✽ Chương 3 - Nhà tù giao cấu 【3】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Địa cầu thiếu nữ np các nam thần tinh tế - Nhà tù giao cấu 【3】

Dạ Sùng Thiên có chút ảo não chính mình quá thô lỗ.

"Đem miệng cái tên pê đê chết thiệt này đều đụ rách, chà chà, Dạ Sùng Thiên ngươi quá dã man, a ha ha ha..."

Tên thủ lĩnh lưu manh trào phúng cười to, dùng camera nhắm ngay Lạc Anh cả người chật vật chụp lại. Sau đó dường như nhớ tới cái gì, ngồi xổm xuống bẻ đôi chân dài của Lạc Anh ra, "Di, cái thằng pê đê chết tiệt này cấu tạo sinh lý cùng với mấy tên chuyển giới ta thấy không giống nhau, cái gì đây, kỹ thuật "đục lỗ" của cái đám áo blouse trắng đó từ khi nào tốt như vậy."

Thủ lĩnh lưu manh nói một tay vỗ lên nơi riêng tư của Lạc Anh, hai con bào ngư thập phần no đủ, trắng tinh không tì vết, một cái khe nhỏ bởi vì động tác bẻ chân của mà nở rộ, mép thịt hồng nhạt tươi mới, cánh hoa non mềm chảy nước, lộ ra hơi thở dâm mỹ ngọt ngào, hơi thở hormone giống cái bao phủ ở chóp mũi.

Thủ lĩnh lưu manh đột nhiên trừng lớn đôi mắt thật nhỏ, không quan tâm liền cúi xuống liếm, bị Dạ Sùng Thiên một tay ngăn lại. Hắn là chiến sĩ tinh tế ưu tú nhất, lực lớn vô cùng, tuy rằng bị người ám toán bị nhốt vào ngục giam, nhưng hiện tại khôi phục rất nhiều, nhẹ nhàng đẩy ra, tên thủ lĩnh lưu manh liền bay ngược ra xa mấy mét, dập mạnh vào chân tường.

Bỗng nhiên, một khẩu súng lazer đen như mực chỉa vào thái dương Dạ Sùng Thiên, một giọng lạnh băng kèm theo: "Dạ Sùng Thiên, cùng cái tên chuyển giới này giao cấu, hiện tại, lập tức!"

Giọng nói là của tên phó thủ lĩnh lưu manh.

Gương mặt tuấn mỹ của Dạ Sùng Thiên tụ lại một làn sương lạnh lẽo, hắn là thống soái tinh tế, có một cổ sắc bén uy nghi, một cái liếc mắt này ẩn chứa vô hạn sát ý.

Tên phó thủ lĩnh lưu manh trong lòng rùng mình, nhưng nghĩ đến mệnh lệnh phía trên, dùng nòng súng ấn vào vết thương trên trán Dạ Sùng Thiên.

Vết thương của Dạ Sùng Thiên lập tức trào ra một cổ máu tươi.

Hắn sắc mặt chưa biến, điểm nhỏ thương tích này so với vết thương trí mạng khi hắn chiến đấu trên chiến trường vũ trụ quả thực không đáng nhắc tới, đối với súng lazer đang chỉa vào thái dương cũng không thèm nhìn, hắc đồng nóng rực, thành kính quỳ giữa hai đùi trơn bóng của Lạc Anh, đem cặp chân đẹp đẽ thon dài tách ra hai bên, lộ ra huyệt động trắng nõn co rúm lại trong không khí.

Hắn không cách nào tưởng tượng thế gian còn có người đẹp như vậy, nhẹ nhàng lắng nghe, đầu lưỡi đẩy nhẹ lên hoa phùng bắt đầu liếm láp từ dưới lên trên, đi ngang qua viên châu thịt, nhẹ nhàng cắn vào, hảo ngọt a, hương hoạt ngon miệng.

Thị giác hắn cùng cảm quan mê say.

Nhân lúc côn thịt cao trào bắn tinh còn không có mềm xuống, ngược lại có càng thêm cứng rắn, đầu ngón tay thăm dò cái miệng nhỏ, tiếp tục liếm láp hương vị mỹ diệu.

"A!"

Lạc Anh nằm trên sàn nhà lạnh lẽo, mông nhỏ bị Dạ Sùng Thiên tỳ lên đầu gối, hai chân không thể nào dùng sức, liền treo trên hai vai Dạ Sùng Thiên, cẳng chân câu lấy cổ hắn, chân nhỏ phấn nộn ở trên sống lưng hắn lung tung cọ xát.

Nàng đợi đã lâu, tiểu huyệt bị ngón tay cùng đầu lưỡi Dạ Sùng Thiên trêu đùa vài cái liền tiết khí, dâm thủy say sưa, phun đầy miệng hắn. Càng nhiều chất lỏng trong suốt từ hoa miệng trab2 ra, càng ngày càng nhiều, từ rãnh mạn chảy xuống cúc huyệt, đọng trên đùi hắn, tích táp chảy xuống sàn nhà.

Người chuyển giới đi tiểu sao? Cả đám lưu manh vây xem đều sửng sốt, như thế nào lại có nhiều nước như vậy, cả đám gia hỏa chưa từng gặp qua nữ nhân tiết thân đều cho rằng Lạc Anh mất khống chế tiểu tiện.

Cao trào thân thể còn run rẩy, da thịt bạch thấu phấn nộn, nước chảy ra từ cái miệng nhỏ giống như trẻ con lúc đóng lúc mở, lỗ đít nhỏ nhắn cũng theo cái miệng nhỏ kia mấp máy.

Trong phòng giam lặng ngắt như tờ, tất cả nam nhân đều ngốc lặng nhìn hình ảnh hoa mỹ này.

Lạc Anh lo lắng bị đám đàn ông xem đến choáng váng này luân gian, hệ thống để nàng gặp được Dạ Sùng Thiên, đã nói lên hắn đáng tin cậy. Tầm mắt nàng cùng nam nhân đang ôm chính mình giao hội, khẽ mở đôi môi đỏ, phát ra âm thanh kiều mị: "Sùng Thiên, chịch ta, dùng chim lớn của ngươi tiến vào thân thể của ta, cầu xin ngươi..."

Buông thả tự tôn cùng hổ thẹn, chỉ vì không muốn bị đám dã thú luân gian, Lạc Anh dùng tiểu huyệt ướt đẫm cọ xát lên cự long dưới háng Dạ Sùng Thiên. Lộ ra nhiệt khí tê dại làm tính dục Dạ Sùng Thiên tức khắc tràn đầy, toàn thân lông tơ dựng đứng, mỗi một tế bào đều rùng mình gào thét.

Đối mặt với sự khẩn cầu của mỹ nhân hắn không thể không động lòng.

Dạ Sùng Thiên đại não ngốc trệ, tư duy hỗn độn, chỉ có cự long dưới háng còn đang tự hỏi, đó chính là chịch chịch chịch... Chịch chết tiểu mỹ nhân phóng đãng này...

Nhắm ngay miệng nhỏ kiều nộn, lúc thọc vào thực cố hết sức, đường đi chật hẹp, hắn không muốn đình chỉ, cứ việc tiến vào thực ôn nhu, thực nhẹ nhàng chậm chạp, một tia tơ máu từ cái miệng nhỏ mỹ nhân tràn ra, dưới ánh đèn tối tăm phá lệ chói mắt.

"Chịch hỏng rồi, chịch hỏng rồi, a a a, Dạ Sùng Thiên, ngươi có thể hay không a!" Thủ lĩnh lưu manh dùng camera quay chụp một chút, đầy mặt là biểu tình hâm mộ ghen tị, là hắn yêu cầu Dạ Sùng Thiên chịch cái pê đê chết tiệt này, hiện tại lại có xúc động muốn bóp chết hắn, hô lớn: "Ngươi không chịch được thì để cho ta tới a, lão tử bảo đảm chịch đến tiểu dâm đãng sướng đến chết đi sống lại."

Dạ Sùng Thiên không để ý tới cái kẻ điên này, dù sao ảnh chụp sẽ không tuồn ra được, trong cơ thể hắn có trang bị thiết bị cảm ứng, thị vệ phủ thống soái hẳn là đang trên đường chạy tới ngục giam, điều khiển xe huyền phù bay còn nhanh hơn phi hành khí, rất nhanh liền đến.

Lạc Anh còn không có từ trong cao trào khôi phục, thân thể trầm trầm phù phù, hết sức hoảng hốt, âm đạo bị xé rách đau đớn, một cây hàng nóng cứng rắn như sắt đúc thọt vào bụng nhỏ, thân thể phảng phất như bị người ta mổ ra.

"A... Không cần... Không cần... Ta là xử nữ... Là lần đầu tiên... A... Không cần... Đau chết mất... Tử cung sẽ hỏng..."

Đôi tay Lạc Anh chống lên ngực nam nhân, cầu xin hắn có thể ôn nhu một chút.

Là nàng cầu hắn chịch mình, hiện tại lại muốn hắn dừng lại, ít nhất không cần kịch liệt như vậy.

Nàng đây là lần đầu tiên.

Khúc thịt cứng ngắt kia của hắn lại thô to như vậy, giống như dương vật của lừa đen vậy, cái miệng nhỏ của nàng không thể thừa nhận nổi a

Xử nữ là cái gì chứ! Tử cung lại là cái gì! Chưa bao giờ Dạ Sùng Thiên nghe qua, đột nhiên nghe được hắn càng không hiểu nổi.

Dạ Sùng Thiên đôi mắt lóe sáng, minh bạch người chuyển giới muốn hắn dừng lại, nhưng sự đói khát ba mươi năm của thân thể đã không chấp nhận hắn điều khiển. Đôi tay khẩn cấp nắm chặt tuyết đồn, cái mông nhấp đẩy càng nhanh hơn, mang theo lực đạo hung ác đem nguồn cơn dục vọng chính mình lần lượt cắm sâu vào thân thể mỹ nhân, giống như chết đói hưởng thụ khoái cảm.

Dạ Sùng Thiên cảm thấy được cái miệng nhỏ của mỹ nhân bụng càng co thắt đến mất hồn, lần lượt liếm mút quy đầu hắn, cái loại cảm giác này hay lắm. Hiện tại hắn còn không biết đó là tử cung nữ nhân, về sau biết rồi, càng cảm thán Chúa sáng thế thần kỳ.

Đầu ngón tay Dạ Sùng Thiên hãm sâu da thịt tinh tế của nàng, đem mông nhỏ co dãn mười phần gắt gao giam cầm dưới háng, chỉ thấy hai bầu vú bự theo từng động tác của hắn phập phồng lên xuống, đôi mắt Dạ Sùng Thiên tối sầm lại, đột nhiên vùi đầu ngậm lấy một bên, đầu lưỡi tiếp xúc núm vú, khí huyết dâng lên, tư duy hỗn loạn, cắn lấy núm vú dùng sức liếm mút.

"A... Không cần cắn vú... Đau a... A... A..."

Lạc Anh cắn môi dưới, lại không cách nào ức chế khoái cảm, thấp giọng yêu kiều rên rỉ, người nam nhân này quá cường đại, mang cho nàng cảm giác phi thường khủng bố, đó là một loại khoái cảm làm đau linh hồn, như bay lên thiên đường hay rơi vào địa ngục khoái cảm, đau mà sung sướng.

Ngập trời dục vọng lan tràn khắp toàn thân, Lạc Anh tăng lớn đề-xi-ben kêu lên, đầu ngón tay thật dài bấu vào cánh tay chắc nịt nam nhân, co rút thân thể lại âm đạo chật khít kẹp chặt lấy căn cự long, sung sướng tê dại biến thành trăm vạn dòng điện lưu len lỏi giữa hai người.

Dạ Sùng Thiên kêu lên một tiếng, xoát bắn, lần này lượng tinh dịch bắn ra càng nhiều, hắn có thể cảm thấy sinh mệnh mà hắn cất chứa căng đầy không gian nhỏ hẹp kia.

Lạc Anh bị đại lượng nùng tinh căng đến ngao ngao kêu lớn: "Không cần bắn... Đau quá a... Tử cung hư mất... A... Quá nhiều..."

Dạ Sùng Thiên vùi đầu vào hai vú Lạc Anh, trong mắt nhuộm đầy vô tận vui sướng, khóe miệng ngậm ý cười, loại cảm giác này thật là sảng tới mất hồn.

Từ trong cơ thể mỹ nhân rút ra dương vật, đem người suy yếu ôm chặt trong lòng ngực, bên tai vang lên âm thanh tên thủ lĩnh lưu manh:

"Cái "động" không phải như thế, ta đã từng thấy, cái tên pê đê này có vấn đề, ta muốn xem xét cái lỗ của nàng."

Tên phó thủ lĩnh lưu manh cũng cảm thấy không thích hợp, vươn tay mò vào chỗ riêng tư của Lạc Anh quệt vết máu, ma xui quỷ khiến thế nào lại đưa vào trong miệng, hương vị mỹ diệu làm đôi mắt hắn nheo lại.

"Không thể tưởng được các ngươi còn có ham mê ăn tinh dịch của ta." Đồng tử đen nhánh của Dạ Sùng Thiên chợt xẹt qua một tia châm chọc, hôn phớt lên khéo môi Lạc Anh, dùng một kiện trường bào khoác lên bọc lấy thân thể mỹ lệ của nàng, dùng giọng nhu hòa như đàn cello nói: "Ngươi tên là gì?"

"Lạc Anh, ba chấm "thủy" thêm từng người các 泺, hoa anh đào anh 英..."

"Từ giờ trở đi, ngươi là của ta." Dạ Sùng Thiên chỉ có hai giây liền mặc xong quần áo của mình, đem Lạc Anh từ trên sàn nhà bế lên.

"Buông cái tên chuyển giới này ra."

Khẩu súng lazer đen như mực chỉa thẳng vào trán Dạ Sùng Thiên, tên thủ lĩnh lưu manh trong mắt lộ ra uy hiếp, hắn nhớ tới một chuyện cũ, 5 năm trước, viện nghiên cứu tinh tế đã từ trên địa cầu hoang phế mang về một khối nữ thi ngàn năm, đầu nhập đại lượng nhân lực vẫn không cách nào nghiên cứu ra nữ tính nhân bản.

Có lẽ, cái tên chuyển giới này là nữ tính nhân bản.

Trong thời khắc giương cung bạt kiếm, cửa nhà tù mở ra, bọn thị vệ phủ thống soái anh tư táp sảng súng vác vai, đạn lên nòng xuất hiện trước cửa.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton