Chap 1: Người bạn đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Cạch” – Nó mở cửa sổ , tận hưởng chút không khí sáng sớm để bắt đầu một ngày mới , ngày đầu tiên nó đến trường. Vì nó vừa đi du học về nên ba me đã sắp xếp cho nó vào ngôi trường cấp 3 danh tiếng của thành phố : Học viện Hell Angel. Nó hứng khởi cho ngày đầu tiên đi học của mình. Không muốn để hai chị của nó đưa đi vì nó muốn thưởng thức cái đẹp của thành phố, quê hương mình. Thế nên nó đã hùng hổ tuyên bố rằng sẽ tự đi được , ngay cả khi không cần biết đường đi lối lại ra sao và lờ đi cả sự hướng dẫn của hai chị nó. Và kết quả là nó phải đi bộ gần 2 tiếng đồng hồ mới tới được ngôi trường “yêu quí” mặc dù từ nhà tới trường cách có 1 km ( may cho nó vì nó đã rời khỏi nhà từ sáng sớm ) . Nhưng khi  nó vừa đến thì cũng là lúc cổng trường đã đóng không thương tiếc. Nó hối hận vì đã không nghe lời các chị, giờ phải làm sao đây. Nó nghĩ. Ngán ngẩm nhìn cổng trường cao ngất ngưởng ... haiz .... gặp phải vận đen ngay ngày đầu... số nó đúng thật là đen đủi ...

_ “Có muốn tôi đưa cậu vào trong?”

Một giọng nói từ đâu bay ra khiến nó giật mình quay đầu lại. Đập vào mắt nó là một dáng người chững chạc, khuôn mặt điềm tĩnh pha chút lạnh lùng khiến bao cô nàng có thể đổ vì vẻ ngoài nam tính đó ( có nói quá không ta ). Một lúc sau, thấy nó không phản ứng gì mà chỉ nhìn chằm chằm, cậu bạn đó có vẻ khó chịu, gắt:

_”Nếu cậu không muốn thì thôi!”

Nó giật mình phóng bay ra chỗ “người lạ”. Giờ thì đến lượt cậu bạn đó: đi rất từ từ và chậm rãi....và ....bực mình

_”Cậu có thể đi học dùm tôi không? Muộn giờ rồi” – nó nói và không quên kèm theo ánh mắt đầy “trìu mến”

Người đó quay lại nhìn , tìm một bức tường thấp nhất....”vụt” . Cậu bạn đó đã nhảy lên bức tường từ khi nào < bức tường đó ít nhất cũng phải chục mét o.O >

_”Rồi đấy! Giờ cậu leo lên và vào học đi.” – cậu bạn đó nói sau khi nhìn thấy khuôn mặt ngẩn ngơ của nó

_”Nhưng tôi không biết leo” – nó ngây thơ trả lời

_”Trèo lên cái cây kia làm đà” – cậu bạn giơ tay chỉ vào cây đối diện bức tường

_”ờ ha”

Theo lời chỉ dẫn của “người lạ”, nó trèo lên và .... chới với ( bị mắc kẹt ở cành cây ) “đung đưa”. Cậu bạn buồn cười và vươn tay ra kéo nó vô trong. Cuối cùng nó cũng có thể vào trường, định quay ra cảm ơn nhưng người đã biến mất. Nó nhìn xuống và thấy cái thẻ học sinh rơi xuống đất : Jing _ lớp W13

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro