Quyển 1 - Chương 53: Thế Giới Thứ Nhất Mạt Thế Cấp E (50)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tưởng chừng đã thành công thì sau màn khói mù mịt tan dần phía dưới nơi quả tim rơi là cái hố đen sâu hõm không thấy đáy chiếm hết diện tích cả một kho hàng rộng lớn, viền xung quanh hố mấp máy như dạ dày chất liệu trông rất đàn hồi co giãn.

'Giờ thì là cái mẹ gì thế'

Lời than vừa dứt như nghe được tiếng lòng mà hố sâu đã đáp lại họ bằng cách, hút một lực với công suất cực mạnh vào trong hố đen. Tất cả đều không phản ứng kịp mà bị hút vào, lực hút mạnh đến mức như muốn hút cả toà nhà vào miệng nó, Mã Đắc Nghiêm không còn cách nào chỉ đành thả tay bám lan can ôm thật chặt Thiên Trúc Kỳ cùng bị hút vào trong.

Một thời gian sau ----
Mọi thứ lúc này lặng thinh như chưa từng có gì xảy ra.

______________
'Ựm' Mã Đắc Nghiêm cả người ê ẩm mà mở hé mắt ra, nơi này vẫn có chút ánh sáng làm hắn có thể định hình rõ xung quanh.

Đây là một hang động khép kín với ánh sáng chỉ có thể len lỏi qua các khe đá. Ngoài ra còn có những mảnh đỏ leo sát tường, chúng khi bị động vào sẽ co rút rồi lại giãn về vị trí cũ tạm thời chưa có nguy hiểm gì xung quanh. Mã Đắc Nghiêm chợt nhớ là còn Thiện Trúc Kỳ vội bật dậy thì nghe tiếng kêu khe khẽ ở góc tường bên kia.

Hắn vội chạy lại đỡ lấy cậu lên, thì tư dưng bị đánh úp khi quần áo của Thiên Trúc Kỳ xộc xệch, cúc áo đứt hết một nửa lộ ra lúm vú đỏ hồng e then trên tấm da trắng. Quần thì bị kéo xuống đầu gối, chú chim non trong quần sịt đã dựng đứng hưng phấn mà giật giật muốn cầu được giải thoát.

Mã Đắc Nghiêm đỏ mặt nhìn chằm chằm chú chim non kia mà luống cuống không biết đặt tay ở đâu nếu Thiên Trúc Kỳ tỉnh dậy thấy cảnh này sẽ phán ngay A hắn chắc chắn là trai tân, là đàn ông với nhau thì có gì mà đỏ mặt chứ hừ.

Sau khi cài được hết cúc áo của Thiên Trúc Kỳ, Mã Đắc Nghiêm bắt đầu thò tay xuống dưới để nhét chú chim kia lại vào quần thì bỗng tay hắn bị bắt lấy, Mã Đắc Nghiêm giật mình chột dạ hỏi Thiên Trúc Kỳ đã tỉnh có sao không, bị ngã đau không đỡ chưa vv..vv

Nhìn mặt Mã Đắc Nghiêm đỏ ửng đang áp a áp úng hỏi cậu nhưng Thiên Trúc Kỳ chả có phản ứng gì mà nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt lờ mờ không rõ hồn chí. Thấy Thiên Trúc Kỳ mãi không trả lời Mã Đắc Nghiêm mới nhận ra điều gì, kéo cả người cậu dậy, dựa vào lòng hắn, vén tóc mái ướt đẫm mồ hôi của cậu nên, lúc này Mã Đắc Nghiêm mới nhận ra cả người Thiên Trúc Kỳ nóng bừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro