✽ Chương 20: Làm tình nơi hoang dã, rất nhiều côn thịt, cha con dâm loạn 【20】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Tổng tài phụ tử VS bé gái mồ côi _ Làm tình nơi hoang dã, rất nhiều côn thịt, cha con dâm loạn 【20】

Sau khi khi yến hội trở về, Lạc Anh nhanh chóng liên hệ cùng hệ thống đổi thuốc dưỡng thai, Mạc Thiên Trạch có chút không yên tâm, gọi tới bác sĩ kiểm tra cho nàng, biết được thai nhi trong bụng nàng hết thảy bình thường, mới nhẹ nhàng thở ra nói: "Em sinh đúng là để câu dẫn đàn ông, bị nhiều người chơi như vậy mà cũng không sao."

Lạc Anh không thèm mở miệng, tuy rằng có thuốc dưỡng thai của hệ thống, nhưng nàng cũng thực sự rất mệt, nằm ở trên giường lim dim ngủ, Mạc Thiên Trạch đem nàng ôm vào trong ngực, bất giác ngủ mất.

"Mấy ngày này mệt cho em." Mạc Thiên Trạch hôn lên trán Lạc Anh một cái, "Nhưng loại sinh hoạt kiểu này rồi em sẽ thích, ta bảo đảm tìm cho em một dàn hậu cung."

Hắn thừa nhận chính mình có chút biến thái, nhưng chính nàng cũng rất hưởng thụ không phải sao.

Từ đó về sau Mạc Thiên Trạch giảm bớt tiết mục dâm loạn đối Lạc Anh, nhưng mỗi cách tám hay mười ngày đều làm tình một trận, đối với bảo bảo trong bụng nàng, không có chuyện gì bất thường xảy ra, hắn cũng cảm thấy rất kinh ngạc, bất quá như vậy càng tốt. Nàng có thể nối dõi tông đường cho hắn, sinh hạ người thừa kế Mạc thị, cũng có thể củng hắn dâm lạc cả đời.

Đàn ông tuổi trẻ cường tráng đối tình dục vĩnh viễn không ngại nhiều, mặc dù Lạc Anh trong thời gian mang thai không thể làm tình quá thường xuyên, hắn chỉ đành để nàng khẩu giao cho mình, nắm lấy cặp ngực bự kẹp côn thịt vào giữa nhũ giao, thậm chí kẹp mông nàng thủ dâm.

Sáu tháng sau, Lạc Anh sinh hạ một đôi bé trai, trắng nõn sạch sẽ song bào thai từ phòng sinh ôm ra, nhìn Mạc Thiên Trạch một bên vui mừng, chỉ có Lạc Anh biết, song bào thai ca ca là con của cha ruột nàng Mạc Vực, đệ đệ là con của Mạc Thiên Trạch. Bởi vì nàng sau khi sinh hài tử, nàng dùng tích phân nhờ hệ thống dùng kỹ thuật cao cấp kiểm tra DNA.

Song bào thai nhưng lại không cùng cha, theo lý thuyết, nghe nói nữ nhân cùng hai người đàn ông làm tình thời gian không vượt quá 72 giờ, nhưng loại tỷ lệ này rất thấp chỉ khoảng một phần chục vạn.

Sinh hài tử cho một đôi cha con, còn là cha ruột và ca ca của nữ chủ, khi tinh trùng cùng trứng trong cơ thể mẹ kết hợp, hệ thống sẽ tự động sàng lọc, chọn lựa tinh trùng khỏe mạnh nhất, do đó sinh hạ hài tử khỏe mạnh. Có hệ thống vạn năng ở đây, Lạc Anh không lo lắng loạn luân mà sinh con có vấn đề.

Mạc Thiên Trạch cấp song bào thai tìm bốn người vú nuôi, sữa tươi của Lạc Anh chỉ có thể cung cấp mình hắn bú.

Mạc Thiên Trạch tay trái bưng một cái chén, tay phải nắm lấy bầu vú Lạc Anh, dùng sức vắt sữa, chất lỏng thơm ngọt màu trắng ngà từ núm vú xuy xuy phun ra, hắn vội dùng chén hứng lấy, vắt xong một bên, lại nắm bên còn lại tiếp tục vắt, dòng sữa ngọt ngào phun trào như suối chảy đầy một chén lớn.

Tố chất thân thể Lạc Anh thực sự rất tốt, vừa sinh xong liền có rất nhiều sữa, bị Mạc Thiên Trạch nắm đến hai vú phát đau, nhíu mày nói: "Được rồi, đủ cho anh uống rồi, không cần vắt nữa."

Mạc Thiên Trạch nhìn chén sữa đầy, duỗi lưỡi liếm liếm, đôi mắt lập tức mê mẫn, há lớn miệng ừng ực nuốt xuống. Trong khóe mắt hắn có nước mắt tràn ra, từ nhỏ thiếu vắng tình thương của mẹ, lúc này đây hắn vô cùng thỏa mãn. Y Y, nàng là em gái hắn, cũng là vợ, càng là mẹ.

Cao Cường nuốt một ngụm nước miếng: "Thiếu chủ, cho tôi uống một ngụm."

Mạc Thiên Trạch đem phần sữa dư lại đưa cho hắn, Cao Cường đón lấy gấp gáp há miệng đổ vào trong, lúc Lôi Đức giành được cái chén thì đã hết sạch, hắn không cam lòng đem cái chén liếm sạch sẽ. Mạc Thiên Trạch lại chui đầu vào lòng ngực Lạc Anh, nắm lấy vú nàng liếm mút.

Charles cũng xáp lại gần nàng, mút bầu vú còn lại.

Mạc Thiên Trạch lo lắng phụ thân tìm được, dẫn theo Lạc Anh cùng đám bảo tiêu không ngừng chuyển nhà, tài sản Mạc thị hiện tại điều do Mạc Vực nắm giữ, cuối cùng nghèo đến mức chỉ còn nước đem xe đi bán. Thời điểm hài tử tròn một tuổi đến vú nuôi cũng không mướn nổi, đơn giản để bọn bảo tiêu chăm sóc hài tử.

Hôm nay, Lạc Anh bị Mạc Thiên Trạch cùng đám bảo tiêu đưa tới một ngôi làng xa xôi ở phương bắc ẩn cư.

Đám đàn ông làm ruộng mướn cho người trong thôn, nhàn hạ thì đi lên núi săn thú đến thị trấn để bán. Ban đêm mọi người cùng ngủ trên một cái giường đất, Lạc Anh hai bên luôn có một người nam nhân đem nàng giáp công, cửa trước một cây côn thịt, cửa sau một cây côn thịt, thay nhau chịch nàng đến chết đi sống lại.

Tuy rằng rất vất vả, nhưng đám đàn ông không oán không hối, bọn họ thích sinh hoạt như vậy, thích mỗi ngày có nàng bên cạnh.

Một ngày vào tháng bảy, đám nam nhân mang Lạc Anh cùng hài tử vào trong núi cắm trại dã ngoại, bắt thú rừng cùng đặc sản trên núi làm một bàn cơm trưa phong phú, sau khi ăn xong, cả đám đàn ông đem hai đứa nhỏ đặt vào trong nôi dỗ chúng ngủ, tiếp theo cùng Lạc Anh "tập thể dục nhịp điệu".

Đem quần áo dư thừa trên người nàng cởi hết, đôi tay bị trói ra phía sau, đôi mắt bịt một tầng vải bố, từng cây côn thịt cắm vào miệng nàng, để nàng đoán xem là của ai. Đoán sai sẽ phạt nàng uống tinh, có rất nhiều lần Lạc Anh đều đoán sai, kỳ thật là nàng cố ý, làm tình với nhau lâu như vậy, mười một tên đàn ông, côn thịt của ai, dài ngắn, cứng mềm thế nào, chỉ cần dùng miệng ngậm vào liền biết.

"Là Morgan."

"Uống tinh, uống tinh, đây là côn thịt của thiếu chủ, không phải ta." Morgan sục dương vật tới cao trào bèn cắm vào miệng Lạc Anh, chỉ thọc vào mười mấy cái, liền bắn ra tinh dịch nồng đậm.

Nàng mới vừa nuốt xuống, trong miệng lại nhét vào một cây khác.

"Là Tuyết Thiên Long..."

"Lại sai rồi."

Mạc Thiên Trạch sớm đã thối lui đứng một bên thủ dâm, cảm thấy không sai biệt lắm, đi đến trước mặt Lạc Anh, đem côn thịt cắm vào miệng nàng xuất tinh.

Thời điểm đến phiên Charles, hắn bỗng cảm thấy không thích hợp, vừa quay đầu lại đột nhiên ngây ngẩn cả người. Một đám người mặc quần áo ngụy trang, trên tay cầm súng tự động của bộ đội đặc chủng bao vây xung quanh, phía trước là một người mặc tây trang màu đen thân hình thẳng tắp, biểu tình lạnh lẽo, lộ ra một cổ sát khí nồng đậm.

Lạc Anh nghe được tiếng bước chân ồn ào càng lúc càng gần, trong lòng không khỏi sốt ruột, lúc này nàng trần truồng, hai tay cột phía sau, đôi mắt bị che bằng mảnh vải, cái gì cũng nhìn không thấy.

"Thiên Trạch, cởi trói cho em."

Trả lời nàng là tiếng đánh nhau, đám đàn ông của nàng đang cùng đám người kia đánh nhau.

Lạc Anh đang muốn từ mặt đất đứng lên, lại bị một bàn tay to đè lại hai vai, người tới hơi thở lãnh túc, mang theo hơi lạnh thấu xương, làm Lạc Anh trong lòng lộp bộp nhảy loạn, hiện lên dự cảm bất an, liền phát hiện người nọ mang theo ngón tay cứng rắn bóp chặt hàm dưới, Lạc Anh bị cổ lực đạo này khống chế theo bản năng mở miệng, ngay sau đó trong khoang miệng thọc vào một cây côn thịt vô cùng thô to, thân gậy mang theo nhiệt độ đáng sợ nóng cháy, thẳng tắp cắm vào vòm giọng.

"Nôn." Lạc Anh bị thọc đến cổ họng sinh đau, phát ra âm thanh buồn nôn.

Côn thịt cực nóng như lửa hòa cùng hơi thở nam tính hồn hậu xộc thẳng vào khoang miệng, đại quy đầu cắm sâu vào yết hầu, mọi giác quan Lạc Anh đều tập trung vào đại côn thịt trong miệng, người đàn ông đứng trước mặt đứng nàng mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt, côn thịt ngạnh cứng dưới háng bang bang va chạm cực lực vào da thịt tuyết nộn của nàng, mỗi lần va chạm, đều làm nàng có cảm giác quen thuộc, nam căn trong miệng càng dốc sức đưa đẩy.

Lạc Anh bị thọc tới chảy nước mắt, nàng đã ẩn ẩn đoán được người đến là ai.

Chỉ là Lạc Anh không biết, đám đàn ông của nàng từng người đều bị từng nòng súng đen ngòm chỉ vào trán.

Mạc Thiên Trạch muốn xông lên ngăn cản nam nhân kia làm nhục nữ nhân của mình, lại hai tên bộ đội đặc chủng bảo tiêu ấn xuống sàn nhà, khuôn mặt hắn dán trên mặt đất lộ ra dáng vẻ không cam lòng cùng khuất nhục mãnh liệt, tầm mắt nhìn về phía gương mặt mỹ lệ đang bị giam cầm dưới háng nam nhân kia, trong mắt lóe một tia đau lòng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton