Gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Chap 1:Gặp mặt
     Vào một ngày chạng vạng tối, tôi phụ trách công việc và phân phó công việc cho các bạn ở lớp về ngày lễ ở trường . Khi giao phó xong công việc thì trời đã mập mờ tối. Vừa bước vào hoa viên của Vương gia, sự mẫn cảm của người giám sát... học viên giúp tôi lập tức cảm nhận được sự khác lạ của mọi người.
     Quản gia đang ở trong vườn hoa cẩn thận từng li từng tí chỉ huy đám người hầu xếp các chậu hoa Lan ngay ngắn trên lối vào, nhìn thấy tôi trở về liền vội vã ra chào hỏi:
-"Tiểu thư cô trở về rồi?"
     Tôi mỉm cười đáp lại quản gia, đồng thời hiếu kì hỏi: "Hôm nay là ngày gì đặc biệt ak?". Đột nhiên lại huy động nhân công đông như vậy. "Bây giờ ko phải là mùa hoa loa kèn nở, những thứ này là cố y tìm mua về sao?"
     "Vâng, là ông chủ dặn dò riêng..." Quản gia nói cho tôi biết: "Tối nay có một vị khách qúy muốn tới, ông chủ đặc biệt nhắn lại với mọi người đều phải trang hoàng lại mọi thứ cho phù hợp với sở thích của vị khách kia..."
      "À..."
    Tôi đối với khách khứa của Vương gia ko rõ ràng lắm, vì thế cũng chỉ đơn thuần cảm khái trong lòng, ko biết là nhân vật lớn nào muốn tới nhà mà làm cho người ba yêu dấu của tôi phải coi trọng như vậy.
    Đang trò chuyện cùng quản gia, tôi chợt nghe thấy một giọng nói ko giận mà uy có chút già cỗi phát ra từ cửa biệt thự: "Tuyết Vũ"
    Quản gia vội vã lui đi, tôi chậm chạp đi tới gọi một tiếng: "Dì"
    Sống cùng bà cũng đã mười mấy năm rồi, bà đối xử vs tôi rất rốt, như thể thay thế người mẹ đã mất cứa tôi. Nhưng chưa bao giờ Vương Tuyết Vũ tôi gọi bà một tiếng "MẸ" gì gì đó. Vì tôi biết bà chính là lí do khiến mẹ tôi mất.
    Bà đi tới thận trọng nói: "Tối nay nhà ta có một vị khách rất quan trọng tới nhà, nên con...". Chưa kịp đợi bà nói hết câu tôi ngắt lời nói tiếp: "Tôi hiểu y của dì, tôi sắp thi học kì nên tối nay tôi sẽ ở trong phòng ôn bài, ko quấy rầy đến mọi người".
    Trên đường trên lầu trở về phòng, ở chỗ gấp của cầu thang , tôi gặp đi người cha yêu qúy của mk.
     "Cha". Tôi gọi một tiếng.
     Ông Vương mới đi ra từ thư phòng nghe thấy giọng nói của tôi ông lập tức tường nói:"Tâm can bảo bối của cha đã đi học về". Tôi đáp:"Dạ!". Ông nói tiếp :"Tối nay trong nhà có một vị khách rất quan trọng tới, họ Phong
       "A..."
     Tôi quả thực rất tháng phục, ko biết vị khách sắp tới là ai nhỉ? Địa vị lớn như vậy...
     Tôi gãi đầu, thức thời nói: "Papa, vậy con về phòng trước đây!".
     Ông Vương gật đầu rồi tiếp lời: "Bảo bối tối nay con ăn mặc đẹp đẹp một chút..."
      Tôi xua tay: "Tối nay con trên phòng ôn tập, ko xuống lầu tiếp khách vs ba đâu". Nói xong tôi "lè lưỡi" rồi chạy lên lầu.
    Khi trở về phòng, tôi bắt đầu lôi tập ra ôn, thời gian tích tắc trôi qua, đã gần 5 tiếng kể từ lúc tôi ôn bài. Lúc này tôi đã hơi mệt nên trở về giường ngủ một lát.
    Sự thật chứng minh, tôi đã quên mất rằng thân thể tươi trẻ của mk đang ở thời kì phát dục, cho nên hậu quả của việc ko ăn cơm chiều chính là tỉnh ngủ vì đói!!!
     Tôi đứng lên uống 2 cốc nc lớn để kiềm chế cảm giác này, ko ngờ tới nó còn khiến cho bụng tôi kêu gào lợi hại hơn.
     Tôi cầm lấy đồng hồ ở đầu giường nhìn 11:32 PM
    .....    
     Ns cách khác, thời gian đến bữa điểm tâm còn rất dài .
         Tôi gãi đầu~
     Tôi nghĩ, ở tại nhà mk mà phải chịu đói, điều này thật sự là.....
    Tôi nhịn ko đi, suy nghĩ: "Đã muộn thế này, người khách ka có lẽ đã đi rồi chăng? Dù còn chưa đi cũng có thể đã ngủ rồi! Giờ đã mười một rưỡi, người đấy cũng chẳng phải thủ tướng chính phủ gì, đâu cần phải kiếm bạc tỉ trong nhày đâu chứ?!". Hơn nữa địa hình trong nhà tôi rất quen thuộc, chỉ cần đi nhẹ một chút đến nhà bếp thì sẽ ko quấy rầy tới ai cả.
     Nghĩ thế, tôi lềnh đánh bạo xuống lầu.
    Con người quả nhiên ko quá nên tự tin, trên đời này sự trùng hợp thật sự có rất nhiều, bằng ko xã hội sẽ ko thường xuyên xuất hiện loại tiết mục "Bà xã ik công tác về sớm, muốn cho Ck yêu 1 sự bất ngờ, ai dè lại cùng lúc bắt gặp cảnh ông Ck của mk cùng cô giúp việc đang lăn lộn trên giường" như thế.
     Khi tôi xuống bếp, tôi chỉ muốn tìm một thứ gì đó lấp đầy bụng mk. Chỉ một lát tôi đã cho ra một nồi cháo thơm nức nóng hầm hập. Tôi vội vã múc cháo ra bát và rời khỏi đây.
     Nhưng tôi vừa giặt xong cái rẻ lau sạch chiếc bàn định rời đi thì cửa phòng bếp bỗng nhiên bị ai đó đẩy ra, có người bấm công tắc đèn trong nhà bếp, trong nháy mắt đèn bếp nơi này sáng trưng.
     Ngay sau đó 1 âm thanh ôn thuận truyền đến: " Nếu mọi người đói bụng thì để tôi làm bữa khuya. Tay nghề làm đồ ăn khuya của tôi cũng cần đc mọi người kiểm định chứ...". Rồi giọng của 'dì' vang lên: "Hàn trợ lí còn có thể xuống bếp? Phong tổng, cậu có 1 người trợ lí vạn năng quá..."
     Tiếng cười gần đến nhà bếp, tiếng bước chân bỗng đột ngột dừng lại.
     Tôi cứng ngắc ngẩng đầu, đập vào mi mắt quả nhiên là thân ảnh của một người đàn ông xa lạ, nụ cười tươi nhàn nhạt đọng lại ở bên môi, ánh mắt đằng sau chiếc kính ko tròng thật ấm áp, khí chất ôn hoà thanh nhã, thậm chí dù chỉ là 1 động tác rất nhỏ nhưng lại thể hiện ra phong thái quý tộc hết sức nhuần nhuyễn.
    Người khách kia.... Nhìn qua có vẻ ko khó ở chung lắm thì phải...
   Tôi đánh bạo nở nụ cười, cúi thấp người chào hỏi: "Xin chào, Phong tiên sinh"
   Người đàn ông ôn thuận liễn cười.
    "Ko phải, tôi họ Hàn"
A? Ko phải anh ta-? Hôm nay trong nhà rốt cuộc có bao nhiêu vị khách qúy tới thế?
          Tôi hoàn toàn ngẩn người.
    Một giây sau, người họ Hàn lại đứng sang một bên, phía sau xuất hiện 3 người, dì cha và một người đàn ông đi ở chính giữa, cả 3 cùng tiến vào.
   Tôi rốt cuộc cũng nhìn thấy mặt vị khách qúy kia.
    Cho dù rất nhiều năm sau, tôi vẫn luôn nhớ tới khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Phong Thiên Hàn, tôi đã kinh ngạc đến thế nào?
              QUÁ TRẺ TUỔI
    Anh có vẻ bề ngoài khiến người ta kinh diễm. Tôi nhìn mắt anh, nó ôm nhu gợi lên như từng làn nc, cho dù khi ấy anh và tôi đều là 2 người xa lạ. Tôi cũng ko thể ko thừa nhận, 1 người đàn ông như thế chính là kẻ có thể dễ dàng gợi lên dục vọng của con người.
    Anh mặc bộ Âu phục tối màu, trên mặt lộ vẻ lãnh đạm như sương, mặc dù có tươi cười nhưng nhìn kĩ thì lại thấy nó như gần như xa, đem mọi tâm tư ẩn giấu vào đáy mắt ko để nó lộ ra bên ngoài. So vs Hàn trợ lí thì người này hiển nhiên càng thâm trầm, càng khó ứng phó hơn.
    Vừa nhìn đã biết, anh tuyệt đối ko phải loại người để mặc kẻ khác gây khó dễ cho mk. Trực giác ns vs tôi rằng, người đàn ông này, ko dễ chọc.
    Anh mỉm cười nhìn tôi, giọng ns có chút thăm dò: "Người này là...?"
    Ông Vương liền đạp: "Đây là cô con gái tâm can bảo bối của tôi."
      Lúc này trong lòng 'dì Thẩm' rất khó chịu, ông chưa bao giờ thèm giới thiệu con gái bà vs khách mà còn nói bằng giọng điệu ngọt ngào nữa. Mấy giây sau bà lại lấy lại gương mặt tươi cười như ban nãy.
     Tôi quyết định thật nhanh chóng, lập tức dùng vẻ mặt đơn thuần chất phác của tổ tiên 3 đời bần nông trưng ra, mỉm cười hết sức vô hại: "Xin chào Phong tiên sinh"
      Tôi và anh bắt tay xong. Tôi chạy lại chỗ ba nói 1 số thứ.....*bí mật*
     Sau đó, tôi tạm biệt mọi người trở về phòng, anh bỗng nhiên đột ngột lặn lấy tay tôi, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người dịu đàng nói: "Trời lạnh vậy, cẩn thận bị cảm đấy!" Nói xong tầm mắt anh hướng về phía đôi chân trần của tôi.
     Tôi có chút kinh ngạc, cũng có chút cảm động. Người đàn ông này quả nhiên rất chu đáo. Tôi vội vàng nói "Cảm Ơn" rồi quay về phòng.
   Tôi ko hề biết rằng, sau khi tôi đi, 4 người còn lại ở nhà bếp đã bắt đầu cuộc nói chuyện mới, mà dăm ba câu của Phong Thiên Hàn thốt ra khi đó, giống hệt như sóng thét biển gần, đã triệt để thay đổi số phận của tất cả mọi người.
      Dì Thẩm cất tiếng: "Về bữa ăn khuya, ko biết cháo Yến có hợp khẩu vị Phong tổng ko nhỉ?"
      Phong Thiên Hàn nhướn mày nở nụ cười trên mặt, thâm thuý ns: "Phu nhân Vương, chẳng nhẽ bà thật sự cho rằng tôi đến nhà bếp chỉ để ăn cháo thôi sao?"
     "Ý của ngài là...?"
    Phong Thiên Hàn thu lại nụ cười, thống thả bước lên phía trước rồi xoay người, dùng cặp mắt sâu xa ko thấy đi đáy, chậm rãi lật ra con bài cuối cùng.
      "Qúy công ty hiện tại cần gấp 15 tỉ để quay vòng vốn, tôi có thể từng bước từng bước một đầu tư vào số cổ phần này, ko sử dụng hình thức người cho vay nợ mà sẽ sử dụng dưới tư cách là một cổ đông, đồng thời cái ghế chủ tịch hội đồng quản trị tôi cũng sẽ yêu cầu bảo lưu là đc, mọi quyết sách và chiến lược kinh doanh về sau, cty Phong Đằng sẽ ko tham dự."
     Trừ Hàn Thâm, 2 người còn lại ở trong phòng lập tức ngơ ngác.
   Chuyện này.... khác gì vs việc ném tiền qua cửa sổ chứ.
    Phong Thiên Hàn khẽ cười, đưa ánh mắt sang ý bảo Hàn Thâm tiếp tục trình bày.
    Nhận đi chỉ thị, trợ lí Hàn vội vã mở miệng tiếp tục nói rõ vấn đề.
   "Ba ngày sau, cty Phong Đằng sẽ công khai một bản báo cáo hiệp ước này vs qúy cty, vs tình trạng nguy cấp của qúy cty bây giờ chỉ cần một phần báo cáo ấy của cty Phong Đằng cũng đủ để cứu vãn đi uy tín và danh dự của mọi người trước công chúng rồi".
      Nếu nói hiện tại nhu cầu tài chính của Vương gia đang hết sức cấp bách thì nhu cầu đối vs 1 phần báo cáo phía sau lại càng gấp gấp hơn.
     Ở đây tất cả mọi người đều là người sành sỏi trong nghề, bở vậy ai cũng biết rõ, Phong Thiên Hàn công khai viết báo cáo như vậy có lực ảnh hưởng lớn đến cỡ nào.
    Năm 2014, Phong Thiên Hạo đưa ra 1 bản báo cáo, ngay sau đó chỉ bằng bản báo cáo này đã có thể thâu tóm đi ngân hàng HP của Hong Kong. Bản báo cáo dự đoán lãi xuất và vay nợ ngân hàng sẽ cao tới 301 tỷ đô là Mỹ, phí tổn thất cũng lên đến 35 tỷ đô là Mỹ. Kết quả bản báo cáo này vừa đi công bố , ngân hàng đó trong vòng 1 tuần bị hao hụt 1/4 giá trị hiện có, cổ phiếu cũng theo đó sụt xuống mất 25%.
     Sau đó, cty Phong Đằng lại viết một bảng báo cáo nghiên cứu khác, đứng vào góc độ trên cao nhìn vào vấn đề dầu mỏ của đất nc, dẫn đến nguồn cung cấp dầu mỏ trong vòng một tuần hạ giá xuống 12,88%, hàng loạt người đua nhau bán ra, đồng thời cty Phong Đằng lại âm thầm thu mua vào, 6 tháng sau nguồn cung cấp thiếu dần, giá dầu thô tăng nhanh, Phong Đằng lập tức tung hàng, lợi nhuận thu về nhiều ko kể xiết.
    Phong Thiên Hàn thậm chí có khả năng thao túng kinh tế đất nc. Năm 2015, nguy cơ YG bùng nổ, chính nhờ có ngân hàng đầu tư quốc tế Phong Đằng dẫn đầu kêu gọi các nhà đầu tư mua vào, dưới sự nâng đỡ của nó, giá cổ phiếu nhà đất mới tiếp tục tăng cao, rồi cuối cùng ko biết vì nguyên nhân gì, toàn bộ vốn đầu tư bị rút sạch, cổ phiếu nhà đất lập tức bị đóng băng, ko chỉ có 1 nơi ngã xuống, lạm phát và thời điểm này tăng cao tới gần 25%.
       Đó là PHONG THIÊN HÀN
   Hoàn toàn có đầy đủ lí do để nói rằng cty Phong Đằngchính là người cầm đầu của giới tư bản tài chính quốc tế . Hiện nay, cũng đồng thời là kẻ đứng sau chân chính thao túng mọi sóng gió trên thương trường.
     Phong Thiên Hàn là một người đáng sợ, ko phải do anh ta mạnh mẽ mà bởi anh ta có thể dễ dàng tha thứ và khoan dung , nhìn như một biểu tượng ôn hoà nhưng thực ra, cất giấu bên dưới lớp mặt nạ ấy chỉ có duy nhất 1 mục đích: CHIẾM ĐOẠT LÂU DÀI
   Vì thế khi Phong Thiên Hàn vừa nói ra điều kiện...Ông Vương gần như lập tức làm theo bản năng tâm lý của mk, bất chấp hình tượng phong độ cần có, thốt ra ngay 1 câu: " Cậu myốn cái gì?"
   Phong Thiên Hàn sẽ ko làm 1 giao dịch lỗ vốn...
   Phong Thiên Hạo liền nở 1 nụ cười nhàn nhã, khẽ vươn tay lên chạm vào chiếc thìa cháo mà tôi để lại.
   Anh nói vs ông Vương: " Một điều kiện duy nhất, tôi muốn ĐÍNH HÔN vs con gái của ông""
                                                      —1Hết chap 1—                                                                                                                                      Hoa Anh Túc
/Mọi người đọc xong nhớ nhận xét, cho mk ta kiến để mk sửa và  nhớ ủng hộ truyện của mk nha~/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#anh#hoa