✽ Chương 27: Có vợ như thế, ngày ngày hoan hảo 【27】End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Tể tướng VS nữ nhi ___ Có vợ như thế, ngày ngày hoan hảo 【27】End

Editor: JeffmaterXXX

Bản dịch miễn phí yêu cầu không chuyển ver. Nếu có mang đi yêu cầu ghi rõ nguồn và KHÔNG ĐĂNG TRÊN CÁC WEB TÍNH PHÍ.

Mộ Dung Dược dùng tay phải mạnh mẽ đánh mông đít trắng nõn của Lạc Anh, dấu tay ngang dọc đan xen làm bờ mông trắng của cô nhìn thập phần chói mắt.

"A... Cha... A... Cứ như vậy... Đánh chết nữ nhi đi... Mạnh một chút... A... Sướng quá..." Lạc Anh ghé vào trên giường, vặn vẹo bờ mông, con ngươi nổi lên tầng sương mù, đôi tay gắt gao nắm chặt đệm giường, tiếng rên rỉ kiều mị mang theo thống khổ, chỉ là mông đít càng vểnh cao hơn.

"Tiểu huyệt có muốn ăn chim lớn của cha không?" Mộ Dung Dược một bên vừa tét mông nữ nhi, một bên chụp lấy bầu vú đang lay động.

Lạc Anh vú và mông đồng thời bị bóp.

"A a a... Muốn... Nữ nhi mỗi ngày đều muốn bị cha thao... A a..."

"Vậy còn không đem mông banh ra, mở rộng tao huyệt để cha thao cho sướng?" Mộ Dung Dược túm lấy hai vú cô bóp chặt, trên mông đánh thêm mấy cái nữa.

"Cha... lỗ đít nữa nhi còn đang cắm ngọc dương..." Lạc Anh khóc thút thít nói.

"Cha vậy mà quên mất." Mộ Dung Dược sờ ngón tay lên kẽ mông Lạc Anh tìm được cây duơng vật giả bằng ngọc, dùng sức nhấn một cái. Lạc Anh hét lên thất thanh, lỗ đít nộn hoạt bị một cây ngọc dương nhét vào. Tiểu huyệt căng lên hết cỡ, dâm thủy trong miệng âm hộ mất khống chế phun ra xối xả.

"Bang!" Mộ Dung Dược đét một cái lên mông nữ nhi, hỏi, "Mới vừa lên đỉnh?"

Lạc Anh mông rụt rụt, khóc thút thít nói: "Lúc cha đánh mông con gái."

"Đét mông mà cũng có thể cao trào?"

"Ân." Lạc Anh ngượng ngùng gật đầu, đôi tay vòng sau đem hai cánh mông của mình banh rộng ra, làm lộ ra hoa huyệt ướt đẫm dâm thủy, muốn ăn chim lớn của cha, muốn hắn chà đạp dâm huyệt của mình.

Mộ Dung Dược hạ thể trướng đến phát đau, một cổ dục hỏa mãnh liệt bừng cháy trong bụng, nhìn xuống Lạc Anh đang bị dục vọng tra tấn tới phát hỏng đột nhiên hắn cảm thấy một loại cảm giác thành tựu mãnh liệt. "Con gái, con đúng là tiện kỹ nữ thiếu thao."

"Con gái là kỹ nữ thiếu thao, tiểu huyệt muốn bị cây gậy giống to dài của phụ thân hung hăng chà đạp..."

Lạc Anh toàn thân đều bị dục vọng che mờ lý trí, lắc mông muốn côn thịt cương cứng của phụ thân lấp đầy hoa huyệt trống rỗng của cô.

Mộ Dung Dược quỳ gối sau lưng nữ nhi,trói hai tay cô vòng qua sau lưng. Nữ nhi chẳng những là vợ hắn, đồng thời cũng là nô lệ tình dục của hắn. Cúi nhìn cặp mông săn chắc của nữ nhi, thưởng thức hai tiểu dâm huyệt ở giữa kẽ mông, lỗ đít bị hắn dùng ngón tay ấn vào hơi hơi vặn vẹo, hoa huyệt nước chảy róc rách, dâm thủy tản ra mùi thơm hoa lan ngào ngạt. Nữ nhi bảo bối của hắn, từ nhỏ đáng ra phải ở bên người hắn, Mộ Dung Dược hối hận đã đem cô nhốt trong từ đường nhiều năm như vậy, sau này hắn thề sẽ không bao giờ để Lạc Anh rời đi.

Thân hình Mộ Dung Dược cao lớn quỳ gối phía sau Lạc Anh, gương mặt chôn vào giữa kẽ mông trơn bóng của cô. Nâng lên cánh mông, tham lam hít hà hương vị tản mát từ hạ thể nữ nhi.

"A... Cha... Nữ nhi muốn..." Lạc Anh cảm nhận được hô hấp cực nóng của nam nhân phả vào hoa huyệt, cảm giác được chóp mũi của Mộ Dung Dược đỉnh lên xương cùng của cô, cầm lòng không đậu tiểu huyệt mở rộng ra, cầu xin nói: "Cha mau cho nữ nhi... Nữ nhi chịu không nổi... Rất muốn ăn chim lớn của cha... A..."

Mộ Dung Dược đầu lưỡi đang vói vào hoa huyệt nữ nhi bỗng dừng lại trong chốc lát, hàm răng nhẹ gặm vài cái uốn nếp, đầu lưỡi như linh xà chui vào âm đạo, phác hoạ bên trong nhục bích, đối với khu vực mẫn cảm không ngừng mút liếm, ngón tay trái cắm vào lỗ đít, một ngón, hai ngón, rồi tam ngón, bên trong tràng đạo ra sức đâm thọc.

"Con gái sướng quá..."

Lạc Anh cánh tay bị cột về phía sau lưng, đầu nằm nghiêng trên đệm giường, trong đôi mắt đong đầy sương mù, cái miệng nhỏ mở ra thở gấp, biểu tình nhu nhược đáng thương.

"Thoải mái không!" Mộ Dung Dược vừa liếm tiểu huyệt nữ nhi vừa hỏi.

"Ô..." Lạc Anh mất khống chế khóc nức nở, thân hình run rẩy, cơ thể cô giờ đã mềm như bông hoàn toàn không còn chút khí lực nào hết, tùy ý phụ thân dâm loạn thân thể của mình.

Một đợt cao trào lại đến, lần này hoàn toàn bị phụ thân dùng ngón tay moi tràng đạo cùng đầu lưỡi liếm hoa huyệt tới cực khoái, toàn thân mồ hôi Lạc Anh đầm đìa, dâm thủy bắn tung toé khắp nơi, làm khuôn mặt Mộ Dung Dược ướt đẫm, dâm thủy nồng đậm từ lông mi hắn nhỏ xuống từng giọt.

Mộ Dung Dược cũng mặc kệ dâm thủy trên mặt, thừa dịp nữ nhi cao trào không ngừng co rút thân mình, đem dưới dương vật cương cứng dưới háng đối diện hoa huyệt, thẳng tắp cắm vào, một lần đâm thật mạnh rốt cuộc, côn thịt lớn hoàn toàn đi vào tận gốc. Hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh, "Thật chặt." Hay cho một cái cực phẩm hoa huyệt, sinh con xong mà còn chặt không khác gì xử nữ.

"Hoa huyệt con gái thật chặt mà, cha rất thích."

"Ân... A..." Lạc Anh lung tung đáp lời, cô đang bị bao phủ trong dục vọng do phụ thân mình mang đến.

Có Thần Khí gian lận như hệ thống, cô có thể đem thân thể của mình điều chỉnh đến phi thường hoàn mỹ, chẳng sợ về sau tuổi già, thêm trên mặt vài đạo nếp nhăn nhưng thân thể so với xử nữ trẻ trung nhất còn khỏe mạnh hơn nhiều.

Mỗi lần cô xuyên qua đều làm cho cả đám nam nhân yêu mình đến tận xương tủy.

Tiểu huyệt nhỏ hẹp, da thịt tuyết trắng, nhũ hoa vừa to vừa co giãn, làm nam nhân thần hồn điên đảo, khiến bản thân hưởng thụ khoái cảm tình dục lớn nhất.

"Nga... Tiểu huyệt con gái thật quá sướng..." Mộ Dung Dược thỏa mãn rên rỉ, ôm lấy toàn bộ mông nữ nhi, côn thịt nhét đầy âm đạo.

"A..." Lạc Anh bị thao đến thân mình nghiêng ngửa, khuỷu tay thiếu chút nữa chống đỡ không được, Mộ Dung Dược đem mông nhỏ cố định dưới háng, dùng hoa huyệt nghênh nạp từng đợt mãnh thao.

"Côn thịt của cha có lớn không? Chịch con có sướng không?" Mộ Dung Dược hôn cái gáy trắng nõn gợi cảm của Lạc Anh, đầu lưỡi khẽ vươn, nhẹ nhàng liếm láp dái tai tròn trịa như ngọc châu, một mùi hương hoa lan quyến rũ khôn kể quẩn quanh chóp mũi hắn, mùi hương ngọt ngào nhàn nhạt, hòa cùng hương vị tình dục sền sệt mê người.

"Lớn..." Lạc Anh thở phì phò, vất vả trả lời.

"Vậy ngươi có thích bị côn thịt lớn chơi hay không?" Mộ Dung Dược một bên hỏi, một bên trên nhấp mông nhấn xuống, va chạm với mông thịt Lạc Anh phát ra tiếng "Bạch bạch...".

"A... Thích... Nữ nhi rất thích bị cha thao..." Lạc Anh bị nắc đến không còn khả năng tư duy, thuận ý Mộ Dung Dược trả lời. Cô bị côn thịt phụ thân đến rên rỉ, thân thể nam nhân cường kiện cao to bên cạnh thân thể nữ nhi mềm mại nhỏ bé phá lệ hòa hợp.

"Con gái ta, thật ngoan."

Con gái hắn nữ nhi xinh đẹp không khác gì thiên tiên, dung nhan khuynh thế đừng nói trong cung không có, cho dù là toàn bộ Đại Chu cũng vô cùng hiếm thấy, có được mỹ nhân cực phẩm lại xinh đẹp như thiên tiên. Hơn nữa mỹ nhân còn là thê tử của hắn, Mộ Dung Dược cảm thấy may mắn cỡ nào.

"Cha hôm nay nhất định chơi ngươi tới khi không xuống giường được mới thôi." Mộ Dung Dược nóng lòng chứng minh năng lực tình dục cường đại của mình với con gái, côn thịt dưới háng cương to hết cỡ dùng toàn lực nắc sâu vào hoa huyệt nữ nhi, hung hăng khoáy động vách thịt, giống như muốn đem Lạc Anh chơi hỏng, thề đem tiểu huyệt cô chịch nát mới chịu bỏ qua.

"A... Cha chậm một chút... Ân ân ... Hoa huyệt con gái sắp bị cha chơi hỏng rồi a... A... Cha quá nhanh... Ngô... Côn thịt của cha vừa lớn vừa cứng ... Bụng con gái sướng quá... A a a... Cha dùng sức thao... Mau dùng sức... Côn thịt lớn chịch thẳng tử cung... A..."

Âm thanh dâm loạn của Lạc Anh vang lên mạnh mẽ, cô bị thao đến nước mắt đều chảy ra, còn Mộ Dung Dược thì tinh lực dư thừa, giống như không biết mỏi mệt.

Hắn tính dục quả là cường đại, chỉ cần nuốt dâm thủy của nữ nhi, là có thể cường thân kiện thể, tính dục muốn bao nhiêu thì mạnh bấy nhiêu, về điểm này, Mộ Dung Dược qua vô số lần giao cấu đã cảm nhận được. Cho nên hắn dùng mỗi ngày đều phải dùng hoa huyệt nữ nhi để ướp trái cây, ăn trái cây ngâm trong tiểu huyệt giống như uống xuân dược tốt nhất.

"A... A... Cha... Con gái không được... A... Không cần... Không cần thao..."

Mộ Dung Dược rên rỉ, gia tốc đóng cọc mười mấy cái vào hoa huyệt nữ nhi, đại lượng tinh dịch trắng đục từ đỉnh dương vật phun ra xối xả, như muốn đem tử cung nhỏ xinh rót đầy.

"Ân ân a a... A... Ân ân..."

Thân hình Lạc Anh không ngừng run rẩy, bị tinh dịch bắn tới hai mắt trắng dã, quỳ bò ra sàn. Mộ Dung Dược vội vàng ôm chặt lấy, có vợ như vậy hắn còn cầu gì hơn.

Ba năm sau, hoàng đế suất lĩnh chúng thần cùng người nhà đi săn mùa thu.

Các quý phụ trên bãi đất hoang vừa nướng thịt vừa trêu ghẹo lẫn nhau, từ đằng xa nhìn thấy Tể tướng cùng vị phu nhân tuổi trẻ xinh đẹp cùng cỡi một con ngựa trắng rời đi.

Sau bụi cỏ dại thấp thoáng bóng người, các quý phụ đều hâm mộ không thôi.

Vương công đại thần nào mà không phải thê thiếp thành đàn, chỉ có Tể tướng sau khi thành hôn mấy năm nay trong phủ chỉ có một phu nhân, xem ra về sau cũng sẽ không nạp thiếp. Mặc kệ Tể tướng phu nhân xuất thân như thế nào, lại có được dung nhan khuynh thế như vậy, cũng chỉ có nam nhân anh tuấn như Tể tướng mới xứng đôi!

Hoàng hôn dần buông, Lạc Anh nắm dây cương, thân mình hơi hơi ngửa ra sau, đem sống lưng dựa vào ngực phụ thân, chỉ có thân thể cường tráng phía sau mới cho cô cảm giác an toàn.

Mộ Dung Dược tay trái vòng qua eo Lạc Anh, dù đã sinh hai đứa nhỏ, vòng eo của cô vẫn thon thả như vậy, da thịt như non mịn như đậu hủ, mỗi khi sờ vào đều làm hắn yêu thích không buông tay. Hắn ghé sát người mỹ nhân, tay phải vén vạt áo lên, từ đũng quần móc ra côn thịt to lớn dữ tợn màu đỏ sậm dưới háng, từ từ đẩy váy cô lên...

"Cha..." Lạc Anh cảm giác mặt sau khác thường, nhẹ nhàng ngoái đầu nhìn lại, lại bị Mộ Dung Dược hôn một cái lên trán.

"Ngoan, cho cha thao một cái, côn thịt đều cương lên rồi."

"Chính là nơi này..."

Mộ Dung Dược làm sao nhịn được, nhấc vày nữ nhi lên, một bàn tay vòng qua phía trước giữa hai chân Lạc Anh, hoa huyệt no đủ kiều nộn như cũ, khe giữa hai mép cánh hoa ướt sũng thành một mảnh.

Lạc Anh nhìn qua hai bên, khẩn trương nói: "Cha không cần... Không cần..."

"Ngoan, không cần khẩn trương, cha mang con vào rừng." Mộ Dung Dược hai chân nâng bàn đạp, con ngựa được đến mệnh lệnh, hướng bìa rừng cách đó không xa chậm rãi phi nước kiệu. Hắn tay trái vòng eo nhỏ Lạc Anh, tay phải đặt lên hoa huyệt ướt sũng, dùng ngón tay khảy nhẹ lên âm đế mẫn cảm, lòng bàn tay mạnh mẽ vuốt ve xoa nắn. Lạc Anh dựa vào lồng ngực hắn, liên tục thở gấp, không bao lâu dâm thủy tuôn đầm đìa chảy đầy tay nam nhân.

Cái tay còn lại xoa nắn âm đế xong, lại lôi kéo hai mép hoa huyệt, ngón tay thọc vào miệng nhỏ ướt át, tiểu huyệt đã sinh hạ hai đứa nhỏ, hiện giờ vẫn nhỏ hẹp, chật khít như cũ không khác gì xử nữ, làm hắn mê mụi đến phát cuồng. Bên trong âm đạo ướt át trơn trượt, khi ngón tay hắn tiến vào giống bị một cái miệng nhỏ lập tức ngậm lấy.

Lạc Anh cảm giác được ngón tay kia bên trong hoa huyệt của mình liên tục đâm vào rút ra, ngón tay uốn lượn, không ngừng triêu chọc điểm mẫn cảm của cô.

Hắn đem bàn tay còn lại vòng qua eo cô chuyển xuống phần bên trong đùi, ngón cái đè lên vân vê âm đế, phối hợp với ngón tay đang thọc vào rút ra trong âm đạo, khiến cái bụng nhỏ dâng lên một trận tê dại, mông đít co xoắn, hai cái chân nhỏ không ngừng dẫm lên mu bàn chân hắn.

Hạ thể Lạc Anh một mảnh ướt đẫm, váy cũng bị ướt, ngay cả yên ngựa dưới mông hai người cũng ướt thành một mảnh, trong không khí thoang thoảng hương vị tình dục.

"A... Cha... Cha..."

"Tiểu bảo bối muốn ăn chim to của cha?" Mộ Dung Dược nhìn con gái đang dựa vào ngực mình bộ dáng khó nhịn, côn thịt sớm đã cứng rắn như thép ấn vào kẽ mông, quy đầu đều thấm ướt, vô cùng dâm mĩ. Cây gậy giống vừa thô vừa lớn, thân gậy nổi đầy gân xanh đỉnh lên mông cô nhấp nhấp hai cái, làm Lạc Anh khó lòng kìm nổi co giật.

Lạc Anh còn đang chần chờ.

"Có muốn cha dùng côn thịt lớn lắp đầy tiểu huyệt không?" Mộ Dung Dược bên tai nữ nhi thấp giọng dò hỏi, kỳ thật chính là ra lệnh.

Lạc Anh nhìn rừng cây gần phía trước, gương mặt nóng lên gật đầu, hy vọng đội hình săn thú của hoàng đế chạy tới đây. Giữa môi phát ra âm thanh giống như muỗi kêu: "Muốn."

Mộ Dung Dược phi thường thích nhìn bộ dáng thẹn thùng của nữ nhi, với hắn mà nói nữ nhi có nhiều thời điểm, khi thì giống như dâm phụ dưới thân hắn cầu hoan, cũng có lúc giống như xử nữ ngây thơ mang theo nét xấu hổ đáng yêu.

Mộ Dung Dược nhịn không được, nâng mông Lạc Anh lên, đại quy đầu nhắm thẳng hoa huyệt ướt lộc cộc, eo thon dùng sức nhấn một cái! Tiện đà theo tần suất thao lộng, côn thịt dữ tợn trong hoa huyệt hồng nộn của thiếu phụ mỹ lệ không ngừng vận động không khác pít tông.

"Ân ân... Ân..." Lạc Anh ngón tay nắm chặt yên ngựa, mông dẩu nâng đón hùa theo từng cú nhấp của phụ thân, cắn môi dưới, tận lực đè nén tiếng rên rỉ.

bên trong đùi hai túi trứng của Mộ Dung Dược cùng mông nhỏ Lạc Anh không ngừng va chạm.

"A... Cha... Cha... Quá... Quá nhanh... A... Côn thịt lớn quá... Sắp chọc thủng bụng nữ nhi rồi... A... Ân..." Thanh âm nữ tử kiều mị, Mộ Dung Dược nghe như thấm tận xương tủy, càng thao càng thêm hung phấn, nam căn lần lượt thâm nhập bên trong cơ thể nữ nhi, nhiều lần nắc vào tận gốc, chịch cô thở gấp không thôi.

Thời điểm Lạc Anh lên đỉnh, nếu không phải Mộ Dung Dược ôm chặt lấy, chỉ sợ cô sẽ từ trên lưng ngựa ngã xuống.

Mộ Dung Dược một bên hôn lên gáy nữ nhi, một bên nâng mông nhỏ lên đem côn thịt thô to cắm vào mật đạo nhỏ hẹp, hắn hận không thể đem hai tinh hoàn lớn như trứng ngỗng mà nhét vào cái tiểu huyệt mất hồn kia, nắc thêm mấy tram cái, eo hắn bắt đầu tê rần, dùng hết sức phóng thẳng ra, tinh quan mở rộng, một luồng tinh khí nồng đậm nóng hổi bắn đầy tử cung Lạc Anh.

Chất lỏng ấm áp bắn ra làm Lạc Anh lên cao trào một lần nữa, trong đầu trống rỗng, mồ hôi thấm ướt tóc mai, cả người hư nhuyễn ngã vào lòng Mộ Dung Dược hỗn hển thở dốc.

Mộ Dung Dược xuất tinh xong côn thịt khổng lồ vẫn còn cắm trong tiểu huyệt nữ nhi, hắn hôn nhẹ lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô, trong đôi mắt phượng tràn ngập sương mù, ba quang liễm diễm, cái mũi nhỏ ửng đỏ, cánh môi căng mộng đỏ bừng, hắn càng xem càng thích bộ dáng nữ nhi sau khi bị mình chà đạp, quả thực làm hắn yêu đến tận xương tủy.

Bảo bối, cha có thể cùng con kết làm vợ chồng, là may mắn lớn nhất cuộc đời này! Mộ Dung Dược trong lòng thầm nói.

Thời gian một đời nói dài cũng không dài.

Thời khắc Mộ Dung Dược tuổi già nhắm mắt, trước sau vẫn nắm chặt tay nữ nhi không buông.

Lạc Anh hôn lên môi hắn, ý thức dần dần rời khỏi thế giới này, khi vừa mở mắt đã trở lại thế giới hiện thực, vẫn là căn biệt thự cao cấp của cô ở thế kỷ 21.

Hoàn thế giới 4. Tiếp theo là thế giới thứ 5 "Phụ tử tổng tài vs bé gái mồ côi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton