Chales, May, Và Kế Dương(4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu lườm huýt anh:"Ai bảo anh giết em trước đáng đời anh"

Vương Hạo Hiên hừ:"Em gan quá ha!! "

Kế Dương nói với vẻ đắc ý:"Em có gì mà không dám"

"Ra đây"

Kế Dương:"Còn lâu em mới ra"

Vương Hạo Hiên dựa cửa nhà tắm: "Em không ra đúng không vậy ở trong đó ngủ luôn đi"

Tống Kế Dương có chút nhục chí cậu đâu có ngốc đâu mà ngủ trong đây, nhưng mà ra thì chết chắc rồi. Nghĩ thế lại hết sức phân vân

"Ngoan! Ra đây anh giúp em luyện cấp lại"

Kế Dương có chút không tin:"Thật không?"

Hạo Hiên:"Anh lừa em được gì?"

Nghĩ lại thì đúng là không được gì, chân anh vẫn chưa lành hẳn cho nên bắt đầu an tâm một chút đi ra. Vừa mới đặt một chân xuống đã bị người ta ôm ngang vác đi, Vương Hạo Hiên nói:"Không được gì anh cũng lừa"

---

Sinh nhật của Nhã Nhược, một đám người nhanh chóng ngồi quây quần chơi trò chơi. Luật chơi rất đơn giản, một bên chọn ngẫu nhiên một số từ 1 đến 150 viết lên thẻ, một bên rút ngẫu nhiên ra ba số từ 1 đến 40, dùng cách cộng trừ nhân chia, hoán vị, đếm số v.. vv… để tính toán, ra được số tương ứng với thẻ của người kia thì lấy bánh của người đó.

Kế Dương nghĩ ba số cộng lại ra số lớn rất cao, chọn số nhỏ cho chắc thế nên viết số 10 cho đẹp.

Đến lượt Tống Lam , anh rút ra 2, 15, 25 thong thả nói:"Căn bậc hai của 25 cộng 15 chia 2 bằng 10 quá dễ"

Kế Dương "..."

Như vậy thì cậu  bị mất bánh đúng không?

Vương Hạo Hiên chọn số xong, rất bình tĩnh:"Có 1 số chẵn, 4 số lẻ, tổng cộng 5 số, cho ra 145 ba số cộng lại là 10"

Kế Dương "..."

Tiếp theo, Laughing rút được 24, 38, 17, cho nên: "Có 3 số chẵn, 3 số lẻ, tổng cộng 6 số. 336, tôi không thích số đôi lắm 3 chia 3 là 1 vậy 136, ba số cộng lại là 10"

Kế Dương "..."

Tiếp theo là May chọn số cũng rất tao nhã đọc 12, 20, 8 cho nên:"Số này cũng cần phải tính ư? Lấy chia cho 4 ra 352 cộng lại là 10"

Kế Dương "..." họ hùa lại ăn hiếp mình cậu có đúng không, chắc chắn là như thế. 

Chơi mấy vòng, đổi số nào cũng bị tính ra, Kế Dương trợn mắt không thèm chơi nữa. Tống Lam đề nghĩ đổi trò khác đơn giản hơn, chừng khoảng một phút Kế Dương liền tránh xa đám người thần kinh kia mấy mét ngồi lủi thủi ăn bánh kem, trong rất tội nghiệp. 

___

Buổi ra mắt phim trường đầu tiên về bộ phim -Y Nhẫn Thuật (đam mỹ) hôm qua chơi khuya quá sáng cậu dậy không nổi, Laughing lái xe đi làm, May thì có việc bận nên tài xế chở ra sân bay, không kịp bắt taxi đi đành phải đi cùng anh. Vốn là cậu và anh  'hoàn toàn không thân thiết' đột nhiên cùng anh ta đi vào trường quay cùng một lúc, nếu để mấy nhà báo rảnh rỗi biết được thì không biết bọn họ sẽ viết thành chuyện hoang đường đến thế nào nữa? Đến gần trường quay cậu đòi xuống xe đi bộ vào kết quả đi trễ hơn ai hết vô cùng nổi bật. Nhưng không đơn giản chỉ vì đến trễ mà là lúc vào cửa cậu và Chales đi cùng một lúc đụng mặt anh ta cậu sững lại một chút, không biết nói gì nữa. Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa...nghĩ lại cậu so sánh anh với vỏ dưa anh biết nhất định đánh chết cậu.

Mọi người âm thầm đánh giá Kế Dương từ trên xuống dưới. Tuy chỉ là một diễn viên hạng ba nhưng rất thân thiện với mọi người xung quanh. Lại vô cùng may mắn không biết có phải có thế lực chống lưng không, gia thế Chales không nhỏ, quen thân với anh ta không dễ phải có gì đó tương xứng chứ.

Có người trang điểm thầm ghé tai hỏi cậu nhún vai:" Tình cờ gặp ở cửa"

"Đơn giản như vậy sao?" Người kia  vẫn tỏ ra nghi nhờ nhưng thấy khuôn mặt không đổi sắc của cậu thì lại có chút dao động. Chắc là không lừa người rồi, nếu có quen biết thân thiết thì cần gì chối bỏ, nhưng lần trước Chales nói họ là bạn thân thiết cơ mà. Hay là do Kế Dương không muốn bị nói ra nói vào? Ôi một đứa trẻ ngoan. 

"Cậu không thấy là mình tới quá muộn rồi sao? Nghe nói ở đây người ta hoàn toàn không tin tưởng những người tới muộn đâu. Cậu xem thường đây là show quảng cáo nhỏ à?" Tuy nói thế nhưng mặt Hồng Hoa không chút bỡn cợt nào mà giống chọc ghẹo thân thiết miệng cười:"Buổi hẹn lần trước cậu nghĩ thế nào rồi"

Kế Dương tin tin trong đầu, sao cô gái này cũng ở đây vậy? Thợ trang điểm nghe vậy liền mượn cớ cáo lui, ra ngoài to nhỏ. Những người khác trong phòng trang điểm xem như không nhìn thấy không đợi cậu trả lời Chales đã đến chào hỏi Hồng Hoa, miệng nói:"Gặp cô thì tốt, cô viết tiểu thuyết hay như vậy hay viết cho tôi và Thân Ái một bộ riêng đi" có thể chỉ là nói đùa nhưng nghe mờ ám quá chừng.

Kế Dương hơi né ra nói:"Tôi muốn ra ngoài"

Chales nói theo nghe như hoài niệm:"Hôm trước xem phim thấy cảnh tuyết rơi thật nhớ những ngày ở Anh, cậu tôi và cả May nữa." Anh ta nói rất thản nhiên:"Cũng sắp tới mùa đông rồi không về tuyết ở đây có đẹp bằng hay không?"

Cả người Kế Dương cứng đờ, khó khăn cất bước ra ngoài!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro