Chương cuối : Thanh thản

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hanbin òa khóc ôm lấy xác Heeseung lạnh cóng dưới lớp tuyết phủ , thực thể rời khỏi xác hắn , Heeseung thực sự đã chết . Hắn đã chết lâu rồi , từ lúc hắn gặp anh đến giờ , hắn chỉ là cái xác không hồn bị thực thể Ocean Blue điều khiển . Hanbin ôm khư khư xác hắn . Xác hắn đã lạnh dần .

" Cậu tỉnh dậy cho tôi !!! Heeseung ... Heeseung !!!! " - tiếng gào thét của anh vang cả không giận lạnh lẽo . Hanbin không tin Heeseung đã chết . Tay hắn còn cầm tay anh nhưng đã buông từ bao giờ .

" Đây là cách anh ra đi sao ...  CÁCH ANH VỨT BỎ TÔI Ở ĐÂY SAO ??? " - Hanbin bật khóc cạnh xác hắn . Koga và những người sống xót chạy lên núi tuyết . Anh thấy Hanbin nằm ôm lấy xác Heeseung lạnh cóng . Koga tiến lại , vỗ vai Hanbin:

- Chúng ta hãy để cậu ấy ra đi thanh thản ! Dù gì cậu ấy đã bị bọn tàn độc đó tra tấn đến chết rồi ! Suốt năm qua cậu không chứng kiến người cậu yêu đau đớn như thế nào sao ?

Đúng , Heeseung bị tra tấn dã man trước khi bị đưa vào thí nghiệm bất tử , hắn đã phát điên ở phòng thí nghiệm . Nhưng Ocean Blue đã cho hắn cơ hội được gặp lại người hắn yêu . Khi đã kết thúc , Ocean Blue tự rời khỏi cơ thể , cái xác tự động tan biến.

... Nhưng ...

Tại sao xác Heeseung vẫn chưa tan biến ?

" Tôi xin lỗi ... em ! " - Hắn từ từ mở mắt , miệng hé lên một câu nhói lòng .

" Trước khi tôi biến mất khỏi , tôi sẽ yêu em , chăm sóc em như nguyện vọng cuối cùng của mình " - Hắn chạm tay lên má anh , gắng gượng nói hết mọi thứ .

" Anh ta sẽ thay tôi yêu em hết phần đời còn lại của em ! Tôi hủy hoại thân thể em , em không hận tôi sao ? " - Hắn nhìn về phía Koga , rồi quay sang mỉm cười với .

" Đừng ... anh ... đừng bỏ tôi mà ! " - Hanbin gào khóc ôm chặt lấy xác hắn .

Hắn nhắm mắt từ từ nhắm mắt dần . Hanbin khóc nức nở , anh đã hóa điên . Anh liên tục gọi tên hắn .

" TẠI SAO ???? TẠI SAO ANH BỎ TÔI ???? "

Koga giữ Hanbin lại , anh nói:

- Chung ta phải sống tiếp phần đời còn lại của cậu ấy ! Tôi sẽ làm tang cho cậu ấy !

Hanbin mắng nhiếc Koga :

- Heeseung còn sống , cậu ấy chưa chết !!!

Tay cậu động đậy , rồi cố nắm tay chặt Hanbin như đang giằng co với sự sống và cái chết .

... Trong tâm thức , Heeseung và Ocean Blue nói chuyện với nhau ...

" Cậu muốn sống chứ ? Lee Heeseung ? "

" Sao ông lại biết tôi ? "

" Tôi là thực thể Ocean Blue đã hòa nhập vào cậu ! Cậu còn sống là điều kì diệu ! "

" Tôi có thể trở về sống một cuộc sống hạnh phúc chứ ! "

" Người tình của cậu ... "

" Đúng ... "

" Tôi sẽ đáp ứng với yêu cầu của cậu ! "

... Ocean Blue rời khỏi tâm trí hắn ...

Hắn mỉm cười đè anh xuống hôn . Nụ hôn hòa quyện với cái lạnh của băng tuyết . Koga nhìn thấy họ hạnh phúc , anh lặng lẽ dẫn những người sống sót trở về .

... Vài năm sau ...

Thành phố bây giờ đã trở nên hoang tàn , những người sống sót trở về . Những người bị biến đổi dần biến thành tro bụi  . Hanbin và Heeseung trở lại căn hộ cũ của mình . Anh nhớ lại lần đầu tiên anh gặp hắn lúc bị biến đổi . Hắn xuất hiện ôm lấy anh vào lòng . Ánh sáng ở cửa sổ chiếu rọi vào nhà . hoa leo nở xung quanh nhà .

Bàn tay hắn ôm anh là thật , hắn sống lại .

" Chúng ta làm ở đâu giống lúc gặp nhau đi ! " - Hắn ngỏ ý với anh .

Hanbin đáp nhẹ :" Nếu anh thích ! " .


~ Hết ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro