" đôi mình lỡ tách ra làm hai
khi lời yêu vẫn chưa phôi phai
giờ chỉ còn em và chiều tà
tan vỡ dần trong đêm dài mãi
em trốn chạy khỏi nàng, thật xa
thà quên đi những tháng ngày xưa cũ
chôn mảnh tình vào giấc ngàn thu
chứ quen nàng, em thương sao cho đủ. "
" tôi cố ngăn mình không nhớ đến em
chạy trốn khỏi quá khứ như một kẻ hèn
tôi đã cố, nhưng khó quá, em à!
vì ái tình là ly rượu mạnh chuốc tôi say mèm
đành mượn cơn say trao tạm câu nhớ
tôi khát khao tình em, dù chỉ có thể nằm mơ
người đời mắng tôi là kẻ khờ
yêu em có ngốc cũng được, phải không nàng thơ? "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro