Chương 14: Tản Tu đại hội.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại hội Tản Tu diễn ra xuyên suốt hai tháng gồm năm ải giao đấu giữa các đệ tử các tông môn. Ải càng cao thì mức độ giao tranh càng khó khăn, ba ải đầu tiên là cạnh tranh giữa các tông môn đệ tử chọn ra sáu vị giỏi nhất tiến vào bí cảnh và cuối cùng là giới hạn chịu đựng của mỗi người. Tư Úy trầm ngâm nhìn màn hình hệ thống, Hàng Thuyên bảng hay còn gọi là cửa hàng (store - chơi game đi là hiểu) đưa ra hàng loại vật phẩm có giá trị khác nhau. Cậu đang chăm chăm nhìn vào Lam đan, linh đan thay gân đổi cốt hoán da đổi thịt, nếu ngay lúc này mua nó thì cậu sạt nghiệp mất.

"Đại sư huynh, huynh làm sao vậy?" Vân Nhu nhíu mày nhìn cậu. Tư Úy cười cười, "Vân Nhu sư đệ, nếu bây giờ có hai viên linh đan giúp thay da đổi thịt, hoán đổi gân cốt thì đệ có mua không? Mua xong sẽ hết tiền mất."

Vân Nhu bật cười vỗ vai cậu, "Ra là sư huynh lo chuyện này. Ta nghĩ sư huynh chi bằng cứ thử một lần xem sao, hàng tốt thì huynh lời, mà không tốt thì để nghiên cứu từ từ. Tóm lại, sẽ có lúc cần dùng." Tư Úy vui vẻ gật đầu, cậu truy cập lại Hàng Thuyên bảng cắn răng mua hết cả hai viên Lam đan số lượng giới hạn. Hàng của hệ thống thì làm sao chất lượng kém được chứ?!

Kỳ hạn thi đấu đến gần, Tư Úy cũng thành thục chín chiêu thức: Tổng quát thức, phá kiếm thức, phá đao thức, phá chưởng thức, phá thương thức, phá tiên thức, phá sách thức, phá tiễn thức, phá khí thức. Cậu vui vẻ không thôi đến tìm Khưu Kinh Vị, y vẫn như cũ điềm đại ngồi ở bàn với ly trà trống không.

"Sư tôn, đồ nhi đến."

Bên trong truyền ra giọng điệu lười biếng, "vào đi.". Cậu đẩy cửa tiến vào trong, Khưu Kinh Vị tay gác trán vẫn một bộ dám nghỉ ngơi như cũ. Tư Úy ngồi xổm xuống đối diện mặt y, giọng không giấu nổi sự tự hào:

"Sư tôn, đồ nhi đã luyện thành tâm pháp và kiếm pháp."

Làn mi khẽ rung động, y nâng mi nhìn thẳng tắp vào mặt cậu, cao giọng:

"Ừ. Ngày mai tới đây là lúc ngươi lên Huyền Vũ đài tỉ thí ải đầu tiên. Chuẩn bị tâm lý thế nào rồi?"

"Vẫn còn thiếu một bước nho nhỏ..."

Y nhướng mày, "bước gì?". Cậu ngẩng phắt đầu lên, rướn người mổ chóc lên khoé miệng y một cái, cười tà:

"Chính là sư tôn cổ vũ."

Khưu Kinh Vị giương khoé môi, y duỗi tay ôm lấy Tư Úy vào ngực. Tư thế hai người lúc này chiều cao không chênh lệch là mấy, da sát da, hô hấp dường như hoà làm một khiến nhiệt độ trong phòng tăng lên không ít. Y tự hỏi, từ bao giờ y trở nên tham luyến cái mùi vị non trẻ này của Tư Úy?

=================

Tờ mờ sớm, Tư Úy cùng đám nội môn đệ tử Đan Chấn Tông tiến đến Huyền Vũ đài, Thư Quân thanh sam đứng quan sát đài thi đấu một lúc lâu thì nhoẻn miệng cười. Tư Úy không nhanh không chậm đến bên cạnh hắn, cậu cũng quan sát đài thi đấu kia. Cả hai không hẹn mà quay đầu nhìn nhau, hắn híp mắt cười:

"Tư Úy huynh, ngươi đến."

"Thư Quân huynh, sớm an.", người ta có câu "biết người biết ta, trăm trận trăm thắng." đối với cả hai mà nói thì đây là quy luật tất yếu. Thực ra thì Tư Úy hiểu rõ mọi chiêu thức của đối phương, nguyên thân đời trước trong lúc giao đấu có nghe tác giả nói qua. Ký ức nguyên thân cho thấy Thư Quân này điểm yếu chính là phần vai và phía mặt trái.

Thời gian hai tuần trà trôi qua, tiếng chuông chuẩn bị vang lên. Tư Úy vô thức quét ánh mắt về phía Khưu Kinh Vị, hai đạo ánh mắt giao nhau, y gật đầu với cậu. Tiến lên Huyền Vũ đài, Tư Úy như cũ gác Thương Thành trong vỏ đeo bên hông, Thư Quân nắm lấy thanh chủy thủ trong tay. Cả hai nhìn nhau rồi bắt đầu giao thủ, với tu vi Kim đan kỳ thì các chiêu thức giao đấu cực kỳ nhanh. Không ai tu vi dưới Kim đan kỳ có thể nhìn thấy rõ ràng hai người kia động thủ, chỉ nghe thấy tiếng leng keng thanh thúy của binh khí va chạm nhau.

Thư Quân cùng Tư Úy mỗi người một góc ở trên đài trụ vững, hắn dùng chủy thủ cắt vào lòng bàn tay rồi vẽ ra một đạo phù chú. Miệng hắn lẩm nhẩm niệm rồi ngậm thanh chủy thủ vào miệng, xung quanh Thư Quân xuất hiện hơn năm luồng linh lực màu xanh hình thanh chủy thủ kia. Tư Úy nhếch môi cười, thời cơ đến rồi.

Ngón tay Thư Quân di chuyển hướng những con dao găm nhỏ kết bằng linh lực kia nhắm vào Tư Úy kết thành một trận pháp. Cả đài huyền vũ chìm vào khoảng không gian im ắng, chỉ còn tiếng bay viu víu của linh đao, Tư Úy rót một cỗ linh lực vào Thương Thành, chém hổng kết trận huyết phù của hắn. Cậu nghiêng người lách ra mặc kệ nội thương mang lại sau lần này, kiếm thẳng tắp đâm về phía vai trái Thư Quân.

"Keng" một tiếng lớn, Thư Quân cứ vậy bay ra khỏi kết giới trên Huyền Vũ đài. Trận này, Tư Úy toàn thắng! Thắng bại đã rõ, Thư Quân lau vết máu ở vai trái rồi xoay lưng rời đi. Tư Úy gác kiếm về hông, chậm rãi cùng đoàn người trở về khách viên Hoa Du Viên phía tây. Lúc này Khưu Kinh Vị vô ý vô tứ động viên cậu:

"Úy nhi, ngươi làm tốt lắm."

"Có câu này của sư tôn, đồ nhi..." lại có thêm điểm trong hệ thống rồi (muahahaha :v), Tư Úy chưa dứt lời đã phun ra một búng máu tươi, nặng nề ngã xuống đất. Đáy mắt Khưu Kinh Vị lạnh hơn mấy phần, y cúi xuống ôm Tư Úy đang mê man đi.

__========___
Chương này tôi viết cho ngày mai vì có thể ngày mai tôi không post được. Cảm ơn đã ủng hộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro