Part I - Sự hiểu lầm tai hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày ấy, cô giáo chủ nhiệm dọa sẽ báo với phụ huynh về việc chúng tôi yêu nhau nếu như tôi không đạt học sinh giỏi. Tôi cũng bớt quan tâm đến Long để cố gắng học tập chăm chỉ hơn,... và đã vô tình làm tổn thương cậu ấy.

Năm nay cuối cấp, chúng tôi vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp ấy. Mỗi dịp lễ hay sinh nhật, món quà Long hay tặng tôi, đó chính là kẹo mút gắn trên những bông hoa giả mà cậu ấy gọi là "hoa kẹo". Tôi biết, Long vốn không khéo tay, cậu ấy cũng không có nhiều kiên nhẫn với những thứ đồ handmade. Thế nhưng ngoài làm cho tôi những bó "hoa kẹo", cậu ấy còn cố gắng xếp chín miếng thủy tinh hình trái tim xếp vào hộp tặng cho tôi nhân ngày 20/10.

Khoảng thời gian sau đó, tất cả lại phải gác những mối quan tâm khác lại và chuẩn bị cho kì thi Cấp Ba. Có lẽ, tôi cũng quá bận rộn để nhận ra khoảng cách giữa hai đứa, khi Long ngày càng học giỏi hơn và trở nên nổi bật trong lớp hơn. Một phần cũng mừng cho cậu ấy ,một phần tôi tự nhủ phải học chăm hơn để hai đứa cùng đỗ đạt.

Người ta nói người trong cuộc mới có linh cảm rõ nhất, nhưng lại không thể thông suốt như người ngoài cuộc. Cũng phải.Sau Tết, tôi cảm nhận được rằng,dường như mình và Long đang dần xa nhau như ngày và đêm. Lúc cậu ấy lên lớp ,tôi cũng chỉ "chào cậu" thôi, cậu ấy không đáp lại, chỉ cười mỉm rồi thôi, tôi cố gắng chấp nhận sự thật đó.Và rồi, một lần tình cờ khi tôi đang cầm điện thoại của Long."Cảm ơn vì đã bên tớ...thôi ngủ sớm đi ,mai hết nghỉ Tết rồi đấy ♥"

Dĩ nhiên tôi không phải là một kẻ thích đọc trộm tin nhắn của người khác. Nhưng khi tôi nhấn nút back, một list dài những tin nhắn, xen kẽ cả những tin của tôi nữa, là của Trung - thằng bạn ngồi cùng bàn với Long.Tôi vờ như không biết... Tối hôm ấy ,tôi không thẻ ngủ được với những thắc mắc trong đầu. "Long yêu con trai ?" , "Đứa đó hơi ẻo lả thôi chứ có phải gay đâu ?" ,"Lẽ nào Long đã quên mình ??"

Ngày hôm sau ,các bạn trong lớp đã về hết ,Long bỗng chạy tới nắm tay tôi ,tôi thì gạt phắt quay lưng đi ra cửa lớp.

-Không phải như cậu nghĩ đâu.

Câu nói ấy làm tôi như đứng hình ,"Không lẽ cậu ấy biết mình đọc trộm tin nhắn ?" ,"Ý cậu ấy là cậu ấy không yêu Trung ?" Tôi vẫn đứng im như đang chờ đợi lời giải thích .Từ phía sau ,hai cánh tay của cậu ấy ôm lấy cổ tôi :

-Cậu suy nghĩ lung tung gì vậy ?

-T..Tin..nhắn.. - tôi lắp bắp

-À ! Trung chỉ nhắn tin vì tớ đã sang nhà nó giúp nó làm bài tập ý mà ! Không phải gì đó như cậu nghĩ đâu.

-Thật chứ ?

-Thật mà !

-Tha cho tớ nhá !

-Tớ có trách gì cậu đâu ?

Cậu ta bỗng hôn lên má tôi như lời xin lỗi ngọt ngào :

-Tớ yêu cậu !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro