Thấy Xuân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nửa đời chẳng mấy hoài xuân,
Sang niên có thấy lòng ân mấy người ?
Không duyên sao gặp sao cười,
Kiềng đâu gãy móng cho người cướp hoa.

Trai phận là phận hào hoa
Gái tòng chữ phụ, xuất gia tòng chồng.
Sao nghe tan nát cõi lòng,
Kèn xanh pháo đỏ thôi xong đôi này.

Lấy em anh lấy cả chày,
Tối mang tiếng phụ sáng ngày có nhau.
Thôi đừng nghe tiếng làng sau,
Nó điêu nó xảo trăm câu cũng mòn.

Yêu nhau duyên phận chưa tròn
Ghét nhau cũng bởi tánh còn phong lưu.
Tay chàng bẻ nhược thành ưu,
Lòng em thôi đã cong vào lòng anh.
                                        Hiền Minh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro