Chương 7: Vong Hư Xuất Giả quỷ tân lang rước dâu (thượng).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng theo lời hứa, Khưu Kinh Vị sớm tháng tám liền mang theo đại đồ đệ vi hành ở Bách Tuyền trấn. Sở dĩ nơi này được gọi là Bách Tuyền trấn vì có đến một trăm nhánh sông đổ xuống chảy qua trấn nhỏ này, tất cả đều bắt nguồn tại thượng nguồn con sông Cửu Giang Lộ.

Tháng tám thu sang, lá phong đỏ rực như lửa tán loạn hoà trong tiết trời se se lạnh, mạch cốt truyện lúc này sẽ gặp Tạ Hân Nghi, một thánh nữ chính hiệu. Y là thánh tử ma giới tiếp cận Khưu Kinh Vị nhằm đánh ngã danh tiếng của y, nói tóm lại thì một nùi rắc rối không nên có. Cậu tính toán một chút rồi kéo Khưu Kinh Vị sang một tửu lâu nho nhỏ ven nội thành.

"Sư tôn, vì sao ngươi chọn nơi này?"

Khưu Kinh Vị phe phẩy triết phiến nhìn cậu, cái dáng vẻ công tử hào hoa ưu nhã thập phần, y cười:

"Úy nhi không thích? Vi sư ngoại trừ đem ngươi ra ngoài chơi còn muốn nghiệm chứng lời đồn ở nơi này."

[Hệ thống: chào mừng ký chủ đến với Bách Tuyền trấn, thịnh kinh của tu giả thất giới. Nhiệm vụ cho ký chủ là tìm hiểu sự thật về tin đồn của Bách Tuyền trấn, Vong Hư Xuất Giả quỷ tân lang rước dâu.]

Trong lòng Tư Úy tràn ngập hứng thú, cậu hỏi:

"Có hệ thưởng phẩm chứ? Nghe nhiệm vụ này có vẻ rất giống với mấy trò quỷ của Liêu Trai Chí Dị nha."

[Hệ thống: tặng thưởng phẩm bao gồm giá trị 3% cốt truyện, ba linh thạch thượng phẩm, hai mươi linh thạch trung phẩm. Nhiệm vụ thất bại sẽ tiêu hao ba mươi điểm linh lực, trừ hao 2% giá trị cốt truyện]

Tư Úy, "Ừ, ta biết rồi"

Khưu Kinh Vị nhu trán nhìn Tư Úy đang ngây ngẩn cả buổi, khi cười cười lúc cau mày khiến y khó hiểu. Triết phiến xếp lại, gõ lên đầu cậu. Y hỏi:

"Ngươi đang nghĩ gì?"

Ai oán ôm đầu, cậu cười si ngốc với y:

"Sư tôn, ngươi lúc nãy nói về tin đồn ở Bách Tuyền trấn? Có phải hay không là Vong Hư Xuất Giả quỷ tân lang rước dâu?"

"Úy nhi có hứng thú?", Khưu Kinh Vị nhướng mày. Cậu cũng thành thật gật đầu, "sư tôn nói phải. Đồ nhi bất quá cũng rất thích nghe những chuyện thần thánh như Liêu Trai này."

"Liêu Trai là gì hửm?"

Tư Úy cười cười, tỏ vẻ danh nhân tri thức văn hoá thâm sâu:

"Liêu Trai là những chuyện quái dị chép ở căn nhà tạm, là tập truyện ngắn gồm 431 thiên của văn sĩ Trung Quốc Bồ Tùng Linh. Bộ truyện này được coi là một kì thư và được đánh giá là đỉnh cao của tiểu thuyết văn ngôn thời cổ đại." (tôi search Wiki. Đừng hỏi tại sao.)

Y gật gù, chốc lại nói:

"Nếu thực là kì thư vì sao ta chưa nghe? Trung Quốc là nơi nào?"

Tư Úy xoa cằm, cái bộ dáng ông cụ non làm cậu thực rất ngu xuẩn:

"Hừm, Trung Quốc là một quốc gia ở một thế giới khác tồn tại song song với thế giới của chúng ta." thế giới của tiểu thuyết tu chân và thế giới của kẻ đặt bút viết ra nói. Mối quan hệ chân thực và trùng hợp.

Khưu Kinh Vị chăm chú lắng nghe y nói, cẩn thận lưu nó lại trong bộ não. Y vươn tay xoa đầu cậu một chút rồi tiếp lời:

"Được rồi, Úy nhi. Vi sư hiểu. Ngươi có muốn nghe ngóng một chút về tin đồn trong Bách Tuyền trấn?"

Vừa dứt câu, Khưu Kinh Vị để lại ba miếng linh thạch hạ phẩm trên bàn rồi rời đi. Tư Úy cũng nhanh chóng rải bước đều đều theo phía sau y. Ánh sáng vàng ươm như màu lúa chín trải lên bóng lưng họ, một bức tranh xinh đẹp.

Hai người đến trước khách điếm thượng hạng nhất ở Bách Tuyền trấn, mấy chữ "Song Hỷ khách điếm" khắc trên tấm bảng gỗ chạm trổ song long tinh xảo hiện ra. Tên tiểu nhị gọi Trương Nhị xởi lởi ra đón tiếp họ vào trong. Tư Úy hỏi gã Chung trưởng quản:

"Lão bản, ta nghe nói ở Bách Tuyền trấn này có lời đồn về Vong Hư Xuất Giả quỷ tân lang rước dâu?"

Gã trưởng quầy nghe xong cũng thành thực kể lể, "hai vị tu giả thật nhanh nhạy, ở trấn đúng thật là có chuyện này. Một nỗi ám ảnh của địa phương này, các nhà đều đóng cửa vào chiều tối chập choạng. Các cô nương trẻ tuổi đến tuổi cập kê đều không dám chong đèn đến đêm. Nghe nói tên quỷ tân lang này là tên sắc quỷ, hắn trên gương mặt luôn đeo một chiếc mặt nạ bằng bạc lạnh lẽo che một nửa bên mặc, hắc bào tinh xảo, mái tóc đen múa tung bay trong gió mỗi khi hắn vô tình xuất diện ra trấn."

Khưu Kinh Vị vẫn bất động thanh sắc rót ra một ly trà thanh ngọt, Tư Úy lại quay đầu lại nhìn y, cười ngọt:

"Ừ, lão bản cho ta một phòng tân nhân thượng hạng.", nói đoạn y đặt trên quầy hai miếng thạch thượng phẩm.

Chung trưởng quầy thấy hàng tốt liền xem như thần thánh, ngoan ngoãn giao ra chìa khoá. Gã không ngừng ngọt, trong đầu vẫn tâm tâm niệm niệm việc hai tu giả đoạn tụ này thực lắm lợi, mặc kệ các ngươi muốn tình thú cũng mặc.

Trên đường theo Tư Úy lên phòng, Khưu Kinh Vị vẫn trầm mặc đi theo. Đếm khi cả hai đã vào phòng, y mới lên tiếng:

"Úy nhi vì sao chỉ đặt một phòng? Lại là phòng tân nhân?"

"Ha ha, thực ra đồ nhi đang trù tính để gặp quỷ tân lang một lần." cậu cười rộ lên, đó là một lý do nho nhỏ, chính hơn là ăn đậu hủ, chiếm tiện nghi của sư tôn. Một mũi tên trúng hai con nhạn.

Y cười tà nghễ, duỗi tay ôm cả thân mình nhỏ bé của Tư Úy lên đùi, hơi giương khoé môi, "Vậy mà vi sư nghĩ ngươi muốn động phòng hoa chúc cùng vi sư đấy."

Tư Úy, "..." da fuq?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro