Công lược chủ tịch tập đoàn lãnh khốc (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông reo lên, Tuyết Lạc như được giải thoát, biểu cảm vui mừng không thể che giấu. Cô hứng khởi ra khỏi lớp không phát hiện ánh mắt tò mò khó hiểu của Thiên Hạo, anh nghĩ 'Ngày thường vốn dĩ cô ấy chỉ mệt mỏi uể oải, sao hôm nay lại có thể tràn trề sức sống như vậy ?? Có điều cũng đáng yêu đôi chút....khoan....mình đang nghĩ gì vậy....cô ta chắc chắn bày ra kế gì đó.....nhưng vẫn có chút....chút....aaaaa' Tuyết Lạc vui vẻ bước đi, không biết mỗ nam đằng sau đang rối như tơ vò, bày ra đủ loại biểu tình đặc sắc, vô ý bỏ thêm 5 điểm hảo cảm

[ Đinh!! Hảo cảm của nam phụ Bùi Thiên Hạo tăng thêm 5 điểm!! Hiện có -5đ!! ]

Tuyết Lạc không mấy quan tâm, dù sao mục tiêu cũng không phải hắn a ~ Cô đang tìm tiểu loli dễ thương của mình.

Hai bóng dáng, một cao một thấp đi sóng đôi trên con đường. Tuyết Lạc không thích ngồi xe với nữ chính liền rủ Tiểu Vân cùng tản bộ. Tuyết Lạc mang vẻ đẹp sắc sảo, còn Tiểu Vân hoàn toàn là một bộ dáng dễ thương, tuy trái ngược nhưng lại vô cùng hòa hợp. Tiếng cười nói vang vọng, mọi người ai cũng được lây lan hanh phúc.

----------------------------------------------------------

Về tới nhà rồi, Tuyết Lạc lười nhác đẩy cửa đi vào, trong nhà náo nhiệt vô cùng, Tuyết Đồng đã chạy ra níu tay cô, nụ cười rực rỡ, giọng nói không che giấu nổi sự vui mừng:

" Chị, chị mau thay quần áo đi, chúng ta sẽ dự tiệc ở nhà Hạo gia nên....... "

Tuyết Lạc chưa nghe hết câu, hất tay nữ chính ra, bày biểu tình khinh bỉ cực hạn, lại quay sang cười với Tử Kỳ, liền lên phòng.

Đứng trước tủ quần áo,cô thầm than vãn cái gu thời trang của nữ phụ, quá ư diêm dúa a ~

Tuyết Lạc xuống phòng, ngồi sà xuống bên cạnh Tử Kỳ, nhỏ giọng nũng nịu:

" Anh trai đại nhân tốt bụng, dẫn em đi mua quần áo đi, em hổng có gì để mặc hết ~ "

Tử Kỳ cũng mấy người xung quanh đều bất ngờ, trước đây cô chưa bao giờ bày ra vẻ nũng nịu này đâu a~. Có điều giờ đây thực sự là mở mang tầm mắt. Hoàn toàn là bộ dạng đáng yêu như mèo nhỏ khác hẳn với sự yếu đuối mỏng manh của bạch liên hoa nữ chính.

Tử Kỳ nhẹ xoa đầu em gái, trong lòng mật ngọt đầy tràn, giọng nói cũng đầy cưng nựng, gật gật đầu.

Ánh mắt của Tuyết Đồng trở nên ngoan độc, đem đố kỵ đặt trên người cô, có điều xui xẻo rằng bị Tử Kỳ bắt gặp, anh ngẫm nghĩ liệu em gái này có tốt thật sự như vậy. Nói trắng ra anh và Lạc nhi vẫn là anh em ruột, những trường hợp tưởng như quá đáng thì đều do Tuyết Đồng gây trước đụng chạm tới giới hạn của Lạc nhi trước...có lẽ anh còn phải xét lại quan hệ. Suy cho cùng, trong căn nhà này chính bố anh đã ruồng bỏ mẹ mà ngoại tình với người khác hơn 16 năm, anh mù quáng theo Tuyết Đồng, cũng bỏ rơi người em gái này, Lạc nhi sẽ cô đơn biết bao nhiêu.... Được, giờ đây anh sẽ chiếu cố thật tốt Lạc nhi. Có ánh mắt vừa rồi của Tuyết Đồng anh lại càng chắc chắn hơn, cũng càng đau lòng.

Kéo Tuyết Lạc đứng dậy, giọng nói trở nên lạnh, liếc mắt tới nữ chính, môi mỏng nhàn nhạt mở miệng, khí thế bức " bạch liên hoa" tới run run

" Tôi đưa Lạc nhi đi mua sắm quần áo, mấy người cứ việc đi trước "

Tuyết Đồng vẫn cho rằng mình nhìn nhầm ánh mắt của Tử Kỳ, vội vàng nói, ánh mắt lấp lánh

"Anh, em...em...đi với được không, Đồng nhi cũng không có cái gì mặc hết"

" Cô muốn mua nhờ chú Trương đưa đi còn tôi muốn đích thân đi với Lạc nhi, miễn tiếp"

Lăng tra nam từ nãy giờ vẫn là một vẻ chịu đựng giờ đây thấy con trai ngoan lại thay đổi tới như vậy, thực không dám tin. Thái độ Tử Kỳ với ông và cả Đồng nhi cũng trở thành xa lạ hệt như Lạc Lạc vậy..... Rốt cục Lăng tra nam cũng tới giới hạn nhưng vẫn là khuyên bảo:

" Tử Kỳ, Đồng nhi muốn đi con dẫn em theo thôi, có sao đâu, hai anh em luôm như hình với bóng mà "

Mẹ kế thấy vậy cũng chen chân, giọng cố ngọt ngào:

" Phải đó Tử Kỳ, Đồng nhi vẫn còn trẻ con luôn muốn bám lấy con chi bằng con dẫn em theo, như mọi khi thôi mà"

Tử Kỳ thần sắc ấm áp quay sang nhìn Tuyết Lạc, nheo nheo mắt. Cô biết ý anh, mở miệng giọng nói càng tha thiết, nghẹn ngào:

" Tôi không muốn đi với nó, không bao giờ đi với loại người giả tạo tới như vậy. Nếu nó muốn đi, thỉnh ông dẫn hoặc chú Trương, nhà ta không nghèo tới mức không bố thí nổi một người dẫn nó đi mua sắm. Riêng tôi, tuyệt đối không bao giờ có thể chấp nhận, chính cả ba người bức chết mẹ tôi, chính cả bà và con bà phá hoại hạnh phúc gia đình tôi, giờ còn mặt dày đòi đi với tôi ư....hức...hức " Vai Tuyết Lạc run run, Tử Kỳ bên cạnh đau lòng vô hạn, dang tay vỗ về cô, ánh mắt lạnh càng thêm lạnh quét một lượt ba người trong căn phòng.
Tuyết Đồng vẫn cố chấp nói, giọng ủy khuất

" Nhưng em chỉ muốn đi với anh Tử Kỳ, không phải anh em nhất quyết không đi "

Trong mắt nam nhân trước mặt, cơ hồ tất cả biểu tình của mỗ nữ đều là giả tạo đến chán ghét. Anh hừ nhẹ, giọng nói cũng không mặn không nhạt đáp lời:

" Cô không nghe Lạc nhi nói sao, em ấy không muốn cô đi, hà cớ gì phải cố chấp. Còn nữa tôi cũng không muốn đi với cô, mà cô đi hay không tôi không quản, phiền phức. Lạc nhi, ta đi"

Tử Kỳ nhẹ đỡ Tuyết Lạc ra xe, thành công biến căn nhà thành hầm băng di động, mọi người đều căng cứng. Cả bạch liên hoa cũng sững sờ, cô nghĩ đã bắt được mẻ cá lớn Tử Kỳ, có chỗ dựa là tên sis-com này, vậy mà........phút chốc lại chán ghét cô tới cực điểm, thật sự không còn chút quan tâm. Hơn nữa, lần này là cô thua thật rồi, Tuyết Lạc dễ nắn bóp như vậy lại biết diễn kịch, lúc Tử Kỳ nói với cô, cô ta từ đằng sau đã vẽ lên nụ cười mỉm, kiêu ngạo.

Lúc này, Tuyết Lạc đang tựa đầu vào cửa kính trên xe, thần sắc còn mệt mỏi, ai bảo vừa nãy cô cũng diễn đạt quá đi, thành công đem "bạch liên hoa" bức chết, lại nắm " bánh bao mềm " ca ca trong tay, nhưng diễn kịch cũng khổ quá đi a~

Hệ thống 0239 thông báo

[ Đinh!! Thành công công lược 1 nhân vật nam phụ thưởng 90 điểm tích phân ]

Tuyết Lạc có chút bất ngờ, 0239 liền giải thích

[ Đinh!! Nếu người chơi công lược thành công một nam phụ khác cũng được tích điểm!! ]

" Được!! Trò này vui ~ "

---------------------------------------------------------

Mãi mới xong a~ dạo này mị bí ý tưởng quá π_π

Giới thiệu các nàng bộ khác của mị nà " Hệ thống sủng phi - Mau mở ra!!!" thỉnh các nàng ủng hộ
= ̄ω ̄=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro