1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Hiếu : anh

Bảo Khang: Cậu

Hoặc xưng tên

Ngắn

Văn chương của sốp dở ẹt nên đừng chê

-


Bảo Khang và Minh Hiếu đã cùng nhau trải qua những tháng ngày đầy ấp tiếng cười và niềm vui . Nhưng thỉnh thoảng Bảo Khang với tích cách dễ bị tổn thương và hay hờn dỗi , lại khiến Minh Hiếu , người luôn tận tâm và khéo léo dỗ dành , dù rất đau đầu vì những lí do oái âm của bé mèo nhà mình . Cặp đôi này dù yêu nhau sau đậm cách mấy thì vẫn phải đối mặt với những thử thách trong cuộc sống

Một buổi tối mùa thu , không khí se se lạnh ngập tràng cả thành phố , Minh Hiếu quyết định tổ chức một buổi tối đặc biệt cho Bảo Khang . Sau 1 tuần làm vc căng thẳng , anh hy vọng rằng một buồi hoà nhạc nhỏ tại quán cà phê mà họ thường xuyên lui tới sẽ giúp cậu thư giản và cảm thấy được yêu thương hơn

Minh Hiếu đã âm thầm chuẩn bị mọi thứ , anh đã đặt vé , chọn những bài hát mà cậu yêu thích và còn chuẩn bị một món quà nho nhỏ - một chiếc vòng tay nhỏ với ngôi sao để tượng trưng cho những khoảng khắc đặc biệt mà họ đã cùng nhau trải qua

Tuy nhiên khi anh về nhà và thông báo cho cậu về kế hoạch tối này , cậu lại phản ứng ko như mong đợi , cậu ngồi trên ghế nhìn ra ngoài cửa sổ , ko hề để ý đến sự hào hứng của anh

" em k muốn ra ngoài đâu " Bảo Khang nói lộ rõ sự mệt mỏi

" chỉ muốn ở nhà và nghỉ ngơi thôi "

Minh Hiếu đang đứng cạnh cậy , cảm thấy thất vọng và lo lắng dâng lên trong lòng . Anh biết rõ cậu đã trải qua 1 tuần làm vc hết sức mệt mỏi , nhưng anh ko nghĩ rằng điều này lại khiến Bảo Khang của anh lại ko muốn tham gia buổi tối đặc biệt này

" Anh biết rằng em đang rất mệt mỏi " Minh Hiếu nói giọng anh đầy sự đồng cảm

" nhưng anh đã chuẩn bị một buổi tối thư giản mà em yêu thích . Anh nghĩ rằng thay đổi chút không khí có thể giúp em cảm thấy tốt hơn "

Cậu quay mặt đi , cố gắng che giấu cảm xúc thất vọng của mình

" Anh ko hỉu đâu , em cảm thấy mình đã bị bỏ rơi suốt thời gian qua. Đã ko có thời gian cho nhau và giờ thì ngay cả buổi tối như vậy cũng chẳng còn ý nghĩa gì cả "

Minh Hiếu cảm thấy như có một con dao xuyên qua trái tim mình vậy . Anh hiểu rằng sự thiếu hụt thời gian bên nhau có thể khiến Bảo Khang cảm thấy bị lãng quên . Nhưng điều quan trọng là anh phải làm sao để có thể dỗ dành và mang lại sự an ủi cho em bé của anh trong tình huống này

" em cảm thấy anh không quan tâm tới em phải không " Minh Hiếu nói giọng anh đầy sự ấm áp

" đừng nghĩ như vậy , anh luôn yêu em và muốn làm mọi thứ , để em cảm thấy hạnh phúc . Đừng để một buổi tối đặc biệt trở nên gánh nặng "

Minh Hiếu ngồi xuống bên cạnh Bảo Khang, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu , tạo cảm giác an toàn và ấm áp . Anh không vội vã hay ép buộc mà chỉ muốn cậu cảm nhận sự chân thành trong hành động của mình

" chúng ta có thể ko đi ra ngoài tối nay nhưng hãy để anh lmj đó để em cảm thấy tốt hơn . Có thể chúng ta chỉ cần ngồi cạnh nhau , nch hoặc đơn giản là nằm bên nhau và lắng nghe âm nhạc "

Bảo Khang cảm thấy sự mềm mại trong giọng nói của anh, cùng với những  cử chỉ âu yếm . Cậu cảm thấy sự cảm trở trong lòng dần biến mất

" anh thật sự quan tâm đến em đúng ko "

Minh Hiếu gật đầu ánh mắt ko rời khỏi cậu

" đúng vậy! Anh luôn quan tâm đến em ann muốn em biết rằng dù thế nào đi nữa anh sẽ luôn bên cạnh em "

Một cảm giác nhẹ nhõm lan toả trong lòng cậu . Cậu cảm nhận đc sự yêu thương chân thành từ anh

" cảm ơn anh em đã cảm thấy thật sự mệt mỏi , nhưng giờ em hiểu rằng anh luôn ở đây để ủng hộ em "

Minh Hiếu mỉm cười kéo Bảo Khang vào vòng tay của mình

" đó là điều quan trọng nhất với anh bây giờ chúng ta có thể dành thời gian cho nhau theo cách của mình "

Minh Hiếu bật nhạc từ chiếc loa nhỏ cùng Bảo Khang nằm xuống sofa . Họ cùng nhau thưởng thức và trò chuyện nhẹ nhàng thỉnh thoảng lại trao cho nhau những nụ hôn và cái ôm ấp áp . Buổi tối tuy đơn giản nhưng tràn đầy tình yêu của đôi bạn trẻ

End


Sao nó dở dữ vậy ?

Mê cách 2 anh ta support nhauu

Fic dành riêng cho a ảnh☺️😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro