だいすき(H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn hình máy tính xách tay tối dần, ánh sáng gay gắt được thay thế bằng ánh sáng dịu nhẹ của đèn cạnh giường ngủ. Vòng tay của Suho bao quanh anh, một cái ôm nhẹ nhàng cảm thấy vừa quen thuộc vừa mới mẻ.

Sự thân mật về thể chất không phải là điều mà Sieun đã quen thuộc. Anh ấy luôn thoải mái với sách và lý thuyết hơn là xúc giác và cảm xúc. Nhưng Suho đã có cách làm tan chảy những nghi ngờ của anh ấy, khiến anh ấy khao khát những điều anh ấy luôn tránh.

Anh dựa lưng vào ngực Suho, nhịp đập ổn định của nhịp tim anh là một giai điệu nhẹ nhàng. Khi Suho vùi mặt vào cổ, anh nhắm mắt lại, để bản thân tận hưởng sự thoải mái đơn giản khi được ôm.

Khi phút trôi qua, bàn tay của Suho bắt đầu di chuyển, những ngón tay của anh ta xoa nhẹ nhàng trên bụng Sieun.

Hơi thở của Sieun bị nghẹt thở. Anh ấy không chắc chắn phải phản ứng như thế nào, làm thế nào để phản ứng với mức độ thân mật mới này.

Anh ấy muốn đẩy Suho ra xa, để rút lui trở lại vùng thoải mái của khoảng cách cảm xúc. Nhưng một sự thôi thúc mạnh mẽ hơn, một nhu cầu gần gũi, đã giữ anh ta bám rễ tại vị trí.

Anh mở mắt ra, liếc xuống bàn tay của Suho đang tựa vào bụng mình. Đó là một cử chỉ đơn giản, nhưng nó nắm giữ một sức mạnh mà Sieun không thể phủ nhận. Đó là một lời mời thầm lặng, một câu hỏi không lời.

Anh ấy hơi quay đầu lại, ánh mắt nhìn Suho đang lướt qua vai anh ấy.

Bàn tay của Suho trượt lên trên dưới chiếc áo mỏng của anh, hơi ấm của lòng bàn tay Suho lan rộng trên da của Sieun. Những ngón tay của anh ấy, bị chai sạn sau nhiều năm tập luyện, lần theo làn da mịn bắt đầu sờ nắn núm hồng nhỏ của Sieun, khiến anh ấy rùng mình xuống tận cột sống. Hơi thở của Sieun nghẹt thở, một tiếng thở hổn hển nhẹ nhàng thoát ra khỏi môi anh ta. Anh ta muốn đi, rút lui trở lại sự an toàn trong suy nghĩ của chính mình, nhưng sự đụng chạm của Suho giống như một nam châm, kéo anh ta vào, đòi hỏi sự chú ý của anh ta.

"Suho..." Sieun thở nhẹ, giọng anh ta hầu như không thì thầm.

Suho ngân nga đáp lại, đôi môi anh cọ vào tai của Sieun. "Hãy để anh chăm sóc em đêm nay "anh ấy thì thầm, giọng anh ấy nóng lên vì ham muốn.

Tay của Suho trượt lên áo sơ mi của Sieun, vải thô của áo phông của anh ấy tương phản hoàn toàn với sự ấm áp của lòng bàn tay Suho. Sieun rùng mình, một âm thanh nhỏ, không tự nguyện thoát ra từ môi anh. "Ah..Suho"

"Hãy để anh," Suho thì thầm, giọng anh ấy trầm xuống tai Sieun.

Sieun muốn tranh luận, phản đối, nhưng lời nói không đến. Anh ta bị cuốn vào một cơn lốc cảm giác, cơ thể anh ta phản ứng với sự đụng chạm của Suho theo những cách mà anh ta không thể hiểu được. Những khoái cảm bắt đầu tràn ngập xúc giác của anh.

Đôi môi của Suho cọ sát vai anh ta, một cái chạm nhẹ như lông vũ đã gửi một cú giật điện xuyên qua anh ta. Sau đó, môi của Suho nằm trên môi anh, một nụ hôn sở hữu đã đánh cắp hơi thở của Sieun.

Nụ hôn đòi hỏi, đói khát. Lưỡi của Suho thuận lợi đi vào miệng Sieun, khám phá mọi ngóc ngách, nếm từng inch mật ngọt bên trong. Tay của Sieun nắm chặt vào tấm ga trải giường, móng tay của anh ta đào sâu vào lớp vải mềm. Anh ta rên rỉ, một âm thanh nhẹ nhàng, vỡ vụn được nuốt chửng bởi miệng của Suho. "Uhm...mm"

Suho lùi lại, đôi mắt anh tối sắc vì ham muốn. Anh ta vạch một ngón tay dọc theo đường xương hàm của Sieun.

"Em thật xinh đẹp", Suho thì thầm.

Má của Sieun đỏ bừng, một hơi ấm lan tỏa qua ngực anh. Anh ấy không thể nhớ lần cuối cùng ai đó nhìn anh ấy như vậy là khi nào, với ham muốn thô thiển, không pha trộn như vậy.

Bàn tay của Suho di chuyển xuống, những ngón tay của anh ấy vạch ra đường viền ngực của Sieun. Anh dừng lại ở núm vú, ngón tay cái nhẹ nhàng cọ vào vùng da nhạy cảm ửng hồng lên vì khoái cảm.

Sieun thở hổn hển, anh ta cong lưng một cách vô tình. Cú chạm của Suho là điện, gửi những làn sóng khoái cảm xuyên qua anh ta.

Những ngón tay của Suho vòng quanh núm vú của anh ấy, sự đụng chạm của anh ấy trở nên khăng khăng hơn. Anh ta lăn ngón tay cái của mình vào nụ cứng hồng của Sieun, gợi lên một tiếng rên rỉ thoát ra khỏi môi Sieun trước khi anh ta có thể ngăn chặn nó. " ah..."

"Tốt quá," Suho thì thầm, giọng anh ấy dày đặc với dục vọng.

Anh ấy tiếp tục trêu chọc núm vú của Sieun, sự đụng chạm của anh ấy là một điệu nhảy tinh tế giữa khoái cảm và cảm giác đau. Cơ thể Sieun run rẩy, các giác quan của anh bị choáng ngợp bởi cường độ chạm vào của Suho.

Đôi môi của Suho di chuyển đến cổ của Sieun, răng của anh ấy gặm trên làn da trắng hồng nhạy cảm. Anh mạnh bạo để lại vết hickey đỏ ửng trên làn da trắng tựa bông, một tuyên bố sở hữu khiến cột sống của Sieun rùng mình.

Một trong những bàn tay của Sieun vướng vào tóc của Suho, kéo anh ta lại gần hơn. Anh ấy cần nhiều hơn, khao khát sự mãnh liệt của sự đụng chạm của Suho.

Bàn tay của Suho trượt xuống bụng Sieun, những ngón tay của anh ta biến mất bên dưới thắt lưng quần đùi của Sieun. Hơi thở của Sieun bị nghẹt, cơ thể anh căng thẳng. Ngón tay của Suho cuộn quanh dương vật của anh ấy, nhẹ nhàng lên xuống có chủ đích

Sieun thở hổn hển, đầu anh ta rơi trở lại ngực Suho.

"Suho-yah," anh thở, giọng nói của anh pha trộn giữa niềm vui và sự tuyệt vọng.

Bàn tay của Suho di chuyển nhanh hơn, những cú vuốt ve của anh ấy trở nên khăng khăng hơn. Anh ta vuốt ve dương vật của Sieun, ngón tay cái của anh ta vòng quanh cái đầu nhạy cảm.
"Ah...ah..suho-yah"
Tiếng rên rỉ của Sieun trở nên to hơn, cơ thể anh ấy cong lên khi niềm vui tràn qua anh ấy trong những con sóng. Anh ấy cảm thấy mình đang đến, sự kiểm soát của anh ấy biến mất.

Đôi môi của Suho chuyển sang tai Sieun, giọng anh thấp và khàn khàn.

Hãy đến với anh đi, Sieun-ah, anh ấy thì thầm.

Cơ thể của Sieun co giật nhẹ, anh thở ra một hơi thở rùng mình khiến anh không thể thở được vào ngực Suho. Bàn tay Suho tiếp tục lên xuống chiều dài cương cứng của Sieun. "E-em ra mất suho-yah...ah...". Chẳng kìm được khoái cảm lượng tinh dịch trào ra chảy thành dòng trên tay suho, một chút lại ở trên bụng Sieun.

Em thấy như nào? Suho cười khúc khích, giọng trầm thấp vào tai Sieun. "Ai đó có vẻ hơi nhạy cảm, anh ấy trêu chọc, những ngón tay của anh ấy tiếp tục sự quan hệ của họ.

"Ừ còn ai đó thì không thể giữ tay cho riêng mình, anh ta vặn lại, giọng anh ta khàn khàn với một sự tự tin mới tìm thấy.

Suho lùi lại, đôi mắt anh lấp lánh vì thích thú. "Anh cũng có thể nói như vậy với em, Bác sĩ Yeon, anh ta phản bác lại, ánh mắt kéo dài trên đôi má đỏ bừng và đôi môi sưng tấy của Sieun. "Em hôm nay ồn ào thật đấy chẳng giống em mọi khi, anh ta trêu chọc, hơi thở ấm áp trên da của Sieun.

Má của Sieun đỏ bừng, một màu đỏ thẫm mà Suho thấy hoàn toàn đáng yêu. "Im đi Ahn Suho, anh ta lẩm bẩm, đẩy Suho ra xa một cách tinh nghịch.

Suho cười khúc khích, cánh tay anh ấy ôm vòng quanh eo của Sieun. "Làm cho anh, anh ấy thì thầm, đôi môi anh ấy hiện lên trên cổ Sieun.

Hơi thở của Sieun bị nghẹt, cơ thể anh phản ứng theo bản năng với sự đụng chạm của Suho. Anh ta muốn phản đối, duy trì vẻ ngoài khắc kỷ của mình, nhưng ham muốn trong mắt Suho quá say để chống lại.

Sieun, trong một màn thể hiện táo bạo hiếm hoi, đã thay đổi vị trí của mình, điều động cho đến khi anh ta ngồi trên đùi của Suho. Cánh tay anh ấy vòng quanh cổ Suho, những ngón tay anh ấy rối vào những sợi tóc mềm mại.

"Sieun-ah..." Đôi mắt của Suho mở to vì ngạc nhiên, một sự hồi hộp của sự phấn khích chảy qua anh ta. Đây là điều mới mẻ, khía cạnh quyết đoán này của bản thân anh ấy, và anh ấy không thể phủ nhận sự vội vàng mà nó truyền qua anh ấy.

Sieun đưa tay ra và lần lượt cởi từng nút áo sơ mi của Suho, những ngón tay của anh ấy nán lại trên lớp da lộ ra bên dưới. Anh ta vạch ra những đường nét điêu khắc trên ngực của Suho, cái chạm của anh ta khiến cột sống của Suho rùng mình.

Sieun thường không táo bạo như thế này, nhưng có điều gì đó về Suho khiến anh ta muốn chạm vào, để khẳng định. Anh ấy hy vọng Suho thấy nó thú vị như anh ấy đã làm.

Sieun nghiêng người vào, đôi môi anh gặp Suho trong một nụ hôn vừa dịu dàng vừa đòi hỏi. Suho rên rỉ nhẹ nhàng, tay anh tìm đường đến vòng eo trần của Sieun, kéo anh lại gần hơn.

Họ đánh mất chính mình trong nụ hôn, cơ thể của họ kết hợp với nhau như thể họ là hai nửa của một tổng thể. Sieun, thường rất kiểm soát và dè dặt, tan chảy vào nụ hôn. Một niềm đam mê thô thiển mà anh ta thậm chí không biết rằng anh ta sở hữu đã bùng lên, khiến anh ta bất ngờ.

Nhưng ngay khi nụ hôn của họ đang nồng cháy, một nhạc chuông chói tai đã phá vỡ khoảnh khắc. Sieun lùi lại với một cái cau mày, sự thất vọng rõ ràng trên khuôn mặt anh ta.

"Kệ nó đi, Suho lẩm bẩm trên môi, hai tay siết chặt quanh eo Sieun.

Họ tiếp tục hôn và hôn cho đến khi điện thoại reo lần nữa. Sieun miễn cưỡng với lấy điện thoại của mình, trước sự phản đối của Suho, đôi mắt anh ấy lướt qua màn hình.

"Mẹ em gọi, anh ấy nói, một tiếng thở dài thoát ra khỏi môi anh ấy.

Suho rên rỉ, một cái bĩu môi vui tươi hình thành trên môi anh ấy. "Mẹ không thấy chúng ta đang bận sao? anh ta lầm bầm.

Sieun cười khúc khích, một âm thanh nhẹ nhàng khiến Suho rùng mình. "Em sẽ gọi nhanh thôi chờ xíu nha, anh ấy hứa, đôi mắt anh ấy lấp lánh.

Anh ấy trả lời điện thoại, giọng nói của anh ấy cẩn thận trung tính. "Mẹ ạ?.

Giọng nói của mẹ anh ấy, sắc sảo và không tán thành, tràn ngập căn phòng. "Sieun-ah, mẹ cần nói chuyện với con về Ji-an.

Cơ thể của Suho căng thẳng bên cạnh anh, đôi mắt anh hơi mở to. Sieun có thể cảm thấy trái tim anh đập thình thịch trong ngực, một hỗn hợp của cảm giác tội lỗi và sự khó chịu sủi bọt bên trong anh. Anh ấy đứng dậy khỏi giường, bước vào phòng khách để tạo khoảng cách cho mình.

"Có chuyện gì vậy ạ? Sieun hỏi, giọng anh ấy bị cắt.

Mẹ anh ấy thở dài, một âm thanh kịch tính mà Sieun biết quá rõ. "Ji-an là một cô gái đáng yêu, Sieun-ah, cô ấy bắt đầu, giọng nói dịu đi. "Thông minh, tốt bụng và xuất thân từ một gia đình tốt. Hai bạn sẽ trở thành một cặp đôi xinh đẹp như vậy."

Hàm của Sieun siết chặt. Vẫn vậy cùng một bài giảng cũ về việc ổn định và bắt đầu một gia đình. Nhưng những lời tiếp theo của mẹ anh ấy khiến anh ấy mất cảnh giác.

"Con bé ấy nói với mẹ rằng nó thích con, mẹ anh ấy tiếp tục, một chút tuyệt vọng trong giọng nói của cô ấy. "Nhưng con không làm gì để theo đuổi con bé ấy cả. Con thậm chí còn không cố gắng hiểu rõ hơn về con bé. "

Tâm trí của Sieun chạy đua. Anh ấy đã không xem xét cảm xúc của Ji-an, đã quá bận tâm với cảm xúc của chính mình. Anh ấy cảm thấy một cảm giác tội lỗi, nhưng cũng có một sự cáu kỉnh đối với sự can thiệp của mẹ anh ấy.

"Mẹ à, anh ấy ngắt lời, giọng nói của anh ấy kiên quyết, "Con không thích Ji-an.Con đang hẹn hò với người khác rồi mong mẹ đừng can thiệp."

Một sự im lặng choáng váng lấp đầy dòng. Sau đó, giọng nói của mẹ anh bùng nổ vì phẫn nộ. "Con nói gì? Với ai? "

Anh ấy thở dài. "Suho"

Cái gì? Suho? Người đã khiến con gặp rắc rối ở trung học à? "

Sieun tức giận. "Anh ấy không khiến con gặp rắc rối, mẹ à.Con yêu Suho thì sao chứ."

"Nhưng cậu ta là... một người đàn ông! mẹ anh ấy lẩm bẩm, giọng nói của cô ấy đầy sốc và hoài nghi. "Tại sao con lại hẹn hò với một người đàn ông, Sieun? Chẳng lẽ con không muốn có một gia đình sao?"

Sự kiên nhẫn của Sieun đã đến giới hạn. "Mẹ đã nói xong chưa, eomma? anh ấy hỏi, giọng anh ấy lạnh lùng. "Con không bao giờ cần mẹ thảo luận về cuộc sống cá nhân của con. Không bao giờ"

Anh ấy cúp máy, tay anh ấy hơi run rẩy khi đặt điện thoại xuống. Anh ấy hít một hơi thật sâu, cố gắng làm dịu trái tim đang đập nhanh của mình. Nhưng sự tức giận và thất vọng sôi sục ngay bên dưới bề mặt.

Anh ta trở lại phòng ngủ, thấy Suho đang ngồi trên giường, một cái nhìn lo lắng trên khuôn mặt anh ta. "Có chuyện gì vậy Sieun-ah? anh ấy hỏi, giọng anh ấy nhẹ nhàng lo lắng.

Sieun gật đầu. "Vẫn là mẹ em, anh ấy giải thích. "Mẹ không hài lòng khi chúng ta hẹn hò.

Biểu cảm của Suho cứng lại. "Mẹ em đã nói gì? anh ấy hỏi, giọng anh ấy thấp.

Sieun kể lại cuộc trò chuyện, giọng anh ấy hơi run rẩy khi anh ấy mô tả sự không tán thành của mẹ mình và những nỗ lực của bà đẩy anh ấy về phía Ji-an.

Suho chăm chú lắng nghe, bàn tay của anh ấy tìm thấy Sieun, những ngón tay của anh ấy đan xen vào nhau. "Anh xin lỗi, Sieun-ah, anh ấy nói, giọng anh ấy đầy hối tiếc. "Anh chưa bao giờ muốn gây rắc rối cho em.

Sieun siết chặt tay anh ta, một làn sóng ấm áp tràn qua anh ta. "Đó không phải lỗi của anh, Suho, anh ấy trấn an anh ấy. "Đó là của mẹ em. Bà ấy chỉ muốn những gì bản thân nghĩ là tốt nhất cho em." anh ấy dừng lại, ánh mắt của anh ấy gặp Suho với một cường độ mới tìm thấy. "Nhưng em biết điều gì là tốt cho em, chính là anh Ahn Suho"

Ngón tay cái của Suho vạch ra những vòng tròn an ủi trên mu bàn tay của Sieun.

"Em biết mẹ có ý tốt, Sieun tiếp tục, giọng anh ấy thì thầm trầm, "nhưng mẹ không hiểu. Không bao giờ có thể hiểu anh có ý nghĩa như thế nào với em."

Suho siết chặt tay anh, giọng anh thì thầm trầm. "Anh nghĩ mẹ sẽ suy nghĩ lại thôi, em đừng lo."

Sieun nhướng mày. "Sao anh chắc chắn về điều đó.

Suho nhún vai. "Mẹ thương em, anh ấy nói một cách đơn giản. "Và chỉ đơn giản là mẹ muốn em được hạnh phúc

Sieun đánh giá cao rằng Suho đã không cùng anh ấy chỉ trích mẹ mình. Anh ấy biết đó là một tình huống phức tạp, và anh ấy rất biết ơn sự hỗ trợ của Suho.

"Còn bố của em thì sao? Suho hỏi, giọng anh ta vang lên với một chút e ngại. "Bố đã nói những gì?"

Khuôn mặt của Sieun tối sầm lại, một cái bóng lướt qua các đặc điểm của anh ta. "Bố em không biết, anh ấy nói, giọng anh ấy hầu như không thì thầm. "Và em không muốn ông ấy biết. Chưa muốn."

Suho gật đầu, thấu hiểu. Anh ấy biết mối quan hệ của Sieun với cha mình rất phức tạp, căng thẳng bởi nhiều năm xa cách về cảm xúc và sự oán giận không thành văn.

Anh ta đưa tay ra, vuốt ve mặt Sieun trong tay. "Bất cứ điều gì xảy ra, Sieun-ah, anh ấy nói, giọng nói của anh ấy tràn ngập sức mạnh thầm lặng, "chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với nó. Anh hứa."

Sieun nhắm mắt lại, dựa vào sự đụng chạm của Suho. Lần đầu tiên sau một thời gian dài, anh ấy cảm thấy an toàn, được bảo vệ và thấu hiểu

"Cảm ơn anh, Suho, anh ấy thì thầm, giọng anh ấy là một lời thú nhận thô thiển. "Vì mọi thứ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro