaeHuyng định tát ả thì bị Yoongi can lại. Ả ta lại được dịp đắt ý.
"Nồi nào úp vung nấy. Đồng tình đi với đồng tính. Một đám không biết xấu hổ. "
"Bốp!"
Một cái tát giáng trời Yoongi tặng cô ta.
"Ngậm cái miệng thối tha của cô lại! "
Yoongi trừng mắt. Trông nó bây giờ thật hung tợn.
"Anh..sao lại..? "
Ả ngạc nhiên nhìn Yoongi
"Đầu tiên là cắm sừng tôi, tiếp theo là xúc phạm bạn của tôi. Bao nhiêu đó có đủ để tôi mang cô đi băm cho chó ăn không? "
Ánh mắt Yoongi lạnh lùng liếc nhìn ả đầy sát khí.
"Anh dám? "
"Haha.. Tiểu thư à, cô nghĩ cô là ai? Không cần đến tôi, chỉ cần một câu nũng nịu của JungKook thì cả nhà cô cùng tên tình nhân kinh tởm của cô sẽ phá sản mà ra đường ở trong một nốt nhạc đó tiểu thư à! "
Yoongi nói tay siết chặt cằm ả. Chỉ vì ả mà Yoongi mất anh.
"Tôi không tin. Nghèo hèn như các người làm gì có được cái quyền đó. Nếu có phải là Na tiểu thư ta làm với các người. "
Yoongi chậc lưỡi luyến tiếc nhìn ả
"Để xem. JungKook giúp ả toại nguyện đi. "
Yoongi nói đồng thời hất mạnh tay làm ả ngã nhào ra đất.
_Buổi chiều hôm đó tập đoàn bất động sản đứng đầu thành phố của Na thị không rõ lí do đột nhiên phá sản.

* *

Sau hai tiếng ngồi nghe Jimin giản đạo. Yoongi nhanh chóng chạy đi tìm anh.
"Anh! Anh mau mở cửa cho em. "
"Anh em biết sai rồi, làm ơn đừng bỏ mặt em nữa mà... "
"Anh mau mở cửa đi. Em hứa về sau sẽ không bướng bĩnh như vậy nữa đâu. Hức.. Anh..! "
Yoongi bất lực ngồi tựa ở cửa. Min Holly từ đâu chạy đến, mấy cái khoen trên tai kêu leng keng dụi dụi đầu vô chân Yoongi. Dù đã nhiều năm trôi qua, Holly vẫn như vậy nhỏ nhắn rất đáng yêu.
Nhấc bổng Holly đặt lên người mình, Yoongi mắt ngấn nước nhìn nó. Sau nhịn không được mà bật khóc.
Còn về phần anh. Mấy tháng nay phụng lệnh gia phụ trở về Mỹ tiếp quản Công ty sẵn tiện dặn mặt ai kia. Kết quả là Park Jimin ngày nào cũng gọi sang bảo nó nhớ anh bỏ ăn bỏ uống bây giờ đang nằm viện. Anh gấp gáp quay về thì thằng khứa ấy lại bảo mình nói đùa. Sau đó liền bị anh cho một trận ra trò.
Đến buổi trưa Jimin lại gọi báo tình hình của Yoongi cùng Na Hye Mi anh mới nguôi ngoai phần nào. Tự tay chuẩn bị một bàn tiệc tạo bất ngờ cho Yoongi. Ai ngờ vừa ra ngoài mua chút thức uống quay về liền thấy cảnh một người một chó ôm nhau thút thít khóc đến thương tâm.
Anh trầm mặc bước lại gần nó.
"Sao lại ngồi ở đây? "
Nghe được giọng nói quen thuộc, nó nhanh chóng ngước lên nhìn. Đúng là anh rồi. Không để ý Holly đang nằm trên người mình, mừng rỡ bật dậy ôm chầm lấy anh.
Min Holly rớt đất một tiếng 'bạch' uất ức kêu ăng ẳng rồi chạy mất.
"Anh em sai rồi..hức ..Anh.. làm ơn đừng phạt em nữa hức.. Em thật sự rất khó chịu.. Oa oa.. "
Yoongi không kìm được ôm chặt anh òa khóc lớn.
"Biết sai? "
"Biết! Em hức..hứa sau này sẽ không bướng bỉnh nữa chỉ cần anh đừng bỏ mặt em, mười bạn gái em cũng không cần. Huhu.."
"Thôi được. Ngoan đừng khóc nữa, anh ở đây rồi sau này không bỏ mặt em nữa..ngoan nghe anh đừng khóc..xấu lắm.. "
Anh ôm nhu vòng tay ôm lấy nó dỗ dành.
Anh đang định nói gì đó, bất thình lình bị Yoongi áp lại hôn môi..
"Anh em thích anh! "
HoSeok -anh á khẩu. Là đang tỏ tình anh đó sao?
"Anh em hứa sẽ tốt nghiệp đại học sau đó sẽ xin Jung omma cưới anh về. Đi làm nuôi anh đảm bảo sẽ cho anh sống thật sung sướng! "
Anh đơ mặt. Ngốc này ai mới là người cưới ai, ai mới là người nuôi ai chứ. Là nhớ anh đến lú rồi hay sao.
Anh cười khổ nhìn khuôn mặt lắm lem đầy quyết tâm của nó.
Yoongi thấy anh không trả lời muốn nói tiếp liền bị anh hôn chặn lại.
Anh nhấm nháp đôi môi anh đào mình hằn khao khát bấy lâu. Ngốc của anh mị lực thật không thể xem thường. Làm anh hôn đến không muốn rời khỏi. Nụ hôn sâu hơn, anh hung hăn áp Yoongi vào cửa tiếp tục rút đi dưỡng khí của nó.

* *

Yoongi sau khi phụng mệnh đi tắm, đến khi trở ra thì thấy cả nhà tối om không một bóng đèn.
"Anh! Đang ở đâu? Làm gì mà không chịu bật đèn lên a~?"
"Anh đừng đùa mà không vui đâu. "
Yoongi theo trí nhớ lần mò đến phòng khách.
Bộp bộp ..bộp bộp..
Âm thanh phát ra cũng là lúc mờ ảo trong bóng tối Yoongi nhìn thấy anh. Trên tay anh là chiếc bánh kem được thắp nến thực đẹp. Theo sau là mấy thằng khứa bạn thân của Yoongi tay cầm pháo sáng .
"Happy birthday to you! "
"Happy birthday to you! "
"Happy birth day.. "
"Happy birthday.. "
"Happy birth day Min Yoongi.! ""
"Húhú happy new year.! "
Vâng. Câu vừa rồi là của thanh niên Kim TaeHuyng.
"Mau cầu nguyện đi"
Anh ôn nhu nhìn nó
"Phải. Cầu cho tao ngày càng đẹp trai đi! "
NamJoon nói
"Phát biểu linh tinh. "
Lần này là Jin kèm theo là một cái cốc đau điến tặng NamJoon
Sau khi thổi nến anh lại mang ra một bát canh rong biển.
"Là canh rong biển bào ngư mà em thích nhất. Chúc mừng sinh nhật, tiểu ngốc nghếch!"
Anh nói
Đêm hôm đó, một nhóm bảy người ăn nhậu no say mãi cho đến khuya mới chịu kéo nhau về.
Anh mang Yoongi về phòng mình. Vất vả lắm mới đặt được nó lên giường. Cởi hết quần aó dính đầy bia trên người nó ra. Anh ngẩn người nhìn thân thể trắng không tì vết của nó. Khẽ nuốt khan một ngụm nước bọt, ngọn lửa dục vọng bắt đầu nhen nhóm. Vậy mà có kẻ lại không biết điều. Không ngừng câu dẫn.
"Anh, em yêu anh lắm a~"
"Anh nói đi anh có yêu Yoongi không? ""
"Anhhhhh! "
Yoongi tay chân quơ loạn xạ nắm được vạt aó anh liền dùng lực kéo anh xuống lại gần mình. Mặt đối mặt.
"Anh ,hôn hôn một cái! "
Anh thở dài
"Xem như đem em làm quà sinh nhật muộn cho anh vậy."
_À ờm.. Sao câu đó thì tui(t/g) bị anh đá bay ra ngoài, những chuyện sau đó tui hông biết gì hết. ╮(╯▽╰)╭

* *

__BA NĂM SAU__
Vào một ngày mùa xuân ấm áp của tháng ba..
"Như hạt bụi nhẹ trôi trong không khí..
Nếu như là hạt tuyết rơi ..
Thì tôi đã có thể chạm đến cậu nhanh hơn chút nữa..
Hoa tuyết buông rơi rồi dần nhạt phai...
Nhớ cậu..
Tôi nhớ rất nhiều..
Phải chờ đến khi nào?
Phải chăn trở bao đêm thâu!?
Liệu có được thấy cậu?
Khi mùa đông qua đi, khi mùa xuân quay mình trở lại.
Cho đến ngày muôn hoa đua nở, hãy ở đó..
Thêm một chút thôi!
Xin đừng rời xa..! "
•••
_Bên một bờ hồ nhỏ, xung quanh mọc đầy những cây hoa anh đào to lớn nở đầy hoa màu hồng hồng rất xinh đẹp. Những cánh hoa màu hồng nhẹ nhàng bị gió thổi bay khắp nơi tạo nên một khung cảnh lãng mạn.
Một khung cảnh nên thơ thích hợp cho các cặp đôi hẹn hò.
Bên cạnh bờ hồ, là những cặp tình nhân trẻ. Họ là những chàng trai, bất chấp định kiến để yêu nhau, và đến bây giờ cái kết họ nhận được chính là niềm vui, sự chúc phúc từ mọi người. Nhưng tất cả bọn họ không phải ai cũng vui vẻ...
Ở phía xa xa, đang tự kỉ một mình chính là thanh niên Park Jimin đời buồn của chúng ta..
"Mấy người thì hay rồi.. Hạnh phúc, vui vẻ...
Còn tui. Tui tác hợp cho mấy người bây giờ lại bị mấy người đá đi mất không ai thèm quan tâm. Park Jimin tui ghim!
Tui, tui tự hứa sau này sẽ cưới một hot girl thật xinh đẹp. Sau đó đẻ một lần mấy chục đứa, đến lúc đó đem khoe cho mấy người ganh tị. Hừ.. Thiệt tức mà! "
Jimin giận dỗi sút tung mấy cánh hoa anh đào nằm la liệt dưới đất.
Mãi đi cậu không để ý nên đụng phải một người.
"Má ơi trời sập! "
Jimin ngã lăn quay rất chi là mất hình tượng..
"Em không sao chứ? "
Jimin đụng phải là một người đàn ông. Anh ta dịu dàng đưa tay ra đỡ Jimin dậy.
"Tôi.. Tôi không sao. Cảm ơn anh. "
Anh ta mỉm cười
"Chào em. Anh là Jeon Jung Hyun, anh trai của Kookie. Từ lâu đã rất mến em. Hôm may được gặp, đồng ý cho anh theo đuổi em nhé. '"
__________________
THE_END
_________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro