Hẹn Ngươi Kiếp Sau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau sự kiện Quan Âm Miếu Trạch Vu Quan đống cửa bế quan không màng sự đời

3 năm sau 1 kẻ tự xưng Ôn Thần triệu trăm thi ngàn quái đánh tới các đại gia tộc Xạ Nhật nổ ra lần 2 Lam Hi Thần cũng vì vậy mà xuất quan cùng mọi người tham chiến

Trận chiến kéo dài gần 2 năm cuối cùng Ôn Thần bị diết cái giá phải trả là mạng của Trạch Vu Quân cùng Tam Độc Thánh Thủ

Ngày họ ngã xuống bao người xót thương cho Trạch Vu Quân tâm tình tốt bụng nhưng họ quên mất 1 người luôn âm trầm lạnh lùng ngoan độc mưu kế họ chỉ biết ngày hắn ngã xuống cũng chính là ngày cả 1 Vân Mộng trù phú chiềm trong tiếng khóc thương hôm đó Vân Mộng Giang Thị đau thương cực điểm ngày hạ tán hắn người dân Vân Mộng khóc hết nước mắc cháu trai của hắn Kim Lăng ôm trong tay Tam Độc cùng Tử Điên tuy trước khi chết cữu cữu đã dắn hắn đại nam nhi đỉnh thiên lập địa hắn phải giữ vững tinh thần để bảo hộ cho cả Kim gia cùng Giang gia

Nhưng bây giờ Kim Lăng thật không cần Kim gia Giang gia gì đó hắn bây giờ chỉ cần cữu cữu hắn sống dậy hắn sẽ không làm người tức giận sẽ không cãi bướng người nữa nhưng mà tất cả bây giờ cho dù hắn có làm như thế nào cũng không thấy lại được cữu cữu của mình bóng lưng cao gầy thẳng tấp luôn chóng đỡ cho hắn 1 bầu trời bây giờ cũng đã ngã xuống hắn bây giờ cũng chỉ còn lại 1 mình lẽ loi
_____________________

Lam Hi Thần lần nữa tỉnh lại ở 1 dòng sông 2 bên sông chải dài hoa bỉ ngạn y đi tới cuối cây cầu liền thấy được 1 thân tử y tóc búi cao ngạo mắc hạnh sắc bén nhìn tới y hắn nhìn y mày liễu hơi giãn đầu mày đuôi mắc ôn hòa đi đôi chút

"Lam Hi Thần ngươi có biết không, ta đã tâm duyết ngươi từ lúc cầu học ở Cô Tô tâm niệm 1 nụ cười của người"

Lam Hi Thần như bị hóa đá ai mà biết được người y tâm duyệt cũng tâm duyệt y

"Sau này phân hóa địa khôn vốn muốn cùng ngưới kết làm đạo lữ nhưng cuối cùng Giang gia bị diệt cha nương vong mạng ta mất kim đan Xạ Nhật nổ ra ta khi đó nói mình là địa khôn gây bao bất lợi cho Giang gia chỉ có thể đem tình cảm giấu nhẹm đi"

"Tới khi Ngụy Vô Tiện trở về hắn lại nhập ma bị tiên môn thế gia đuổi cùng giết tận, hắn rời Giang gia sau này a tỷ thành thân sinh hạ Kim Lăng cứ coi như nữa đời con lại của tỷ ấy an ổn ai mà ngờ được Cùng Kì Đạo Kim Tử Hiện bị ngộ sát"

"Tiên mốn có cớ vây quét Loạn Táng Cương a tỷ mất mạng Ngụy Vô Tiện cũng bị vạn quỷ cắn xé, cuối cùng chỉ còn lại Kim Lăng"

"Lam Hi Thần ta cũng có 1 tiểu muội"

"Hả" y ngạc nhiên mà nhìn đến hắn ai cũng biết y có 1 tiểu muội tên Lam Tỉnh Dạ nhưng đã mất trong trận Xạ Nhật không ngờ tới Giang Trừng cũng có

"Muội ấy cũng như Lam Tỉnh Dạ chết trong trận Xạ Nhật"

"Cũng nhờ nghĩa đệ tốt của ngươi nhờ hắn mà thân phận của muội ấy bại lộ bị Ôn Nhược Hàn giết chết tới cuối cùng muội muội ta làm gì sai mà phải trả giá đắc như vậy"

Vừa nói nước mắt hắn cũng rới lã chả hắn rất thương cái muội muội này từ nhỏ đã không được công bố thận phận luôn mang danh phận đệ tử mà lớn lên tới lúc nhà tan cửa nát may mắn cô lại sống sót, Xa Nhật nổ ra cô vì gia tốc trà trộn Ôn Thị người, lại bị Kim Quang Dao hiểu lầm hại cô bỏ mạng trong tay Ôn Cẩu

"Sau những chuyện đó ta chỉ còn Kim Lăng ta lúc đó bao nhiêu khốn cùng sao có thể dành thời gian nói tới chuyện đạo lữ gì chứ"

"Sau này Ngụy Vô Tiên hiến xá trở về lại xảy ra chuyện Quan Âm Miêu ngươi bế quan tình này cũng theo ngươi mà chôn đi"

Hắn nói xong trong lòng không khỏi đau xót khốn cùng hắn bây giờ nói hết nỗi lòng liền thấy nhẹ lòng

"Thực ra ta cũng đã tâm duyệt người rất lâu nhưng cũng không thể nói ra" y mỉm cười lại gần nắm lấy tay hắn

"Thực sự bế quan ta đã thông suốt từ lâu nhưng lại không dám đối mặt ngươi nói ra tâm tình"

"Nếu biết vậy lúc trước ta liền tới Vân Mộng bắt ngươi về Lam gia giấu đi"

"Chỉ tiết bây giờ đã quá muộn" mặt y lộ ra 1 nét u buồn nếu lúc đó can đảm 1 chút thì chết cũng không hối tiếc như bây giờ

"Lam Hi Thần 2 ta lưỡng tình tương duyệt chỉ trách trời cao không cho ta được bên nhau" hắn nắm lấy tay y lấy dây buộc tóc của mình mà buộc vào ngón út của y đầu kia đưa lên trước mặt y

"Ta buộc cho ngươi rồi ngươi cũng phải buộc cho ta chứ" hắn mắt hạnh hờn dỗi nhìn y

Y chỉ cười nhẹ rồi buộc đầu kia vào ngón út của hắn

"Hẹn ngươi kiếp sau"Giang Trừng nở 1 nụ cười nhu hòa mà ôm lấy Lam Hi Thần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro