chap10 Bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã 3 năm trôi qua. Hắn vẫn chưa mở miệng nói dù chỉ là một câu. Ngay cả một đứa trẻ câm bẩm sinh cũng phải hừ hừ hai tiếng, mà vị thiếu gia này trầm mặc cứ như một tảng đá. Nóng, lạnh, đói, muốn vệ sinh, đều chỉ biết lắc chuông.

Cho tới khi ba tuổi, kim khẩu của thiếu gia cũng chưa mở ra. Phu nhân thậm chí còn mời vô số vị y sư cao minh, thậm chí còn mời tới các vị pháp sư danh tiếng tới xem nhi tử của mình có phải là trúng ma pháp nguyền rủa hay không. Nhưng mà tất cả đề vô dụng. Cuối cùng, cho dù là người cứng đầu nhất như tướng quân cũng không khỏi thương tâm thất vọng, đành phải công nhận con trai mình là một đứa ngu ngốc.
Tại một tháng trước, đột nhiên trong một hồi mưa to gió lớn, trên trời sấm giật đùng đùng nước mưa xối xả, ngay cả đại vận hà bên ngoài đế đô nghe nói cũng chỉ thiếu chút nữa là vỡ, mà trong bá tước phủ đã xảy ra một sự tình lớn.Nhưng lúc hắn 3 tuổi thì mọi chuyện đều thay đổi.

Tại một tháng trước, đột nhiên trong một hồi mưa to gió lớn, trên trời sấm giật đùng đùng nước mưa xối xả, ngay cả đại vận hà bên ngoài đế đô nghe nói cũng chỉ thiếu chút nữa là vỡ, mà trong bá tước phủ đã xảy ra một sự tình lớn.

Vị Lãnh Kỳ  thiếu gia này thừa dịp vú em của mình không chú ý, lại có thể một mình từ trong phòng đi ra ngoài. Ở giữa sân, trời mưa như thế ngẩng đầu nhìn bầu trời, từng đạo chớp giật, sấm rung ầm ầm. Hài tử này lại không có nửa điểm e ngại - có lẽ là một đứa ngu ngốc, căn bản không hiểu e ngại là gì.

Hắn lại nắm hai bàn tay  nhỏ của mình và cười nhạt , quay về phía bầu trời rồi đột nhiên nói " Bắt đầu".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro