Hoa Viên Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Từ ngữ thô tục, bạn đã được cảnh báo, fanfic lái xe không nhẹ nhàng 🚗








_________________________

Xúc cảm của da thịt truyền đến những suy nghĩ chân thật, tiếng thở dốc cùng với gương mặt hơi ửng đỏ do nhiệt độ cơ thể sau khi uống rượu của người dưới thân, tất cả những điều này đều trở thành khoảnh khắc động người nhất trong cảnh phim.

“Cut!”

Hoàng Hồng Hiên nhìn xuống người dưới thân, mà đối phương là Khâu Vũ Thần, anh cũng đang nhìn cậu, lòng bàn tay ấm nóng của đối phương nhẹ nhàng đặt trên cánh tay cậu, mảng da dưới xúc tác của lòng bàn tay trở nên nóng rực, truyền nhiệt độ cho đối phương.

“Anh…”

“...Tiểu Viễn.”

"Để bọn họ thư thả một chút đi." Nhìn thấy hai người đã thấm mệt, đạo diễn nói, tắt máy quay phim, đóng cửa lại cho hai người.

Nhất thời, căn phòng an tĩnh đến mức chỉ còn sót lại tiếng hít thở của hai người. Họ cũng chẳng biết ai châm ngòi trước, chỉ nhớ là khi nghe tiếng cửa đóng lại không lâu hai người đã lao vào hôn nhau. Mùi thơm của rượu men theo nụ hôn tràn khắp khoang miệng, ngạt thở đến mức khiến toàn thân người ta có chút choáng váng. Khâu Vũ Thần bị hôn đến mơ hồ, nước bọt cũng từ khóe miệng chảy xuống.

Không ai nói gì, nhưng hai người vẫn cứ nhìn đối phương, trong mắt dường như nói rằng: "Làm đi, khoảnh khắc này, cậu ấy là người yêu em.”

Dường như mọi thứ đều thuận lợi thành văn, tình ý trong ánh mắt không tan đi, đẩy cuộc làm tình đang dang dở tiếp tục. Chí ít giây phút này, bọn họ đã thật sự yêu nhau.

"Anh, thả lỏng một chút.”

Nghĩ đến việc đây là em trai quen nhau 10 năm, giai đoạn này cũng là người yêu của mình, Khâu Vũ Thần thực ra toàn bộ cơ thể đều đã rất thả lỏng. Tuy nhiên cảm giác dị vật thâm nhập rất khó chịu, khiến anh không chịu nổi toàn thân căng cứng.

Hoàng Hồng Hiên hôn lên chóp mũi của anh, ra hiệu cho anh thả lỏng, sau đó nghiêng đầu hôn vào cổ anh, một tay còn lại xoa nắn đầu ngực giúp anh thả lỏng. Trên cổ truyền đến xúc cảm trơn ướt, đầu lưỡi từng chút một liếm lấy cổ hệt như một chú cún nhỏ. Khâu Vũ Thần có chút rung động, đưa tay nắm lấy cằm Hoàng Hồng Hiên nâng lên cùng cậu hôn môi.

"Tiểu Viễn…”

"Anh ơi, anh thật đẹp…”

Hai người ngầm hiểu không gọi tên đối phương bằng tên thật, bọn họ trong phim chính là người yêu của nhau, bọn họ đã trải qua biết bao nhiêu chuyện như thế mới ở bên nhau, làm tình là hợp lý mà.

Hay là nói, hai người cũng chẳng biết vì sao giây phút này lại muốn cùng đối phương làm tình, lại còn là với người bạn quen biết tận 10 năm, nhưng mọi chuyện lại diễn ra vô cùng suôn sẻ.

Khó mà kiểm soát bản thân phóng túng một lần, cũng không sao đâu nhỉ?

Đầu lưỡi trơn ướt lần này đến lần khác cứ rượt đuổi rồi lại quấn lấy nhau, hai người dường như đang đọ sức tranh giành gì đó, không ngừng cuốn lấy đầu lưỡi của nhau. Đầu lưỡi Hoàng Hồng Hiên lướt qua hàm răng của anh, vòm miệng của anh. Khoang miệng nhỏ bé không lâu lại bị liếm láp lần nữa, mùi rượu vang đỏ lan ra khắp khoang miệng, mang theo một chút dục vọng.

Cơ thể dần dần thả lỏng, các ngón tay thuận lợi di vào nhẹ nhàng ấn vào thành trong, đợi đến khi ổn rồi mới đưa thêm ngón thứ hai, ngón thứ ba vào, khuếch trương không có bôi trơn thật rất khó khăn. Hoàng Hồng Hiên lập tức thu hồi bàn tay đang làm loạn trên ngực anh xuống, rồi nắm lấy hạ thân của người bên dưới, tuốt lộng lên xuống dục vọng đã vốn cương cứng.

"Ư... đừng!" Xúc cảm trước sau có chút khác lạ, Khâu Vũ Thần tựa hồ như vô thức phát ra tiếng hưm.

Hoàng Hồng Hiên nghiêng người hôn anh: "Không sao đâu anh, thả lỏng, giao hết cho em… được không?” 

Với sự tin tưởng vô điều kiện cho cậu, Khâu Vũ Thần rên nhẹ, trả lời: "Ugh… a… được…” 

"Ư…ah!” 

Dục vọng được giải phóng, ngón tay phía sau không biết ấn vào điểm nào lại đem đến khoái cảm tê dại, kích thích toàn thân anh căng cứng, ánh mắt trước mặt cũng mờ đi, sau đó bắt đầu thở dốc. Hoàng Hồng Hiên đưa lòng bàn tay dính đầy tinh dịch lên dục vọng cứng rắn của bản thân, sau đó hôn lên đầu tóc ướt đẫm mồ hôi của anh: 

"Thoải mái không anh?”

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng đúng thật là rất thoải mái, Khâu Vũ Thần cũng không xấu hổ mà gật gật đầu. Ngón tay đằng sau đột ngột rút ra, cảm giác trống rỗng khiến người có chút xấu hổ truyền đến, đón lấy đồ vật thô to hơn ngón tay ấn vào hậu huyệt.

"Anh, đau thì nói em biết, được không?”

Tóc mái cứ châm chích vào gò má của anh có chút ngứa, trong lòng anh cũng ngứa ngáy theo: "Ừm, em vào đi!”. Giọng nói khàn khàn mang theo dư vị sau cao trào nghe rất hay. 

Cảm giác huyệt nội bị lấp đầy so với ngón tay càng kỳ quái, cơn đau hiện lên trên cặp chân mày. Hoàng Hồng Hiên phát hiện, chậm rãi đi vào, đồng thời hôn lấy phần trán đang nhíu lại của anh: "Hít thở sâu nào anh.”

Khâu Vũ Thần thuận theo nhịp điệu của cậu mà thở dốc, huyệt nội cũng thả lỏng không ít, dương vật chôn trong cơ thể của anh cũng đi vào chỗ sâu nhất, cọ xát vào điểm mẫn cảm mà các ngón tay đã ấn vào, một loại khoái cảm ẩn giấu bên trong lan ra đến tận xương cụt, khiến người nọ bất ngờ kêu ra tiếng.

Hoàng Hồng Hiên sững người lại một lúc, hiểu được gì đó liền từ tốn đâm rút, từng chút một cọ qua điểm ấy, khoái cảm cứ bán ẩn bán hiện dồn ép khiến người ta phát điên, rõ ràng đã được lấp đầy nhưng lại đem đến cảm giác trống rỗng, Khâu Vũ Thần không nhịn được di chuyển, dẫn dắt cậu đâm vào điểm thoải mái nhất.

Hoàng Hồng Hiên phát hiện anh đã thích ứng rồi, cười nhẹ một tiếng, hạ người cắn lấy cằm anh một cái, sau đó dùng lực đâm mạnh vào điểm mẫn cảm.

"A—”

Âm thanh đột nhiên bị đâm trúng điểm mẫn cảm phát ra có chút ngọt ngào, khoảnh khắc đó hai người sững lại, tiếp nhận sự chào đón của lực va chạm mạnh mẽ từ phía sau, không biết có phải vì âm thanh ấy phát ra mà người nọ xấu hổ, nên cắn vào môi mình, chỉ phát ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào.

“Anh, đừng cắn bản thân.” Hoàng Hồng Hiên cúi người hôn anh, dùng đầu lưỡi tách răng anh tự cắn vào môi, đem khoái cảm của đối phương nuốt xuống bụng, đôi môi trượt xuống phía dưới, nhẹ nhàng day cắn hai điểm đỏ hồng trước ngực. Sợ anh lại tự cắn bản thân, Hoàng Hồng Hiên đem ngón tay mạnh mẽ thâm nhập vào miệng anh, đầu ngón tay xấu tính bắt lấy đầu lưỡi cong lên của đối phương, sau đó không ngừng khuấy động. 

“Anh, muốn cắn thì cắn em đi.” Khâu Vũ Thần đương nhiên không thể cắn cậu, chỉ có thể mặc cho nước bọt từ khóe miệng chảy xuống, phát ra âm thanh khiến người ta rung động.

“A…a… nhẹ, nhẹ… chút…a…”

Âm thanh từ tính của nam nhân nhẹ nhàng thở dốc, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên rỉ khiến người khác đỏ mặt, thanh âm va chạm phía sau dường như khuếch đại lên mấy phần, làm tan tành nát vụn tiếng thở dốc khiến người ta đỏ mặt kia. Thấy anh không kiềm nén âm thanh của bản thân nữa, Hoàng Hồng Hiên rút tay ra, hai tay nắm lấy đùi anh, đem hai đùi anh dang rộng, càng dùng sức dập mạnh. Miệng huyệt đỏ tươi cùng với động tác đâm rút đem ra một ít thịt ruột, không ngừng co rút, gắt gao hút lấy dục vọng thô to kia, dường như muốn nuốt vào sâu hơn.

