Chương 1: Biến cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Biến cố
Edit: Tiểu Y Y

Đêm tối, bầu trời lấp lánh vô số ánh sao......

Biệt thự xa hoa yên tĩnh nằm trên núi.

Căn phòng phía tây, hồng trướng tơ lụa, cửa sổ mở ra, mơ hồ có thể thấy ánh đèn u tím nhàn nhạt bên trong, màn lụa bay bay, lộ ra hơi thở ái muội, không có tiếng côn trùng kêu vang, mùa hè nóng bức làm người khó đi vào giấc ngủ......

Diệc Phi Nhiên đẩy cửa sổ ra, gió nhẹ thổi qua, cô hưởng thụ mở hai tay, không khỏi than nhẹ một tiếng: "A! Thật thoải mái!"

Đó là một thiếu nữ an tĩnh thanh lệ, không phải quá đẹp, nhưng thuộc loại, thoạt nhìn sẽ người khác thoải mái, đôi mắt trầm tĩnh đầy sao lại lâm vào trầm tư, không biết suy nghĩ cái gì!

Lấy di động, nhìn dãy số được ghi chú lag chồng, nhịn không được bật cười......

Ngón tay tinh tế trắng nõn nhanh nhẹn bấm vào dãy số quen thuộc......

Một lần! Không ai tiếp!

Hai lần! Không ai tiếp!

"Lại bận gì vậy? Được rồi, lần cuối cùng, một lần cuối cùng, nếu anh lại không tiếp điện thoại, em thật sự sẽ không gọi nữa......" Diệc Phi Nhiên lẩm bẩm tự nói, cái miệng nhỏ hơi nhấp, rất đáng yêu, đỏ bừng, giống quả táo.

Lúc cô chuẩn bị từ bỏ, bên kia truyền đến thanh âm......

"A! A! Quân Ngọc, anh thật to ~ thao em thật thoải mái, a a, nhanh lên, nhanh lên......"

"Em muốn, em muốn, lại tới......"

Giọng của người đàn ông: "Tiểu dâm đãng, tiểu huyệt lại ngứa ngái? Thao chết em, thao chết em......"

Tiếng phụ nữ ân ân a a, đứt quãng: "Quân Ngọc, thao......thao...... Thao em thoải mái...... hay thao bạn gái anh thoải mái?"

Bạch bạch bạch, thanh âm kia Diệc Phi Nhiên ngây người!

Bên kia, người đàn ông sửng sốt một lúc, giọng nói có chút không vui: "Tiểu dâm đãng, còn chưa thao chết em đúng không! Đang tốt đẹp nhắc tới cô ta làm gì!"

"Người ta muốn biết a!"

"Tiểu dâm đãng, Phi Nhiên không dâm đãng như em, nhìn thấy dương vật đàn ông liền muốn......"

Người phụ nữ cười hì hì: "A a a, bảo bối, nhanh lên! Em biết anh thích em, thích thao em đúng không......"

"Ha ha, bảo bối, đàn ông đều thích phụ nữ trên giường dâm đãng!" Người đàn ông vừa luận động vừa tiếp tục trêu đùa: "Phi Nhiên cái gì cũng tốt, chỉ là quá bảo thủ, cô ấy còn không cho anh chạm vào! Làm sao biết có thoải mái hay không......"

Người phụ nữ hờn dỗi: "A a a, Quân Ngọc, anh cưỡi trên người em lại nói người khác tốt hơn em, em không vui đâu đấy. Còn không mau thao em thoải mái, không cho phép tiếp tục suy nghĩ đến em gái Phi Nhiên kia nữa......"

"Được, được, được, không nhắc tới cô ta! Để anh “yêu” em thật tốt nào......"

Người phụ nữ nhìn điện thoại bị cúp máy, đắc ý, càng vặn vẹo vòng eo lợi hại hơn......

Bên này, không biết từ khi nào, trên mặt Diệc Phi Nhiên đã rơi đầy nước mắt, trong đầu tất cả đều là câu kia của Trình Quân Ngọc, đàn ông đều thích phụ nữ dâm đãng, đàn ông đều thích phụ nữ dâm đãng......

Đôi tay bưng kín mặt, nhịn không được khóc thút thít.

"Đàn ông đều thích phụ nữ dâm đãng sao?"

Anh Quân Ngọc thật sự không yêu mình sao?

Vậy mười mấy năm này, anh ta tỉ mỉ che chở cô vì cái gì?

Vì cái gì, anh Quân Ngọc giống bạch mã vương tử trong lòng cô lại là dạng người này?

Đúng rồi!

Khi cô đủ 18 tuổi từng cự tuyệt lên giường với anh Quân Ngọc, sau đó anh ấy liền ít tới chỗ này.

Diệc Phi Nhiên suy nghĩ lộn xộn, đi ra ngoài biệt thự, đã hơn nửa đêm, thời tiết oi bức, mây đen kéo theo một trận mưa tới.

Ba tuổi, cô đã mất cha mẹ, tài sản duy nhất bọn họ để lại chính là tòa biệt thự trên ngọn núi cao chót vót này, sau đó, cô gặp anh Quân Ngọc, yêu đương mười mấy năm, tình yêu này đã khắc sâu tận xương, giờ…,

Tim thật đau a......

Hình như, ngoại trừ anh ấy, cô cái gì cũng không có......

Cô muốn đi học, anh ấy không cho, nói không muốn người khác bắt cóc bảo bối của anh ấy.

Cô muốn đi chơi, anh ấy không cho, nói bên ngoài nguy hiểm......

Cô muốn tìm chút chuyện để làm, muốn tìm công việc, anh ấy không cho, anh ấy nói anh ấy nuôi cô......

Mười mấy năm qua, không ngờ cô lại nghe lời đến vậy, chưa từng bước chân ra khỏi biệt thự, mỗi ngày ở trong biệt thự đọc sách, hoặc là học dương cầm, đó là lạc thú duy nhất trong cuộc sống tẻ nhạt này!

Thời gian còn lại, cô giống như phi tử, chờ anh ấy đến, mỗi ngày đều tràn ngập chờ mong......

Cuộc sống của cô, sắc thái duy nhất chính là anh ấy!

Nước mắt cùng nước mưa rơi xuống, cả người cô ướt đẫm, bây giờ nghe thấy anh ấy phản bội, ngoại trừ thương tâm, cô đến dũng khí chất vấn anh ấy cũng không có!

Là cô không tốt!

Anh Quân Ngọc thích phụ nữ dâm đãng!

Anh Quân Ngọc, anh thích phụ nữ dâm đãng đúng không!

Trong mắt Diệc Phi Nhiên tràn ngập vẻ kiên định~

Nếu anh thích, em sẽ biến thành kiểu người anh thích! Anh Quân Ngọc! Chỉ cần như vậy, không ai có thể cướp anh đi......

Sắc mặt Diệc Phi Nhiên tái nhợt, chắp tay trước ngực, nước bùn làm ướt làn váy, thân ảnh đơn bạc trong cơn mưa to lung lay sắp đổ!

Đột nhiên, không trung nhấp nhoáng một đạo sấm sét, thắp sáng toàn bộ phía chân trời, sấm sét nhắm thẳng vào cô gái đang đi một mình giữa rừng, chỉ thấy chung quanh cô được bao phủ bởi một vầng ánh sáng trắng, Diệc Phi Nhiên biến mất.
=============================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#caoh#np