gieo hi vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tên T một chàng trai   yêu đời hình dung một tươi đẹp của cuộc đời và cuộc sống như  đẹp như những gì mình học trên ghế nhà trường
Một biến cố đã thay đổi tất cả. tôi nghỉ học để bắt đầu  chuyến phiêu lưu khi vừa tròn 15 tuổi . Những ngày đầu thật sự ôi là nhẹ nhõm lẫn cả nghĩa bóng và đen , nhưng sau tui chật vật sinh việc thì không ai nhận vì quá nhỏ nếu có nhận thì làm với mức lương một nữa không như mấy nhân viên đủ tuổi lao động. Tui không nghĩ nhiều và mang một suy nghĩ rồi họ sẽ tăng lương và công nhận tôi như những gì sách vở trên ghế nhà trường dạy . Những ngày đầu tôi không tránh khỏi ma củ ăn hiếp ma mới , họ bắt tui làm tất cả việc mà đáng lẽ đó là công việc của họ . Tâm lý không để mất việc và tui cũng mang một tâm lý giúp đỡ thế là hai tháng đầu họ ko làm gì nhiều vẫn lãnh trọn vẹn lương bổng . Đến  một lúc tui nhận thức và vùng dậy họ lại ghét và đuổi tôi và còn mất  một nữa tháng lương vì nhiều lý lẻ  để lấy đi công sức của tôi.
Những lúc đó tui lại thấy những hình bóng những cậu bé 6 tuổi bán vé số phải đôn đáo bán để kịp giờ ôi thấy mình còn may mắn để được nơi để về là gia đình.
Tôi lại kiếm một công việc như là bảo vệ bóc vác làm cùng vì tôi nghĩ mình khoẻ gáng để thắng trường  đời . Tui một ngày có chuyến đêm phải uống tới 10 gói cafe để cầm cự làm đêm xe hàng về rồi  không gì xuông sẻ tôi lại bị giảm biên vì  công ty làm ăn thất bại bị trừ 45% lương thật bất công khi họ không 1 lời xin phép hay là thông báo mà phát lương rồi mới nói với tôi . Rồi tui lại thất nghiệp 1 tầm nhìn mù mịch như làn khói khuất đường  mà tôi không mình phải làm sao  để  cải thiện . Tôi lại đi làm shipper và nghề bóc vác lúc trước ôi những ngày đầu thật ngại ngùng vì tôi hướng nội mà miệng tôi hướng ngoại nên không ai nói chuyện với tôi thì tôi rất im lặng mà ai nói với tôi nói không ngừng .🤣😂 Tôi những ngày đầu rất là ngại và xấu hổ   nhưng những ngài đó cũng là ngày tôi bắt đầu tiếp xúc khá nhiều người từ người thành đạt đến những người cùng cực nghèo khó những chuyến đó tôi không lấy tiền vì tôi thương họ  tôi cũng được tiền bo của những khách dễ thương tip tôi từ đó cũng học về khá nhiều về tư duy cầu tiến thủ  biết nói ngọt người khác nữa có khi lại nghe được những nổi buồn mà khách giấu kín với gia đình với họ tôi thoáng qua  tôi cũng động khá nhiều kí ức về họ.
                                   Hết phần 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hivọng