“Cốc! Cốc! Cốc!”

“Hai người đã nghỉ ngơi xong chưa?”

Khâu Vũ Thần giật mình, miệng huyệt gắt gao thít chặt, kêu rên một tiếng rồi đột nhiên phóng thích ra. Hoàng Hồng Hiên cũng bị dọa sợ, giây tiếp theo cũng bắn sâu vào trong cơ thể anh. Cậu xuất tinh tựa hồ đâm phải một điểm trong cơ thể, cảm giác điểm mẫn cảm bị kịch liệt gột rửa khiến anh muốn hét lên. Nhận thức biết được ngoài cửa có người, thế nên liền mở miệng cắn vào vai người trước mặt, sau khi cưỡng nén lại tiếng kêu rên sau cao trào, ánh mắt nửa ngày cũng không tập trung nổi.

Hoàng Hồng Hiên chịu đau hừ một tiếng, quay đầu nhìn cánh cửa chưa khóa, đồng thời cảm nhận rõ được hạ thân phía dưới lại lần nữa sưng to: “Anh ngủ rồi, để anh ấy ngủ một chút đã.”

“Ồ ồ được thôi, vậy thì hai người cứ nghỉ ngơi trước đi.” 

Hoàng Hồng Hiên đưa tay vén mái tóc ướt đẫm của anh lên, hôn lên khóe miệng của anh: “Không sao rồi anh, thả lỏng, không còn người nữa rồi.”

Đợi Khâu Vũ Thần hồi thần lại, cả người đều đang quỳ trên giường, khoái cảm được dương vật nghiền nát nội vách bên trong từ từ len lỏi vào các nơ ron thần kinh, khiến anh vừa trải qua đợt cao trào giật mình hét lên, đầu gối mất hết sức lực, ngã khuỵu xuống giường. Hoàng Hồng Hiên nhạy mắt nhanh tay đưa ra đỡ lấy eo của anh, đem eo nâng lên, nơi giao hợp ngày càng sâu, tựa như đâm tới nơi sâu nhất, gần như khiến người ta có cảm giác buồn nôn. 

Hoàng Hồng Hiên an ủi hôn lên xương bướm lộ ra ở phía sau lưng anh, hạ thân không chút nhẹ nhàng đâm rút, đâm mạnh đến mức suýt đụng phải đầu giường, Hoàng Hồng Hiên sợ anh đụng phải đầu, siết lấy eo anh lôi người về, thẳng đường đâm sâu vào điểm khiến người nọ sướng nhất. 

“A a…ư a… đừng… đừng đâm chỗ đó nữa… a—”

Khâu Vũ Thần cảm giác tựa hồ như bị đâm đến tận dương vật phía trước, túi bìu va chạm phát ra tiếng bạch bạch, dục vọng trong cơ thể từng chút một bị đánh vào chỗ sâu nhất, đem lại cho người ta cảm giác bụng dưới bị lấp đầy. Khâu Vũ Thần vô thức đưa tay chạm vào bụng dưới, cảm nhận sự va chạm kịch liệt, cuối cùng lại sinh ra một tia suy nghĩ… bọn họ đang thật sự làm tình.

Bọn họ rốt cuộc là ai? Ngụy Chi Viễn và Ngụy Khiêm? hay là Hoàng Hồng Hiên và Khâu Vũ Thần?

Dường như điều đó chẳng quan trọng nữa, giây phút này họ đã bị dục vọng chi phối, đắm chìm trong lưới tình.

“A! ư…a…”

Sâu hơn nữa đi, anh biết lúc này đây em thật sự yêu anh, không cần nghĩ ngợi nhiều như vậy, em chỉ cần phát tiết những tình ý kìm nén của bản thân, anh sẽ chịu đựng.

“Anh ơi…”

“A a, anh…ư…anh đây…”

“Khiêm nhi, anh nhìn em đi…”

“Anh đây…a, anh… anh luôn ở đây…”

Mỗi tiếng trả lời, mỗi tiếng đều kèm theo tiếng va chạm xác thịt, như thứ âm nhạc hoan du, kịch liệt nhưng phảng phất sự dịu dàng vô tận.

“Khiêm nhi, em yêu anh, Vũ Thần…”

Khâu Vũ Thần quay đầu muốn nhìn cậu, bị cậu nắm lấy cằm hôn môi, chỉ có thể từ nụ hôn mà ngắt quãng nói ra lời mình muốn nói.

“...Anh cũng yêu em.”

Ngày này, ngoài bọn họ ra, không còn ai biết xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không ai biết được. Bởi vì, đó là bí mật chỉ thuộc về hai người họ.

Ngày đó, cũng trở thành hoa viên bí mật của hai người.



-Hoàn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro