1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các bạn cùng lớp quay sang bàn và chế giễu cô ấy bằng lời nói.

"Nhìn mày tao đã muốn ói, chứ học sao nổi đây? Mau biến đi"

Hoặc là những câu điển hình như :

"Loại bụi bẩn này thấp như của mày, không xứng đáng ở nơi sạch sẽ này của bọn tao! Mày nên rút học bạ đi là vừa đấy."

Bailu vừa mới chuyển đến đây hơn một tháng và đăng ký hơn một tháng, nhưng không ai trong lớp yêu thương cô ấy.

Cho dù có ai yêu thương, nó đều như giả tạo.

Họ luôn nói những câu nói bạo lực, bắt nạt Bailu buộc cô ấy phải đi đến cùng, và những cảm xúc tiêu cực sắp áp đảo các yếu tố tích cực của Bailu, một tia sáng đến với cuộc sống của cô ấy.

Một chàng trai chạy lại, đẩy họ ra, quay lại nhìn cô ấy và nhìn họ. Anh ta nắm chặt tay vào đám đông với đôi mắt kỳ lạ hơn bao giờ hết.

"Mày định ỷ nam ăn hiếp nữ à thằng hèn?"

Khi những tên côn đồ nhìn thấy điều này, chúng cười lớn, nhìn xuống Bailu, và sau đó nhìn lên luoyunxi.

"Làm gì là làm gì nhỉ? Mà khoan, chuyện này cần mày nhúng tay à thằng ranh! Định làm anh hùng với con này á?"

Họ cười trong vài giây và bỏ chạy. Luo Yunxi thở dài và nhìn xuống Bailu. Anh ấy đưa tay ra.

"Còn đi được không?"

Một vấn đề gắt gỏng mang lại cho bailu cảm giác thoải mái và được quan tâm.

Bailu chuẩn bị mở miệng để đáp lại thì anh ta bị sốc. Cơ thể nhỏ bé của anh ta được giữ bởi một anh chàng cao, ốm yếu, nhưng anh ta có khả năng bảo vệ cô ấy.

Anh ấy giống như một tia sáng chiếu vào cuộc sống của cô, và cô rất hạnh phúc khi nhìn thấy ánh sáng trong cuộc sống của mình.

"Cậu hèn nhát đến mức để họ làm điều này với cậu?"

Luoyunxi đặt Bailu lên giường, và anh ấy bôi thuốc lên những vết bầm tím mà họ đã gây ra trước đó.

"Vâng, tôi yếu đuối, nhưng mẹ tôi đã từng nói với tôi, "Hãy tha thứ cho kẻ ác, để tôi được cuộc sống đánh giá cao." Câu này được nhớ đến trong cuộc đời tôi, giống như cho và nhận"

Bailu nói với một nụ cười nhẹ. Yunxi ngước nhìn cô ấy, và mặt trời chiếu vào Bailu. Cô giống như một thiên thần đến đây để thay đổi toàn bộ thế giới.

"Ai hiểu rằng tiêu cực cũng tích cực như bạn? Được rồi, tôi là Luo Yunxi."

Bailu chết lặng. Anh ấy đang làm gì vậy? Anh có thực sự muốn làm bạn với cô không?

Cô ấy cứng đờ một lúc và lắp bắp, "Cậu có muốn làm bạn với tôi không?"

Yunxi ngay lập tức mỉm cười. Cô gái rất ngốc.

"Không, tôi là đàn anh, và bạn là đệ tử của tôi. Tôi có trách nhiệm bảo vệ đệ tử của mình."

Bailu sững sờ một lúc. Anh nhìn anh với đôi mắt ngây thơ và trả lời chậm rãi và nhẹ nhàng.

"Tôi là bailu.Xin chào, tiền bối."

Bailu mỉm cười đáp lại, nụ cười vui vẻ nhất. Anh đứng hình vài giây trước nụ cười của cô gái nhỏ. Bất giác cong môi lên mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro