Vũ Thoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có cơn mưa nào trút hết nước,
Có cơn giận nào trút hết tình.
Mưa vẫn rơi dòng người vẫn bước,
Chỉ thấy ly cà phê một mình.

Nếu thương nhau đừng như con dế,
Đào thật sâu rồi trốn thật lâu.
Dự trữ tình để còn thay thế,
Thừa như vậy tin đáng đặt đâu ?

Ta mặc đời cho ta phân biệt,
Thương thì thôi nói nhỏ mình nghe.
Cuộc vui nào lúc không tàn tiệc,
Sao làm vừa kẻ khắc người khe.

Cá không bơi cá không dưới nước,
Người không chạy người không kịp đời.
Ai nhận khôn nhường ai đi trước,
Có ta khờ, ở lại cùng em.

Lưỡi thế gian cắt đôi danh dự,
Đời hạt gạo đã mốc thì hư.
Mong kiếp này uyên ương không cách,
Sáu mươi xuân bạc không nản từ.
                                      Hiền Minh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro