Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Nuôi dưỡng bò sữa (bò sữa cầu xin hoàn toàn bị nuôi dưỡng, vừa kỵ thừa hút sữa vừa thao, phần bò sữa xong)


Sự nghiệp của Phạn Dương đang ở thời kỳ đỉnh cao, thời gian làm việc một ngày nhiều hơn một ngày. Y vốn dĩ không hề để ý chuyện này bởi vì muốn bảo trì độ nổi tiếng của bản thân thì đây là cái giá phải trả.

Nhưng những ngày không thể nhìn thấy được chủ nhân khiến y thật sự rất khó chịu đựng được......

Rất vất vả mới rút ra được thời gian rảnh rỗi đi nhà vệ sinh, Phạn Dương ngồi ở trên bồn cầu và si mê nhìn một bức ảnh chụp trên điện thoại.

Chủ nhân vừa tốt bụng vừa dịu dàng, vì không cho bản thân khi làm việc quá mức cô đơn nên đã gửi cho y một tấm ảnh hai người chụp chung.

Tuy rằng trong ảnh chụp thì toàn thân y đều trần trụi, trên gương mặt đỏ bừng tràn đầy nước mắt nước mũi giàn giụa và hai chân mở lớn triều phun. Ngược lại thì chủ nhân khiêm tốn chỉ chiếm không được một nửa màn hình.

Nhưng y không hề nhìn xem bản thân một chút nào, trong ánh mắt si mê chỉ hiện lên gương mặt của chủ nhân.

"Ha...... Nhịn không được......" Y thở ra hơi thở nóng bỏng và giống một con chó mà phun ra đầu lưỡi vừa lớn vừa nóng, cách màn hình di động liếm gương mặt của chủ nhân giống như làm như vậy thì có thể giảm bớt tình cảm nhớ nhung của bản thân.

"Thế giới không có chủ nhân khiến em thật sự sắp phát điên rồi, đã không thể ở nổi nữa......" Y xoa xoa đôi vú lớn đầy sữa của mình, nơi đó đã vừa trướng vừa đau.

"Thật sự rất muốn bị chủ nhân hút......"

"Không được, nhịn không được. Thật sự, rất nhớ ngài ......"

Bởi vì bị chủ nhân từng ra lệnh không được tự mình an ủi, cho nên mặc dù thân thể của Phạn Dương đã động dục thì cũng vẫn cố gắng chịu đựng, một khuôn mặt đỏ bừng......

............

"Cái gì? Em nói với ta là em muốn giải nghệ sao?" Khương Thanh kinh ngạc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Phạn Dương.

Phạn Dương đang ngồi xổm xuống ở trước người của Khương Thanh và lộ ra vẻ mặt áy náy, "Tuy rằng chủ nhân luôn nói với em là em có thể tiếp tục làm việc, nhưng tao bò sữa thật sự đã nhịn không được."

"Em không muốn ở nơi không thể nhìn thấy được chủ nhân! Trong giới giải trí làm việc vội vàng như vậy, mấy ngày, mấy ngày đều không thể gặp mặt được. Bởi vì thân phận đặc biệt của em nên ngay cả điện thoại video cũng không thể gọi được. Thật sự, thật sự rất khó chịu......"

Phạn Dương nắm quần áo của mình và tiếp tục nói: "Tuy rằng trước kia em thật sự rất yêu thích công việc của giới giải trí và bây giờ cũng rất thích. Nhưng so sánh với việc không thể gặp mặt chủ nhân thì tất cả đều không đáng giá để nhắc tới!"

...

Còn tiếp.

Vui lòng đọc đầy đủ tại https://cungtinhvu.wordpress.com

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro