1. Sản Phu Nhịn Sinh/ Bị Đụ Đến Mức Sinh Con.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Sản phu nhịn sinh đứng đường để tiếp khách/ bị đụ đến mức không nhịn nổi mà sinh con
——
Anh biết mình sắp sinh, bụng từ sáng đã co thắt rồi lại giãn ra, tần suất càng lúc càng tăng, đứa bé bên trong cứ ầm ĩ không ngừng, làm cho cơ thể của anh trong giai đoạn cuối thai kỳ đã đạt đỉnh điểm nhiều lần.

"Chờ một chút, bé con... Ưm! Ngoan nào..." Anh liên tục vuốt ve bụng bầu đang không ngừng động đậy. Anh cố gắng mặc một bộ đồ da gợi cảm, chất liệu bó sát nên đã làm nổi bật cái bụng bầu tròn trịa và đầy đặn, cùng với cặp mông căng tròn của anh, trông vô cùng quyến rũ.

Sau khi mặc quần áo không lâu, anh lại bắt đầu cảm nhận được những cơn đau chuyển dạ, một tay ôm lấy phần eo đau nhức mà rên rỉ. Nhưng suy cho cùng, đây là lần đầu tiên anh sinh con nên đứa bé sẽ không sinh nhanh như vậy, hơn nữa anh đã bôi thuốc để giữ chặt hậu môn. Vị khách hàng ngày hôm nay đã trả một số tiền không nhỏ, và để mang lại cuộc sống tốt hơn cho đứa con bất ngờ xuất hiện trong bụng anh, đồng thời cũng là người thân duy nhất của anh, nên anh đã quyết định chịu đựng đến hết đêm nay.

Anh vừa dùng ngón tay kiểm tra thì thấy nước ối chưa bị vỡ, cổ tử cung cũng không mở ra nhiều nên chắc anh có thể vượt qua được.

"Cố chịu thêm một chút... đợi người kia đi rồi, ưm— sẽ sinh con ra..." Bộ đồ da chỉ đủ để ngăn em bé rơi xuống, anh từ từ đứng dậy, cố kìm nén cảm giác muốn ngồi xuống rặn đẻ mà di chuyển về phía trước. Quãng đường vốn chỉ đi mất tầm mười lăm phút, nhưng hôm nay anh phải đi mất bốn mươi phút. Trên đường đi, anh bị đứa bé đè nặng lên tuyến tiền liệt nhiều lần khiến anh sung sướng đến mức suýt khuỵu gối, chất dịch nhầy từ lỗ sinh chảy ra, nhỏ giọt qua khe hở của dây kéo.

Khó khăn lắm anh mới đến được chỗ hẹn, những cơn đau đẻ càng trở nên dữ dội hơn, đứa bé không ngừng đẩy xuống mà không màng đến việc cơ thể người mẹ vẫn chưa sẵn sàng sinh nở. Mặt anh đỏ bừng, gồng bụng lên, cố gắng khép chặt hai chân, ra sức kìm nén ham muốn sinh con và cảm giác khoái cảm mãnh liệt của cơ thể chuẩn bị sinh con.

"Ưm ưm! Không thể sinh... đứa bé... ah ah! Sắp, sắp sinh rồi——" Sản phu không thể sinh đang bị dày vò đến mức như muốn chết đi sống lại, liên tục uốn éo hông và lưng một cách vô thức. Nếu không nhờ có bộ đồ da bó chặt bụng, chắc chắn bụng bầu nặng nề của anh đã lắc lư dữ dội.

Vu Thành Sâm cố ý — hay nói cách khác là hắn nghe theo lệnh của hệ thống — cố ý đến muộn một tiếng để tăng thêm áp lực lên người sản phu đang chờ đợi.

Sản phu đã bị dồn nén đến cực hạn, từ lâu đã mất đi khái niệm về thời gian. Anh ôm cái bụng đang co thắt ngày càng dày đặc quỳ ở góc tường trong một con hẻm nhỏ, rên rỉ kêu lên những tiếng đau đớn xen lẫn ngọt ngào.

"Chủ, chủ nhân!" Cho đến khi cơ hình dáng của Vu Thành Sâm tiến lại gần, sản phu cũng vừa kết thúc cơn đau co thắt mới nhận ra khách hàng của mình. Khóe mắt anh ướt đẫm, đỏ ửng cả lên. Đôi môi mềm màu nhạt như thể rất giỏi trong việc hôn, trước bụng anh là một cái bụng bầu cao vút, bên trong đã bị lấp đầy bởi sinh mệnh bé nhỏ sắp chào đời.

Vu Thành Sâm nghiến răng, hắn căm ghét hệ thống chết tiệt trong đầu mình, trước khi giao nhiệm vụ cho hắn nó còn nói những câu như: "Tôi thấy cậu là người mới, lần đầu nên để nhiệm vụ đơn giản thôi." Với giọng điệu đầy khiêu khích. Nhưng khi hắn thực sự đối mặt với sản phu sắp sinh đầy quyến rũ trước mắt, hắn lại không kìm được mà cứng lên. Hắn đâu có như một số kẻ kỳ quặc khác, thay hết các cơ quan sinh dục bằng máy móc.

"Cậu phải làm điều này, đừng suy nghĩ lung tung." Hệ thống cảnh báo Vu Thành Sâm bằng giọng nói mang theo chút âm thanh tia điện.

Chậc, Vu Thành Sâm lấy từ túi ra một quả cầu nhỏ, mở ra một rào chắn phía sau lưng mình, ngăn cách âm thanh và hình ảnh trong con hẻm. Không ai muốn bị người qua đường nhìn thấy khi đang làm việc.

"Chủ nhân, ưm... Tôi đã đợi anh lâu lắm rồi." Sản phu tựa vào đầu gối để đứng thẳng, mỉm cười tỏ ra vẻ quyến rũ nhìn Vu Thành Sâm. Nhưng đứa con sắp chào đời trong bụng anh vẫn đang xoay trở, khiến lưng anh không tự chủ được mà cong về phía trước, mông đẩy ra sau, bụng căng lên và hơi rung nhẹ, không thể che giấu được dáng vẻ sắp sinh.

Giọng của Vu Thành Sâm có chút lạnh lùng: "Vậy thì bắt đầu nhanh lên."

Hắn đưa thuốc kích sinh do hệ thống chuẩn bị cho đối phương, sản phu không hề hay biết, nghĩ rằng đó có lẽ là thuốc kích dục, nên không dám trái ý khách hàng lớn mà nuốt viên thuốc ngay lập tức. Sau đó, anh đặt hai tay lên bụng căng cứng, xoay người lại, kéo khóa ở khe mông, mở rộng lỗ sinh đang rỉ nước, đong đưa cái mông tham lam về phía Vu Thành Sâm mời gọi: "Chủ nhân, nhanh lên, đút vào đi, chỗ này muốn cây thịt lớn của chủ nhân."

Thật ra, sản phu chỉ cảm thấy phần dưới căng tức không chịu nổi...

Khi cơn đau đẻ đến, sản phu run rẩy, duỗi thẳng lưng, lỗ sinh mở rộng và co lại một cách quá mức, anh chỉ muốn nhanh chóng sinh đứa bé ra, nhưng anh phải làm Vu Thành Sâm thỏa mãn trước mới có thể quay lại để sinh nở.

Vu Thành Sâm kéo sản phu quay lại đối diện với mình, đỡ lấy cái mông đầy đặn đã được nuôi dưỡng bởi vô số cây thịt lớn. Có lẽ do thời kỳ mang thai bị "tưới nước" quá mức, đứa trẻ trong bụng của anh cũng phát triển rất mạnh mẽ, khiến bụng bầu của anh căng tròn và to hơn bình thường, trông thật đẹp, khiến người ta muốn chạm vào để chơi đùa một chút.

"Ưm... Aaa— Chủ nhân, to quá... ôi!" Dương vật của Vu Thành Sâm đã hoàn toàn cương cứng nhắm vào cái lỗ ướt phía sau của sản phu, cây thịt dài và thô ráp kiên quyết đẩy vào bức tường thịt săn chắc. Chỉ mới vào được phần đầu, sản phu đã cảm thấy như mình không thể chịu nổi nữa, cảm giác căng đầy không thể phớt lờ làm anh lại nghĩ đến việc mình sắp sinh con, ngửa đầu rên rỉ. Trong giai đoạn cuối thai kỳ lỗ sinh trở nên ngắn và nông hơn, Vu Thành Sâm từ từ đẩy vào, nhưng chẳng mấy chốc đã gặp phải sự cản trở, và một phần dương vật của hắn vẫn còn ở bên ngoài.

"Đầy quá... Chủ nhân..." Hai chân của sản phu quấn quanh eo Vu Thành Sâm, dù đang mang thai nhưng vẫn rất giỏi phục vụ khách hàng, lỗ sinh của anh hút chặt lấy cây côn thịt của Vu Thành Sâm. Vu Thành Sâm bị sự hút chặt đó khiến hắn không kìm được mà thúc mạnh, đầu dương vật chạm vào lớp thịt mềm yếu ở cổ tử cung.

Phần bụng dưới và lỗ sinh của sản phu căng đầy khó chịu, cả thai nhi và cây thịt lớn của Vu Thành Sâm làm cho bên trong và bên ngoài của anh đều bị lấp kín, gần như làm phẳng từng nếp gấp của lỗ sinh. Anh có thể cảm nhận được những mạch máu đang đập trên dương vật. Hơn nữa, Vu Thành Sâm vẫn muốn tiến sâu hơn, gây ra những cơn co thắt mạnh mẽ của thai nhi, khiến anh ta gần như không thể chịu nổi mà phải phản ứng như đang đẻ.

Vu Thành Sâm thúc mạnh và sâu, sản phu chưa từng quan hệ với ai mạnh như vậy. Vu Thành Sâm không cần phải có kỹ thuật gì đặc biệt, cây thịt lớn của hắn có thể nghiền qua mọi điểm nhạy cảm của sản phu trong việc tiến vào và rút ra. Đầu dương vật ma sát bên trong lỗ sinh, khiến người sản phu không kìm được mà rên rỉ một cách dâm đãng, vô thức đưa tay giữ lấy cái bụng bầu đang run rẩy của mình. Một phần anh muốn sinh con, nhưng phần khác lại cảm thấy quá sung sướng, lỗ sinh của anh trong cơn đau co thắt lại nhiệt tình nuốt chặt cây thịt, đồng thời tiết ra chất lỏng dâm đãng.

Nhịp độ dần tăng lên, âm thanh da thịt va chạm vang dội trong không gian chật hẹp, một phần dịch nhờn hóa thành bọt trắng bám quanh lỗ sinh đỏ au của người sản phu. Cảm giác vừa đau đẻ vừa sướng khiến anh bị Vu Thành Sâm thúc mạnh, cơ thể lên xuống không ngừng, chìm đắm trong khoái cảm của việc quan hệ khi sắp sinh. Vu Thành Sâm và đứa con trong bụng anh cùng lúc ép lên tuyến tiền liệt của anh, khiến anh không thể kiềm chế mà phun ra khi vừa đẻ vừa bị làm tình.

"Ư... Ưm! Aaa— !" Sản phu đang bị thúc mạnh bỗng ôm bụng và hét lên đau đớn, có vẻ như thuốc kích sinh đã âm thầm phát huy tác dụng. Vu Thành Sâm kịp thời cởi bỏ bộ đồ da bó chặt bụng bầu của anh, để lộ chiếc bụng trắng nõn và cao vút ra trước mắt hắn.

Dưới sự hướng dẫn của hệ thống, Vu Thành Sâm ác ý bóp nắn và ấn mạnh vào bụng bầu đang chuẩn bị sinh của anh, gây thêm sự đau đớn: "Bụng cứng như thế này, sắp sinh rồi phải không?" Dương vật của hắn vẫn cắm sâu trong lỗ sinh, không chút thương xót, tiếp tục đâm vào cổ tử cung đang mở của sản phu.

"Không có, ư ahh ahh! Không có... sinh con... Ừm, chủ nhân đừng thúc vào đó! Thật căng, đau quá!" Sản phu với cơn co thắt dữ dội vẫn đang cố gắng che giấu sự thật rằng anh sắp sinh, sự thật đã bị phủ nhận bằng những tiếng kêu đau và khóc lóc. Tuy nhiên, khi rào chắn được gỡ bỏ và tư thế hai chân dang rộng đã khiến thai nhi ngay lập tức rơi vào xương chậu và rơi xuống vị trí rất thấp cùng cây côn thịt của Vu Thành Sâm, hắn cứ thúc vào điểm nhạy cảm sắp sinh con của sản phu, lỗ sinh lại tiếp tục phun ra một dòng chất lỏng tình yêu, cái bụng bầu đang dần cứng lại tất nhiên là không thể giấu được Vu Thành Sâm rằng ông bầu này quả thực sắp sinh con

"Cậu có thể giúp cậu ta thêm một chút, chẳng hạn như ấn bụng, nhẹ nhàng hơn một chút." Hệ thống lạnh lùng bất ngờ đưa ra lời đề nghị khiến Vu Thành Sâm vốn đang bị thu hút bởi sản phu này, thực sự rất ngon miệng, cũng không tồi. Hắn hạ giọng lầm bầm rằng hắn đã biết, để cho hệ thống đừng nói gì nữa.

Sau khi nhận được sự sắp xếp, Vu Thành Sâm phớt lờ lời cầu xin của ông bầu, đồng bộ với nhịp điệu của các cơn co thắt, đẩy cái bụng hơi nhọn của ông bầu lên xuống không ngừng, thân dưới của hắn rút ra một nửa bộ phận sinh dục của mình. Sau đó, nhanh chóng đưa toàn bộ dương vật vào, quy đầu to ra bị kẹt ngay giữa lỗ cổ tử cung của ông bầu. bụng bầu của sản phu không ngừng run rẩy, nặng nề di chuyển trên eo anh, thỉnh thoảng siết chặt lại.

Mặc dù sức lực của Vu Thành Sâm không thể so sánh với việc đẩy bụng để kích thích sinh, nhưng việc chịu đựng quá lâu trong quá trình sinh nở khiến sản phu ngày càng không thể chịu đựng được những kích thích từ bên ngoài.

Lắc đầu, nhận thức rằng không thể ngăn cản hành động của Vu Thành Sâm đang hoành hành trên bụng bầu, vì sức lực của ông bầu quá nhỏ, không thể ảnh hưởng đến động tác của Vu Thành Sâm.

"Không, không được... A a—— Tôi sắp sinh... Sắp sinh rồi! Hãy để tôi sinh đứa bé ra đi..." Dưới sự tác động của thuốc kích thích sinh và áp lực của bụng, ông bầu không thể chịu đựng được nữa, run rẩy nâng bụng lên, hy vọng rằng Vu Thành Sâm sẽ cho phép mình sinh ra đứa bé đủ tháng ra, cái bụng bầu nặng nề bị áp lực từ bụng nhỏ của Vu Thành Sâm làm cho biến dạng.

"Vừa rồi không phải nói không sinh con à, nên bây giờ hãy chịu đựng tôi đi, đừng sinh nữa." Vu Thành Sâm trả lời một cách tàn nhẫn, cuối cùng cũng ngừng hành hạ bụng bà bầu của anh, mà thay vào đó vỗ nhẹ vào mông anh và đẩy hông về phía trước, dương vật cứng và nóng của hắn chọc vào màng chứa nước ối và thai nhi.

"Đẩy vào... Bé yêu, ừm oh!" Sản phu theo bản năng vùng vẫy để bảo vệ đứa bé chưa ra đời, nhưng Vu Thành Sâm đã dùng sức giữ chặt anh, rồi tiếp tục chen vào thêm một đoạn.

"Được rồi, tôi sẽ giúp em sinh đứa bé này ra." Sau khi Vu Thành Sâm nói xong, hắn bắt đầu cử động nhẹ, sản phu hét lên trong vòng tay hắn một cách quyến rũ và hoảng loạn, sản phu chỉ có thể co cổ tử cung của mình lại, trong lúc ân ái mãnh liệt và trong cơn đau đẻ, anh thầm cầu nguyện cho đứa bé đừng ra đời sớm như vậy.

Nhờ sự hỗ trợ của Vu Thành Sâm, ống sinh của sản phu mở ra rất nhanh. Dù anh có kẹp chặt hai chân nhưng lỗ sinh mềm mại cũng không thể khống chế được cây côn thịt to lớn của Vu Thành Sâm. Vu Thành Sâm, hứng thú đã giảm sút nhưng lại sợ sự trừng phạt của hệ thống, nên vẫn không chậm lại, hắn vẫn đâm mạnh vào cổ tử cung và màng ối của ông bầu.

Hệ thống dường như rất hài lòng với sự vâng lời của Vu Thành Sâm, hài lòng nói: "Cứ như vậy đi, cho đến khi cậu ta vỡ nước ối, bắn xong thì để cậu ta sinh con."

Vu Thành Sâm khẽ gật đầu, đưa sản phu va vào cơ thể hắn một lần nữa.

"Ư— ahh... hhh ưm hừm!" Bụng bầu rên rỉ, toàn thân run rẩy, sau khi nước ối vỡ ra, thai nhi hoàn toàn ép vào cổ tử cung, đầu thai nhi khổng lồ đút vào tử cung và tuyến tiền liệt của ông bầu. Bộ phận sinh dục dính vào bụng anh bắn ra một cách không vừa ý, ham muốn sinh con của anh càng trở nên mãnh liệt hơn. Tuy nhiên, Vu Thành Sâm đã chặn đường sinh của anh, cho dù anh có cố gắng thế nào cũng không thể sinh con.

"Ưm ahhhhh—— Đau quá, con ơi—— Tôi sắp sinh rồi... Ưm! Tôi thật sự sắp sinh rồi..." Sau khi vỡ ối, ông bầu đã dùng lực bừa bãi, đầu thai nhi lộ ra một chút ở cổ tử cung khi Vu Thành Sâm rút lui, sau đó Vu Thành Sâm đẩy nó và bụng của ông bầu lại trở về hình dáng căng tròn như trước.

Với một vẻ mặt nhăn nhó, Vu Thành Sâm nói: "Cố chịu đựng, bắn xong rồi sẽ để em sinh, không thì hôm nay em đừng hòng sinh."

Sau khi được cảnh cáo, ông bầu run lên vì sợ hãi, không còn dùng lực lung tung như trước nữa mà cố gắng hết sức kẹp chặt hai chân để ngăn cản thai nhi trượt xuống, đồng thời để Vu Thành Sâm nhanh chóng thả ra. Đầu thai nhi thô ráp di chuyển ra vào cổ tử cung, khoái cảm quá mức khi sinh con khiến bộ phận sinh dục của ông bầu run lên mà đứng dậy một cách uy nghi, lắc lư qua lại theo động tác đẩy của Vu Thành Sâm, nhịp nhàng đánh vào đáy bụng sưng phồng.

Vu Thành Sâm nghịch lỗ thông của ông bầu hàng trăm lần, ấn vào đầu thai nhi cứng ngắc rồi bắn tinh dịch vào cơ thể của ông bầu sắp sinh.

"Ưmm— hhhh! Ưm— !"

Ông bầu được giải phóng nóng lòng nâng mông lên, đè nén khoái cảm mãnh liệt muốn sinh con, nhưng anh vẫn bị khoái cảm sinh con lấn át, không khỏi thốt lên những tiếng rên rỉ. Vu Thành Sâm nhìn lỗ sinh nở phía sau ngày càng lớn hơn, tạo thành một lỗ đen, phần thịt mềm sưng đỏ ở lỗ mở vẫn còn vương lại những giọt tinh dịch, sau đó bị dòng dịch chảy ra làm nhạt đi

Thai nhi được giữ trong bụng quá lâu nhanh chóng được sinh ra ngoài. Không bao lâu, ông bầu đã sinh ra toàn bộ phần đầu của thai nhi. Anh vô thức lắc mông, trong cơn thăng hoa của việc sinh nở, từng chút một sinh ra thân thai.

"Nhiệm vụ đã hoàn thành, xin chúc mừng."

Vu Thành Sâm lạnh lùng lấy lại đạo cụ hệ thống cung cấp, rời khỏi con hẻm nơi hắn hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên trong tiếng khóc của đứa bé. Hắn không biết khi nào hệ thống trong đầu sẽ giao nhiệm vụ tiếp theo cho hắn.

"Thật sự không có khen thưởng sao?" Vu Thành Sâm cho rằng hiện tại tâm tình hệ thống hẳn là rất tốt, trên đường về nhà thăm dò hỏi: Điều này hoàn toàn khác với những người khác, hắn rõ ràng là nô lệ của hệ thống, nếu không làm việc sẽ bị trừng phạt — Dù có thế nào đi chăng nữa, hắn hông muốn trải qua cảm giác chán nản và tuyệt vọng cùng cực đó một lần nữa.

"Ít nhất thì cậu cũng đã tận hưởng một cuộc tình ân ái vui vẻ phải không?" Hệ thống trả lời một cách vô cảm.

Vậy là đúng như dự đoán, chiếc bánh sẽ không từ trên trời rơi xuống và dù có rơi xuống thì nó cũng sẽ không rơi trúng đầu hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro