✽ Chương 18: Nạp tân tiểu thiếp【18】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Chương 18: Nạp tân  tiểu thiếp【18】

"Chịch con đến mất khống chế, bắn nhiều dâm thủy, chịch đến khi con khóc lóc xin tha......"

Nguyên cây côn thịt khổng lồ hoàn toàn đi vào cơ thể nữ nhi, chỗ hai người giao hợp, chỉ thấy phần cơ bụng của Mộ Dung Dược phủ đầy một đoàn lông mu đen nhánh, xương hông lên xuống không ngừng va chạm, hai viên đản đản nặng trĩu "bạch...bạch..." đập vào tiểu huyệt Lạc Anh.

Chịch một lát, trong khi Lạc Anh lên đỉnh thét chói tai, hắn ôm thân mình cô lật qua, đem người cô đè nặng dưới thân tiếp tục thao. Chỉ khi chiếm cứ quyền chủ động, hắn mới chịch tới tận hứng, côn thịt cuồng dã trong cơ thể nữ nhi ra ra vào vào, từ chỗ hai người kết hợp, bọt mép trào ra lầy lội bất kham.

Lạc Anh trong khi bị phụ thân gian dâm, hai vú tuyết trắng không ngừng phập phồng, hai núm vú bị hắn lần lượt đưa vào miệng liếm mút, ngậm núm vú tới khi đỏ bừng sung huyết, liên tục run rẩy, dâm mĩ đến tột cùng.

Mộ Dung Dược trong lúc bú vú nữ nhi, một tay xiết chặt eo cô, tay khác hướng kẽ mông cô chậm rãi rà soát, tìm được cúc huyệt, bèn dùng ngón tay nhấn vào.

"A... Cha......" Lạc Anh hoảng sợ kêu lên.

Cô hiện tại mông nâng lên cao, cơ hồ dùng sống lưng chống đỡ trọng lượng, Mộ Dung Dược thực dễ dàng tìm được lỗ đít cô.

Lạc Anh có mấy đời kinh nghiệm làm tình, vừa nhìn đôi mắt Mộ Dung Dược, liền đoán được ý muốn của hắn.

Hắn tưởng chịch lỗ đít mình! Lạc Anh lo lắng nghĩ, khối thân thể này, tuy rằng ở ngày đầu tiên lỗ đít đã bị Mộ Dung Dược đem tinh dịch rót, nhưngtrước nay chưa bị khai phá lần nào, nếu bị cây gậy thịt khổng lồ của hắn cắm vào cô còn có thể xuống giường được sao?

"Anh nhi con đang mang thai, sau này lớn bụng rồi nên phải cho cha chịch lỗ đít đỡ thèm... Hiện tại trước tiên giúp con khuếch trương... Lỗ đít con gái ta thực nhỏ xinh......"

Ngón tay Mộ Dung Dược bị côn thịt lớn của mình đang chịch mị thịt bên cạnh va chạm nhau, dùng dâm dịch trên đầu ngón tay đồ xoa lên lỗ đít Lạc Anh, nương theo cổ chất lỏng bôi trơn này đem ngón tay cắm vào trong, hướng về phía tràng đạo ra sức vuốt ve mở rộng.

Phía trước có côn thịt lớn, mặt sau có ngón tay, hai nhục động của Lạc Anh bị kích thích đến toàn thân run rẩy, ôm lấy đầu Mộ Dung Dược đang ngậm bú vú mình, hy vọng hắn có thể cảm nhận được cơ thể mẫn cảm của cô.

"A... Cha... Anh nhi sướng quá... Côn thịt của cha thật lớn thật thô... Chịch nữ nhi sướng chết mất......"

Lạc Anh yêu kiều thở dốc, ngôn ngữ phóng đãng đến cực điểm.

Cô biết một nữ nhân tốt, trước mặt người ngoài thì quy củ lễ phép, lúc cùng phu quân lên giường thì dâm đãng như ma quỷ, mới là người vợ lý tưởng trong long nam nhân.

"Anh nhi, cha muốn bắn, muốn bắn vào lỗ đít con......"

Mộ Dung Dược đánh lên mông Lạc Anh một cái chát, cánh mông tuyết nộn lập tức xuất hiện một bàn tay đỏ chót, đau đến mức cô theo phản xạ cong mông lên, nhưng côn thịt lúc này vẫn tiếp tục ra vào điên cuồng trong cơ thể cô, tiếp theo mông bị nâng lên cao, đại quy đầu cắm sâu vào lỗ đít, đau đến Lạc Anh thét lên a a, bỗng nhiên từng luồng nhiệt lưu đáng sợ vọt vào hậu môn, bên trong từng nếp uốn bị căng ra, tinh dịch nóng rực cuồn cuộn không ngừng bắn đầy tràng đạo.

"A a a......"

Hoa huyệt Lạc Anh vốn trống rỗng, lúc này tinh dịch bắn vào hậu huyệt làm cả người giật bắn cao trào, theo tinh dịch không ngừng rót vào lỗ đít làm thắt lưng tê dại, tứ chi vung vẩy loạn xạ.

Mộ Dung Dược sau khi bắn xong, vẫn nhét quy đầu vào lỗ đít, không cho tinh dịch chảy ra.

Hai đùi Lạc Anh bủn rủn, chân dạng ra hình chữ V, kiệt sức gác lên vai Mộ Dung Dược.

Mộ Dung Dược tinh lực cường đại, mỗi lần bị hắn chịch, toàn thân Lạc Anh đều mềm nhũn như bông, không còn một chút sức lực.

Hôm nay lúc sau, Hà Man sửa miệng xưng hô Lạc Anh là phu nhân, bên ngoài thì nói cô là tiểu thiếp Mộ Dung Dược mới nạp.

Nửa tháng sau, Mộ Dung Dược cùng Lạc Anh được Hà Man dẫn ra ngoài, vừa ra khỏi cửa nhà giam liền gặp Bàng thị và hai đứa con gái.

"Đây là tiểu thiếp mới nạp của bổn quan, họ Lạc tên Anh, các ngươi về sau phải hòa thuận với nhau." Mộ Dung Dược một thân trường bào màu đen cắt may khéo léo bó sát người, chân mang giày da hưu, quần áo tinh xảo phụ trợ dáng người cao thẳng của hắn phi thường hoàn mỹ, xuân phong đắc ý, phảng phất như một thiếu niên mới hai mươi.

Trái ngược với Bàng thị lúc này mặt mày tiều tụy, tóc trắng, khóe mắt có nhiều nếp nhăn, già nua bất kham, trông như một nông phụ năm mươi.

Nghe lời nói của Mộ Dung Dược, Bàng thị như bị sét đánh trúng, ngây ngốc nhìn Lạc Anh áo váy hồng nhạt, không chỉ quần áo đẹp mà người càng đẹp hơn, dung nhan khuynh thế so với một lão phụ bùn lầy.

"Ngươi thế nào có thể?"

Trong tù sinh hoạt bi thảm, hai đứa con gái bị hủy dung vô cùng thống khổ, làm Bàng thị bình thường luôn nhận là người đoan trang khéo léo hiện tại như muốn phát điên, mở ra mười đầu móng tay, muốn qua đi túm lấy khuôn mặt mỹ lệ tuyệt luân kia của Lạc Anh cào cấu. Vì cái gì bà ta ở trong ngục bi thảm như vậy. Mộ Dung Dược lại đi nạp tiểu thiếp tiêu dao khoái lạc. Đều là tại cái con hồ ly tinh này làm hại.

Bà ta hiện tại muốn huỷ đi khuôn mặt quyến rũ đàn ông này.

"Ngươi điên rồi." Mộ Dung Dược trên mặt bốc lên lửa giận, chắn trước mặt Lạc Anh quát lớn: "Đây là phong phạm đại phu nhân của ngươi sao?"

"Ha ha ha......" Bàng thị cười thê lương, nói "Ngươi đã huỷ hoại gương mặt của Trân Trân và Trân Bảo, huỷ hoại hy vọng của ta, chính mình lại cùng con kỹ nữ này sung sướng, ngươi còn muốn ta giữ phong độ cái gì?" Bàng thị đôi mắt đục ngầu bắn ra hai luồng quang mang cừu hận, giọng nói như the thé như xé vải rống lên," Mộ Dung Dược, ngươi không phải là người, ngươi chết cũng không được yên."

Mộ Dung Dược ngũ quan phảng phất như đá cẩm thạch điêu khắc ra, góc cạnh rõ ràng, một đôi con ngươi sắc bén thâm thúy, thấm vài phần lạnh nhạt. Hắn một chút cũng không hối hận huỷ hoại dung mạo của Trân Trân và Trân Bảo, gương mặt có quan trọng hơn tính mạng không? Chuyện cha con loạn luân nếu truyền ra, Trân Trân và Trân Bảo còn sống nổi sao?

Thấy Bàng thị còn muốn xông đến xông đến ăn thua đủ với Lạc Anh, hắn không khỏi đẩy ngã bà ta, nhíu mày nói: "Đừng nghĩ là mình vô tội, năm đó trưởng công chúa tại sao chết, chú định ngươi phải thừa nhận báo ứng ngày hôm nay."

Lạc Anh biểu tình ngẩn ra, chẳng lẽ cái chết của mẫu thân nguyên chủ có quan hệ với Bàng thị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton