Chap 26: Không bỏ cuộc (tt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang :

- THẰNG KIA....MÀY QUA ĐÂY. - tên Mạnh Long chỉ tôi.

Tôi im lặng không nói gì chỉ lẳng lặng bước đi đến bên phía hắn, còn khoảng vài bước chân nữa thì hắn nói:

- Mày đứng lại đó..... 2 thằng kia ....đến bắt nó lại. - hắn chỉ đạo 2 tên đàn em nói.

Rồi bất ngờ hắn chỉ súng vào chân của và bắn "ĐÙNG" lập tức tôi khụy xuống, máu cũng bắt đầu chảy dài....

- KHÔNGGGGGGGG.....MÀY.....MÀY....KHỐN NẠN!! - Linh phụng khóc thét lên và nói. 2 tên đàn em của hắn chạy đến giữ 2 bên 2 cánh tay của tôi....thằng Hoàng trong lòng nổi máu nhưng vẫn đang im lặng kiềm chế vì nó biết tình thế đang bất lợi. Còn Linh Phụng thì nhìn tôi nước mắt dàn dụa chắc rằng cô ấy đang tự trách bản thân mình, nhưng tôi cũng chẳng còn cách nào khác là phải làm theo lời hắn nói....
Hắn cười ha hả khi nghe Linh phụng chửi....

- Tao đã làm theo lời mày nói rồi sao mày không thả Linh Phụng ra?! - người tôi lã mồ hôi, đau thật sự rất đau, nhưng tôi vẫn cố gắng chịu đựng.....

- HAHAHA....MÀY TƯỞNG TAO DỄ DÀNG THA CHO CON BÉ NẢY HẢ?! HAHAHA CHÍNH NÓ LÀM TAO PHẢI MẤT NHIỀU THỨ NHƯ VẬY, SAO TAO PHẢI THA CHO NÓ?! - hắn vênh mặt.....trong lời nói của hắn lộ rõ vẻ hung ác.

Tôi không thể im lặng được nữa tôi phải hành động tôi phải làm gì đó, trước khi hắn điên tiết giết chết hết bọn tôi....

Đầu tôi chợt lóe ra 1 kế hoạch, tôi liền vung tay thoát khỏi 2 tên đàn em của hắn đang áp sát, máu ở vết thương lại chảy ra thêm vì bị động.....chạy thật nhanh đến bên Linh Phụng 2 tay tôi đặt lên cái ghế dùng tất cả phần lực còn lại của mình tôi đẩy thật mạnh cái ghế và kèm theo lực ở chân của mình đá vào chân ghế, tôi hy vọng rằng cái ghế sẽ đến gần bên chổ thằng Hoàng đang đứng, chiếc ghế lao đi rồi tạo thành 1 đường ngoằn nghèo không theo bất kì quy luật nào rồi cuối cùng là Linh phụng cùng chiếc ghế ngã nhào lăn vài vòng trước khi ngừng lại....thằng Hoàng hiểu ý liền nhanh đến bên Linh Phụng gỡ trói, và đỡ cô ấy đứng dậy.

Vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến cho hắn - Mạnh Long khi hắn định hình lại thì Linh Phụng đã ở bên thằng Hoàng, hắn tức giận chỉ súng lên trời bắn chỉ thiên 1 phát rồi hét to:

- MUỐN CHẠY HẢ?! TAO CHO TỤI MÀY CHẾT..... - hắn chỉ súng về phía Linh Phụng tôi hoảng hốt liền chạy đến ôm hắn lại, cản tay hắn không cho hắn bắn Linh Phụng đồng thời hét to:

- HOÀNG, DẪN LINH PHỤNG CHẠY ĐI, HẮN ĐIÊN RỒI, CHẠY ĐI....

Sau lời nói của tôi thằng Hoàng cũng làm theo, nó kéo tay Linh Phụng mặc cho cô ấy đang khóc và gào thét.... cô ấy không chịu đi và vùng vẫy khỏi thằng Hoàng nhưng nó cũng nhanh tay níu chặt Linh Phụng kéo xuống cầu thang, sức nó là sức đàn ông Linh Phụng là sức phụ nữ yếu đuối thêm với việc sức khỏe của cô ấy dạo này không tốt, tức nhiên là thằng Hoàng dễ dàng kéo cô ấy đi rồi.....

Khi tiếng la hét của cô ấy đã giảm dần, khi đó tôi biết cô ấy đã an toàn thì tôi mới nới lỏng người ra và lập tức hứng trọn cú lên gối của hắn, vừa đau vừa nhức khắp toàn thân, nhưng tôi vẫn không cho phép bản thân gục ngã tôi lồm cồm bò dậy, thì chẳng hiểu tại sao 2 tên đàn em của hắn nhảy vào đánh hắn, hắn không chú ý nên hưởng trọn cây súng trong tay hắn rớt xuống đất, 2 tên đàn em của hắn, đánh, đấm hắn không thương tiếc, hắn cũng vùng lên chống trả nhưng lại bị đánh té nhào xuống đất nhưng trời xui đất khiến lại cho hắn té xuống ngay bên cạnh cây súng, thế là hắn cầm ngay cây súng nổ 2 phát súng như vang trời vào 2 tên đàn em của hắn, 1 vũng máu tươi, và 2 cái xác mằm la liệt..... hắn dùng tay lau máu trên miệng vừa lồm cồm bò dậy, và cười tỏ vẻ đầy khinh bỉ,.....Nhân lúc đó, tôi cũng đứng dậy nhanh và đi đến chổ hắn đá thật mạnh vào tay của hắn đang cầm cây súng, cây súng văng ra 1 bên, hắn cũng liền đấm 1 cái vào mặt tôi làm tôi choáng váng lùi về sau mất phương hướng mà té về phía sau, khi đã cùng đường vì phìa sau có 1 vài cái bàn cũ nát, thấy được thế hắn cứ tiến đến nắm lấy cổ áo tôi đè ra phía sau, mắt tôi trừng hắn như muốn giết chết hắn, hắn nhìn thấy tôi như vậy thì cười đểu lộ rõ vẻ khinh bỉ, hắn bóp cổ tôi, tôi ngạt thở và 2 tay bắt đầu quờ quạng xung quanh, rồi vô tình tôi chụp được 1 thanh gỗ tôi liền dùng sức đập mạnh vào đầu hắn, hắn đau đớn liền nới lỏng bàn tay của hắn ra, tôi liền té xuống đất và thở gấp, lúc đó thì tôi thấy thân ảnh của thằng Hoàng lên tới bên ngoài vọng lại từ xa là tiếng xe của cảnh sát đang kêu réo inh ỏi 1 lúc càng gần.....

Thằng Hoàng đến, cầm lấy cây súng trong tay chỉ thẳng vào tên Mạnh Long hét to đầy uất hận:

- TAO SẼ GIẾT MÀY.....

- Không.....KHÔNG ....Hoàng ơi!! đừng giết hắn....khụ...khụ.... hãy để cảnh sát giải quyết, nếu mày giết hắn mày sẽ ngồi tù đó...........khụ....khú......

" ANH ĐỖ MẠNH LONG, CHÚNG TÔI ĐÃ BAO VÂY KHU VỰC NÀY, CHÚNG TÔI ĐỀ NGHỊ ANH HÃY ĐẦU HÀNG ĐỂ ĐƯỢC NHẬN SỰ KHOAN HỒNG CỦA PHÁP LUẬT, CHÚNG TÔI NHẮC LẠI 1 LẦN NỮA, YÊU CẦU ANH HÃY ĐẦU HÀNG ĐỂ ĐƯỢC NHẬN SỰ KHOAN HỒNG CỦA PHÁP LUẬT." - Tiếng của 1 ông cảnh sát nói qua loa phát thanh. Bên ngoài cảnh sát cũng đã ập vào trong nhà,....

- HAHAHAH....cả bọn cớm cũng tới rồi...MÀY MUỐN GIẾT TAO À?! HAHAHA GIẾT
ĐI...GIẾT ĐI....HAHAHA....

Tôi không muốn đứa bạn thân duy nhất của tôi phải vào tù, nó nhất định là không được vào, lý trí nói tôi phải cố gắng bằng mọi giá phải ngăn nó lại.....Nghĩ thế tôi từ từ đứng dậy nhìn nó và nói:
- Hoàng! mày nghe tao đi, không được giết hắn, cảnh sát đến rồi, hắn sẽ bị pháp luật trừng trị...đừng giết hắn...

- KHÔNG! MÀY ĐỪNG KHUYÊN TAO......TAO HẬN HẮN.....TẠI HẮN MÀ.....LAN MỚI CHẾT......TẤT CẢ LÀ TẠI HẮN.......TẠI HẮN..... - người thằng Hoàng cũng ướt đẫm mồ hôi, mặt nó lúc này biến sắc lạnh như băng, tôi khuyên cũng không nghe....

- HAHAHAH....CÓ GIỎI THÌ BẮN TAO ĐI.....BẮN ĐI.....AHAHA..... - tên Mạnh Long không sợ mà ngược lại còn có thái độ khiêu khích....

"ĐÙNG" tên súng kêu lên 1 tiếng rồi phía sau là tiếng kêu thê thảm của tên Mạnh Long..............qúa đỗi tức giận nhưng thằng Hoàng còn có lý trí chắc cũng vì 1 phần Ngọc Lan đã là quá khứ và bây giờ nó đã có Thanh Thanh nên phần nào nó cũng phân tâm không bắn chết tên Mạnh Long mà chỉ bắn vào chân của hắn.
Phía cảnh sát nghe tiếng nổ súng liền phát loa đợt 2 và cho cảnh sát bên trong nhà tiến đến tầng thượng của ngôi biệt thự......

Bin ú: bin sẽ cố gắng viết cho nó end luôn !! Chắc đêm nay thức trắng rồi : D  


Chỉ 1, 2 phút sau cảnh sát đã lên tầng thượng và áp giải tất cả chúng tôi đi,...

Tôi và thằng Hoàng được thả về nhà sau 1 tuần bị nhốt để lấy lời khai, nhìn tôi và nó đứa nào cũng sơ sát... vết thương ở chân của tôi đã có bác sĩ của cảnh sát đến để phẩu thuật lấy đạn ra, Linh Phụng, Thanh Thanh, ba mẹ của tôi và ba mẹ nó trong thời gian này cũng túc trực tại đồn cảnh sát liên tục...do có quen biết ông cảnh sát trưởng của vụ án mà bà tôi đã xin cho người nhà vào gặp 2 đứa tôi nhìn Linh Phụng và Thanh Thanh mắt ai cũng sưng to, là tôi với nó đều hiểu là 2 cô nàng này vì quá lo mà khóc đến mắt sưng như vầy....trong lòng có chút xót xa.....

Khi được thả về, Linh Phụng đã bắt tôi phải đến bệnh viện kiểm tra vết thương ngay, mặc dù là muốn về nhà ngay và lập tức thôi nhưng không muốn làm cô ấy quá nhọc lòng quan tâm, lo lắng cho tôi, nên tôi đã đến bệnh viện kiểm tra, đến bệnh viện tôi càng bất ngờ hơn khi thấy xe của thằng Hoàng và Thanh Thanh cũng ở ngay phía sau, nhìn thái độ ân cần của Thanh Thanh với thằng Hoàng là tôi hiểu vấn đề ngay, tôi và nó đều nhìn nhau và cùng cười.....

Và từ hôm đó, tôi và thằng Hoàng đều bị cho là 2 thằng bệnh [cho t/g cười ké :))] được chăm sóc "đặc biệt" như trẻ em sơ sinh, sáng và chiều Linh Phụng, Thanh Thanh cùng mang đồ ăn vào cho tôi và thằng Hoàng, mặc dù chỉ 1 mình tôi là có thương tích còn thằng Hoàng chỉ có suy nhược cơ thể vì vận động quá sức rồi căng thẳng về mặt tâm lý thôi thế nhưng có vẫn ở lại bệnh viện suốt 1 tháng với tôi, mà có nó ở cùng với tôi trong bệnh viện cũng hay, có người nói chuyện cũng đỡ buồn, tôi thấy sức khỏe cũng hồi phục, nên xin suất viện về nhà....

Sau khi về nhà thì tôi liền kể chuyện của thằng đàn em trung thành với tôi nhưng rất tiếc nó đã hy sinh và để lại đứa con nhỏ cho 1 người chị họ nuôi giúp, khi tôi vừa mới kể cho cô ấy nghe thôi, Linh Phụng đã đề xuất là sẽ nhận bé làm con nuôi....luật ở Việt Nam không cho người đồng tính làm giấy đăng ký kết hôn và không có bất cứ điều luật nào về việc cho các cặp đồng tính nhận con nuôi, nên trên danh nghĩa Linh Phụng sẽ là người nhận nuôi bé, nhưng khi ở ngôi nhà này chúng tôi sẽ là 1 gia đình thật sự như bao gia đình khác, tôi sẽ là 1 người bố thật tốt, sống thật gương mẫu để con sau này noi theo, Linh Phụng sẽ là 1 bà mẹ thật vĩ đại luôn làm tốt nhiệm vụ của mình ở gia đình và ngoài xã hội.... con tôi sẽ là 1 đứa bé tốt, tinh nghịch 1 chút cũng được, nhưng phải ngoan và đầy dễ thương nữa, tôi sẽ dạy đàn guitar cho con , sẽ dạy con trở thành 1 người tốt và sẽ là 1 người đầy tài năng trong tương lai.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro