Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Mang trong lòng lý tưởng vĩ đại cưa đổ JungKook, Jennie trở lại trường học.

Học kỳ mới bầu không khí mới, Jennie quyết định làm học sinh giỏi chăm chỉ khắc khổ, bỏ thói quen hết ăn lại nằm của học kỳ trước. Vì vậy buổi tối ngày thứ hai sau khi tựu trường , Jennie liền tới thư viện.

Người tới thư viện cũng không ít, xem ra học kỳ trước người hết ăn lại nằm cũng quá nhiều. = =
Dĩ nhiên cũng không phải mỗi người tới thư viện đều tự học. 

Ví dụ như hai vị ngồi đối diện Jennie. Nữ mặt đỏ bừng, nam mặt dâm đãng. Bạn nam kia nắm cả bả vai bạn nữ, hai người thân mật trò chuyện với nhau, mặc dù hai người này quá tự nhiên, nhưng dáng dấp cũng không tệ. Dĩ nhiên nếu như bạn nhìn JungKook rồi, bạn sẽ phát hiện, dù dáng dấp bạn nam này có khá hơn nữa, cũng chỉ được xếp vào loại"Cũng không tệ lắm" .

Kookie, xin hãy trả thẩm mỹ bình thường lại cho cô . . . . . .

Qua không bao lâu, cô gái này hình như có chuyện gì, thu dọn đồ đạc lưu luyến không rời đi mất. 

Mới vừa mở quyển sách ra, chỉ thấy một người đẹp khác ngồi xéo xuống đối diện Jennie, bên cạnh bạn nam còn chưa đi kia.

 Cô gái này ăn mặc rất thời trang, còn trang điểm, khuôn mặt càng có vẻ nhỏ nhắn , mắt to, vừa thấy đã thương. Vẻ đẹp này dĩ nhiên là bắt mắt. 

  Lúc này, chuyện thần kỳ xảy ra. Bạn nam kia, đúng, chính là người mới vừa rồi còn cùng một người đẹp khác ôm ôm ấp ấp, cậu ấy nắm vào một chỗ tương đối thấp hơn bả vai của mỹ nữ, tay từ từ đi xuống. . . . . . Cụ thể trượt đến chỗ nào Jennie nhìn không thấy, có lẽ là eo, có lẽ là, ách. . . . . .
Tiếp đó, bạn nam này hôn lên mặt người đẹp một cái, hai người bắt đầu khoái trá dùng âm lượng không ảnh hưởng tới người khác nói chuyện với nhau.

Vì vậy Jennie kinh hãi, ngây ngốc nhìn một màn trước mắt này.

Hai người kia tựa hồ cũng cảm thấy có cái gì không ổn, đồng loạt giương mắt nhìn cô, nam cười như không cười, nữ có chút mất hứng.

Jennie ý thức được mình thất thố, cúi đầu thật nhanh.

Cô thừa nhận hành động của mình rất thất lễ, nhưng mà. . . . . . Ai bảo Jennie là một người chưa trải việc đời làm chi. 

Cái tiết mục hai chân đứng hai thuyền này trắng trợn, đột nhiên sống sờ sờ xuất hiện trước mặt cô, nhất thời phản ứng chậm một chút cũng có thể lý giải?

Hơn nữa, bạn nam này hiệu suất cũng quá cao đi, Jennie đoán chừng hai bạn nữ này một đến một đi còn có thể đối mặt nhau, 囧.
Hình ảnh kích tình bắn ra bốn phía như thế khiến Jennie không đọc nổi nữa, đành phải thu dọn đồ đạc chạy lấy người.

Thật ra thì Jennie đặc biệt muốn thỉnh giáo bạn nam kia một chút kỷ xảo yêu đương, dĩ nhiên, giới hạn là 1 VS 1.

Jennie đi dạo qua phố quà vặt trước cửa trường học một chốc, ăn chén hoành thánh, lúc trở về lại thấy bạn nam hai chân đứng hai thuyền kia lần nữa, không đúng, có lẽ không chỉ hai thuyền.
Bởi vì lần này Jennie thấy được cậu ấy và một người đẹp nhỏ nhắn xinh xắn vẫy tay từ biệt. - -||| 

Cô trợn mắt há mồm nhìn một màn thâm tình này, không để ý, xe đạp đụng vào cây rồi. . . . . .

Đoán chừng bạn nam kia cũng nhận ra Jennie, bởi vì cậu ấy cười cười đi tới, nâng cô dậy.

Jennie lễ phép nói tiếng cám ơn, muốn rút lui, đối với một người không rõ cậu ta có thể đạp bao nhiêu chiếc thuyền, lòng cô vẫn sợ hãi.
Cậu ấy lại hết sức phóng khoáng duỗi tay về phía cô, "Hệ triết học, Mark."  

  Jennie cũng không biết làm thế nào, đành phải giả bộ hết sức bình thường, cầm tay cậu một cái, "Hệ tiếng Trung, Jennie."

Mark nghiêng đầu cười cười, " Jennie? Tên không tệ."

Jennie không có cảm tình gì với người này, nói lung tung mấy câu với cậu ấy, đẩy xe khập khiễng trở về túc xá.

Trong túc xá có một người mang đến tin tức làm Jennie phấn chấn.

Chaeyoung chính là nhị cô nương đứng hàng thứ rất hai tính tình cũng rất kỳ quái, vì cô nàng học Vật lý quá giỏi mà được tuyển thẳng, tuyển thẳng đấy!

A ha ha ha, Jennie sớm nên nghĩ đến, cô thật ngu ngốc!

Vì vậy Jennie hào hứng gọi điện thoại cho JungKook: "Kookie, không phải cậu muốn thi vào hệ vật lý đại học B ư, cậu có thể xin tuyển thẳng, cậu học vật lý biến thái như thế, nhất định có thể tuyển thẳng."
JungKook trầm mặc thật lâu, mới chậm rãi phun ra một câu: "Đến giờ cậu mới biết à. . . . . ."
 ". . . . . ."
Thật ra thì chuyện này cũng không nên trách Jennie, cô là sinh viên khoa văn, sinh viên khoa văn mà.
. . . . . .

Kỳ nghỉ hè lại tới, bà ngoại ở quê đột nhiên bệnh nặng, cả nhà Jennie lòng như lửa đốt chạy về quê.
Sau khi bệnh tình bà ngoại ổn định, Jennie ở lại bên cạnh bà cả kỳ nghỉ hè. Bà ngoại là một bà lão rất hiểu lòng người, bà thích làm đồ ngon cho cô ăn, nghe Jennie nói mấy việc người trẻ tuổi thích làm, còn thích thu xếp giới thiệu đối tượng cho cô, 囧.

Trong lúc Jennie ở quê, JungKook đã gọi điện thoại mấy lần, mỗi lần trò chuyện đều không vượt quá ba phút.

 Vì thế Jennie cho rằng đây là biểu hiện cậu ấy không quan tâm đến cô . Vì vậy trong lần trò chuyện cuối cùng, Jennie cưỡng bách JungKook không cho cúp điện thoại, thao thao bất tuyệt, nói rất nhiều chuyện nhảm nhí với cậu ấy. Ngày đó tâm tình JungKook không tệ, rất kiên nhẫn nghe Jennie nói nhảm, thỉnh thoảng còn có thể cười ra tiếng. . . . . . Tiếng cười của cậu rất êm tai.

Một ngày trước khi đám học sinh mới như JungKook nhập học, Jennie chạy về thành phố B.

JungKook cự tuyệt yêu cầu đưa nhập học của ba mẹ, cậu quàng một cái túi vải chỉ chứa mấy bộ quần áo lên trên người Jennie, sau đó tự mình xách theo hành lý, cùng cô đi tới trường học.

Vẫn là hai người chen chúc trong đám người đến trình diện, tìm ký túc xá, mua một chút đồ dùng hàng ngày, giống như ngày này năm trước.  

 Khác với năm ngoái là, mấy đàn chị năm nay hình như càng nhiệt tình hơn. . . . . . >_< Sau khi trải qua chuyện một đàn chị không cẩn thận té lên người JungKook, Jennie quyết định hành động. 

Ý định của Jennie là lừa JungKook nắm tay cô, cứ như vậy có thể giảm bớt phiền toái không cần thiết, thứ hai cũng có thể nhân cơ hội chiếm tiện nghi Kookie , mượn việc công kiếm lợi riêng, a ha ha ha a. . . . . . 

Sờ cằm, cô thật là xấu xa! Vì vậy Jennie kéo vạt áo JungKook, đề nghị cậu ấy, " Kookie, nếu như chúng ta nắm tay , có lẽ người khác sẽ. . . . . ." 

Năng lực lĩnh ngộ của JungKook lại cực cao, không đợi Jennie giải thích đã đem tay còn lại nắm tay cô. 

Jennie cúi đầu, mím khóe môi, tận lực không để cho mình cười khoái trá quá. Vậy mà JungKook cũng không ngừng lại, cậu mở bàn tay của Jennie ra, sau đó năm ngón tay từ khe hở quấn lấy nhau. Mười ngón tay đan xen. Cậu cũng quá nhiệt tình rồi. . . . . . >_< 

Jennie vì hồi hộp mà tim đập chân run, vội rút tay chạy đi.

Mặc dù trong ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, nhưng mà bỏ JungKook lại một mình cũng không được nghĩa khí, dù sao cậu cũng không quen thuộc nơi này. 

Vì vậy Jennie mua hai chai cola, trở về đường cũ đi tìm JungKook.

JungKook vẫn còn ở chỗ cũ chờ Jennie, tên biến thái này, làm sao cậu biết cô sẽ trở về tìm cậu  . = =
Sắc mặt của thằng nhãi này không tốt lắm, có chút tối tăm, điều này nói rõ cậu rất buồn bực. Chuyện này cũng có thể lý giải, cho dù là ai, tự nhiên không hiểu ra sao bị bỏ lại, cũng sẽ không vui vẻ.

Jennie đành làm bộ đưa khăn giấy cho JungKook, "Cái đó. . . . . . Nóng quá. . . . . ."

JungKook coi thường khăn giấy trong tay tôi, từ trong ba lô mình lấy ra một xấp.
Giận thật rồi. . . . . .

Jennie đưa cola cho cậu, "Cái kia. . . . . . mới vừa rồi. . . . . . mới vừa rồi tôi đi mua cái này. . . . . ."

JungKook lắc đầu, "Tôi không uống cái này."

 "Tại sao?"

JungKook nghiêm mặt: "Giết tinh***!"
(***E hèm, chi tiết mời tra GG)

 ". . . . . ."

Cậu nha biết quá nhiều rồi đó. = =  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro