03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cộng đồng người điên

hurrykhang

sao còn nhiều tên mà đặt
nhìn phèn quá

ilovemystagename

tin trấn đụn

monstar_nicky

chuyện gì?

rhyder.dgh

có gì hot, cho mình
hóng ké với ạ

captainboy_0603

captain boy bay tới đây

chuyện gì hot có xúc xích
siêu anh hùng bay đến
nhanh

phap_kieu3

tao cắt cái mỏ mày đó
nha an nhe thử nói đi

chuẩn bị hẹn cổng
trường đi cưng

ilovemystagename

chắc đây sợ cưng lắm à
chuyện là bây biết thằng hiếu hội trưởng không?

monstar_nicky

tính ra người quen hết mà
sao không biết được

atus310

kể đi em không có trốn vì
quê nha

lỡ bày ra chuyện để tám
thì đừng làm rớt miếng
hộ anh cái nha an

ilovemystagename

mấy người chống đối tôi
thì không có cái để nghe
đâu hahaa

gọi một tiếng anh an
thì đây còn xem xét kể
cho nghe

weantodale

không kể đi chỗ khác, để
tao nói

mày nhiều chuyện quá
luôn á an

ilovemystagename

ai mượn mà bộ trưởng
trả lời?

vô vấn đề quan trọng nè

con kiều với thằng hiếu là
người yêu cũ

hunghuynh.gemini

đứa nào bật nhạc khởi
my vậy, lát thầy tài lại gom
điện thoại hết nè

mới thấy ổng đi ngang lớp
luôn đó. cất điện thoại
vô đi

atus310

anh đoán là thằng an đã bị
thầy tài dắt đi rồi

=)))

haidangdoo

sao anh biết, anh gắn camera phòng tụi em hả???

atus310

thằng bé van xin nhỏ quá
sao mà không nghe hả
em^^

với lại ông thầy tài toàn
chú ý vô nó mà nó lì
nó không chịu rút kinh
nghiệm cho lần sau
nên mới bị vậy

phap_kieu3

chị vô hội học sinh rồi nha bé @ilovemystagename em gan với ai?


       có ai có bạn trong hội học sinh không cho em in4 làm
quen với

ở đây một mình riết em
tự kỉ, xin rút mà cũng không
được nữa chứ

captainboy_0603

đây đây tôi quen hết cả
hội học sinh , ủa mà anh
khang cũng trong đấy
mà lo gì

louhoangg

quan.phamanh chắc hiền nhất đó em

(+1💓)

monstar_nicky
jsol.thaison sẽ sẵn lòng giúp
đỡ nhaaa

(+1💓)

bồ tao đó, cẩn thận vào

phap_kieu3

khang thì nói gì, mình ổng không cứu được tao đâu

hurrykhang

rồi kiều định như vậy đến
bao giờ? trốn mãi cũng không phải là cách hay đâu

__

em nhìn đi nhìn lại tin nhắn trong điện thoại rồi tắt đi

bảo khang vốn là người có tư duy rất tốt những gì anh ấy nói ra luôn là điều đúng đắn...em rất tin tưởng. quả thật trốn tránh vẫn không phải cách lâu dài nhất nhưng em chẳng còn cách nào khác nữa cả ngoài việc cứ trốn chạy khỏi quá khứ kia


muốn nhìn thấy anh và cũng không muốn nhìn thấy. vị giáo viên vẫn đang giảng dạy rất chỉn chu , vốn tập trung nay lại lơ là khiến cho thầy duy rất bất ngờ


"thanh pháp đi đến phòng y tế đi trông em không ổn lắm đó"

"thầy ngọc dương đang có mặt ở dưới"

vốn là người hay phát biểu trong các giờ nhưng hôm nay từ đầu đến cuối chỉ gục xuống rồi lại không giống lúc thường khiến các giáo viên rất lo

"ê đi nổi không để tao dẫn đi"

"thôi khỏi ở lại học thay phần tao, muốn nghỉ hả cưng"

thành an đột nhiên lại tốt tính bất ngờ nhưng đã bị em vạch trần tất cả khiến mặt nó sượng trân. thanh pháp đứng dậy xin phép giáo viên để được xuống phòng ý tế


"anh dương ơi, có ai hông"

ngọc dương vốn là vị giáo viên nhí nhảnh nhất trường ,thường thì sẽ có mặc nhưng hôm nay lại đột nhiên biến mất. em đang vô cùng đau đầu, cảm giác như hàng tấn thứ đang đè nặng lên nên đã lại chỗ thầy dặn để lấy thuốc


trên tay vừa cầm lấy vĩ thuốc đang đi tìm nước thì phát hiện có người bước vào. bản thân khá thân với thầy nên em đã không nhìn đến mà đôi tay vẫn đang tìm nước


"em đến lấ-lấy th"

lúc tìm thấy được bình nước nóng gần đó rót vào ly thì em phát hiện người kia chẳng phải giáo viên nào. minh hiếu với cơ thể đang bận đồ bóng rổ, mặt thì đã tái nhợt đi về phía giường nằm xuống


"anh có sao không"

"hiếu..minh hiếu, em đi gọi thầy tới ngay đây"

em lập tức chạy đi tìm, nhức nhói cả đầu vốn đến để nghỉ ngơi nhưng lại có chuyện khác phải làm

___

minh hiếu tỉnh dậy vì mùi sát khuẩn thì phát hiện bản thân đang nằm ở phòng y tế

"em nằm nghỉ tiếp đi, khổ thân"

vừa định ngồi dậy đã bị thầy y tế đang từ xa tiến vào quát mắng cho một trận

"làm việc quá sức không ăn uống gì trong khi biết mình bị tuột đường huyết . hôm qua lại thức khuya nữa à?"

"em giải quyết vài thứ ạ"

"mà cũng sướng ha, bé kiều nó chạy sốt sắng cả lên kiếm thầy luôn đó"

"em phải gọi là nhất rồi, thuốc nè uống đi"

minh hiếu chìa đôi bàn tay để lấy thuốc, cầm lên ly nước đã có sẵn từ trước và kế bên là vài viên thuốc nhức đầu không phải dành cho anh? sự đắng nhẹ của thuốc khiến anh tỉnh táo nhớ lại trước thi mình bất tỉnh đã có người gọi tên mình


8.7.24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro