Bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một Lam xinh đẹp hai ngàn năm qua chưa từng xuống núi.

Một chút bánh ngọt, không ngọt không lấy tiền.

01, Dậy sớm

"A Dao...... Rời giường......"

Kim Quang Dao hít hít cái mũi, lại hướng vào trong lồng ngực Lam Hi Thần củng củng, lẩm bẩm: "Ngủ tiếp đi, ngủ tiếp đi mà."

Lam Hi Thần vẫn chăm chỉ kêu hắn rời giường.

Kim Quang Dao kéo chăn qua đầu, kêu rên: "Nhị ca!! Hiện tại là năm 2020 rồi !! Bắt người khác dậy sớm là việc làm độc ác nhất!!"

Lam Hi Thần lại nhẹ nhàng đẩy hắn vài cái, không hề hiệu quả.

Lam Hi Thần ủy khuất, rõ ràng là ngày hôm qua Kim Quang Dao trước khi ngủ dặn dò hắn, bảo hắn nhất định phải kêu mình dậy, nói hôm nay có hội nghị rất quan trọng.

Đến lúc Kim Quang Dao phát hiện thiếu chút nữa không đến kịp hội nghị, lại tức giận, đánh cho Lam Hi Thần vài cái.

Lam Hi Thần càng ủy khuất.

02, Phóng túng

Lam Hi Thần không phải một người dễ sa vào dục vọng, bằng không ngày trước cũng sẽ không thanh thanh bạch bạch ngủ chung với Kim Quang Dao mười mấy năm.

Tuy không sa vào, nhưng không đại biểu không hiểu, tốt xấu cũng là nhất tông chi chủ, giáo dục nên tiếp thu vẫn không thiếu được.

Ở trong lòng Kim Quang Dao, Lam Hi Thần xác thật là một người thanh tâm quả dục.

Nhưng có câu nói nói rất đúng, tiểu biệt thắng tân hôn, càng không nói đến bọn họ cửu biệt gặp lại, từ biệt chính là hai ngàn năm.

Còn có một câu nói càng tốt, thực tủy biết vị.

Lam Hi Thần mới vừa xuống núi, hai người hận không thể 24 giờ đều ở trên giường âu yếm nhau, như muốn bù đắp tất cả thời gian đã qua. Lam Hi Thần lúc này mới hiểu được, không có ai là thật sự thanh tâm quả dục, chỉ là không gặp được người muốn phóng túng thôi.

03, Tóc dài

Kim Quang Dao vẫn luôn không thích tóc dài, thời điểm còn là Mạnh Dao, tóc cũng chỉ khó khăn lắm mới qua vai, hắn không có nhiều thời gian đi xử lý như vậy. Nhưng người tu tiên cửa son cao hộ đều lấy tóc dài làm tiêu chuẩn cái đẹp, về sau hắn về Kim gia, liền để một đầu tóc dài.

Tuy rằng chính hắn không thích, nhưng hắn thực thích Lam Hi Thần tóc dài. Gió thổi qua liền sẽ bay lên, khi gió ngừng lại nhu thuận rũ xuống sau lưng, khi ngủ phủ kín lăng la (*) tơ lụa trắng tinh, khi săn đêm lại tùy thân mà động.

Đó là hình ảnh luân hồi trăm ngàn kiếp cũng không thể quên được.

Cho nên thời điểm Lam Hi Thần cắt tóc, không chỉ mình Lam Hi Thần, Kim Quang Dao kỳ thật cũng rất đau lòng.

(*) Lăng la là một loại hàng dệt tơ. Các loại dệt lăng la gồm tố lăng, quảng lăng, giao chức lăng, ni miên lăng. Hàng dệt lăng la có màu rất đẹp, xúc cảm mềm mại, có thể làm trang phục bốn mùa.

04, Qua đi

Một lần hội ngộ ở Già Lam sơn, đánh thức hồi ức kiếp đầu tiên của Kim Quang Dao.

Về sau, có một lần bọn họ nhắc đến đoạn quá khứ ấy, Lam Hi Thần lưu luyến mà quyến luyến vuốt ve khuôn mặt Kim Quang Dao, lẩm bẩm tự thuật hắn có bao nhiêu hối hận.

Kim Quang Dao hỏi hắn, vì sao nguyện ý tán hồn đổi hắn trở về.

Lam Hi Thần trầm mặc một chút, trả lời hắn.

"Ta mỗi ngày sống trên đời, một mình một người nhìn nhân gian khởi lạc, ngươi lại chỉ là bộ xương khô rách nát trong quan tài, còn không có kiếp sau."

"Ngươi không biết, mấy năm ngươi không còn kia, trong đầu ta không biết bao nhiêu lần toát ra ý tưởng, nếu ngươi có thể ở chỗ này thì tốt rồi."

"Ngày xuân thấy hoa đào thịnh phóng, ngày hè thấy hoa sen mới nở, ngày thu thấy lá rụng tĩnh mỹ, vào đông thấy hồng mai lạc tuyết, ta tổng nghĩ, nếu là A Dao cũng có thể nhìn thấy thì tốt rồi."

Thời điểm nói những lời này, giọng Lam Hi Thần rất thấp. Đây là hối hận khắc sâu trong máu thịt hắn. Kim Quang Dao nhẹ nhàng dùng ngón trỏ chặn môi Lam Hi Thần, không cho hắn nói tiếp.

"Đều đi qua, chúng ta hiện tại ở bên nhau."

05, Lữ hành

Lam Hi Thần là vũ khí lữ hành sắc bén.

Kim Quang Dao muốn dẫn hắn đi Cô Tô chốn cũ trọng du, sửa sang lại hành lý mới nghĩ tới, cái vali nhỏ của mình chứa đồ đạc của hai người dường như có điểm chen chúc, Lam Hi Thần lại nói không cần.

Kim Quang Dao mới nhớ ra Lam Hi Thần còn có bảo bối túi Càn Khôn, hơn nữa kéo, máy sấy tóc, đều có thể hướng trong gác, an phương kiểm đều quét không ra.

Kim Quang Dao ngày thường ghét nhất đi xa, hắn vóc dáng nhỏ, đời này lại không tu tiên, dọn đại hành lý có thể lấy hắn nửa cái mạng.

Hiện giờ có Lam Hi Thần, hắn chẳng những có thể dọn, còn đặc biệt có thể trang.

Thật là cái Thần Khí chuẩn bị lữ hành tại gia.

06, Ghen

Sau khi Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ đi diễn thành công, thu được rất nhiều ngoại hiệu, cùng với một đống fans, trong đó fan bạn gái chiếm đa số.

Cái gì vương tử ống tiêu Lam Hi Thần, cái gì lý tưởng nhân gian Lam Hi Thần, cái gì tình nhân trong mộng Lam Hi Thần linh tinh vân vân.

Lam Hi Thần đối mấy thứ này không có phản ứng gì, dù sao năm đó trong giới nữ tu Huyền môn bách gia hắn cũng thập phần được hoan nghênh, đi vây săn là có thể bị biển hoa bao phủ.

Kim Quang Dao nguyên bản cũng không có vấn đề gì, nhưng mỗi khi cùng Lam Hi Thần ra ngoài hẹn hò, ăn một bữa cơm, xem một bộ phim, đều có thể gặp phải fan bạn gái của Lam Hi Thần, cùng các loại lễ vật thổ lộ.

Này ai mà chịu nổi!

Kim Quang Dao thề hắn tuyệt không phải ghen, chỉ có chút khó chịu mà thôi.

Biểu hiện cụ thể, nói chuyện âm dương quái khí, buổi tối bắt Lam Hi Thần ngủ sô pha, tin nhắn của Lam Hi Thần cũng lười trả lời.

Lam Hi Thần lại ủy khuất, nhất thời không nghĩ thông suốt đây là vì cái gì, vẫn phải qua Ngụy Vô Tiện chó ngáp phải ruồi đề điểm mới hiểu được.

Nhưng Lam Hi Thần thực sự không biết dỗ dành như thế nào, chỉ có thể đem ava Weibo WeChat tất cả các mạng xã hội mà hắn có đều đổi thành ảnh hắn cùng Kim Quang Dao chụp chung, cá tính ký tên thống nhất: Đã có ý trung nhân Kim Quang Dao, chớ quấy rầy.

Ngụy Vô Tiện nhìn đến chữ ký đầy phong cách phi chủ lưu này của hắn, ở trong lòng Lam Vong Cơ vui vẻ nửa ngày.

Ban đêm, Kim Quang Dao tức giận tan tầm về nhà, bắt hắn nhanh nhanh sửa lại, ném chết người, toàn công ty hiện tại đều không gọi tên hắn, chỉ gọi hắn là ý trung nhân Kim Quang Dao, ý vị trêu chọc trong ngữ điệu nghe đến chính hắn phải e lệ.

Lam Hi Thần đành phải lại cầm lấy di động chậm rãi sửa, hắn khi đó còn không thường xuyên đánh chữ, sửa lại thực sự có điểm chậm, thời điểm đánh chữ nhìn qua còn có điểm vụng về, Kim Quang Dao nhìn bộ dáng hắn ủy ủy khuất khuất, một phen đoạt lấy di động hắn, thoạt nhìn vẻ mặt tức giận, kỳ thật là đang nghẹn cười giúp hắn sửa về bình thường.

Lam Hi Thần mắt trông mong nhìn hắn, thật cẩn thận hỏi: "A Dao, ngươi còn tức giận sao?"

Kim Quang Dao xụ mặt, gõ gõ cái bàn nói: "Ta suy xét đã."

Lam Hi Thần ngoắc ngoắc ngón tay hắn, "A Dao đừng tức giận."

Kim Quang Dao nhìn hắn, môi hơi hơi có chút hạ phiết (*), ánh mắt thành khẩn lại ủy khuất, rất giống con Samoyed trước thềm công ty bị mèo hoang cướp đi cẩu lương, nếu Lam Hi Thần có lỗ tai cùng cái đuôi, sợ là tất cả đều uể oải ỉu xìu rũ xuống.

(*) Chả biết edit kiểu gì cho mượt, nhưng đại khái là Nhị ca đang bĩu môi =)))

Lam Hi Thần còn ở bên kia ủy khuất giải thích: "Ta chỉ thích duy nhất A Dao......"

Kim Quang Dao rốt cuộc nhịn không được cười to, ngã vào trong lòng ngực hắn cười nghiêng ngả, Lam Hi Thần chân tay luống cuống kéo hắn, sợ hắn ngã xuống, còn nhân tiện ủy khuất hỏi một câu: "Ta đây đêm nay có thể ngủ giường sao?"

Kim Quang Dao chớp chớp mắt, nhìn màu xanh đen nhợt nhạt trước mắt hắn, đánh giá hắn hai ngày này cũng không ngủ ngon, kỳ thật chính mình không có Lam Hi Thần ôm cũng ngủ không an ổn. Huống chi những fans đó cũng không thể trách Lam Hi Thần, muốn trách, chỉ có thể trách khuôn mặt hại nước hại dân kia của hắn.

Kim Quang Dao chọc chọc gương mặt hắn, nhớ tới ngày hôm trước xem lại 《 Chân Hoàn Truyện 》, nhịn không được trêu đùa: "Trẫm đêm nay phiên thẻ bài Lam Quý Phi."

Lam Hi Thần biết nghe lời phải, lời lẽ chính đáng nói: "Ta đây cần phải làm Tiêu Phòng quý sủng của Kim Hoàng Thượng."

"Được được được, sủng sủng sủng."

-TBC-

-----------------------------------------------

Chưa hết ngày, nên chúc mọi người Valentine trắng vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro