Chap 18: Năng lực của Demon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Cậu tỉnh rồi à?” – Mika hỏi nó khi thấy nó đưa tay lên dụi mắt. Cũng chả biết là bao lâu rồi nhưng nó có cảm tưởng mình đã ngủ rất lâu. Nếu vậy thì đã quá trưa rồi.

_”Bây giờ là mấy giờ rồi Mika?”

_”Hm...11h45..cậu đói chưa? Để tớ mua ít đồ ở căng tin rồi mang cho cậu ăn nhé”

_”Thôi khỏi, tớ đỡ rồi, cậu cũng chưa ăn gì đúng không? Bọn mình cùng xuống căng tin nha, ít ra cũng phải vận động  tay chân chứ nhỉ.”

_”Đi được không đấy?”

_”Được mà, bộ cậu nghĩ tớ yếu như sên à?”

_” uk ha ha ha.”

_”gru cái con nhỏ này, dám trêu tớ.”

_”hì hì thôi xuống căng tin đi, giờ này chắc vắng người rồi, đi nào.”

  Nói rồi Mika đỡ nó dậy khỏi giường. Hai đứa nó đi xuống căng tin trường. Những lúc như thế này nó thầm rủa căng tin chết tiệt sao xa thế. Hại nó phải dùng thuốc bôi chân hàng ngày. Ngôi trường tuy có vẻ bí hiểm, hầu như không có cửa sổ nào để nhìn vào lớp học nhưng được cái là có rất nhiều cửa sổ lớn ở phía đối diện lớp, y chang một tòa lâu đài vậy, khiến nó nhìn được cả bầu trời trong xanh , nghe được cả tiếng chim hót. Bỗng ở đằng xa phía trước có hai dáng người quen quen đang nói chuyện với nhau. À ! đó là Jing và ... người bên cạnh là ai ta? Hình như trông rất quen, cá chắc là nó nhìn thấy ở đâu rồi. Mika chợt đưa tay vẫy vẫy rồi chạy về phía trước bỏ mặc nó bơ vơ. Nhưng đi được vài đoạn thì nhớ đến người đằng sau nên nhỏ quay lại cười trừ để lại cái lườm đến cháy mắt của nó:

_”Ê Jing, Demon.” – Mika vừa gọi tay vừa vẫy vẫy.

_”À nhớ rồi.” – nó nói thầm. Thì ra là Demon nó gặp ở phòng y tế ngày trước , thảo nào trông quen quen.

  Nghe thấy giọng nói, hai người họ quay lại, mỉm cười vẫy lại. Nhưng không được bao lâu thì ở đâu xa xôi, đám nữ sinh chạy ù đến.

_”Thôi chết rồi, fan của a Demon và fan của Jing kìa. Chúng ta chạy thôi kẻo bị giẫm bẹp hết đấy.” – mika hốt hoảng cầm tay nó chạy biến.

_”Thế còn hai người họ.” – nó ngơ ngác hỏi.

_”Ầy phương châm .... của tớ là .... có phúc cùng hưởng có họa ... tự chịu, cậu là bạn thân của tớ ... thì tớ .... mới lôi đi đấy, hơi đâu mà .... quan tâm bọn họ.” – nhỏ vừa chạy vừa thở hổn hển nói không ra hơi.

  Nó liếc mắt đằng sau mà không khỏi bàng hoàng. Hai con người kia mắc mớ gì mà lại chạy theo hướng tụi nó, khiến cho lượng fan hùng hậu cũng không hẹn đuổi theo. Cảnh tượng bây giờ thật không khác chạy tị nạn là mấy. Hai người con gái chạy phía trước, hai người con trai chạy hồng hộc phía sau và tiếp đến một dàn hơn mấy trăm fan nữ ráo riết chạy ....

_”A có cứu tinh rồi! Tỷ Mizuuuuuuuuuuuuuuuu.” – Mika hét to đến nỗi mọi người ở phía sau đơ lại vài giây.

  Phía xa xa có một cô gái kiều diễm, nhẹ lướt như làn gió, mái tóc phất phơ giữa nắng khiến cho bao người phải phụt máu mũi vì cảnh đẹp quá đỗi lãng mạn này. Mizu quay lại nhìn kẻ phát ra tiếng nói, nhận ra đấy là Mika thì mỉm cười. Nhưng nụ cười trên môi bỗng vụt tắt khi bắt đầu hiểu ra mọi chuyện. Mika và nó đang chạy về phía Mizu kéo theo cả đám loi choi kia khiến Mizu nổi da gà. Vội tháo giày cao gót đi chân trần chạy trước. Khó mà tin được những người được gọi là thần tượng trong lòng các fan bởi vẻ hoàn hảo lại phải chạy thế này. Mika và nó chạy nhanh đến Mizu

_”Sao tỉ lại ....chạy.” – Mika vừa thở hồng hộc vừa chạy

_”Tỉ không ...ngốc...để ..người ta ...bám mình.” – Mizu vừa thở vừa nói, chân vẫn hoạt động hết công suất.

_”Sao...hai...người...chạy về phía...tụi này..” – nó bức xúc khi thấy Jing và Demon đã đuổi kịp được tụi nó. Đúng là lợi thế chân dài.

_”Có chết....cũng ...phải....kéo người ...chết cùng...cho vui.” – Demon tuy chạy mệt không còn sức nhưng vẫn cố nói.

  Từ lúc nào tụi nó chạy trong hành lang mà giờ đã chuyển địa điểm: sân trường. Mặt ai nấy cũng đỏ tưng bừng, đều chung một suy nghĩ “sao đám kia nhiều sức thế?”

_”Đám...kia...lấy đâu ra....lắm...sức...thế?” – Demon không kiềm chế được thốt lên, chân mỏi rã rời.

_”Nhờ sức mạnh .... tình yêu với .... thần tượng chứ .... sao.” – mizu tiếp lời.

   “Sao mình không nghĩ ra ngay từ đầu nhỉ?” Demon sung sướng reo lên trong đầu rồi bỗng nhiên phanh lại quay ra nhìn khiến cả bọn ngã ngào ( vì Demon chạy có phần nhỉnh hơn cả bọn mà ) đâm sầm vào người trước mặt, trừ Jing lúc đó đã kịp dừng lại

_”Mấy người....đè...chết ...tôi rồi” – nhìn Demon trông thật thảm hại.

  Jing  như phát hiện được kì quan, nói:

_”Demon! Cảm giác được người khác thơm thế nào?”

  Nó khó hiểu nhìn Jing rồi quay sang nhìn Demon rồi “oh” lên một tiếng. Bấy giờ Mika mới chống tay ngồi dậy rồi cũng được chiêm ngưỡng cảnh tượng trước mắt: hoa khôi của trường ta đang thơm hot boy nổi tiếng. Nó và Mika mặt gian gian nhìn hai người. Mizu đã bình tĩnh ngồi dậy, không quên lừ ba người kia.

_”Tại aii?

  Tụi nó huýt sáo vu vơ làm Mizu tức xì khói, thầm vạch ra kế hoạch trả đũa bọn họ. Demon ngó lơ rồi vội chuyển chủ đề:

_”Có muốn thoát khỏi đám fan nữ đấy không? Mà hình như còn có thêm fan nam nữa kìa.”

  Tụi nó quay đằng sau nhìn, đám đó sắp đến đây rồi. Chết rồi trốn ở đâu đây, không chạy kịp rồi.

_”Có có nói nhanh đi.” – Mika vội giục Demon.

_”ok, tất cả cầm tay tôi đi.” – Demon nghiêm túc nói. Mizu cầm tay phải, nó và Mika cầm tay trái dựa vào tường. Khi đã ổn định thì Demon nói tiếp

_”Xong rồi giờ chỉ cần đứng yên thôi.”

_”Vậy còn Jing?” – nó khó hiểu rồi quay sang nhìn Jing hai tay đút vào túi quần

_”Không cần lo cho Jing, nó tự biết giải quyết.” – Demon trả lời chắc nịch

_”Làm thế này để làm gì?” – nó bỗng ngớ ngẩn hỏi

_”Cứ nghe Demon đi.” – Mizu lên tiếng

  Tụi nó cứ đứng yên như thế cho đến khi đám fan càng lúc càng đến gần, nó sợ hãi nhắm mặt lại, tuy không phải là người nổi tiếng nhưng cũng bị giẫm bẹp như mika nói, mà nó còn yêu đời lắm, không muốn chết một cách lãng xẹt thế này đâu. Nhưng 1s...2s...3s...đám fan nháo nhào chạy qua tụi nó, nó mở bừng mắt ngạc nhiên. Bọn họ đi qua tụi nó như không biết tụi nó ở đây. Giống như... tụi nó là người vô hình vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro