chào cậu, ánh dương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối một câu là dấu chấm cạnh chân chữ cuối, còn cuối đời một con người là cái chết không biết trước là sẽ nằm ở nơi đâu. Liệu khi ta chết đi, có ai thấy xác ta và chôn cất hay đem hoả táng rồi rải ra sông ra biển hay là về với mặt đất mẹ hiền hoà đã nâng đỡ những bước chân chập chững lúc ta mới biết bò biết đi đánh dấu những ngày đầu ta đến với thế giới này.

Tâm trí ta, linh hồn ta như ngọn đuốc leo lắt trong đêm sương gió vừa mờ nhạt nhưng cũng hừng hực khí thế của một ngọn đèn có nhiệm vụ soi sáng vô cùng lớn lao. Cái ngày mà ta mệt lả người, ngất lịm đi trong cơn mê man, cái ngày ta không còn luyến tiếc gì nơi nhân thế, ngọn đuốc lụi tàn ta lạc lối trong bóng đêm rồi từ từ lại mang hình hài của ánh sáng, đó là linh hồn ta khi thoát xác, ấy thế mà lại đâu vào đấy. Nào là khuôn mặt xinh đẹp ta từng dành hàng giờ để chiêm ngưỡng, hàng lông mày, đôi môi ấy ta đã từng trị vì nhưng giờ thì hồn này xác này lìa xa, ta mang theo linh hồn nhảy vào vòng luân hồi đối mặt với vô lượng kiếp, lại lần nữa trả thân thể thối rửa ấy cho trần gian nơi ta đã sống một thời, suy cho cùng cũng chỉ là cái chớp mắt của vô lượng kiếp mà linh hồn ngu muội này đã đi qua.

1:27 14/09/2023

Tâm trạng tôi ổn hơn nhiều rồi, suy xét kĩ càng mọi mặt thì tôi cũng chỉ là một cái xác với phần hồn yếu đuối
Sẽ không có dấu chấm nào ở đây cả, vì tôi biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc
Nên sẽ chẳng có dấu chấm nào ngay cả khi đã là cuối một câu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#daily