Chương 175 ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: Lesillny

Lãnh Thần Duyệt nghe Huyên Huyên giải thích tận tình như vậy. Thì hắn đã hiểu ra, nguyên lai hắn và nàng giống nhau, cao trào liền ra.

Cảm xúc vui vẻ chưa được vài giây, thì sắc mặt hắn đã đen như bao công.

Nàng thực sự hiểu như vậy thì, chắc chắn đêm tân hôn kia nàng đã hầu hạ nhi tử hắn rất chu đáo? Chỉ là chưa kịp ân ái nhi tử đã phải xuất binh.

Nghĩ tới lúc này , Lãnh Thần Duyệt nổi cơn ghen. Hắn ghen tị với nhi tử, chắc chắn nhi tử hắn đã từng chạm qua cặp ngực no tròn cao ngạo kia.

Cũng đã từng chạm qua cơ thể mê người kia, kể cả tiểu huyệt phấn nộn múp míp câu dẫn người. Lúc này khắp người Lãnh Thần Duyệt nồng nặc mùi dấm chua.

Lúc này hắn thật sự muốn chiếm hữu Huyên Huyên, không cho phép ai đụng vào thân thể nàng.

" Á....phụ thân ,đừng nhéo, nữ nhi đau...."

Bất giác Huyên Huyên giật nẩy lên, vì cảm nhận được. Eo nhỏ của mình bị véo mạnh, còn nổi lên vết đỏ hồng.

" Phụ thân, hôm nay tới đây thôi, người nên trở về nghỉ ngơi. Nữ nhi không còn sức nữa.."

Huyên Huyên nói đều là sự thật, mới ban ngày hắn cắm còn chưa đủ. Bây giờ lại cắm thêm một lần. Nếu đêm này còn để hắn chơi thì xác định, ngày mai cô không thể đứng dậy nổi.

Lãnh Thần Duyệt trừng mắt, hắn bế Huyên Huyên ra khỏi thùng tắm. Vật cô ngã xuống giường, hai tay bóp mạnh bú, mạnh mẽ nhéo nhéo.

" Hừ... nàng nói đi.. nàng đã hầu hạ hắn bao nhiêu lần rồi... "

Hắn mở miệng, cất giọng chất vấn. Ánh mắt lẫn sắc mặt hiện rõ lên chữ " Ghen ". Hai tay vẫn nhào nặn trên ngực lớn, thi thoảng gẩy gẩy núm vú.

" Phụ thân, người có bệnh? người nói gì nữ nhi không hiểu.....? " Quả thật lúc này cô thật sự không hiểu Lãnh Thần Duyệt đang muốn nói cái gì.

Một lúc sau, cô mới hoàn toàn hiểu ra ý của hắn. Lúc này cô không biết nên cười, hay khóc đây.

Nhi tử của hắn chết trận, trong đêm tân hôn chưa kịp uống rượu giao bôi chứ đừng nói tới ân ái. Vậy mà giờ phút này hắn lại đi ghen tị với nhi tử của mình, hơn nữa còn là người đã chết.

"Nàng không chịu nói ra sao? vậy ta liền cắm hư nàng, chơi chết nàng trên giường."

Lãnh Thần Duyệt hung hăng xoa nắn loạn lên người Huyên Huyên. Bàn tay hắn đi đến đâu đều lưu lại vết hồng tím tím....

Trong đầu hắn lúc này đều là cảnh tượng , hắn nghĩ ra. Huyên Huyên cùng nhi tử của hắn cuồng hoan.

Hắn nhớ tới mấy ngày trước, nàng ra sức câu dẫn hắn. Trong lòng hắn hưng phấn lẫn ghen tuông tới cực điểm. Hai ngón tay tàn nhẫn đâm vào tiểu huyệt.

Tay còn lại xoa nắn, bóp đảo điên hai vú , dịch sữa bắn tung tóe khắp nơi.

" Hừ ! nàng mau nói đi. Có phải nàng vẫn còn nghĩ tới hắn?"

" Nàng thích hắn chạm vào thân thể dâm đãng này hay thích ta cắm qua?"

Trong lòng Huyên Huyên bộp chộp , sắc mặt cô hơi tái lại. Không lẽ tên nam chủ này, muốn tiếp tục chơi chết cô sao? hắn ghen cái gì chứ?

" Ư.. Ân... phụ thân, chính người lấy đi trinh tiết của nữ nhi mà... nữ nhi và Lãnh Thần Dật, chuyện gì cũng chưa làm gì qua.... ưm......ư... đừng mà..."

Nghe Huyên Huyên nói như vậy, lửa giận của hắn nguôi ngoai đi phần nào. Nhưng hai tay vẫn lưu loát động khắp nơi nhạy cảm trên cơ thể cô.

" Từ bây giờ ta cấm nàng suy nghĩ nam nhân khác ngoài ta ."

" Chỉ một mình ta mới có quyền cắm nàng, chà đạp nàng."

Huyên Huyên kinh ngạc há miệng thật lớn, đây có được tính là hắn đang cố tình gây sự với cô hay không?

Lãnh Thần Duyệt nhìn những vết tím hồng trên cơ thể trắng nõn, phút chốc côn thịt nóng như muốn nổ tung .

Hắn nhịn không được mà muốn chà đạp cô dưới thân, mặc dù đã cắm hai lần, nhưng vẫn thấy không đủ.

" Ta sẽ thú nàng làm thê, mặc kệ miệng đời nói cái gì. Cả đời cả kiếp này nàng chỉ có một mình Lãnh Thần Duyệt ta."

" Chỉ có mình ta chơi nàng, ta cho phép nàng rên rỉ dưới thân ta. Nàng đã nghe rõ chưa?"

Lãnh Thần Duyệt nghiến răng nghiến lợi rít từng chữ qua kẽ răng. Côn thịt nóng thô to áp lên bụng nhỏ Huyên Huyên.

Ngón tay tàn nhẫn ra vào cắm nơi tiểu huyệt, không một chút nào được xem là ôn nhu.

Lúc này hắn chỉ muốn Huyên Huyên nhớ mãi hắn, kể cả khi sung sướng nhất cũng phải nhớ đến hắn.

Huyên Huyên thở dốc, lúc này cô hoàn toàn bị Lãnh Thần Duyệt kiểm soát. Khoái cảm dâng lên như thủy triều, lấn át đi tư vị đau đớn ban đầu.

Dâm dịch tiết ra ướt một mảng giường. Bàn tay của Lãnh Thần Duyệt đã sớm ướt nhẹp từ lâu.

" Ân.. ân.... phụ thân.... a... Chàng nhẹ thôi... a.. a.... ưm... nữ nhi.... ưm... thiếp đau quá.. trướng..... a.... a... chết mất.. ưmm.."

Huyên Huyên cố gắng vặn vẹo eo, cảm giác sung sướng khiến cơ thể cô giật lên từng cơn. Cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ, câu từ hỗn loạn, chính cô cũng không hề biết bản thân mình đang nói cái gì.

Hai chân Huyên Huyên mở rộng ra, lúc này cô muốn vật to lớn hơn hai ngón tay của hắn . Ánh mắt Huyên Huyên nhìn chăm chăm vào côn thịt bành trướng, lưỡi vươn ra liếm cánh môi hồng nhuận.

Dường như Lãnh Thần Duyệt hiểu nàng cần thứ gì . Hắn nhếch môi cười lạnh, tay cầm côn thịt gân guốc thô dài xoát niết lên hoa đế, dâm dịch nhiều ra bôi trơn đỉnh quy đầu.

"Nàng cần thứ này , muốn thì tự tới....ưmm.. mau lại đây...."

Lời nói của Lãnh Thần Duyệt như bùa mê, Huyên Huyên dướn người lên, mông cố gắng khớp với quy đầu. Nhưng chỉ vừa chạm vào đã tuột ra do quá trơn...

" Ưmm.. phụ thân.... Thần Duyệt, chàng mau cho ta.. ưm.... a... ta khó chịu... chàng mau cắm ta...."

" Hừ.. đồ tiểu yêu tinh câu dẫn người." Lãnh Thần Duyệt không thể kềm chế trước hình ảnh, dâm mị kích tình của Huyên Huyên.

Hắn nắm chặt côn thịt, chỉa vào miệng tiểu huyệt múp míp hồng hào, sớm đã bóng loáng do ướt đẫm dâm dịch.

Côn thịt nóng bỏng căng trướng, từ từ tách hai mép ra. Hắn hít sâu một hơi đẩy mạnh vào trong, tạo nên âm thanh " ọt "

" Ân... a... đúng rồi... thật to.. ưm... a..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro