Chap 6: Ấn tượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Vậy ý cậu là cậu bị lạc vào nơi ghê ghê nào đó rồi một lúc sau tỉnh lại thấy mình ở phòng y tế?” – Mika tóm tắt lại những gì nó nói lúc nãy.

   Nó khẽ gật đầu rồi thở dài. Nhớ lại cảnh về căn phòng đó, nó bất giác giật mình, bàn tay không biết từ lúc nào đã toát nhiều mồ hôi. Mika thấy thế vội lại gần hỏi nó:

_”Nè cậu sao thế? Căn phòng đó đáng sợ thế sao? Thôi đừng nghĩ tới nó nữa, cậu nghĩ cái gì vui hơn đi. À thế trước lúc đấy cậu gặp cô bé nào vậy?” – Mika đánh trống lảng, trong đầu nghĩ tại sao mình không biết có căn phòng đó trong trường.

 Nghe thấy tiếng con bạn, nó quay ra mỉm cười rồi nói:

_”Tớ không biết, chỉ biết cô bé đó là người của hội kỉ luật”

_”Hội kỉ luật à? Trông cô bé đó như thế nào?”

_”Tớ cũng chả biết nữa, mà thôi cô giáo vào lớp rồi kìa”

    Mika ngán ngẩm rồi thay đổi 180 độ, đứng bật dậy : “Cả lớp, nghiêm!”. Cô Thầu nhìn xung quanh một lượt, gật đầu cho cả lớp ngồi xuống, cô nói:

_”Cả lớp lấy sách lịch sử ra học”

   Tất cả mọi người chăm chú nghe cô giảng bài. Cô giảng rất hay và hài hước. Những bài giảng của cô đều được mọi người tiếp thu rất nhanh. Không những cách dạy dễ hiểu mà còn vì cô là giáo viên trẻ và đẹp nhất của trường, nụ cười của cô rất đẹp, khiến cho không những nam mà cả các bạn nữ trong lớp cũng bị lôi cuốn theo ...

  Tiếng chuông vang lên. Cô Thầu ra hiệu cho cả lớp nghỉ, rồi gọi nó lại hỏi han:

_“Em có sao không?”

_”Dạ em không sao, chỉ hơi đau đầu chút xíu ạ, cảm ơn cô” – nó lễ phép cười thật tươi đáp lại.

  Cô mỉm cười nhìn nó. Xoa xoa mái tóc trên đầu nó rồi nhẹ nhàng nói

_”Giờ nghỉ này em tranh thủ làm quen với các bạn trong lớp đi nhé”

_”Vâng ạ!” nó lịch sự cúi đầu. Ko ngờ cô giáo này quan tâm với học sinh như thế, trong lòng dấy lên cảm giác ấm áp lạ kì

  Cô hài lòng nhìn nó rồi bước ra cửa lớp. Lúc này nó đang loay hoay không biết nói ra sao thì Kanon chạy tới bảo:

_“Sao mặt cậu buồn thiu như bánh bao thế kia?”

_”Không có gì! Tại tớ không có chút kiến thức nào  về ngôi trường này cả, nó quả là lạ lẫm với tớ” – nó thở dài

_”Tớ nghĩ cậu nên nhờ Mika, cậu ấy không những là lớp trưởng mà còn là trưởng ban kí túc xá năm 2 , có hiểu biết rộng đó” – Kanon nháy mắt tinh nghịch.

_”Ừ nhỉ thế mà tớ không nghĩ ra, tks kiu Kanon” – nó hứng khởi rồi chạy về chỗ. Lay lay Mika dậy mà không thấy động tĩnh, kiểu này cô bạn lại ngủ rồi. Thế là nó dùng hết sức lực của mình ném quyển sách dày cộp vào Mika. Bật dậy! Coi bộ hiệu nghiệm thật, Mika tức tối nhìn kẻ đã phá vỡ giấc mộng ngàn thu của mình. Nó cười trừ nói:

_”Hì tại cậu ngủ say quá, tớ gọi mãi chả được nên mới dùng biện pháp mạnh, sorry nha, thôi mà đừng giận tớ nữa mà Mika yêu quí”

_”Hứ” – Mika giận dỗi quay ngoắt sang hướng khác

_”Thôi mà đừng giận  tớ nữa mà, đi mà Mika xinh đẹp! Đây mới là lần đầu thôi mà” – nó ra sức năn nỉ

_”Thôi được rồi, tớ tha cho cậu lần này, lần sau mà thế nữa thì tớ sẽ giận thật đấy! Mà gọi tớ dậy có việc gì?”  - Mika hỏi

_”Thì tại vì tớ muốn biết thêm về trường này thôi mà, tớ chỉ biết mỗi Mika thông thái thui nên mới gọi” – nó nũng nịu

_”Chuẩn! Cậu gặp đúng người rồi đấy haha”

  Rầm!

   Tiếng đạp cửa của Miko làm Mika và nó giật mình. Phóng bay ra chỗ chị gái, Miko dò xét hỏi:

_”A! Lần đầu  tiên e thấy chị không ngủ à nha! Chắc hôm nay có bão rồi”

_”Đồ Miko mỏ nhọn kia! Nói gì thế hả, dám bảo chị suốt ngày ngủ hả”

_”Lại chả đúng!”

Bla bla bla ...

 Đúng là hai chị em, tuy mới gặp nhưng nó cũng đủ nhận ra rằng 2 chị em nhà này ngày nào cũng phải cãi nhau mới yên được. Sau một hồi đấu võ mồm chán chê, Miko định kéo Mika ra ngoài thì Mika bảo:

_”Ấy từ từ, mang theo cô bạn này được không?”

_”Ai đây?” – miko  thắc mắc

_”Là bạn chị, học sinh mới, tên là Yannie” – Mika đáp rồi quay sang nói với nó:

_”Đây là Miko, em gái tớ”

_”Oh! Vậy chắc chị là e của 2 chị sinh đôi Sun , Ran?” – Miko quay ngoắt ra phía nó hỏi

_”Uk ....” – nó ấp úng trả lời, không hiểu hai chị mình làm gì mà ai cũng biết vậy nhỉ, tối nay về hỏi mới được.

  Miko ngó nghiêng hồi lâu, nhìn nó từ trên xuống dưới , từ dưới lên trên, cuối cùng cũng đồng ý cho nó đi cùng. Nó mừng thầm rồi cùng đi với 2 chị em nhà mikako. Trong lúc đi, chợt bụng nó réo ầm lên. Thôi chết quên mất việc này, nó quay sang cười khổ với 2 người đang nhìn nó như người ngoài hành tinh:

_”Hai người thông cảm dẫn tớ tới căng tin được không? Tớ đói muốn chết rồi” – nó phụng phịu

 Hai người à lên một tiếng. Miko bảo: “Để em gọi bạn em ăn cùng cho vui nha”. Nói xong Miko lao vút đi với vận tốc 100 km/h ( đảm bảo là vận động viên điền kinh ). Mika và nó ở lại hứng chịu ... khói bụi !!

 Một lát sau, Miko quay lại, theo sau là cô bé cột tóc nơ hồng . Và như một sự tình cờ, cả nó và cô bạn của Miko đều đồng thanh reo lên:

_”Là bạn/chị à?”

  Mika và Miko đứng đó ngạc nhiên hỏi:

_”Bộ hai người quen nhau à?”

_”Không! là người/cô bé mà tớ kể tiết trước rồi đó” – lại đồng thanh

   Mika và Miko nghe xong liền lăn ra cười nắc nẻ. Rồi lấy lại được bình tĩnh, Mika bảo với cô bé:

_”Thôi xí xóa nhé! Đây là bạn chị, học sinh mới chuyển tới trường mình, tên là Yannie , còn nhiều sai sót lắm em bỏ qua cho bạn chị nhé”

  Miko cũng đứng dậy, mỉm cười thân thiện với nó – nụ cười tỏa nắng rồi giới thiệu:

_” Bạn em tính tình theo kỉ cương nên chị đừng nghĩ gì nha. E hèm! Bây giờ em xin tự giới thiệu: đây là Jako. Còn bây giờ chúng ta xuống căng tin đi nào”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro