Toàn chức gian thương (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không ăn thì lấy sức đâu đánh quái.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Nói thật có lý tôi không thể phản bác, Khô Lâu mấy người đợi một chút, tôi đi mua đồ ăn vặt đã.

[Đội] Khô Lâu: Mẹ kiếp mau quay về cho tôi!

Bởi vì Nhiễm Nhiễm và Ly Ca cùng nhau đi mua đồ ăn vặt, khiến cho bọn họ phải trơ mắt nhìn một đội khác vượt lên trước bọn họ.

Chờ đến khi Nhiễm Nhiễm và Ly Ca quay lại, Khô Lâu đã tức đến sắp phát điên.

Cứ mỗi mười tầng hệ thống sẽ có thông báo về đội đầu tiên vượt qua.

Phong Hành Vạn Lý là do Tiêu Cảnh Hàn dẫn đội, có điều là khi ở tầng thứ hai mươi lăm bọn họ bị tiêu diệt toàn đội, nơi đó có một tiểu Boss bọn họ đánh không lại.

Khô Lâu vội vàng đuổi theo bọn họ.

Thế nhưng đuổi theo cũng không có tác dụng gì, Khô Lâu và Hộ Hoa Linh cũng đánh không lại.

[Đội] Thiên Lý Truy Phong: Hừ, cho là bản thân thật lợi hại lắm sao?

[Đội] Xuyên Bối: Aiz, tiếng chó sủa ở đâu ra vậy, Nhiễm Nhiễm nghe thấy không?

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Nghe thấy rồi, ồn ào muốn chết.

[Đội] Thiên Lý Truy Phong: Đừng có mà chỉ đông mắng sang tây, có bản lĩnh thì tụi mày vượt qua đi!

[Đội] Xuyên Bối: Còn biết tụi tao đang chỉ đông mắng tây là còn dạy dỗ được.

[Đội] Trường kiếm ba thước: Người Đệ Nhất Lâu tụi mày, ngoại trừ giỏi khua môi múa mép còn có bản lĩnh gì chứ?

Tiêu Cảnh Hàn và Hộ Hoa Linh im lặng, bọn họ đồng thời nhìn quái cách đó không xa.

Một lúc sau Tiêu Cảnh Hàn quyết định thử một lần nữa, Khô Lâu la hét đừng để tụi nó giành trước, Hộ Hoa Linh lại ngăn người lại.

Minh Thù đoán là Hộ Hoa Linh muốn quan sát bọn họ, cô dựa vào ghế điều chỉnh góc nhìn đến đội ngũ của Tiêu Cảnh Hàn.

Tiêu Cảnh Hàn không phụ sự mong đợi của mọi người, lần thứ hai xung phong đi đầu.

Tiêu Cảnh Hàn đi chừng mười lăm phút mới quay về, lần này bọn họ quay về còn có thêm Liễu Nhan.

Khô Lâu và Hộ Hoa Linh đã thử qua một lần, mười phút đã bị diệt hoàn toàn.

Có thể là Liễu Nhan đưa ra đề nghị cho bọn họ, Tiêu Cảnh Hàn đi về phía đội của Hộ Hoa Linh.

[Lăng mộ] Tiêu Tịch: Liên minh thử xem.

[Lăng mộ] Hộ Hoa Linh:?

[Lăng mộ] Khô Lâu: Liên cái con khỉ ấy? Ai muốn liên minh với tụi mày, không chơi!

Tiêu Cảnh Hàn hiển nhiên không hỏi ý kiến Khô Lâu, hắn biết Hộ Hoa Linh mới là người đứng đầu.

[Lăng mộ] Tiêu Tịch: Các đội có thể liên minh trong lăng mộ.

Ý sâu xa là phó bản này đặt ra không thể không có thâm ý.

Bọn họ đánh Boss này lâu như vậy cũng không thành công, Liễu Nhan đề nghị bọn họ liên minh.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đi nào, tôi dẫn mọi người đi thể hiện cho bọn họ xem.

Minh Thù đột nhiên quát một tiếng trong đội.

[Đội] Khô Lâu: Đại lão biết vượt qua như thế nào sao?

[Đội ngũ] Hộ Hoa Linh: Có nắm chắc không?

[Đội ngũ] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Năm mươi năm mươi.

Vừa nãy cô quan sát một chút, chỉ cần canh đúng lúc là có thể đánh chết Boss này.

[Đội ngũ] Ly Ca: Có thể không liên minh đương nhiên là tốt nhất, Đệ Nhất Lâu chúng ta không cần liên minh với người khác.

[Đội ngũ] Xuyên Bối:...

Đệ Nhất Lâu đứng đầu từ dưới lên.

Mặc dù Xuyên Bối không nói chuyện mọi người cũng biết hắn muốn biểu đạt cái gì, khiến cho mọi người ném bom Xuyên Bối tới tấp, làm sao có thể vì chí khí của người khác mà diệt uy phong của mình.

[Đội] Xuyên Bối: Tôi sai rồi, tôi sai rồi, bà cô ơi tôi sai rồi còn không được sao!

Bên kia, Hộ Hoa Linh đã nói xong với Tiêu Cảnh Hàn, hắn thử một lần nữa, nếu như không được thì liên minh.

Không nên phá hỏng đường lui.

Đây mới là khí phách một người lãnh đạo nên có.

Chứ không phải như Khô Lâu lãnh đạo bang diễn viên này.

Liễu Nhan có thể là tham gia thiết kế phó bản này, cô ta biết bên trong có cái gì, lúc này có hơi vội không muốn người khác giành trước.

Nhưng Tiêu Cảnh Hàn lại không có động tĩnh gì, hắn chỉ nhìn Cố Tiểu Thỏ được Hộ Hoa Linh bảo vệ trong đội.

Minh Thù bắt đầu phân phối nhiệm vụ, trước đó những người này đều đánh rất lộn xộn. Tôi đánh cậu làm vướng, cậu đánh tôi trở ngại, thậm chí còn có cả ta đánh mình.

[Đội] Xuyên Bối: Haiz, Khô Lâu anh xem đại lão nhà người ta đi, đây mới là đại lão, anh nhanh từ chức đi!

[Đội] Ly Ca: Ủng hộ Khô Lâu từ chức.

[Đội] Khô Lâu: Mấy người giỏi lắm, lúc tôi từ chức là ai sống chết cầu xin tôi quay về hả.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Không phải tôi.

[Đội] Khô Lâu: Cậu khóc là hăng nhất, tôi còn có ảnh chụp đây!

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Mấy người có muốn ăn bữa khuya, ngồi xuống ôn lại kỷ niệm thanh xuân không?

Đánh một trận cũng nói nhảm nhiều như vậy, đáng đời đứng nhất từ dưới lên.

[Đội] Ly Ca: Hì hì, đại lão lên tiếng kìa, bắt đầu đi bắt đầu đi.

[Đội] Hộ Hoa Linh: Tiểu Thỏ đừng chạy loạn, nghe theo lệnh tôi.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Vâng sư phụ.

[Đội] Ly Ca: Ai da, Khô Lâu anh sắp thất sủng rồi!

[Đội] Cố Tiểu Thỏ:??

Trong đội nhốn nháo một trận, chờ đến khi Hộ Hoa Linh kêu bắt đầu mọi người mới nghiêm túc.

Minh Thù là người tiến lên cuối cùng, nghề nghiệp của cô có thể biến thân cho nên sau khi tất cả mọi người chết hết Minh Thù còn vẫn còn một mạng, Boss cạn máu không kịp hồi máu bị Minh Thù đè trên mặt đất.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Lần đầu tiên phát hiện thấy hình như thú nhân rất hữu dụng.

[Đội] Ly Ca: Nhưng vẫn thật xấu xí, không hiểu thẩm mỹ của đại lão.

Minh Thù cũng rất bất đắc dĩ, cô cũng hết cách đây là nguyên chủ chọn đó!

Khô Lâu hưng phấn vì bọn họ có thể vượt qua được đội của Tiêu Cảnh Hàn, cố ý cười nhạo đám người đối diện trong lăng mộ.

Cười phấn khích còn hơn một đứa trẻ con.

[Tin tức hệ thống] Chúc mừng đội đã [Đánh chết tất cả đồ đê tiện trong lăng mộ] đến tầng ba mươi của lăng mộ.

Minh Thù rời khỏi phó bản đã là mười hai giờ đêm.

Cô xoa xoa mắt có chút đau nhức chuẩn bị thoát game đi ngủ.

Ngay tại lúc cô chuẩn bị rời khỏi có một tin nhắn nhảy ra.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần chị đánh xong phó bản chưa? Em tìm được Ám Dạ Hồi Lang mà chị nói rồi, nhưng em phải lập đội mới đánh được... Một mình em không làm được. Đại thần chị có thể đi với em không?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Nếu không đi được vậy em nghĩ cách khác.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần ngủ ngon! Em nhất định phải bái chị làm sư phụ!

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cố gắng lên.

Minh Thù tắt trò chơi rửa mặt lên giường liền ngủ.

Hôm sau cô rời giường đã sắp đến trưa, chậm rãi vệ sinh xong mở máy vi tính vào game.

Cô vừa vào liền bị kéo đến lăng mộ đánh quái, Minh Thù cảm thấy thực sự buồn chán, cô muốn đi giết Liễu Nhan.

Có thể nghĩ đến hiện tại Liễu Nhan đã ở lăng mộ, nên cô chỉ có thể tiếp tục đánh quái.

Chỉ có thể trông chờ vào việc qua cửa trước bọn họ, có thể làm Liễu Nhan tức chết.

Xuống lăng mộ càng sâu thì càng khó đánh, bọn họ đánh nửa ngày cũng không qua được một tầng, đây cũng không phải vấn đề kỹ thuật, đây là do kỹ thuật cùng đẳng cấp và trang bị có vấn đề.

Đương nhiên Tiêu Cảnh Hàn cũng phát hiện ra được, bọn họ rời khỏi lăng mộ chạy đi thăng cấp.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Lan Chỉ cô có bộ đồ của Phong Thần phải không?

Minh Thù đang buồn chán đột nhiên Liễu Nhan tìm tới cửa.

Cô nhếch môi cười cười, đè phím đánh chữ cường độ như muốn đè Liễu Nhan xuống kéo giá trị thù hận.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đương nhiên là có.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Cô ra giá.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi sợ cô mua không nổi.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng:...

Lời này của Lan Chỉ là đang khinh thường ai?

Liễu Nhan lại nghĩ tới chuyện mua thần khí lần trước, liền cười lạnh.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Cô cứ ra giá đi.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Bộ đồ Phong Thần là trang bị hiếm, hiện tại toàn server cũng không còn mấy người chơi có bộ đồ này. Nhìn cô đáng yêu như thế giảm giá cho cô, tám ngàn.

"Phụt!"

Liễu Nhan nhìn câu nhìn cô đáng yêu như vậy giảm giá cho cô, thiếu chút nữa từ máy vi tính bên này bò qua bóp chết Minh Thù.

Một trang bị hiếm cấp sáu mươi, bán tám ngàn có thể nói là đang đi ăn cướp.

Nhưng hiện tại Liễu Nhan rất cần, chủ yếu là cô ta muốn đưa cho Tiêu Cảnh Hàn dùng.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Lan Chỉ cô đừng quá tham lam!

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu đã gọi là gian thương thì gian thương phải có lòng tham, phải như thế này mới đúng.

Liễu Nhan nhìn hai chữ thế này của cô, có linh cảm không tốt.

Quả nhiên một phút sau hệ thống đã nhảy thông báo.

[Tin tức hệ thống] Người chơi [Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa] mở buổi bán đấu giá, tám giờ tối bắt đầu không gặp không về.

Trong trò chơi có một phòng đấu giá, bán đấu giá bình thường sẽ không nhảy thông báo, chỉ khi nào số tiền bán đấu giá vượt quá mười ngàn sẽ nhảy thông báo hệ thống như vậy.

Số tiền bán đấu giá không chỉ tính số tiền của một món, có thể là nhiều loại vật phẩm cộng lại quá mười ngàn.

Lúc này, những người chơi đang thảo luận về lăng mộ đều dừng lại, mở phòng đấu giá ra xem.

Được đưa lên đầu đó là đồ của Minh Thù.

Một bộ đồ Phong Thần, một bộ phục trang Đạm Nguyệt Vi Vân, còn có một vài loại thuốc và đá quý hiếm, nói chung nhìn mấy thứ nhỏ lẻ rất phong phú.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đi qua lượn qua không nên bỏ qua, đại hạ giá trăm năm khó gặp, bỏ qua lần này phải chờ đến kiếp sau.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão cô bị cái gì kích động sao? Bộ đồ Phong Thần kìa! Bây giờ hình như còn chưa có đại lão nào làm ra thì phải?

[Thế giới] Hôm Nay Ta Không Ăn Kẹo: Đại gia à, cô làm cái gì vậy?

[Thế giới] Tải Về Em: Mẹ ơi, đại gia đang đem hết gia tài ra bán kìa, tôi còn thấy Huyền Tinh Thạch cấp năm.

[Thế giới] Cặn Bã Cặn Bã: Đại lão Lan Chỉ làm sao vậy? Nhiều đồ như vậy, đại hạ giá dọn kho à?

[Thế giới] Cara Mã Y: Có thể là đại gia không muốn làm nhà giàu nhất.

[Thế giới] Khô Lâu: Tôi nói mấy người đúng là tóc dài mà não ngắn, hiện tại lăng mộ được mở ra muốn xuống dưới khẳng định cần trang bị cao cấp, hiện tại bộ đồ Phong Thần là tốt nhất, không biết có bao nhiêu người cướp đoạt, các người thật sự nghĩ là đại hạ giá sao? Đây mới là gian thương!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nhìn thấy cũng đừng nên nói toạc ra, anh không hiểu đạo lý này sao? Ai cũng như anh vậy bảo tôi làm người thế nào, bị người đuổi giết tôi lại được lên tivi, cản trở người khác lên tivi là không tốt.

[Thế giới]...

Hoàn toàn không nhìn ra đại lão cảm thấy không tốt, ngược lại có cảm giác nóng lòng muốn thử là thế nào?

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Mọi người phải cám ơn Nhan Như Mộng của Trường An Minh, nhờ có cô ta mới có lần bán đấu giá này, mọi người nhanh đi chuẩn bị tiền đi, dù sao có vài thứ bỏ qua sẽ không thể gặp nữa.

Nhan Như Mộng?

Mọi người không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ cũng không ngại lên kênh thế giới hỏi Trường An Minh đã làm gì.

Liễu Nhan tức đến ói máu, mình đã làm gì? Mình chỉ hỏi mua đồ thôi mà, Lan Chỉ không bán sau đó thì biến thành thế này, ai biết đồ điên ấy nghĩ như thế nào.

[Đội] Thiên Lý Truy Phong: Chúng ta làm ra Phong Thần không kịp, không có trang bị tốt chắc sẽ không qua được lăng mộ, e rằng những bang phái khác cũng sẽ giành.

[Đội] Trường Kiếm Ba Thước: Như Mộng, Lan Chỉ nói là vì em mới bán đấu giá, xảy ra chuyện gì vậy?

[Đội] Nhan Như Mộng: Em cũng không biết, em chỉ hỏi mua bộ đồ Phong Thần của cô ta, ai ngờ cô ta đột nhiên làm như vậy. Em cũng không đắc tội gì với Lan Chỉ, lần trước mua đồ cũng thế cô ta vô duyên vô cớ nhằm vào em.

Liễu Nhan cũng rất oan ức, cô ta sợ Tiêu Cảnh Hàn hiểu lầm là tại cô ta, sau khi giải thích với đội lại cố ý giải thích riêng với Tiêu Cảnh Hàn.

Tiêu Cảnh Hàn không có trả lời, cũng không biết nghĩ như thế nào.

[Đội] Cửu Dương Thần Khởi: Khu Cước Đại Hán kia có bệnh, lần trước tôi mua đồ cũng ra giá trên trời, tôi thấy chính là cố ý nhằm vào Trường An Minh chúng ta. Gần đây không phải là cô ta rất gần gũi với người của Đệ Nhất Lâu sao, có phải là vào Đệ Nhất Lâu rồi không?

[Đội] Trường Kiếm Ba Thước: Không có, Lan Chỉ không có bang phái.

[Đội] Thiên Lý Truy Phong: Bộ đồ Phong Thần có trong buổi đấu giá, chỉ cần chúng ta có tiền khẳng định có thể giành được.

[Đội] Trường Kiếm Ba Thước: Vì một bộ đồ Phong Thần tốn quá nhiều tiền, cái được bù không đủ cái mất.

Không khí trong đội trầm xuống, mấy phút sau, Tiêu Cảnh Hàn gọi tập hợp mọi người đến phó bản.

Tám giờ tối.

Chính thức bắt đầu bán đấu giá, Minh Thù ở hậu trường có thể khống chế đầu tiên nên bán đấu giá thứ gì, cô bắt đầu từ cái có giá thấp nhất, có người tranh giành, giá tiền này còn nhiều hơn cô bán từng cái cho từng người.

Phòng đấu giá trong game tương đương với sàn giao dịch chính phủ, phía chính phủ cũng sẽ có phần trăm cho nên giá trị càng cao phía chính phủ càng kiếm được tiền.

Cô lấy từng cái từng cái.

Chờ đến cuối cùng còn lại Đạm Nguyệt Vi Vân và bộ đồ Phong Thần, người online ở phòng đấu giá đã đạt kỷ lục trong lịch sử.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Phía dưới chính là phục trang Đạm Nguyệt Vi Vân, các bạn nhỏ còn chưa có người yêu chẳng lẽ không mua một bộ làm nữ thần vui vẻ sao? Các bạn nhỏ có người yêu rồi chẳng lẽ lại không mua một bộ lấy lòng người yêu tiếp theo sao? Hiệu ứng của Đạm Nguyệt Vi Vân cực kỳ xinh đẹp!

[Thế giới] Xuyên Bối: Sao tôi nghe mấy lời này có gì sai sai nhỉ?

[Thế giới] Nhiễm Nhiễm: Vốn là sai, đại lão bắt đầu muốn chia lìa đôi lứa đây ha ha.

[Thế giới] Lưu Tô Như Họa: Lan Chỉ cô điên rồi.

[Thế giới] U Lan: Đúng vậy, bán đồ thì lo bán đồ đi nói những lời này làm gì, cô không có người yêu cũng không thể phá tình yêu của người khác như vậy chứ!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô gì đó ơi, nếu một bộ Đạm Nguyệt Vi Vân là có thể chia rẽ uyên ương, cô nghĩ đây là tình yêu thật sự sao? Có người yêu như vậy sớm chia tay đi, game này lớn như vậy, bên dưới cây không chừng có rễ sâu còn nhiều hơn lá tốt đúng không?

[Thế giới] Lưu Tô Như Họa:...

[Thế giới] Khô Lâu: Đây không phải là xe đi nhà trẻ, cho tôi xuống!

[Thế giới] Ly Ca: Từ bỏ đi, cửa xe đã bị hàn kín rồi.

[Thế giới] Xuyên Bối: Đè lại, đừng để anh ta chạy.

Trên kênh thế giới đột nhiên nhảy ra một đám diễn viên, nhưng người Đệ Nhất Lâu chỉ là diễn viên thôi, ngoại trừ nói ra bọn họ cũng không thể làm gì.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão có thể nhanh bắt đầu được không?

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cậu không mua, gấp cái gì?

[Thế giớ ] Tiểu Sửu: Ha ha, đại lão đúng là rất độc miệng nói toàn lời cay đắng.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Bị đại lão khinh bỉ ha ha.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Tuy rằng tôi không mua, nhưng tôi muốn xem!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không mua cũng đừng nhìn, nếu không cậu sẽ ăn không ngon ngủ không yên, sau đó đi lên con đường phá sản. Thiếu niên, không được.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:...

[Thế giới] Hôm Qua Ta Không Ăn Kẹo:...

[Thế giới] Tây Sơn Dĩ Sơn:...

Sau một trận ba chấm im lặng trên kênh thế giới, Minh Thù lấy Đạm Nguyệt Vi Vân ra bán đấu giá.

Giá khởi điểm là ba ngàn, nhưng giá bán nhanh chóng nhảy lên năm ngàn tương đương với giá Minh Thù đưa ra cho Cửu Dương Thần Khởi lúc ban đầu, nhưng sau đó liền lên giá khá chậm.

Dù sao một bộ năm ngàn là đã rất đắt rồi.

Cuối cùng giá bán dừng lại ở sáu ngàn, người chơi là bang chủ bang phái nào đó, đoán chừng là lấy lòng bang chủ phu nhân.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Sự thực chứng minh, bộ phục trang này đáng giá.

[Thế giới] Tương Tư Niên Hoa: Thuộc tính của Đạm Nguyệt Vi Vân không tệ, giá sáu ngàn còn trong phạm vi chịu đựng của đại gia.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Dân nghèo yên lặng nhìn.

Những người này không biết, nhưng Cửu Dương Thần Khởi của Trường An Minh biết những lời này là nói cho hắn nghe

Cuối cùng chỉ còn lại bộ đồ Phong Thần.

Nghe nói bộ trang bị này là bộ đồ mạnh nhất trong trò chơi tính đến hiện tại.

Nguyên chủ ngoại trừ hái nấm ra thì chính là làm cái này, mới làm ra không bao lâu đoán chừng là còn muốn thêm chút phụ liệu, mặc dù có người nghe nói nguyên chủ có nhưng cô vẫn không thừa nhận.

Lúc sau Minh Thù bỏ thêm vào một ít tinh thạch, hiện tại thuộc tính của bộ đồ Phong Thần hẳn là rất kinh người.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Hàng đến rồi.

Lần này Minh Thù không nói mấy lời vô ích nữa trực tiếp bắt đầu.

Vừa mở bán đấu giá bộ đồ Phong Thần, giá cả dần tăng lên.

Minh Thù ở hậu trường có thể thấy người chơi tham gia đấu giá, trên cơ bản các đại bang phái đều tới, hiện tại người đứng đầu là Khô Lâu bang chủ Đệ Nhất Lâu.

Bộ Xương Khô hẳn là rất có tiền, từ trang bị lấp lánh trên người hắn là có thể nhìn ra, nhưng cô không ngờ trong Đệ Nhất Lâu cũng không chỉ có một mình hắn tham gia đấu giá, mấy người Xuyên Bối và Nhiễm Nhiễm đều tham gia, hơn nữa mỗi lần Khô Lâu ra giá là lại bị bọn họ đè xuống.

Đúng là toàn đại gia giấu mặt...

[Thế giới] Khô Lâu: Xuyên Bối, mấy người đủ rồi!

[Thế giới] Xuyên Bối: Hì, bang chủ, bọn tôi đang giúp anh nâng cao thân phận, giá cả quá thấp làm sao có thể tôn lên thân phận của anh, phải đắt.

[Thế giới] Ly Ca: Đúng đúng đúng.

[Thế giới] Nhiễm Nhiễm: Khô Lâu anh nghĩ thử xem, đây chính là đồ mặc trên người Hoa Linh nhà anh cực kỳ hạnh phúc, không cần cám ơn bọn tôi đâu.

[Thế giới] Khô Lâu: Tôi có thể tố cáo bọn họ tăng giá ác ý không?

[Thế giới] Tải Về Em: Tôi mới thấy nâng giá với đối phương, chưa gặp cái thể loại nâng giá nhà mình thế này.

[Thế giớ ] Chiến Tứ Hải: Đệ Nhất Lâu, các người đừng quấy rối nữa!

Có bang phái khác không chịu được nữa.

[Thế giới] Nhiễm Nhiễm: Chiến bang chủ nói vậy không ổn, chúng tôi đấu giá là vàng thật bạc thật, cũng không phải đi cửa sau, quấy rối kiểu gì?

[Thế giới] Khô Lâu: Đề nghị các người đánh chết bọn họ.

[Thế giới] Xuyên Bối: Bang chủ! Sao anh có thể vô tình như vậy, anh không nhớ rõ năm đó chúng ta cùng làm gì sao? Anh... Anh...

[Thế giới] Ly Ca: Anh là đồ tồi! Thay lòng đổi dạ!

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Người của Đệ Nhất Lâu đều là diễn viên.

Trên kênh thế giới cãi nhau, đấu giá của Minh Thù cũng không dừng lại, năm lần kêu giá trước đều là của người Đệ Nhất Lâu, có thể thấy được bọn họ yêu Khô Lâu sâu đậm đến nhường nào.

Đúng lúc này, một người chơi trong Trường An Minh đột ngột nhảy lên, thành công nghiền ép đám người Đệ Nhất Lâu.

Người chơi diễn viên của bang Đệ Nhất Lâu, vừa thêm đất diễn cho mình trên kênh thế giới, vừa tăng giá.

Giá trị thị trường của bộ đồ Phong Thần cỡ năm ngàn, lúc này đã kéo lên tới mười ngàn.

Nhưng vẫn còn từng bước bay lên.

Minh Thù đang uống trà sữa, nếu dựa theo giá này sau này đẳng cấp trò chơi được nâng cao, bộ đồ này sẽ bán được bao nhiêu tiền?

Làm gian thương vẫn rất có tiền đồ.

Sau khi Minh Thù cho ra kết luận này thì để mặc để những người đó đấu giá, cô đứng dậy đi tìm đồ ăn.

Chờ cô trở lại, giá cả đã ổn định ở mười lăm ngàn, hiện tại đấu giá chỉ còn lại Đệ Nhất Lâu và Trường An Minh.

[Thế giới] Trường An Minh - Đoạn Ức: Khô Lâu, tụi mày điên rồi phải không, thêm từng đồng là có ý gì?

[Thế giới] Khô Lâu: Ừ điên đấy.

[Thế giới] Xuyên Bối: Nhà nghèo nên chỉ có thể thêm từng đồng, không giống Trường An Minh mấy người, tài - đại - khí - thô như vậy.

[Thế giới] Khô Lâu: Bà nó chứ, các người đừng thêm mắm thêm muối.

[Thế giới] Xuyên Bối: Bang chủ, bọn tôi đang giúp anh mà, anh hở chút là dỗi, đồ phụ lòng!

Sau đó Minh Thù thấy Xuyên Bối đột nhiên thêm mười kim tệ, nhảy lên hạng nhất.

Minh Thù: "..."

Trường An Minh và Đệ Nhất Lâu cãi vã trên kênh thế giới, Minh Thù nhìn tình cảnh thế này nhất định hội đấu giá không kết thúc được.

Cô tắt giao diện đấu giá, dù sao cuối cùng bán xong, phòng đấu giá sẽ giao dịch tự động.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần đại thần, em đánh bại Boss của Ám Dạ Hồi Lang, nhưng không có lông chim mà chị nói.

Tin trò chuyện riêng của Tây Tử Lâm đột nhiên nhảy ra, Minh Thù híp mắt, đã mấy ngày tên yêu tinh này không tìm cô.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nhất định sẽ rớt, cô đánh nhiều thêm vài lần nữa đi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Sẽ rớt sao?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ừ.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Để em thử lần nữa, đại thần chờ em.

Minh Thù nhìn tọa độ của Tây Tử Lâm đúng là Ám Dạ Hồi Lang, nhưng mà vị trí của Tây Tử Lâm vẫn không thay đổi, thời điểm Minh Thù muốn tắt định vị tọa độ, Tây Tử Lâm đột nhiên đi về phía Boss của Ám Dạ Hồi Lang.

Minh Thù hứng thú nhìn bản đồ, một lúc sau mới tắt đi.

Thư Lâm.

Cũng không giống tên một cô gái.

Cho nên...

Minh Thù làm xong trang bị ra ngoài bổ sung tài liệu lúc này mới nhớ tới mình còn có hội bán đấu giá, cô mở ra xem đấu giá đã kết thúc trong tài khoản của cô nhiều thêm mười ngàn tám trăm kim tệ.

Mười ngàn tám trăm!

Đây là sau khi hệ thống đã chiết khấu phần trăm.

Người thành giao cuối cùng là một ID xa lạ.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cuối cùng hội đấu giá xảy ra chuyện gì vậy?

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Phụt! Tôi đã nói là nhất định là đại lão không ở đây, bằng không tại sao cuối cùng không ra mặt.

[Thế giới] Ta Chỉ Muốn Biết Ngươi Là Ai: Từ lúc mở server tới nay, đây là trang bị được bán đấu giá cao nhất.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Một giây cuối cùng, có một đại gia đột nhiên nhảy ra trực tiếp bán thành công.

Minh Thù nhìn đối thoại trên thế giới ngươi một lời ta một lời, lúc này mới nhớ bán đấu giá có hạn chế thời gian, thời hạn đến người đấu giá cuối cùng chính là người thành công.

Đối phương canh đúng thời gian, vừa đủ một giây không thừa không thiếu.

Chọc tức đám người Đệ nhất Lâu.

Tuyên bố nếu như thấy ai giành đồ của bang chủ bọn họ, bọn họ nhất định sẽ diệt toàn bộ đối phương!

Người chơi có thể lựa chọn ẩn ID, Minh Thù là người bán có thể nhìn thấy ID mua thành công, hình như là một bang phái lớn.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Tức chết đi được, tôi muốn mua một bộ đồ tương tự Phong Thần, gian thương cô có còn không?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Thật à?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Còn chưa làm ra.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu:...

Bộ đồ Phong Thần không phải là trang phục tân thủ có thể tuỳ tiện làm ra. Các nguyên liệu làm ra rất khó kiếm.

Có thể là Khô Lâu ở bên kia chửi thề một lúc lâu cũng không nhắn tin lại.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Nhanh đi thăng cấp đi, ngày mai chúng ta phải đánh lăng mộ.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không đi.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đại lão, đừng quậy nữa, nhanh đến đây đi.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi đang bận rất nhiều việc.

[Trò chuyện riêng] Bộ Xương Khô: Cô bận rộn cái gì chứ, không chừng có thứ gì tốt bên dưới lăng mộ đó, cô không muốn à?

Phó bản lớn như vậy, sau khi qua cửa khẳng định có không ít phần thưởng.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa:...

Không có thứ tốt thì không thể làm gian thương, không thể làm gian thương thì không thể có tiền, không có tiền thì không mua được đồ ăn vặt, không mua được đồ ăn vặt...

Rất đáng sợ.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ở đâu?

Khô Lâu trực tiếp mời Minh Thù vào đội, có thể định vị đội để dịch chuyển đến đó.

Thăng cấp rất buồn chán, toàn bộ hành trình Minh Thù và Cố Tiểu Bạch chỉ đi vẩy nước.

Cố Tiểu Bạch có sư phụ Hộ Hoa Linh che chở, Minh Thù là Khu Cước Đại Hán cho nên một đám người cũng không khách sáo.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi muốn tìm một sư phụ.

[Đội] Xuyên Bối: Ha ha, đại lão thấy tôi như thế nào?

[Đội] Ly Ca: Ai dám làm sư phụ của cô chứ? Đại lão cô vẫn nên tự lực cánh sinh đi, mau di chuyển đi quái sắp đập chết cô kìa. Cô nhìn Tiểu Thỏ người ta kìa, chịu khó hơn cô nhiều.

Minh Thù nhúc nhích.

Chỉ di chuyển nhân vật, không phát ra kỹ năng nào.

Cố Tiểu Thỏ đột nhiên bị điểm danh nhanh chóng đánh chữ.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Tôi không lợi hại như đại thần Lan Chỉ.

[Đội] Cố Tiểu Thỏ: Lại chết.

Bởi vì gõ chữ, Cố Tiểu Thỏ bị quái đập chết nằm trên đất.

Toàn đội im lặng một hồi, đại khái là cạn lời với cái tay cùi bắp của Cố Tiểu Thỏ.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Đại lão tôi đã nói với cô rồi, người như cô sẽ không tìm được người ghép đôi đâu, cô xem hình tượng Khu Cước Đại Hán của mình, còn lười biếng như thế.

Minh Thù đại lão bày tỏ không cần người ghép đôi, cô đã có đồ ăn vặt.

[Đội] Khô Lâu: Lan Chỉ cô đừng vẩy nước nữa, nhanh giết quái đi.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi đang suy nghĩ một chuyện rất quan trọng.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Chuyện gì?

[Đội] Xuyên Bối: Khẳng định không phải chuyện tốt.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tối nay ăn gì.

[Đội] Xuyên Bối:...

[Đội] Hộ Hoa Linh:...

[Đội] Nhiễm Nhiễm:...

[Đội] Cố Tiểu Thỏ:...

[Đội] Ly Ca:...

Có hai quả bom nổ chậm là Minh Thù và Cố Tiểu Thỏ khiến cả đoàn bị diệt như cơm bữa.

Minh Thù phát hiện đám người kia thật tốt tính, ngay cả khi Cố Tiểu Thỏ và mình làm như vậy đều có thể dễ dàng tha thứ, không có chút tranh chấp... Không tính đến chuyện dỗi của Khô Lâu.

Đây là hiệu ứng vai chính?

Lợi hại lợi hại.

Minh Thù suy xét một lúc không có kết quả gì, chờ khi mọi người nói giải tán, cô đến Tử Kim Sơn hái nấm sau đó đi ăn cơm.

Bên ngoài mưa từ bao giờ, Minh Thù che dù ra khỏi khu chung cư, bên ngoài tiểu khu có một quán ăn cách một con đường Minh Thù dự định qua bên đó.

"Tiêu Cảnh Hàn, anh chờ em với!"

Người con trai xông đến trước mặt suýt chút nữa va vào Minh Thù, may là cô phản ứng nhanh nhạy mới tránh khỏi bi kịch này.

Tiêu Cảnh Hàn ngẩng đầu nhìn Minh Thù, cau mày.

So với gặp mặt lần trước, sắc mặt cô nữ sinh này khá hơn nhiều.

Liễu Nhan ở phía sau đuổi tới, kinh nghiệm lần gặp mặt lúc trước sờ sờ trước mắt, Liễu Nhan theo bản năng trốn sau lưng Tiêu Cảnh Hàn.

Minh Thù nhếch môi, đi ngang qua bọn họ.

"Tiêu Cảnh Hàn, anh có cảm thấy nữ sinh kia có hơi kỳ quái không?"

Liễu Nhan nhân cơ hội cầm lấy cánh tay Tiêu Cảnh Hàn: "Cảm giác thật âm u."

"Nghĩ lung tung."

Tiêu Cảnh Hàn hất tay cô ta ra, bước vào khu chung cư.

Liễu Nhan ở phía sau khẽ cắn môi, chạy theo.

Minh Thù ở ngoài ăn uống no nê xong, lại đi siêu thị mua vài thứ xách theo quay về nhà.

Mưa rơi càng lúc càng lớn lúc Minh Thù quay về khu chung cư, người dường như đều ướt hết.

Nước mưa cản trở tầm nhìn của Minh Thù, mơ hồ thấy có người đứng bên ngoài khu nhà cô, bước vào mới nhìn thấy rõ.

Là một thiếu niên.

Hắn cúi đầu ngồi trên rương không mở ô cả người ướt nhẹp.

Tóc dán vào gò má hắn, mặc dù trông có hơi nhếch nhác nhưng vẫn không thể che lấp gương mặt xinh đẹp của hắn.

Có lẽ là nghe tiếng bước chân thiếu niên ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt chợt bừng sáng.

Hắn cẩn thận đứng lên, dè dặt hỏi: "Chị...Chị ở nơi này sao? Hôm nay em vừa đến, lúc ra cửa quên mang thẻ cho nên..."

Minh thù vốn không hay ra khỏi cửa, đương nhiên không biết rốt cuộc có phải là hắn ở đây hay không.

Cô nhìn thiếu niên, cong môi cười nhạt quẹt thẻ mở cửa.

Thiếu niên thở phào, hắn cúi người muốn ôm cái rương ngồi lúc nãy, cái rương cao đến nửa người, thiếu niên hít sâu cố gắng ôm cái rương lên nhưng cuối cùng thất bại.

Minh Thù đứng bên trong cửa nhìn hắn, sắc mặt thiếu niên hơi ửng đỏ lần thứ hai khom lưng ôm rương.

Xác định là chính mình ôm không nổi, thiếu niên chỉ có thể kéo rương vào.

Phí hết sức lực, thiếu niên mới kéo cái rương vào được trong cửa, hắn lắc lắc đầu tóc như một con thú cưng cỡ lớn nước mưa văng khắp nơi.

Dường như thiếu niên mới phát hiện Minh Thù còn đứng ở đó hắn mím mím môi, có thể là bị một cô gái nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của mình, mặt hơi đỏ.

"Ừm... Hôm nay cám ơn chị."

Minh Thù ôm đồ ăn vặt, mỉm cười nhìn cái rương của hắn: "Thang máy đang sửa, cậu muốn đi lên thế nào?"

"Hả?" Thiếu niên vô cùng kinh ngạc: "Nhưng lúc nãy em ra ngoài..."

"Mới hỏng xong."

Thiếu niên muốn tới xem thang máy, nhưng sợ đối phương cho là hắn không tin cô cho nên nhìn cái rương đầy khổ sở: "Em... Em đợi thang máy sửa xong rồi mang lên là được."

"Ách xì..."

Thiếu niên hít hít cái mũi, chóp mũi hồng hồng, trong mắt mờ sương làm tăng thêm điểm đáng yêu.

Minh Thù không nói tiếp, xoay người đi lên lầu.

Thang máy đúng thật là bị hư.

Cô không có nói dối.

Thiếu niên đứng tại chỗ, như có chút không hiểu nhìn Minh Thù rời đi, một lúc sau hắn mới giơ tay lên lau nước mưa trên mặt.

Minh Thù về nhà thì phát hiện ra mình đã bị giết, Khu Cước Đại Hán nằm trên mặt đất, trông vô cùng hèn mọn... Đáng khinh.

Minh Thù mở một túi đồ ăn vặt rót nước, lúc này mới thong thả ngồi vào trước máy vi tính.

Khu Cước Đại Hãn đã rớt mười cấp, lúc cô ra ngoài là cấp năm mươi tám, hiện tại đã quay về cấp bốn mươi tám, cũng không thấy nhiệm vụ chính của lăng mộ.

Rớt xuống dưới cấp năm mươi, nhiệm vụ chính cũng rớt theo.

Có thể thấy người giết cô trên bảng kẻ thù không phải ai khác chính là Cửu Dương Thần Khởi.

Chậc...

Minh Thù mở ra danh sách bạn bè tìm Khô Lâu.

Cô theo bản năng kéo danh sách xuống, Tây Tử Lâm không online.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có quen hacker không?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Cô muốn làm chuyện phạm pháp gì à? Tôi cho cô biết, tôi là công dân ba tốt, cô đừng hòng kéo tôi xuống vực!

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đệ Nhất Lâu các người không đi đóng phim, đúng thật là phí phạm nhân tài.

Một đám diễn viên.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Khụ khụ, cô tìm hacker làm gì?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trộm một tài khoản.

[Trò chuyện riêng] Bộ Xương Khô: Tôi không ngờ đại lão như cô lại là người như vậy!

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có hay không?

[Trò chuyện riêng] Bộ Xương Khô: Hoa Linh đó. Hì hì, có phải rất bất ngờ hay không, cũng chỉ có chuyện này Hoa Linh mới giỏi hơn tôi bla bla...

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tự tôi tìm anh ta.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đúng là qua cầu rút ván! Một đám các người thấy sắc quên tình, qua cầu rút ván tức chết mất!

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi sợ anh chuyển lời biến thành tôi muốn hại chết người khác.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Tôi là loại người như vậy sao? Rốt cuộc cô muốn hack ai...

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Má ơi, sao cô lại rớt cấp?

[Trò chuyện riêng ] Khô Lâu: Tên đê tiện nào làm thế?

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có ai thấy Nhan Như Mộng không?

Minh Thù nhắn một tin lên kênh thế giới, người lăn lộn quanh năm trong kênh thế giới đều nhảy ra.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Đại lão tìm Nhan Như Mộng làm gì?

[Thế giới] Có Người Đến: Đánh lăng mộ kia thật mệt mỏi, tôi từ bỏ rồi chờ các đại bang phái cứu vớt thế giới vậy.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Nhan Như Mộng không phải là nữ thần của Trường An Minh sao? Đại lão... Không phải là cô thích cô ta chứ?

[Thế giới] Trường An Minh - Kỳ Hổ: Lan Chỉ mày tìm Như Mộng nhà bọn tao làm gì?

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi định dùng đại đao năm mươi thước đói khát nhiều năm, theo đuổi Nhan Như Mộng.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp:...

[Thế giới] Tiểu Sửu:...

[Thế giới] Tương Tư Niên Hoa:...

[Thế giới] Xuyên Bối: Thật máu me quá!

[Thế giới] Trường An Minh - Tiểu Lộ: Lan Chỉ mày bị điên à!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô có thuốc sao?

[Thế giới] Trường An Minh - Thiên Lộ Xa Xăm: Có bệnh thì uống thuốc đi, lên thế giới kêu ca cái gì.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Triệu hồi mấy người.

Triệu hồi... Bọn họ?

Cô xem bọn họ là cái gì?

[Thế giới] Nhiễm Nhiễm: Từ bỏ đi lũ thường dân, bọn mày không phải đối thủ đại lão đâu còn không mau đưa tay chịu trói, đại lão nể tình sẽ tha bọn mày một mạng!

[Thế giới] Ly Ca: Giao Nhan Như Mộng ra, tụi tao có thể sẽ cân nhắc không hủy diệt thế giới.

[Thế giới] Xuyên Bối: Dùng một người phàm cứu vớt thế giới rất có lãi, tụi mày còn chần chờ cái gì, đi qua đừng nên bỏ lỡ.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:...

[Thế giới] Tải Về Em: Sao mà vừa lên đã thấy đám diễn viên Đệ nhất Lâu này vậy, xảy ra chuyện gì thế?

[Thế giới] Trường An Minh - Tiểu Lộ: Chị Như Mộng làm cái gì mà mày muốn tìm chị ấy?

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô ta làm gì trong lòng còn không biết sao? Bội tình bạc nghĩa không thể được.

[Thế giới] Trường An Minh - Hoa Nhứ: Tao nhổ vào! Mày cũng không nhìn xem mình có nhan sắc gì, nữ thần sẽ coi trọng mày sao? Bớt dát vàng lên mặt mình đi, mau rửa mặt soi gương đi!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ta thật đẹp.

[Thế giới] Trường An Minh - Hoa Nhứ:...

Mẹ nó!

Cái đồ không biết xấu hổ!

Một Khu Cước Đại Hán cũng dám nói bản thân đẹp mắt.

[Thế giới] Trường An Minh - Tiểu Lộ: Lan Chỉ mày đừng bịa đặt.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi bịa đấy, thế nào? Dùng giá cao mua tọa độ Nhan Như Mộng, tới trước được trước.

Ghi chép trò chuyện của tài khoản Cửu Dương Thần Khởi, cho thấy rõ ràng trong lời nói của Liễu Nhan ám chỉ Minh Thù, xúi giục Cửu Dương Thần Khởi giết cô.

Đoán chừng là Cửu Dương Thần Khởi muốn giết Minh Thù đến hết cấp nhưng có thể là thấy có người đến, Cửu Dương Thần Khởi định chờ người đi thì tiếp tục, kết quả là cô quay về.

Rất nhanh thì có người đưa tọa độ cho Minh Thù.

Minh Thù thay một thân trang bị, khiêng đại đao chạy đến địa điểm giết Liễu Nhan.

Tiêu Cảnh Hàn không ở đây, nhưng... Có mặt Cố Tiểu Thỏ.

Đại thần Hộ Hoa Linh đi đâu rồi!

Dường như không thấy bọn họ trên thế giới, đứng chung một chỗ không biết đang nói cái gì, nhưng có thể thấy được là Cố Tiểu Thỏ đang bị ức hiếp.

Minh Thù khiêng đại đao xuất hiện đột ngột, Cố Tiểu Thỏ vừa thấy chỗ dựa vững chắc như một làn khói chạy ào về phía cô, mở khung trò chuyện riêng nhắn tin với Minh Thù.

[Trò chuyện riêng] Cố Tiểu Thỏ: Đại thần Lan Chỉ.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Bọn họ bao vây cô làm gì? Muốn làm thịt cô?

[Trò chuyện riêng] Cố Tiểu Thỏ:...

[Trò chuyện riêng] Cố Tiểu Thỏ: Lúc nãy đánh phó bản với bọn họ ra một vũ khí hệ thống phân cho tôi, có một cô gái trong đội bọn họ nói tôi cướp vũ khí của cô ta.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô theo bọn họ đánh phó bản làm gì?

Cố Tiểu Thỏ hoàn toàn không chú ý tới Minh Thù quan tâm sai điểm, thành thật trả lời.

[Trò chuyện riêng] Cố Tiểu Thỏ: Lúc nãy tôi ở gần đó bọn họ thiếu một người, đại thần Tiêu Tịch mời tôi, tôi liền đồng ý... Sau đó đại thần Tiêu Tịch có việc phải đi tôi không thể rút lui, nếu như biết xảy ra nhiều chuyện như vậy tôi sẽ không đồng ý.

[Trò chuyện riêng] Cố Tiểu Thỏ: Vũ khí đã bị trói buộc, hiện tại tôi không trả lại được.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Làm gì phải trả. Hệ thống phân cho cô, chứng minh là cô nên có.

Lời này của Minh Thù không sai, phó bản có thể tự do lựa chọn người chơi và tự do phân phát vật phẩm. Tự do phân phát là giao cho hệ thống, hệ thống sẽ căn cứ nghề nghiệp người chơi và số liệu tổng hợp ở phó bản mà phân phát, rất công bằng.

[Trò chuyện riêng] Cố Tiểu Thỏ: Nhưng mà...

Cố Tiểu Thỏ còn chưa nói xong, một người chơi nữ tên Lộc Gia Tiểu Tiểu ở bên kia đi tới.

[Phụ cận] Lộc Gia Tiểu Tiểu: Cố Tiểu Thỏ, mau đem trang bị trả cho tao! Đừng tưởng rằng mày tìm người đến là có thể cho qua chuyện này.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Liễu Nhan.

Trong đội ngũ, Liễu Nhan đã nhận được tin tức của Trường An Minh, biết Minh Thù đã hành động trên kênh thế giới, có thể Minh Thù cũng đoán được cái gì... Nhưng cô ta không chắc chắn lắm.

Lẽ nào Cửu Dương Thần Khởi bán đứng mình?

Không không, Cửu Dương Thần Khởi quen biết mình trong thực tế, hắn không thể nào bán đứng mình.

Hiện tại thấy Minh Thù kêu tên thật của mình, bởi vì thao tác không thích hợp, nhân vật của Liễu Nhan đột nhiên phóng ra một kỹ năng.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Cô là ai? Sao cô lại biết tôi?

Ở trong game, ngoại trừ Tiêu Cảnh Hàn và Cửu Dương Thần Khởi, không ai biết cô ta là Liễu Nhan.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi là linh hồn sau lưng cô.

Một lúc sau cũng không thấy Liễu Nhan nhắn tin trả lời, không biết là bị dọa hay đang tìm linh hồn sau lưng.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Cô đừng có mà dọa tôi, rốt cuộc tại sao cô biết tên tôi?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tạm thời không nói đến cái này, chúng ta nói chuyện khác.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Tôi với cô có cái gì để nói?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô bảo Cửu Dương Thần Khởi giết tôi, mới xảy ra mà nhanh quên vậy sao? Liễu tiểu thư cô bị đãng trí đây là bệnh cần phải chữa!

Minh Thù giật giật ngón tay gõ phím lách cách, khi Liễu Nhan đang gõ chữ đột nhiên phát ra tấn công.

[Phụ cận] Lộc Gia Tiểu Tiểu: Lan Chỉ cô tấn công chúng tôi làm gì, chuyện này có liên quan gì đến cô, cô muốn ra mặt thay nó sao?

Minh Thù không để ý tới người đang kêu gào, tiếp tục phóng ra kỹ năng.

Cấp của Minh Thù kém hơn nhiều trên thực tế cũng không phải đối thủ của những người này, thế nhưng trên người cô nhiều đạo cụ, ném đạo cụ làm những người này đỡ không nổi.

[Thế giới] Hôm Nay Ta Không Ăn Kẹo: Hiện tại tôi mới thấy đại lão đứng đầu bảng Tài Phú đánh nhau thế nào.

[Thế giới ] Bị Mèo Nguyền Rủa: Hình như đại lão rớt cấp rồi.

[Thế giớ ] Tải Về Em: Không biết có phải đây là nguyên nhân đại lão tìm Nhan Như Mộng không? Hôm qua đại lão còn ở cấp năm mươi tám, hôm nay lại rớt mười cấp, ông trời ơi!

[Thế giới] Quan Âm Phao Như Lai: Chỉ có tôi thấy xót mấy đạo cụ này sao? Tôi cảm thấy rất nhiều tiền bay trước mặt lãng phí như vậy, đại lão tôi đánh giúp cô, cô cho tôi được không?

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Theo công tác thống kê, ít nhất cũng phải hơn một nghìn.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Thật đáng giá.

Người chơi nghe tin trên kênh thế giới mà đến càng ngày càng nhiều, chen lấn chiếm hết cả bản đồ.

Tuy rằng cấp bậc của Liễu Nhan cao hơn Minh Thù, nhưng lúc này Minh Thù hung hăng ném đạo cụ đang chiếm ưu thế.

Mọi người thấy Minh Thù giết chết Liễu Nhan, kéo lên lại giết chết lặp lại nhiều lần như vậy.

Kỳ lạ là người của Trường An Minh vẫn không xuất hiện.

Mọi người còn đang thấy lạ thì trên kênh thế giới có truyền tin, Đệ Nhất Lâu hung hãn mở bang chiến với Trường An Minh, hiện tại Trường An Minh đang bị Đệ Nhất Lâu quấn lấy không đi được.

Minh Thù giết Liễu Nhan rớt mười cấp mới dừng tay.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô nên vui mừng vì Cửu Dương Thần Khởi không giết tôi về không, bằng không bây giờ cô cũng chỉ có thể bị giết theo tôi thôi.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Cô mua đạo cụ thì có bản lĩnh gì, có gan thì chúng ta đến sân thi đấu!

Nói về kỹ thuật, Liễu Nhan tự tin mình sẽ không thua.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tại sao tôi phải đi? Tôi bị điên à!

Vốn chính là tìm Liễu Nhan báo thù rớt cấp tại sao phải đến sân thi đấu, đầu óc trẫm không có hư.

[Phụ cận] Lộc Gia Tiểu Tiểu: Đừng có nói là cô sợ nhé? Chị Như Mộng, chị đừng sợ, chờ Tiêu đại thần đến chắc chắn báo thù cho chị.

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Thật là lợi hại đó.

Chờ Tiêu đại thần của mấy người tới, trẫm đã... Sớm chạy rồi.

[Phụ cận] Nhan Như Mộng: Cửu Dương Thần Khởi giết cô rớt cấp, liên quan gì đến tôi!

[Phụ cận] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không biết, tôi chỉ muốn giết cô, dù sao cô cũng là người Trường An Minh nên không cần để ý mấy chi tiết nhỏ này.

Minh Thù hoàn toàn trả lời không như trong tưởng tượng của Liễu Nhan, cô ta nghẹn một hồi không nói nên lời.

Cô ta cũng không thể nói bản thân không có liên quan gì đến Trường An Minh, đúng không?

Minh Thù dùng hết đạo cụ còn lại cho đám người kia, để bọn họ khiêu vũ tập thể ở chỗ này, sau đó khiêng đại đao kéo Cố Tiểu Thỏ còn đang ngơ ngác rời đi.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Liễu Nhan là tôi nhằm vào cô, cô muốn hận tôi trực tiếp tới tìm tôi, tôi rất hoan nghênh.

Những lời này của Minh Thù vẫn ở trên kênh thế giới, sau một lúc cũng không có ai đẩy xuống.

Đây không phải là kiêu ngạo sao?

Đánh người ta, bây giờ còn buông lời hoan nghênh hận mình?

Cô đứt dây thần kinh nào rồi phải không, nào có ai hoan nghênh người khác hận mình cơ chứ.

[Đội] Khô Lâu: Đại lão, báo thù thoải mái không?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Mọi người có điều kiện gì cứ nói.

Đệ Nhất Lâu không thể vô duyên vô cứ giúp cô cầm chân Trường An Minh.

[Đội] Xuyên Bối: Đại lão nói chuyện thật xa cách, dù gì chúng ta cũng cùng trải qua sống chết làm sao có thể nông cạn như vậy. Sau này nhớ giảm giá cho người Đệ Nhất Lâu là được.

Người chơi Đệ Nhất Lâu nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, tuy thành viên trung tâm đều rất có tiền nhưng đám bang chúng phổ thông cũng không có nhiều tiền như vậy.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đổi cái khác, thân là gian thương, tôi cũng có đạo đức nghề nghiệp của một gian thương.

[Đội] Nhiễm Nhiễm: Đạo đức nghề nghiệp của cô là cái gì? Tăng giá tùy tiện sao?

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi tăng giá tùy tiện khi nào? Tôi gọi là lên giá cố định, hiểu chưa!

[Đội] Ly Ca:...

[Đội] Khô Lâu:...

Tăng giá tùy tiện và tăng giá cố định có cái gì khác nhau?

Có! Gì! Khác! Nhau!

Không phải chứ, Lan Chỉ hình như còn có cảm giác thành công, sao mặt cô ta dày như thế chứ.

Minh Thù từ chối giảm giá cho bọn họ, dùng một ít đồ để đổi lần ân tình này.

Muốn giảm giá ở chỗ trẫm đừng có mơ.

Bang chiến đương nhiên là Trường An Minh thắng, Khô Lâu cũng không để ý vốn là để cầm chân bọn họ.

Bang chiến xong liền tiếp tục gọi người đi thăng cấp, thuận tiện kéo theo Minh Thù bị rớt cấp.

[Đội] Khô Lâu: Lan Chỉ, hiện tại trên thế giới còn đang thảo luận chuyện cô đánh Nhan Như Mộng, cô không định giải thích sao?

Lúc đó Minh Thù nói không rõ, đa phần người chơi không hiểu xảy ra chuyện gì, hiện tại trên kênh thế giới có người nói là Minh Thù vô duyên vô cớ nhằm vào Liễu Nhan.

[Đội] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Lười gõ chữ.

[Đội] Ly Ca: Theo quan sát của tôi, hơn phân nửa khả năng là Nhan Như Mộng thả tin tức đó ra, cô xem những người đó trên kênh thế giới trước đây chưa từng gặp bao giờ, đám người Tái Lai Nhất Thứ cũng chưa nói gì.

Minh Thù mở kênh thế giới ra xem, đều là ID xa lạ nhưng đồng loạt hắt nước bẩn cho Minh Thù.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Tôi nói mấy người xong chưa, tặng kênh thế giới cho mấy người lâu như vậy, Lan Chỉ người ta để ý tới sao?

Cuối cùng cũng có người thường trực thường trú trên kênh thế giới không nhìn nổi nữa.

[Thế giới] Không Ai Muốn Tiểu Yêu Tinh: Kênh thế giới này cũng không phải của mấy người, còn không cho chúng tôi nói? Lan Chỉ hắn quá đáng như thế, ức hiếp con gái, không đáng làm đàn ông.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Tôi đã hỏi thăm nguyên nhân xảy ra chuyện này rồi, là Lan Chỉ đại lão rớt mười cấp trước, sau đó có thể là do Cửu Dương Thần Khỏi làm. Lần trước Cửu Dương Thần Khởi lên kênh thế giới nói Lan Chỉ đại lão bán đồ quá đắt, sau đó còn truy sát Lan Chỉ cho nên cũng không phải không có khả năng là Cửu Dương Thần Khởi làm.

[Thế giới] Cửu Vĩ Miêu: Cửu Dương Thần Khởi làm, Lan Chỉ giận cá chém thớt là sao? Lan Chỉ rớt cấp thì tìm Cửu Dương Thần Khởi, trút giận lên người khác làm gì, ta chưa thấy ai nhân phẩm kém như vậy.

[Thế giới] Vân Vân: Thực sự ghê tởm thứ đàn ông bỉ ổi.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Căn cứ hiện trường kể lại, có thể là Nhan Như Mộng xúi giục Cửu Dương Thần Khởi, cho nên Lan Chỉ mới có thể đi tìm Nhan Như Mộng.

[Thế giới] Trường An Minh - Tiểu Lộ: Lầu trên không có chứng cứ, không được nói lung tung.

[Thế giới] Mộc Ngư Ngư Ngư: Hay thật, không phải là bạn đang vu oan cho người khác sao? Cửu Dương Thần Khởi chính miệng hắn nói là bị xúi giục sao? Hoặc là mấy người có gì chứng minh?

[Thế giới] Trường An Minh - Tiểu Nhị: Lan Chỉ mày chờ đó cho tao, chuyện này sẽ không để yên đâu.

[Thế giới ] Trường kiếm ba thước: Được rồi, mọi người xuống hết đi.

[ Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chúng ta gặp nhau ở diễn đàn.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Xem ra có dự phòng rồi!

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Lan Chỉ đại lão sẽ không vô duyên vô cớ đổ oan người khác, nhất định là có chứng cứ.

Minh Thù gửi câu kia xong, mở diễn đàn cũng không nói gì chỉ tải lên mấy tấm ảnh.

Mọi người mở diễn đàn cũng chỉ thấy mấy tấm ảnh đó.

Không có bất kỳ lời nói thừa thãi nào, chỉ có một tiêu đề rất khiếp sợ.

#Khiếp sợ!#

Có đủ khiếp sợ không?

Lầu 1: Sô pha.

Lầu 2: Ai da, tới sớm không bằng tới đúng lúc, tiêu đề của đại lão rất bắt mắt đó!

Lầu 9: Đại lão cũng quá ngắn gọn, ngay cả thêm mắm thêm muối cho câu chuyện cũng không có, phê bình.

Lầu 11: Đại lão chính là đại lão, không thèm để ý đến mấy kiểu câu chuyện không có đẳng cấp này.

Lầu 12: Xem từ đoạn đối thoại, hẳn là Nhan Như Mộng gợi ý cho Cửu Dương Thần Khởi, Cửu Dương Thần Khởi mới có thể đi giết Lan Chỉ.

Lầu 16: Đây là đối thoại giữa Cửu Dương Thần Cửu và Nhan Như Mộng sao Lan Chỉ lại có, không phải là có chỉnh sửa đấy chứ?

Lầu 25: Đại thần lầu dưới giám định đi.

Lầu 27: Hừ chỉ là vài cái ảnh thôi, Nhan Như Mộng có chỉ điểm đặt tên kêu Cửu Dương Thần Khởi giết Lan Chỉ không, các người đừng có vội vàng chụp mũ như thế.

Lầu 31: Nữ thần Như Mộng sẽ không làm ra chuyện như thế đâu, các người đừng có ngậm máu phun người.

Lầu 36: Không hề có dấu vết của chỉnh sửa ảnh.

Lầu 39: Vậy thì tôi có một cách nghĩ khác.

Lầu 42: Tôi cũng vậy.

Lầu 45: Âu Dương Thần Khởi không phải là làm phản rồi chứ, ha ha.

Nhiều khi nói nhiều quá dễ bị người khác nắm được sơ hở để vặn lại.

Vốn dĩ Minh Thù chẳng ngại bị người khác nói nên chỉ đăng lên vài bức ảnh, ngoài mấy người hâm mộ cuồng của Liễu Nhan ra thì những người khác đều hiểu ra mọi chuyện.

Sau khi Minh Thù đăng bài lên, thủy quân nói đỡ cho Liễu Nhan trên kênh thế giới liền giảm bớt.

Lúc Cửu Dương Thần Khởi lên game thì chuyện đã chìm xuống.

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Ghi chép trò chuyện của hai chúng ta tại sao lại ở chỗ Lan Chỉ? Anh đã nói cái gì với Lan Chỉ?

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Rốt cuộc anh đã nói gì với cô ta?

[Trò chuyện riên ] Nhan Như Mộng: Sao anh không online?

[Trò chuyện riêng] Nhan Như Mộng: Sao anh lại muốn đi giết cô ta? Hiện tại toàn kênh đều nghĩ tôi xúi anh đi.

Vài tin của Nhan Như Mộng hiện lên, trong lòng Cửu Dương Thần Khởi cảm thấy lo lắng đã xảy ra chuyện gì?

Hắn không trả lời Nhan Như Mộng ngay lập tức, mà là muốn biết rõ ràng chuyện gì đang xảy ra trước đã.

[Trò chuyện riêng] Cửu Dương Thần Khởi: Anh không biết, anh chưa từng nói chuyện với Lan Chỉ, nhất định anh bị trộm tài khoản.

[Trò chuyện riêng] Cửu Dương Thần Khởi: Nhan Nhan, anh chỉ tức giận, chuyện này không liên quan đến em, anh sẽ lên kênh thế giới nói rõ ràng.

Cửu Dương Thần Khởi nói xong liền mở kênh thế giới.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Lan Chỉ, người giết mày là tao, nguyên nhân tao giết mày rất đơn giản, lần trước mày không bán Đạm Nguyệt Vi Vân cho tao, lúc sau còn đối đầu với Trường An Minh. Không liên quan đến Như Mộng, mày có vấn đề gì cứ tìm tao.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Oa, chính chủ tới.

[Thế giới] Một Lần Nữa: Chuyện hết hot, nam chính mới xuất hiện.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cậu cũng không phải thần tiên, tại sao tôi phải tìm cậu?

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Oan có đầu nợ có chủ, mày đừng liên lụy người vô tội.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy không được, tôi thích Nhan Như Mộng.

Không cần kéo giá trị thù hận của ngươi, ngươi lại không có đồ ăn vặt, trẫm cần gì phải để ý đến ngươi.

Không để ý tới không để ý tới là không để ý tới.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Thế này là... Không ăn được thì đạp đổ sao? Đại lão... Không ngờ đại lão là người như vậy.

[Thế giới] Mộc Ngư Ngư Ngư: Thực sự ghê tởm, người ta sẽ thèm để ý đến thứ xấu xa như anh à?

[Thế giới] Thiên Sơn Lai Khắc: Nữ thần sẽ coi trọng anh sao?

[Nhiệm vụ nhánh: Thu hoạch giá trị thù hận của Cát Thần Hạo. Nhắc nhở một chút: Cát Thần Hạo ID Cửu Dương Thần Khởi]

Minh Thù: "..."

Mặt đau quá.

Mẹ nó, ngươi không thể đưa nhiệm vụ sớm hơn một chút sao?

Trẫm cũng đã nói ra rồi!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi nghĩ kỹ rồi, kỳ thật tôi cũng có thể miễn cưỡng đến với cậu. Đến đây đi tôi đợi.

Diễn viên Minh Thù bình tĩnh đổi giọng thật tự nhiên, mặt không đỏ tim đập không nhanh, đây là trình độ cơ bản của diễn viên.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:...

[Thế giới] Tiểu Sửu:...

[Thế giới] Hôm Nay Ta Không Ăn Kẹo:...

[Thế giới] Tây Sơn Dĩ Sơn:...

Cửu Dương Thần Khởi bảo Minh Thù lên sân thi đấu, hai người quyết đấu công bằng.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Công bằng? Hay là cậu để tôi giết cậu đến cấp bốn mươi tám rồi hãy nói công bằng với tôi.

Hiện tại Cửu Dương Thần Khởi đã đạt cấp cao nhất, đánh một người cấp bốn mươi tám công bằng cái gì?

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Như Mộng đã bị mày giết rớt mười cấp, mày đừng quá đáng!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy cậu nói với tôi công bằng chỗ nào?

Ngươi không nói công bằng với trẫm, trẫm cũng sẽ không bắt bẻ ngươi.

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Cảm thấy đại lão nói rất có lý, vốn là không công bằng còn nói quyết đấu công bằng cái gì.

Cửu Dương Thần Khởi nghiến răng nghiến lợi.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Tao cởi trang bị.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu vậy không phải là tôi bắt nạt cậu sao, đến lúc đó tôi thắng chẳng phải người khác sẽ nói tôi thắng không vẻ vang, cậu đừng cởi cứ như vậy đến đây đi.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi:...

Người chơi khác trên kênh thế giới cũng câm như hến, rốt cuộc là ai cho đại lão sự tự tin như vậy. Trước đây đẳng cấp đại lão cao nói lời này không có gì không đúng, nhưng bây giờ thua người ta hơn mười cấp tự tin này có hơi quá lố.

Nhan Như Mộng là người chơi nữ tuy thao tác lợi hại, nhưng trong mắt bọn họ vẫn kém hơn người chơi nam.

Cửu Dương Thần Khởi là cao thủ trong bảng xếp hạng, đại lão tưởng rằng sẽ dễ đối phó như Nhan Như Mộng sao?

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Nếu như vậy, mày thua thì phải xin lỗi Như Mộng. Trên kênh thế giới nhiều người như vậy đều làm chứng cho tao.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi sao có thể thua được chứ.

[Thế giới] Tải Về Em: Nói về tự tin, tôi chỉ phục Lan Chỉ đại lão.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Bắt đầu rồi bắt đầu rồi.

Có thể xem thi đấu lúc này mọi người như ong vỡ tổ tràn vào sân.

[Thế giới] Thiên Đường Của Em: Cấp của đại lão kém rất xa, hẳn không phải là đối thủ của Cửu Dương Thần Khởi phải không?

Sân thi đấu có hạn chế, không giống bên ngoài có thể tùy ý sử dụng đạo cụ.

[Thế giới] Tiểu Sửu: Ngây thơ, mọi người đã quên đại lão là làm nghề nghiệp gì sao?

Lúc này bọn họ mới nhớ tới Minh Thù là thú nhân, cô có hai mạng.

[Thế giới] Thánh Chiến Giả: Dù cho thú nhân có hai mạng cũng không thể thắng.

Tất cả mọi người không quá tin Minh Thù có thể thắng, cấp bậc kém quá xa.

Trong sân thi đấu, Minh Thù đã bắt đầu đổi hình thái lúc thành hình thú đầu và mông cùng mọc ra cái tai và đuôi của động vật.

Vốn máu đã sắp cạn khi cô đổi hình thái lập tức đầy máu.

Cửu Dương Thần Khởi như bị chấn động, hiển nhiên trước đó cũng quên nghề nghiệp của Minh Thù.

Thời điểm biến thành hình thú tấn công của Minh Thù mạnh hơn, hơn nữa trông càng đáng khinh...

Cửu Dương Thần Khởi không đề phòng, bị kỹ năng công kích bắn trúng chờ tới khi hắn muốn giành lại quyền chủ động tất cả đều rối loạn.

[Sân thi đấu] Người chơi [Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa] đánh bại người chơi [Cửu Dương Thần Khởi].

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cám ơn các hạ đã nhường.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ:...

[Thế giới] Thánh Chiến Giả:...

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp:...

Tuy rằng có thể là ảo giác của bọn họ, thế nhưng luôn cảm thấy mấy chữ này cực kỳ gợi đòn.

[Thế giới] Cửu Dương Thần Khởi: Quay lại.

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cậu bảo tôi tới tôi liền tới sao? Cậu cầu xin tôi đi!

[Thế giới] Hôm Nay Ta Không Ăn Kẹo: Phụt...

Đánh một trận còn phải cầu xin, sao không lên trời luôn đi!

[Thế giới] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chúng ta chơi chút gì kích thích đi.

Đánh trên sân thi đấu không có ý nghĩa, Minh Thù từ chối lời mời của Cửu Dương Thần Khởi, lấy đại đao bắt đầu đuổi giết Cửu Dương Thần Khởi.

[Thế giới]...

Đây là loại kích thích gì?

Đại lão xin cô đấy không cần nghĩ cái gì liền làm cái đó đâu!

Minh Thù không những tự mình đuổi giết, còn để những người khác đuổi theo giết Cửu Dương Thần Khởi, một lần có thể nhận được trang bị có một không hai của cô, phải biết rằng bình thường mời cô làm trang bị còn khó hơn lên trời.

Cơ hội tốt như vậy, nhiều người chơi sẽ không bỏ qua.

Cửu Dương Thần Khởi bị đánh đến thảm, bị Minh Thù đuổi giết chạy khắp bản đồ. Đương nhiên Cửu Dương Thần Khởi sẽ không ngồi chờ chết, tiếp tục treo giải thưởng giết Minh Thù, những người chơi khác sẽ nhận giải treo đó.

Hai nhóm người đuổi tới đuổi lui trên bản đồ, khiến đám người chơi cố gắng thăng cấp đánh lăng mộ cảm thấy cạn lời.

Hiện tại quan trọng nhất là lăng mộ mà!

Mấy người chạy tới chạy lui chơi đùa làm gì!

Mấy người không muốn chơi, nhưng bọn tôi muốn chơi!

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đại lão đến thăng cấp đi, cô rớt đến dưới cấp năm mươi rồi tại sao cô còn ở Tử Kim Sơn hái nấm, nấm chọc giận cô à.

Khô Lâu không hiểu hái nấm có gì tốt.

Hái nấm cũng là chuyện của mấy cô gái, một Khu Cước Đại Hán như Lan Chỉ đến hái nấm là sao.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không được, bên ngoài Tử Kim Sơn có người canh chừng.

Minh Thù cài đặt tự động đi nhặt nấm, lúc này đang vắt chéo chân ăn đồ ăn vặt.

Khô Lâu không nên kéo Minh Thù đi luyện cấp, cô chỉ muốn tyêu thương đồ ăn vặt, không muốn di chuyển một chút nào cho nên cơ bản đều là ăn ké kinh nghiệm.

Đến nửa đêm người Đệ Nhất Lâu đều đăng xuất đi ngủ, Minh Thù thì tinh thần phấn chấn tác oai tác quái trên kênh thế giới, rước lấy một trận đuổi giết của Trường An Minh.

Minh Thù bỏ lại truy binh phía ở sau, vừa liếc mắt liền nhìn thấy Tây Tử Lâm đứng cách đó không xa.

Mở bản đồ mới phát hiện mình lại chạy đến Ám Dạ Hồi Lang.

Lúc này rất ít người chơi Minh Thù xuất hiện rất nổi bật, Tây Tử Lâm hí hửng chạy đến.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần đại thần, chị còn chưa ngủ sao?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi đang tu tiên.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Hả?

Dường như Tây Tử Lâm không hiểu lời này có ý gì, nhưng cũng không bị rối tiếp tục gõ chữ.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần anh đánh phó bản với em đi, bây giờ muộn quá tìm mãi mà vẫn không có người lập đội cùng.

Ít nhất phải từ hai người trở lên mới có thể vào Ám Dạ Hồi Lang.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tại sao tôi phải giúp cô đánh phó bản?

Trẫm muốn giá trị thù hận của ngươi, có quỷ mới giúp ngươi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Không không, không cần đại thần giúp em đánh, chị cùng em đi vào là được rồi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Tại em không tìm được người.

Minh Thù muốn đi, nhưng đi hai bước liền quay lại.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Còn cần lập đội không?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần thật tốt.

Tốt?

Đợi lát nữa trẫm cho ngươi biết cái gì gọi là tốt.

Thực ra Boss của Ám Dạ Hồi Lang không khó đánh, dù sao chỉ là Boss cấp bốn mươi, nhưng tỷ lệ rơi lông chim mà Minh Thù nói rất hiếm, có người nói đánh cả tháng cũng không rớt.

Sau khi tiến vào phó bản, Tây Tử Lâm giải quyết quái nhỏ so với thời điểm trong lăng mộ kỹ thuật bây giờ có thể xem như là thành thạo.

Sau khi xử lý xong tất cả quái nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại đại Boss.

Sau cùng đại Boss sẽ cuồng hóa, mà trên phần công lược viết phải cắt đứt quá trình cuồng hóa của đại Boss.

Tây Tử Lâm đang chuẩn bị cắt ngang đại Boss, đột nhiên xuất hiện ánh sáng kỹ năng chói mắt trước mặt ngăn cản cho đại Boss.

Tiếp theo nhân vật liền nằm liệt giữa đường.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần...

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trượt tay, làm lại lần nữa đi?

Minh Thù nói cực kỳ có thành ý, Tây Tử Lâm cũng không thể mặt dày trách Minh Thù.

Lần thứ hai hai người vào phó bản.

Kết quả giống nhau.

Lần thứ hai Tây Tử Lâm nằm giữa đường.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, một mình em có thể làm được.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi giúp cô không tốt sao?

Trẫm cũng không tin cô ta không tức chết.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

Minh Thù giúp một tay Boss liền cuồng hóa, sau đó cô ta liền nằm giữa đường, có thể không giúp không?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Được

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Lại tiếp chứ?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, chị không ngủ sao?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vẫn đang tu tiên.

Kéo giá trị của ngươi, ngủ cái gì mà ngủ, trẫm phải thức.

[Trò chuyện riên ] Tây Tử Lâm: Đến đi.

Tây Tử Lâm muốn Minh Thù đừng ra tay nữa, nhưng vừa đánh chữ xong lại xóa đi.

Những lần vào phó bản tiếp theo, Tây Tử Lâm không ngừng nằm giữa đường.

Nằm giữa đường.

Nằm giữa đường.

Nằm giữa đường n+1 lần.

Minh Thù miệt mài cố gắng muốn đem việc đánh Ám Dạ Hồi Lang thành ác mộng của Tây Tử Lâm, không làm cô ta tức chết, trẫm vẫn tiếp tục

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, em... Em muốn đi ngủ.

Lại tiếp tục đánh trong lòng cô ta sẽ có ám ảnh.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ngày mai tiếp tục không?

Một lúc sau Tây Tử Lâm mới trả lời, ngay khi Minh Thù tưởng rằng cô ta đã đi ngủ, Tây Tử Lâm gửi tin qua.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Ngày mai gặp đại thần.

Mấy ngày sau đó, ngoại trừ Minh Thù truy đuổi Nhan Như Mộng và Cửu Dương Thần Khởi khắp thế giới, thì hàng ngày khiến Tây Tử Lâm nằm giữa đường.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Tôi nói này đại lão, cả ngày cô ở chung với Tây Tử Lâm kia làm gì? Tôi gọi cô đi thăng cấp cô cũng không đến, cô xem hiện giờ cô cấp bao nhiêu rồi? Cho nhân vật nói chuyện yêu đương không biết ngượng à?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi bận làm gian thương, không rảnh thăng cấp.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Tôi không tin, gần đây cô mê muội đến mất cả ý chí! Dù Nhan Như Mộng không thích, cũng không cần tìm đại ai đó chứ. Ai biết đó là nam hay nữ, độc thân rất tốt nhìn tôi đi, đại lão, tỉnh lại đi!

Đúng, hiện tại trên thế giới đều truyền tai là vì Nhan Như Mộng không thích Lan Chỉ, cho nên Lan Chỉ mới nhằm vào Nhan Như Mộng.

Hãm tài nha những tên yêu tinh này cũng không hỏi ý của trẫm, loan truyền đồn bậy.

Rõ ràng là trẫm muốn nữ chính giả hận mình.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi thực sự đang kiếm tiền.

Không kiếm tiền trẫm ăn cái gì đây!

Trẫm là người có đạo đức nghề nghiệp!

Vì muốn Khô Lâu tin tưởng, Minh Thù cố ý chụp lại ghi chép giao dịch gần đây. Khô Lâu nhìn xong thì làm toáng lên, làm như lúc này Minh Thù gian thương là tội ác tày trời không bằng.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Cô biết gần đây đội của Tiêu Tịch đã sắp làm xong trang bị chưa?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đội của chúng ta cô còn chưa phải cấp cao nhất, còn có Cố Tiểu Thỏ... Ôi, tôi tức đến mức không muốn nói chuyện nữa.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Vậy anh còn không đi làm trang bị cho đội ngũ đi, lăn qua lăn lại với tôi làm gì?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Vâng vâng, ngài là đại lão.

Khô Lâu nói rách mồm cũng không có tác dụng gì, cuối cùng chỉ có thể tắt trò chuyện riêng, đi luyện tập cho đám bang chúng không nên thân kia.

[Tin tức hệ thống] Mở lăng mộ tầng năm mươi, cách thời điểm Ma Vương xuất thế còn có mười lăm ngày, xin các người chơi cố gắng ngăn cản Ma Vương xuất thế.

Thời điểm Minh Thù thấy tin tức này đang dùng nấm chế thuốc, nhìn xong coi như không có chuyện gì tiếp tục chế thuốc.

Có lẽ là vì thời gian cách lúc Ma Vương xuất thế càng ngày càng ngắn, cho nên Liễu Nhan và Cửu Dương Thần Khởi cũng không để ý đến Minh Thù dù gặp phải cũng tránh né cô, thực sự không né được thì đăng xuất.

Nhưng Tiêu Tịch, thời gian vào game trở nên ít đi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, hôm nay đánh phó bản không?

Tây Tử Lâm miệt mài đánh phó bản rồi lại nằm giữa đường, mỗi ngày đều điểm danh đúng giờ.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đánh.

Tây Tử Lâm đã chờ ở phó bản, Minh Thù vừa đến cô ta liền mở phó bản.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần chị không đánh lăng mộ sao? Em nghe nói trong tầng năm mươi lăng mộ có phần thưởng, có người đánh ra trang bị hiếm đấy.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ừ.

Trẫm có thể làm ra trang bị hiếm, làm gì cần phải sống chết đánh xuống phía dưới.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần thật sự không muốn đánh sao?

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô muốn đánh sao?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đương nhiên là muốn... Nhưng không ai mang em theo, kỹ thuật em không tốt, người chơi lập đội với em lúc trước đều ghét bỏ em...

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô có thể làm nũng, có khi có người chơi mang cô theo đấy.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Như vậy sao được, em không phải loại người như vậy.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Trò chơi thôi mà, đánh mấy chữ ai biết người ngồi máy tính đối diện là ai.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Vậy cũng không được!

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, chúng ta đánh phó bản đi.

Tây Tử Lâm nhanh chóng nói sang chuyện khác, chuyên tâm đánh quái.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nếu không phải hình tượng của tôi không được, tôi cũng muốn dùng mặt kiếm ăn.

Đều tại nguyên chủ chọn Khu Cước Đại Hán gì đó, muốn tìm một cô gái nấu cơm cũng không được.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

Tây Tử Lâm nhìn Khu Cước Đại Hán bên cạnh mình, lần thứ hai cảm thấy mình có thể đứng bên cạnh Lan Chỉ, thật sự phải tiếp nhận đủ loại chê trách.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần, có đôi khi bề ngoài không thể hiện cho cái gì cả, quan trọng là tâm hồn.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi khá nông cạn, chỉ nhìn mặt.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

Tây Tử Lâm mỗi ngày bị Minh Thù hành hạ đến không tuyệt vọng, cũng không có bất kỳ tiến triển nào.

Số tầng lăng mộ càng ngày càng cao, có khi Minh Thù vô tình nhìn phát hiện đã đến tầng tám mươi, nghe nói lăng mộ có tổng cộng một trăm tầng.

Hiện tại đội ngũ dẫn đầu là đội của nam chính, nhưng lạ là nam chính không có mặt.

Bởi vì đám bang chúng tác oai tác quái kia nên đội của Khô Lâu rơi xuống hạng ba, đang nỗ lực đuổi theo nam chính.

Khô Lâu tới gọi Minh Thù thăng cấp mấy lần, sau khi Minh Thù rất kiên định từ chối, Khô Lâu cũng chỉ có thể tìm người khác thay thế Minh Thù.

Minh Thù đi dạo khắp bản đồ, ngoại trừ hái nấm mọi người phát hiện cô còn có một đam mê nữa là bắt nạt tiểu hồ ly.

Không có việc gì thì ngồi ở bản đồ cấp năm mươi bắt nạt một loại quái nhỏ khá giống tiểu hồ ly.

Tây Tử Lâm kiên nhẫn đánh Ám Dạ Hồi Lang, nhất định phải đánh ra lông chim mà Minh Thù nói, sau đó bái Minh Thù làm sư phụ.

[Tin tức hệ thống] Chúc mừng các người chơi đến cấm địa ma quỷ, xin người chơi mau chóng phong ấn Ma Vương.

[Tin tức hệ thống] Ma Vương đã chạy thoát, xin các người chơi mau chóng tìm ra Ma Vương. Chú ý: Ma Vương có thể là bất kỳ người chơi nào.

Hai tin cách nhau năm phút.

[Thế giới] Tái Lai Nhất Thứ: Trò gì vậy? Ma Vương có thể là bất kỳ người chơi nào? Khác xa nhận thức của tôi, sao ngay cả tôi cũng không hiểu vậy?

[Thế giới] Nón Xanh Của Ngươi Rất Đẹp: Toàn server nhiều người chơi như vậy, ai biết ai là Ma Vương? Lừa nhau à?

[Thế giới] Tân Thủ Ra Đi: Người làm ra cái này sợ là bị điên rồi.

Trên thế giới hỗn loạn bọn họ đánh lăng mộ lâu như vậy, kết quả là xuất hiện một thứ như thế này.

Minh Thù nhìn ID mình nhiều thêm hai chữ Ma Vương, còn là loại phát ra ánh vàng chói lóa như thế này, cô cũng hiểu người thiết kế ra cái này có thể là bị điên rồi.

Nhiệm vụ chính bị biến mất lúc trước lại xuất hiện, chẳng qua là bây giờ đã biến thành, xin cố gắng không để người chơi bắt được.

Minh Thù: "..."

Ngươi con mẹ nó cho bố mày một danh hiệu trâu bò như vậy, không bị người chơi bắt được, đùa gì thế?

Trẫm nằm không cũng trúng đạn sao?

Phải khiếu nại!

Minh Thù tìm quản lý trò chơi khiếu nại, cô chỉ muốn làm một gian thương, không muốn làm Ma Vương gì đó.

Nhưng mà anh trai cả bộ phận đó rất khách khí nói cho cô biết, cô bị lựa chọn làm Ma Vương là vì cô vào lăng mộ, nhưng lại rớt cấp cho nên mới phải biến thành Ma Vương.

Minh Thù không phục.

[Hệ thống] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Nhan Như Mộng và Cửu Dương Thần Khởi cũng vào lăng mộ, cũng rớt cấp nhưng sao bọn họ không bị lựa chọn, anh kỳ thị người mảng đời sống phải không.

[Hệ thống] GM78: Bởi vì... Hai người chơi này đã tăng cấp trở lại, cho nên sẽ không chọn bọn họ làm Ma Vương.

Minh Thù: "..."

Cho nên trẫm bị lựa chọn, là bị trừng phạt không chịu thăng cấp sau khi rớt cấp sao?

[Hệ thống] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi có thể kháng nghị không?

[Hệ thống] GM78: Thưa quý khách, dù quý khách bị bắt cuối cùng cũng sẽ có phần thưởng phong phú.

GM78 không nói phần phía sau, nhưng ý rất rõ rang hồi sau sẽ có thứ tốt.

Minh Thù: "..."

Trong cốt truyện không có chơi như vậy mà! Trẫm đang chơi một cái game giả sao?

[Hệ thống] GM78: Đúng rồi anh đã giết người chơi khác, sau khi mở ra Ma giới sẽ trực tiếp trở thành người chơi Ma giới, vì chiến tranh giữa hai trận doanh xin người chơi cố gắng giết người nha. Ghi chú: Trong vòng một tháng những người chơi bị anh giết sẽ cùng trận doanh với anh, cho nên xin người chơi nỗ lực giết người nha.

Ôi mẹ ơi, đừng nói là có họ hàng thân thích của Hài Hòa Hiệu đồng sáng lập ra công ty game này nhá.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần... Tên của anh sao lại...

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Thế nào, không phục à?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Không phải. Đại thần, anh là Ma Vương sao?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đúng vậy, sợ sao?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Đại thần yên tâm, em sẽ không nói cho người khác biết.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Hiện tại cô nên tìm người đến bắt tôi, bắt được tôi sẽ có lợi.

Minh Thù xúi giục Tây Tử Lâm.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Tuy rằng em còn chưa bái đại thần làm sư phụ, nhưng em tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này, đại thần yên tâm.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Cô vẫn muốn bái tôi làm sư phụ?

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm: Vâng. Đại thần cực kỳ lợi hại... Đại thần yên tâm, em sẽ không nói ra chuyện chị là Ma Vương, em sẽ bảo vệ chị.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Chỉ bằng kỹ thuật của cô, sợ rằng tôi chết càng thảm hơn.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Đi chỗ khác chơi đi.

[Trò chuyện riêng] Tây Tử Lâm:...

...

Minh Thù ẩn thân, cẩn thận nhìn nhiệm vụ chính một lần nữa, không khác gì GM78 nói.

Nhưng cô phải duy trì online sáu giờ một ngày lại không thể ẩn thân.

Nghĩ lại cũng đúng nếu cô trực tiếp thoát game một tháng sau lên lại ai có thể bắt được cô?

Ma Vương có thể giết người, người chơi bị giết sẽ vào trận doanh của Ma Vương. Mà người bị Ma Vương giết, nếu như cô chiến thắng mở ra Ma giới, những người chơi này sẽ trở thành người chơi Ma giới.

Thế nhưng có một hạn chế, cô không thể giết người chơi dưới cấp năm mươi.

Một tư lệnh đơn độc như cô muốn giết sạch người chơi toàn server.

Tốt, rất có tính khiêu chiến.

Người ta cũng không cho cô giết sạch toàn bộ người chơi, cô tự thêm cho mình cái gì chứ. Thật buồn, game online nhập vai không có nhiệm vụ tập thể.

Minh Thù: "..."

Đây là Hài Hòa Hiệu của cô, không sai.

Minh Thù chuẩn bị chơi một cú lớn.

Nhưng khi cô nghĩ đến cấp bậc của mình, buồn bực ôm đồ ăn vặt ăn ngấu nghiến cấp bậc kiểu này nếu như bị người chơi vây bắt sẽ chết ngay lập tức!

Tuổi trẻ không thăng cấp về già đánh không lại.

Ừ...

Khoan đã, hình như là tăng cấp cao nhất rồi sao? Tặng cho Ma Vương?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Cô xem trên thế giới chưa? Người thiết kế ra cái này nhất định não bị úng nước rồi, trò chơi này là cái tôi muốn bỏ nhất, ban đầu khi tuyên truyền nói thật hay, hiện tại tự dưng biến thành cái dạng này.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Mẹ ơi, cô lại sửa tên nữa sao?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Anh đã thấy người có thể thay đổi hiệu ứng chưa?

Khô Lâu nhìn hai chữ lập lòe ánh sáng kia, im lặng.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Đại lão, nói đi anh làm gì sau lưng tôi?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Có thể là cứu vớt hệ ngân hà, trời giáng sứ mệnh cho tôi, phải đưa đồ ăn vặt trước đã.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu:...

Đại lão phát điên cái gì vậy.

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Khi nào mấy người mới tập hợp đến đánh tôi?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Anh nói thật à?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Anh thấy tôi giống đang đùa không?

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: …

Minh Thù trao đổi sự tình với Khô Lâu, bọn họ phải đến bắt cô còn hậu quả sau này như thế nào thì không biết, nhưng theo như mấy người biến thái đó thì dù ma vương có bị bắt, thì trận doanh ma quỷ vẫn sẽ được mở ra.

Chỉ có điều đến lúc đó bên ma quỷ sẽ yếu hơn.

Với tình hình hiện tại, họ muốn ma vương tăng cường lực lượng để có được sự cân bằng giữa hai bên.

[Trò chuyện riêng] Khô Lâu: Cô nghĩ sao?

[Trò chuyện riêng] Ma Vương - Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Tôi quyết định… Đi kiếm đồ ăn.

Đại lão đúng là rất bình tĩnh.

Chuyện này rất náo nhiệt, nhiều người chơi tụ họp lại khiếu nại.

Game Master không còn cách nào, chỉ có thể đăng bài giải thích trên diễn đàn.

Dựa theo cách nói của công ty, ban đầu bọn họ chỉ tuyên truyền ra mức chênh lệch lớn nhất và phương pháp đơn giản nhất của trận đấu, nhưng bọn họ chưa từng nói chỉ có một cách mở ra trận đấu.

Bởi vì ban đầu có người chơi đốt cây, kích thích phương pháp ẩn mở ra trận đấu, cho nên hiện tại mới lấy hình thức này.

Đốt cây?

Mọi người tự động dời mắt nhìn đám người Trường An Minh đốt cây lúc đầu.

Vốn dĩ bọn họ có thể mở ra hình thức đơn giản, nhưng chỉ vì đám người kia đốt cây, cho nên bây giờ phải dùng hình thức trắc trở.

Trường An Minh tỏ ra vẻ rất vô tội, bọn họ chỉ đuổi giết người ai ngờ lại đốt cây, muốn trách phải trách Lan Chỉ.

Như đã nói qua, xảy ra chuyện lớn như vậy sao Lan Chỉ lại không online.

Phía công ty còn nói ID Ma Vương sẽ có sự thay đổi rất dễ nhận biết, cũng sẽ không để mọi người loay hoay tìm Ma Vương trong server.

Thấy vậy, những người chơi mới thở phào.

Vì vậy mọi người bắt đầu kiểm tra danh sách bạn bè, xem có ẩn giấu Ma Vương không.

Lúc Minh Thù không online, trên ID sẽ không xuất hiện điểm sáng lấp lánh của Ma Vương, tạm thời không ai phát hiện cô đã thăng chức.

Những người chơi trong server khác có chút mơ hồ đều hỏi thăm đã xảy ra chuyện gì, nghe nói còn có thể chơi như vậy, hào hứng chạy đến đốt cây.

Người chơi trong toàn server muốn hỏi toàn bộ người chơi của server kế bên, và server kế bên của kế bên của kế bên.

Bọn họ chơi hình thức này đã trắc trở lắm rồi.

Đừng đến tổn thương bọn họ!

...

"Đinh đoong..."

Minh Thù mới ăn cơm xong quay về, vừa mới thay đồ xong chuông cửa liền vang lên.

Cô ôm một túi rong biển ra mở cửa, đứng ngoài cửa là thiếu niên Minh Thù đã gặp lần trước, tóc mềm mại phủ trên trán, một đôi mắt trong sáng lanh lợi nhìn vô cùng đáng yêu.

"Có việc gì?"

Thiếu niên chớp mắt, mang theo chút vui vẻ: "Là chị!"

Minh Thù hất cằm: "Chuyện gì?"

"À... Nhà chị có bị rỉ nước không?"

"Không có."

"Nhưng... Ở nhà của em toàn là nước, chị có thể cho em kiểm tra một chút không?" Thiếu niên cẩn thận đề nghị.

Minh Thù liếc hắn một cái, cười lạnh đi vào trong, thiếu niên cẩn thận nhìn xung quanh, lại nhìn vào trong nhà bước nhẹ vào.

Minh Thù nghiêng người nhìn hắn một cái, thiếu niên cười cười lấy lòng lộ ra lúm đồng tiền đáng yêu: "Em có thể vào xem không?"

Minh Thù cắn một miếng rong biển, rong biển kêu răng rắc giòn tan.

Thiếu niên thấy cô không cản mình, lấy dép trong tủ giày đi vào nhà.

Mở cửa phòng bếp và phòng tắm cho thiếu niên nhìn, thiếu niên cẩn thận xem vài lần, cuối cùng thất vọng nói: "Xem ra thật sự không phải ở chỗ chị, phía dưới vẫn rỉ nước em cũng không biết phải làm sao... Chị có điện thoại của chủ khu này không?"

"Không có." Có cũng không nói cho cậu biết.

Minh Thù bảo hắn ra ngoài.

Thiếu niên oan ức đi ra ngoài, đứng ở cửa, hắn nói: "Em là Thư Lâm, lúc trước chúng ta đã gặp qua, không ngờ chị ở lầu trên nhà em, lần trước..."

"Ầm!"

Thiếu niên nhìn cửa bị đóng lại, biểu cảm đơ ra.

Lão tử đáng yêu như vậy, lẽ nào không có chút rung động nào sao?

"Kẽo kẹt!"

Cửa phòng đột nhiên mở ra, người ở bên trong thò đầu ra: "Cậu nói cậu tên gì?"

Thiếu niên hốt hoảng thu biểu cảm lại, ngước mặt nói: "Thư Lâm, Thư trong thư thái, Lâm..."

"Ầm!"

"... trong lâm hành (1)."

Cửa phòng bị đóng lại lần nữa, Thư Lâm xoay người nụ cười trên mặt dần chìm xuống.

Khỉ chứ...

"Sao cơ, cô mới dọn tới sao?"

Thư Lâm lạnh lùng nhìn Liễu Nhan từ trong thang máy đi ra, hừ lạnh một tiếng. Tức giận đi vào thang máy, chẳng còn được nửa phần dịu dàng đáng yêu.

Liễu Nhan: "..."

[Cửu thiếu, ngươi lại tức giận rồi, xin giữ gìn hình tượng thiếu niên dịu dàng đáng yêu của ngươi, được không?] Hệ thống đinh đinh đoong đoong trừ đi điểm tích lũy, nhắc nhở Thư Lâm.

"Cô ta không biết ta, làm sao biết được ta là hạng người gì, đây không tính là phá hủy thiết lập, ngươi mau trả lại điểm tích lũy cho ta bằng không ngươi cứ chờ xem."

[Cửu thiếu, đây là phạm quy.]

"Ngươi nói lại xem."

[...]

Hệ thống cố gắng nói sang chuyện khác: [Cửu thiếu, cậu phải cố gắng lên, cậu và mục tiêu nhiệm vụ mới gặp nhau hai lần, tiếp tục như vậy thì khi nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.]

"Trả lại điểm cho ta."

Hệ thống cố gắng nói sang chuyện khác lần nữa: [Cửu thiếu, cậu cũng đừng quá áp lực, chúng ta vẫn còn cơ hội.]

"Trả điểm tích lũy cho ta."

Thư Lâm dừng lại một chút, trên gương mặt thiếu niên lộ ra nụ cười, đôi mắt trong sáng đáng yêu đầy xảo quyệt: "Nếu không ta sẽ phá thế giới này cho ngươi xem, nói không chừng Bộ Phục Hồi sẽ tìm ngươi để tính chuyện bồi thường."

[...] Trả trả trả, trả là được chứ gì!

Mất hết nét đáng yêu, hắn căn bản là đáng yêu không nổi, lúc hắn hung tàn cả ngành đều lạnh run.

Đặc biệt là đám người của Bộ Phục Hồi kia, hận không thể giết chết hắn, ném sự tinh tế cho sâu ăn.

Nó sắp táng gia bại sản rồi.

Hu hu, sao mạng nó khổ như vậy.

Thư Lâm đã vào thang máy đi xuống dưới, Liễu Nhan vẫn đứng chỗ đó.

Liễu Nhan nhìn chỗ Thư Lâm vừa đứng, lại nhìn cửa thang máy đóng chặt, người kia là bạn của cô gái kỳ lạ? Nhìn thế nào cũng kỳ lạ giống nhau.

Vẫn là nhanh chóng thuyết phục Tiêu Cảnh Hàn dọn nhà đi.

Liễu Nhan nghĩ đến thái độ gần đây của Tiêu Cảnh Hàn đối xử với mình, cô ta có chút tức giận, đều tại Lan Chỉ kia làm bây giờ Tiêu Cảnh Hàn đối xử với mình thờ ơ, muốn gặp mặt cũng khó.

"A lô."

Liễu Nhan gọi điện thoại: "Giúp tôi điều tra một người..."

...

Minh Thù nằm kiểu "cát ưu than" (2) trên ghế sô pha, Thư Lâm ở nhà dưới lầu của cô, nghĩ đi nghĩ lại nếu hắn muốn tấn công mình thì phải ở sát bên cạnh mình mới phải chứ.

Minh Thù so sánh thiếu niên vừa nãy với Tây Tử Lâm giả nữ trong game kia.

Nếu nhìn bên ngoài, hai người rất giống nhau đều rất đáng yêu.

Cho nên rốt cuộc là hắn đã chập dây nào lại chọn nhân vật nữ.

Hay đầu có lỗ thủng?

Ừ, nhất định là đầu có lỗ thủng.

Minh Thù không đăng nhập, cô đang lên kế hoạch phải làm thế nào.

[Ký chủ, không phải là hôm nay mua nhiều đồ ăn vặt không muốn nhúc nhích sao?]

Hài Hòa Hiệu không chút lưu tình vạch trần Minh Thù.

Minh Thù nằm trong đống đồ ăn vặt, nụ cười hạnh phúc: "Ta đang nghiêm túc suy nghĩ, đồ ăn vặt giúp ta suy nghĩ, hệ thống như ngươi làm sao hiểu được."

[...] Đúng là không hiểu được, thả vài tiểu yêu tinh đánh nhau đi.

"Khỉ chứ!"

Minh Thù chửi thầm một tiếng, hệ thống một lời không hợp liền để tiểu yêu tinh đánh nhau, phải làm sao đây.

Minh Thù ăn đồ ăn vặt một lúc, thấy thời gian còn sớm sờ sờ mở máy tính lên.

[Tin tức hệ thống] Ma Vương đã online.

[Tin tức hệ thống] Ma Vương đã online.

[Tin tức hệ thống] Ma Vương đã online.

Thông báo trên toàn server.

Liên tục ba lần.

Kiểu chữ to còn thêm hiệu ứng, vô cùng chói mắt.

Minh Thù: "..."

Bà nội nó, không ai nói cho bố mày biết lúc đăng nhập có nhắc nhở!

***

(1) Lâm hành: Kịp lúc đi

(2) Cát ưu than: Chỉ tư thế nằm chán chường, chỉ để buôn dưa lê nói chuyện phiếm, xuất phát từ tư thế sân khấu của diễn viên Cát Ưu trong hài kịch "Ta yêu nhà ta" tập 17, 18 năm 1993.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro