✽ Chương 10: Thân thể trần trụi cưỡi lên rốn phụ thân bài trứng【10】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Nữ tôn thế giới — Thân thể trần trụi cưỡi lên rốn phụ thân bài trứng【10】

Mười ngày sau, Nữ hoàng Thiên Phượng Quốc tại vị 23 năm băng hà, nghe nói chết dưới thân nam nhân, theo như lời nam người hầu lộ ra, tối ngày hôm qua nữ đế bệ hạ cùng mười mấy nam nhân giao cấu, ngạnh sinh bị thao tới chết.

Nhưng Lạc Anh lại biết, cái gọi là mười mấy nam nhân là hồng bài danh kỹ mà nàng từ thanh lâu kỹ quán tìm tới.

Lạc Anh mang theo một đội Ngự lâm quân đi vào Dưỡng Tâm Điện, hạ lệnh đem mười mấy nam nhân kéo xuống dùng loạn côn đánh chết, nhóm tâm phúc đem đám nam nhân này đưa tới hình phòng, thay đổi y phục nam hầu trong cung, cho bọn hắn vàng bạc châu báu, từ cửa sau mang ra khỏi cung, gả cho mấy nữ nhân thành thật.

Đây là yêu cầu của đám kỹ nam thanh lâu, chỉ cần sinh hoạt tốt, Lạc Anh không sợ bọn họ tiết lộ tin tức hại chết nữ hoàng, trừ phi bọn họ muốn diệt tộc.

Đám nam nhân này tuy rằng xuất thân không sạch sẽ, nhưng lại có vốn luyến giàu có, sau khi kết hôn sẽ được thê tử coi trọng, sinh hạ một nữ nửa nam, qua ngày thập phần mỹ mãn.

Các đại thần nhắm vào người kế vị được chọn, đều muốn con trai nhà mình ngồi lên vị trí đứng đầu Đông Cung.

Lạc Anh vứt bỏ đề nghị chúng thần, nói tiên đế mới băng hà, cần phải giữ đạo hiếu ba năm.

Nói xong cự tuyệt nhắc lại chuyện này.

Người đứng đầu Đông Cung chỉ có thể là phụ thân nàng Tôn Kiên, ai cũng không đoạt được.

"Nhất triều thiên tử, nhất triều thần", Lạc Anh đem người của tiên đế toàn bộ cắt chức hoặc luân chuyển, thay thế bằng thân tín của mình, mấy năm nay nàng tích góp nhân mạch không phải giả, ngắn ngủn một tháng, trên triều đình đã kiên có như thùng sắt.

Tuy nói nữ đế muốn giữ đạo hiếu ba năm, nhưng nạp một chút tiểu phu cũng có thể.

Vì thế nhóm đại thần tranh nhau dâng lên con trai, cháu trai nhà mình.

Lạc Anh đồng ý làm một lần hậu cung đại tuyển, giao cho Lễ Bộ từ cả nước thu thập tú nam vào cung. Chỉ cần tự nguyện, nếu như phát hiện chuyện cưỡng bách thiếu nam vào cung, lập tức giáng chức điều tra.

Ngắn ngủn một tháng qua, các đại thần đã lĩnh giáo thủ đoạn của tân nữ đế, nào dám vi phạm, lập tức cung cung kính kính lãnh chỉ.

Hôm nay, Lạc Anh hạ triều, mang theo một đôi thị vệ, ngồi phượng liễn đi vào Lăng Già tự, không đợi chủ trì trong chùa nghênh đón, trực tiếp vào chùa, đi vào đình viện phụ thân, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực hắn.

Tôn Kiên trong tay cầm một bộ Kinh Kim Cương ngồi dưới một cây cây mai đọc diễn, thấy bộ dáng nữ nhi phong trần mệt mỏi, hơi kinh ngạc, lại tràn ngập vui mừng, đem Lạc Anh ôm vào lòng hôn môi, khi môi lưỡi giao triền không khỏi kích động vạn phần.

Hắn thời thời khắc khắc đều chờ đợi nữ nhi đến, người ta nói một ngày không gặp như cách ba thu, tính toán như vậy hắn đã rất nhiều năm không thấy Lạc Anh rồi.

Hoa mai nở khắp dưới tàng cây, một trung niên đầu trọc ôm một thiếu nữ mỹ lệ hôn say sưa đắm đuối, một trận gió thổi tới, hoa rơi trên người hai người, từ xa nhìn lại giống một bức tranh xinh đẹp.

Lạc Anh không để ý thị vệ cùng hòa thượng đứng đầy xung quanh, một bên hôn đáp lại, một bên thoát hết quần áo trên người hắn.

Tôn Kiên còn cảm thấy kỳ quái cô gái sao lại thèm khát như vậy.

Nam nhân trong đình đâu.

Nàng trước kia không phải bộ dáng này.

Đại Lỗi đi tới cởi hết y phục cho nữ hoàng, đến khi đem nàng lột sạch trần truồng như nhộng, hướng Tôn Kiên giải thích nói: "Hoàng Thượng muốn bài trứng, thỉnh quân thượng chuẩn bị sẵn sàng."

Tôn Kiên thân mình đột nhiên chấn động.

Vội vàng cởi quần, đem phần rốn lỏa lồ lộ ra, biết nữ nhi không kịp chờ nữa, một khi trứng thụ tinh không có kịp thời bài nhập vào rốn nam nhân, liền có nghĩa một tiểu sinh mệnh sẽ chết non. Đến nhà ở cũng không kịp tiến vào, trực tiếp nằm xuống mặt cỏ ngoài sân, sớm đã có thị vệ trải thảm nhung trên mặt cỏ, nằm trên đó không chút khó chịu.

Lạc Anh đã chịu hết nổi, nàng dọc đường đến đây cơ hồ đều kẹp chặt chân lại.

Nàng cưỡi trên bụng phụ thân, bộ phận sinh dục giữa hai chân kê sát với rốn hắn, biểu tình phi thường thống khổ, mồ hôi trán theo hai bên tai từng giọt rơi xuống, Đại Lỗi cùng thị vệ Mộc Hoa Lê mỗi người một bên xoa bóp vú Lạc Anh, một là kích thích cơ năng, làm âm đạo chảy ra đại lượng dâm dịch, thuận lợi bài trứng; nhị là lợi dụng lúc bài trứng xoa vú có thể kích thích tiết sữa, dựng phu mỗi ngày đều phải uống sữa thê tử, sẽ làm đứa bé trong bụng càng khỏe mạnh.

Nằm trên mặt đất Tôn Kiên nói: "Các ngươi như vậy không được, đi vào chùa tìm hai hòa thượng có kinh nghiệm lại đây."

Đại Lỗi cùng Mộc Hoa Lê chưa từng sinh hài tử, làm sao hiểu được xoa vú cũng yêu cầu kỹ xảo.

Lạc Anh khó chịu không được, bụng nhỏ từng đợt đau thắt, phân phó Mộc Hoa Lê nói: "Mau mời Trí Hoành đại sư tới."

Trí Hoành là chủ trì đại sư Lăng Già Tự, thời trẻ bị thê tử vứt bỏ, tới Lăng Già Tự làm hòa thượng, bởi vì trời sinh tuệ căn, trở thành cao tầng đệ tử, sau khi lão chủ trì tọa hóa, Trí Hoành trở thành chủ trì Lăng Già Tự.

Trí Hoành đại sư theo đuôi Lạc Anh đi vào nơi này, không có ý chỉ nữ hoàng, không dám tiến vào.

Đại Lỗi mới ra sân liền nhìn thấy gương mặt hiền từ của chủ trì đại sư, bất chấp tôn ti, nắm cánh tay hắn lôi vào đình viện.

Dưới gốc cây mai có một đôi nam nữ, nam nhân tuy rằng đã trung niên, lại phong tư tuấn mỹ, nữ tuy rằng niên thiếu, lại nhìn ra được là một vị tuyệt đại mỹ nhân, nữ trần truồng cưỡi lên bụng nam nhân, bộ ngực no đủ hơi hơi lay động, làm Trí Hoành đại sư tâm thần lay động một trận.

Hắn biết nhiệm vụ của mình, đi vào phía sau nữ hoàng, từ phía sau nắm lấy hai bầu vú bự vuốt ve xoa nắn phải ba vòng, trái ba vòng lên xuống, tuần hoàn lặp lại, vừa xoa đồng thời ngón tay bóp chặt núm vú se se, chỉ chốc lát sau ngón tay xuất hiện ướt át.

Nhanh như vậy liền có sữa.

Nữ hoàng quả nhiên phượng tư long chương (tư chất hơn người), được trời cao chiếu cố, nhớ năm đó thê tử hắn phải bài trứng ba ngày sau mới tiết sữa.

Bầu nhũ thiếu nữ non tơ mềm mại nắm trong tay xoa nắn, tư vị mất hồn này chỉ có tự thể nghiệm mới biết được như thế nào, Trí Hoành đại sư tâm như nước lặng cảm xúc rối loạn, gậy gộc giữa hai chân kia căn đáng xấu hổ ngạnh cứng.

Vì ngăn chặn tình dục, hắn vẫn mang đai trinh tiết.

Lúc này dương cụ đội lên khiến đai trinh tiết phá lệ khó chịu.

Lạc Anh sắc mặt trắng bệch, Đại Lỗi cùng Mộc Hoa Lê ở hai bên ôm lấy cơ thể nàng, sợ nàng ngã xuống.

"A!"

Lạc Anh hô to một tiếng, một cổ dâm dịch ướt hoạt từ miệng nhỏ chảy ra, còn có một cái trứng thụ tinh nhỏ như móng tay.

Ba tên thị vệ quỳ rạp xuống, đầu gối lên trên mặt đất, quan sát quả trứng thụ tinh kia, đại hỉ nói: "Bài xuống dưới, bài xuống dưới."

Lạc Anh bị chủ trì đại sư nâng dậy, nàng nói với hai tên nam nhân tâm phúc: "Đại Lỗi, Mộc Hoa Lê, các ngươi đi chiếu cố quân thượng, ta nơi này không cần các ngươi."

Hai người biết dựng phu lúc này rất quan trọng.

Một bàn tay cầm giấy đầu đã chuẩn bị trước dán lên trứng thụ tinh trên rốn Tôn Kiên, rồi dùng băng vải quấn quanh eo hắn mấy vòng.

"Tránh cho trứng thụ tinh rơi xuống, ba ngày này quân thượng không được cử động, ba ngày sau trứng thụ tinh sẽ chui vào trong bụng thì tốt rồi." Các hòa thượng có kinh nghiệm đều đi đến dặn dò, bọn họ đại bộ phận trước khi xuất gia đều bị tình thương, từng có tình sử, sinh qua hài tử.

Lạc Anh hai vú đã tràn ra sữa, thập phần trân quý, nàng quỳ gối trước mặt Tôn Kiên, đem một bầu vú đút vào trong miệng phụ thân, cho hắn uống sữa.

Sữa non rất ít, Tôn Kiên uống mấy ngụm liền không còm, đem một bên vú khác của con gái ngậm lấy tiếp tục uống.

Nuốt xuống sữa trong miệng, nhìn nữ nhi nói: "Con yên tâm, ta nơi này không có việc gì, con cứ làm tốt chuyện của mình, chính là tâm nguyện lớn nhất của ta."

Nữ nhi vừa mới đăng cơ, còn rất nhiều chuyện cần xử lý, từ xưa đến nay hoàng đế tham hoa háo sắc không thành đại sự, hắn không hy vọng nữ nhi sẽ trở thành người như vậy.

Các hòa thượng không biết từ nào tìm tới một cái cáng, thật cẩn thận đỡ Tôn Kiên nằm ln, sợ trứng phượng hoàng trên rốn hắn rơi xuống.

Truyền thuyết Thiên Phượng Quốc nữ đế là phượng hoàng chuyển thế, trứng thụ tinh của nữ đế không thể nghi ngờ chính là trứng phượng hoàng.

Tôn Kiên được đưa vào thiện phòng an thai.

Lạc Anh ngã vào lòng Trí Hoành đại sư, nàng thật sự quá mệt mỏi.

Trí Hoành đại sư đầu nóng lên, đem nữ đế bế ngang lên, rời khỏi sân Tôn Kiên, hướng về chỗ ở của mình đi đến.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton