His obedient butler

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngươi có biết tại sao ta lại đột ngột triệu hồi ngươi đến đây không?" Rimuru hỏi với một nụ cười dịu dàng khi tựa người vào bàn, nhìn thẳng vào con quỷ vừa đến văn phòng của mình. Diablo cảm thấy hơi khó chịu trước nụ cười mà vị lãnh chúa dành cho gã, bởi vì điều đó thường có nghĩa là kẻ nào đó đang gặp rắc rối, và Diablo thì hoàn toàn không muốn gặp rắc rối. Than ôi, cuối cùng Diablo cũng trả lời với giọng điệu hơi tội lỗi. "Không, thưa ngài Rimuru, tôi không biết."

Rimuru gật đầu nhẹ. "Chỉ cần biết là ngươi không gặp rắc rối gì cả, diablo." Cậu nói, đứng dậy khỏi ghế và từ từ đến gần Diablo, "Ta vừa nhận thấy có một vài thay đổi mà ta nghĩ là chúng cần phải được sửa chữa. Ngươi có cảm thấy vậy không? Chắc chắn ngươi là kẻ muốn làm ta hài lòng hơn bất cứ ai." Giọng điệu và lời nói của Rimuru gần như khiến Diablo ớn lạnh cả sống lưng. Rất nhiều suy nghĩ lướt qua đầu người quản gia, đến nỗi gã thậm chí không nhận ra rằng Rimuru đang ở ngay trước mặt mình, cho đến khi người kia đột ngột kéo gã xuống và trao cho gã một nụ hôn.

Cái này...

Có vẻ Diablo đã biết điều Rimuru muốn là gì rồi.

Gã ngay lập tức đáp lại nụ hôn, nhẹ nhàng bế vị chúa tể của mình vào vòng tay, điều chỉnh một tư thế thoải mái hơn khi họ tiếp tục liếm láp và cắn vào môi nhau. Lúc mà Rimuru cố gắng giãi ra, cậu trông như một mớ hỗn độn nóng bỏng vậy, mái tóc rối bù và đôi môi thì bị nhuộm một màu đỏ rực. Diablo cũng chẳng khá hơn bao nhiêu

Nhưng cả hai đều có cùng suy nghĩ, họ thích cái ánh nhìn đầy âu yếm mà đối phương trao cho mình. Rimuru không thể dời tầm mắt của mình khỏi vào đôi mắt vàng xinh đẹp của tên ác quỷ kia, tròng mắt màu đen của gã tạo thêm cảm giác sâu sắc khiến cậu gần như lạc vào đôi mắt của Diablo. Những lọn tóc đen thật quyến rũ, thật mềm mại khi cậu nhẹ nhàng lướt ngón tay qua chúng, vuốt một vài phần tóc mái ra khỏi khuôn mặt của Diablo.

Diablo cũng đang ngước nhìn Rimuru, gã như bị mê hoặc bởi ánh sáng của vị chúa tể trong vòng tay gã, thật gần gũi với ngài, được chạm vào ngài một cách thân mật, chỉ nghĩ thế thôi đã khiến đáy lòng con quỷ phải tan chảy vì vui sướng. "Ngươi thật xinh đẹp khi như thế này, ngươi luôn điềm tĩnh và hoàn hảo nên, đây là một sự thay đổi đáng yêu đấy." Rimuru thì thầm với giọng nhẹ nhàng hơn khi nhìn Diablo, người quản gia chỉ cười khúc khích đáp lại. "Sự xuất hiện này chỉ dành cho chúa tể Rimuru.." Diablo thì thầm, nghiêng người đòi hỏi một nụ hôn khác và Rimuru cũng vui vẻ đáp lại. Lần này nhẹ nhàng hơn, đáng yêu hơn, giống như cả hai muốn khoảnh khắc này kéo dài thêm một chút trước khi họ buộc phải quay trở lại với công việc của mình... Nhưng rimuru đã có giải pháp cho vấn đề đó rồi.

ngay khi họ rời khỏi nụ hôn, Rimuru nghiêng người về phía Diablo, khá xa để tiếp tục nụ hôn nhưng đủ gần để Diablo nghe được những gì cậu nói. "Hay là ta sắp xếp lại lịch trình trong ngày của ngươi, để ta có thể là của riêng ngươi nhé? Ngươi có muốn điều đó không?" cậu thì thầm, cảm thấy hơi thích thú khi đôi mắt của Diablo mở to trước những gì Rimuru vừa gợi ý. "Tôi sẽ hạnh phúc hơn nếu ngài Rimuru làm điều đó." anh thì thầm đáp lại, rõ ràng là rất háo hức với kế hoạch của Rimuru.

Nhưng tiếc thay, toàn bộ lịch trình không thể thay đổi được vì những lý do rõ ràng. Cả hai đều là những nhân vật quan trọng, Rimuru còn là nhân vật quan trọng hơn thế. Vì vậy có một số vấn đề phải được dời lại thay vì chuyển sang ngày mai hay hủy bỏ hoàn toàn. Nhưng nhìn chung thì mọi thứ đang diễn ra rất tốt, người quản gia và lãnh chúa của gã đã có rất nhiều thời gian bên nhau bởi vì lịch trình đã được giải quyết và Shion cũng được giao đủ công việc để không buộc tội Diablo khi làm mất thời gian của Rimuru... vì cô ấy không ở đó để chứng kiến ​​anh ta làm như vậy.

"Ngồi xuống." Rimuru ra lệnh, liếc xuống chiếc ghế dài phía sau hai người. Diablo nhanh chóng làm theo và ngồi xuống ghế, đôi mắt mở to khi nhìn Rimuru... tự cởi quần áo.

Cậu đang cởi quần áo một cách thờ ơ ngay trước mặt người quản gia, gần như trêu chọc khi vân vê tháo gở từng chiếc cúc màu trắng trên áo ngoài một cách cẩn thận, trước khi chiếc áo tuột khỏi và rơi xuống sàn, để lại chiếc áo sơ mi trên người. Diablo định lao tới nhặt bộ quần áo quý giá của lãnh chúa nhưng có điều gì đó mách bảo gã, buộc gã phải ngồi yên và xem Rimuru cởi quần áo trước mặt. Gã đã làm vậy, ngồi yên và nhìn chằm chằm vào vị lãnh chúa, hơi thở trở nên gấp gáp hơn.

Rimuru tiếp tục cởi quần áo một cách chậm rãi và trêu chọc trước mặt Diablo, vuốt ve cơ thể anh một chút khi vứt hết từng thứ đồ trên cơ thể xuống sàn. Miệng cậu khô khốc khi phải giữ bình tĩnh, Rimuru cảm thấy rất lo lắng và tự hỏi liệu bản thân có đang mất quá nhiều thời gian không? Diablo có còn chú ý nữa không?...Thì những nghi ngờ này cũng hợp lý.. nhưng cũng không hẳn.

Vì Diablo sẽ không bao giờ rời mắt khỏi Rimuru, đặc biệt là khi...một điều gì đó 'như thế này' đang diễn ra trước mắ! Nhưng dù sao thì Rimuru lo lắng cũng chẳng có gì lạ, vì từ lúc cởi quần áo thì cậu đã chẳng dám nhìn về phía người quản gia rồi.

Cuối cùng, món đồ cuối cùng, chiếc quần cũng đã bị vứt bỏ, Rimuru chỉ còn lại quần lót và đôi tất mỏng cao đến đầu gối mà cậu đã đặc biệt chọn lọc... cho những dịp thế này.

Đồ lót và tất đen...

Diablo rất vui mừng khi nhìn thấy.

Ah...~Chúa tể của gã! Ngài Rimuru vĩ đại!! Đang mặc màu sắc của gã!!!

Diablo không thể kìm chế được nữa.

Diablo cảm thấy rất hạnh phúc đến choáng váng khi Rimuru ngồi vào lòng gã với một tiếng thở đầy run rẩy, có vẻ hơi bối rối bởi vẻ ngoài đầy phấn khích của gã. Bàn tay của Diablo tìm cách đặt lên hông người kia và trao cho Rimuru ánh mắt chứa đầy tình yêu và ngưỡng mộ.

Không một từ ngữ nào có thể diễn tả được thứ cảm xúc này, Diablo cảm thấy hạnh phúc một cách lạ thường, đến mức gần như khiến chính gã cũng phải sợ hãi. Nhưng tất cả tình yêu và hạnh phúc này đều dành cho ngài Rimuru, nên việc sợ hãi sẽ thật là vô lý.

"Diablo.." Rimuru cuối cùng thì thầm nhẹ nhàng vào tai gã, dùng một tay giữ nhẹ cằm của người kia khi nghiêng người lại gần hơn. "..Vâng, thưa ngài Rimuru?" Diablo thì thầm đáp lại, chứa đựng niềm hạnh phúc. "Ở yên đó." Cậu nhỏ giọng ra lệnh khi nghiêng người và hôn Diablo, dẫn dắt nụ hôn, buộc Diablo áp lưng vào đệm ghế, giữ chặt cằm của con quỷ khi môi lưỡi họ đang hòa nhau.

Diablo không thể kiềm chế việc hôn đáp trả lại Rimuru, lưỡi của họ cuốn lấy nhau chỉ trong vài giây trước khi gỡ ra, rồi lại lao vào khám phá từng ngóc ngách trong khoan miệng đối phương, tách ra lần nữa để tìm về chút hơi thở nhưng chắc chắn sẽ lại quấn vào nhau ngay thôi.

Họ trao đổi nước bọt và hơi thở nóng bỏng, ​​nặng nề. Rimuru lại bắt đầu vô tình cố ý mà cọ sát vào háng của Diablo khi họ đang kéo dài hôn nhau trên chiếc ghế, chạm và siết chặt nhau một cách tuyệt vọng. "Chúa tể của tôi-" Diablo thì thầm giữa một khoảng nghỉ ngắn, nhưng Rimuru không cho gã thời gian để hoàn thành câu nói "Ta đã bảo ngươi bỏ cái từ 'chúa tể của tôi' rồi mà, phải không? Gọi tên ta đi." Cậu nói với giọng khắt khe hơn, nhưng nó lại giống như một tiếng rên rỉ bất mãn hơn khi đang giữ lấy vai gã quản gia để bắt gã ngồi yên, đôi mắt màu vàng lấp lánh và đầy khao khát, dường như nó sắp sửa bùng nổ với cái nhìn mãnh liệt.

Đôi mắt đó khiến Diablo phải rùng mình. "t-tôi hiểu.. ngài rimuru.." Gã lắp bắp một chút, mắt nhìn xuống sàn, rồi nhìn vào tường trong giây lát, gã không ngờ khía cạnh nghiêm khắc của ngài Rimuru lại bộc lộ dễ dàng đến vậy. "Cậu bé ngoan.." Rimuru thì thầm khen ngợi, đặt một nụ hôn dịu dàng lên môi đối phương.

Lời khen đó lại khiến Diablo rùng mình một lần nữa.

Đột nhiên, Rimuru kề sát lại, hai chiếc mũi gần đến mức chúng gần như chạm vào nhau, Rimuru nhìn thẳng vào mắt Diablo. "Để ta cưỡi lên người ngươi nhé...~" cậu ấy nói, dường như lần này ai đó không đủ kiên nhẫn để đi lòng vòng nữa rồi.

Đó không phải là yêu cầu, mà là mệnh lệnh, và tên điên nào sẽ đi chối mệnh lệnh của ngài Rimuru chứ? Chính xác. Không ai cả. Đặc biệt là Diablo, gã sẽ tuân theo bất cứ điều gì Rimuru bảo gã làm, kể cả khi không thực sự phải làm vậy thì gã vẫn sẽ rất vui khi thỏa mãn được những yêu cầu nho nhỏ của vị chúa tể.

Gã gật đầu đồng ý với Rimuru một cách đơn giản, và Rimuru ngay lập tức bắt tay vào việc bắt đầu từ chiếc thắt lưng của Diablo. Động tác của người nhỏ hơn nhanh đến nỗi Diablo còn chẳng kịp hiểu nó. Rimuru cởi thắt lưng, vứt nó xuống sàn giống như khi anh cởi quần áo vậy.

Sau đó cậu cố cởi cúc quần của Diablo, một việc tưởng như đơn giản nhưng giờ lại trở nên khó khăn hơn, cuối cùng Rimuru, bằng tất cả sự quyết tâm... đã nhờ tới sự giúp đỡ của Diablo. ".. Cảm ơn." Rimuru lẩm bẩm với chút đỏ mặt, có chút hơi xấu hổ khi cần giúp đỡ việc đơn giản như vậy. Diablo gật đầu nhẹ với cậu trước khi ngả đầu ra sau và nới lỏng dải ruy băng đen quanh cổ. "Tất cả của tôi đều thuộc về ngài, chúa tể Rimuru..."

Gã thở dài đầy quyến rũ, điều mà đối với Rimuru lúc này, là cực kỳ nóng bỏng. "Ngươi không biết đôi khi ngươi nóng bỏng thế nào đâu, ta thề đấy-" Rimuru lẩm bẩm trong hơi thở khi rút dương vật của Diablo ra khỏi quần lót và dùng tay tuốt vài cái, bóp chặt đầu của cây thịt đó rồi cắm móng tay cái vào khe nhỏ phía trên một cách dịu dàng.

Diablo rên rỉ đầy khao khát, cảm nhận được bàn tay Rimuru đang nắm chạt lấy mình. Rimuru không bận tâm đến chuyển động hay âm thanh một xung quanh, thực tế thì cậu khá thích sự kiểm soát của mình đối với Diablo. Thật vui khi thấy gã ác ma ngoan ngoãn và lắng nghe từng lời nói của mình, vâng lời đến gần như cuồng si mọi lúc mọi nơi.

Một con quỷ mạnh mẽ như vậy, lại dễ dàng bị lung lay chỉ bằng một cử động nhỏ của đầu ngón tay, thật buồn cười. Cậu tiếp tục vuốt ve dương vật của đối phương với nụ cười nhẹ, dời sự chú ý đến cổ của gã và nhẹ nhàng cắn một cái. Diablo rên rỉ khe khẽ vì khoái cảm bất ngờ khi bị rimuru cắn và mút vào da thịt.

"Mấy ngày nay ngươi đã làm việc rất chăm chỉ phải không? Hay ngươi hãy quyết định số lượng vết cắn mà ta để lại, như một phần thưởng ..nhé?" Rimuru thì thầm vào tai con quỷ, thích thú với cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Diablo chỉ sau một lời thì thầm.

"tôi-" hơi thở của Diablo nghẹn lại khi gã nhìn lên trần nhà, đẩy phần tóc mái ra khỏi mặt. "tôi.. không xứng đáng để quyết định một điều như vậy, chúa tể Rimuru.." Gã nói và liếc xuống Rimuru, người đang cau mày. Tim Diablo ngừng đập khi nhìn thấy điều đó. "ý tôi là- tôi muốn.. tám.. làm ơn." gã nói với giọng gần như hoảng loạn, lần này nhận được sự đồng tình của Rimuru. "Tám ah.. ta cho rằng ngươi có thể được nhiều như vậy vì ngươi đã làm rất tốt đó..~" Rimuru thì thầm và ngả người ra sau, tiếp tục đánh dấu lên da của Diablo một lần nữa, rồi lại nữa.. rồi dần di chuyển xuống thấp hơn, đến xương đòn của con quỷ và để lại một vết cắn xinh xắn ở đó.

Rimuru dường như bị ám ảnh bởi việc cắm răng mình vào da người kia và tạo ra một vết đỏ xinh đẹp.

Bốn cái, còn bốn nữa.

Diablo đang nằm một cách nặng nề trên chiếc ghế dài, cảm thấy vừa nóng vừa nặng khi Rimuru đang nhẹ nhàng cắn vào da anh thêm bốn cái nữa, mỗi chỗ đều được chăm sóc và yêu thương khi ngài ấy cắn vào và liếm nó. "ngài Rimuru... ~" gã quản gia như thút thít, nhưng lại không thể nói thêm gì vì Rimuru đã đứng dậy, nắm lấy quai hàm và trao cho gã một nụ hôn đầy ngọt ngào.

Cảm giác như cả tiếng đồng hồ đã trôi qua trong khi thực tế chỉ có 3 giây, nhưng dù sao thì Diablo cũng thích nó. Rimuru mỉm cười dịu dàng, hôn gã lần nữa chỉ để cảm nhận được cơ thể gã căng cứng như thế nào trong vài giây.

"Ta rất muốn đùa giỡn với ngươi lâu hơn một chút.." Rimuru gắt lên, "Nhưng chúng ta có một cuộc họp với bộ phận... phộ nào nào nhỉ.."

Trả lời: tài chính

"Là bộ phận tài chính, thưa ngài Rimuru ." Diablo nói với một nụ cười nhẹ. Rimuru này hơi bối rối khi cả Ciel và Diablo trả lời cùng một lúc.... nhưng cậu không bận tâm đến nó và quyết định sẽ chỉ đơn giản là tận hưởng khoảnh khắc này.

"Thật đáng tin cậy phải không?" Rimuru khen ngợi cả hai cùng một lúc, nhưng cậu ấy đã dành cho Diablo những cái vỗ đầu tình cảm, không giống như Ciel... hy vọng Manas của cậu sẽ không quá ghen tị.

Hmph...

'Ôi bình tĩnh nào!'

"Vì cuộc họp sẽ diễn ra trong khoảng một giờ nữa nên ta nghĩ mình nên nhanh lên.." Rimuru thở dài và đảo mắt trước khi nhấc người lên một chút, điều chỉnh cho đến lỗ nhỏ ở đúng vị trí. Cậu có thể cảm thấy cây hàng ngon nghẻ của Diablo đang chọc vào mông, và nó khiến cậu căng thẳng không ngờ. Nhưng điều đó không làm Rimuru bận tâm lắm khi cậu hạ mình xuống, ngồi lên cây thịt gân guốt đó với một tiếng rên rỉ kéo dài và.. có lẽ hơi quá lớn.

"U-um...ah..~"

Cậu ngồi yên vài giây, tự mình điều chỉnh một chút. Rimuru đã vô hiệu hóa một số skill để làm cho những trải nghiệm như việc..'làm tình' này, trở nên thú vị hơn. Nhưng có vẻ không phải lúc nào nó cũng tốt. "Diablo..." tiếng thở dài xen lẫn chút rên rỉ, và Diablo ngay lập tức bắt tay vào việc bằng cách nhẹ nhàng đặt tay lên hông người kia, siết chặt phần da thịt mềm mại, tranh thủ sờ soạn một chút.

"Tôi di chuyển được không?" Diablo thì thầm vào tai Rimuru, liếm láp vào thùy tai nhỏ nhắn. Rimuru rùng mình trước khi gật đầu, cúi xuống và hôn người kia một cách cẩu thả khi gã nâng cậu lên và đâm mạnh vào. Nó khiến nụ hôn vụn vỡ.

Rimuru lại rên rỉ, vòng tay siết chặt vai người kia một chút, nước bọt dính vào môi và từ từ chảy xuống cằm. Diablo vẫn tiếp tục đâm vào cái lỗ mê người đó, tốc độ của gã thay đổi vài lần khi Rimuru bị xoay người để quay lưng lại với gã. Cậu có thể cảm thấy mặt mình nóng lên từng giây khi nhìn quanh căn phòng với đôi mắt mờ mịt ngập nước và trống rỗng.

Rèm cửa văn phòng đã được đóng kín, nhưng Rimuru không khỏi cảm thấy hơi lo lắng khi nhận thấy có một tia sáng le lói trong căn phòng mờ ảo. Cậu cắn môi để ngăn chặn những âm thanh đang cố thoát ra, lưng áp chặt vào ngực con quỷ, cậu đang được đụ theo cách mình thích~.

Chỉ thế này thôi cũng đủ để mình hứng lên rồi ~..

"Diablo-~ umm..~ nhanh hơn một chút nữa.. thôi nào~" cậu rên rỉ khi nhìn lên người quản gia, một tiếng rên lớn thoát ra khỏi đôi môi đỏ mộng khi Diablo bất ngờ tăng tốc, Rimuru cắn vào cổ người kia như một sự nỗ lực để khiến bản thân mình 'câm miệng'. Điều này khiến cả hai choáng váng một chút, nhưng Diablo cũng không hề chậm lại, gã gầm gừ như thể cố gắng kiềm nén gì đó và đưa một tay ra nắm lấy Rimuru. "Tôi có thể không?" thì thầm bằng giọng mũi, trán họ chạm vào nhau.

"Umm.. hôn ta đi.." Rimuru đáp lại, và như đã hứa, cậu được hôn, nhưng nó có vẻ cẩu thả và gấp gáp. Nước bọt tràn qua môi họ và nhỏ xuống ngực Rimuru, tiếng rên rỉ cứ xen lẫn giữa nụ hôn, cậu cắn vào môi gã, mạnh đến nổi khiến nó chảy máu. Vị máu ngập cả khoan miệng, người nhỏ hơn nuốt nó cùng với nước bọt không nghĩ ngợi khi tiếp tục cái nụ hôn cuồng dã ban nãy. Bỗng mắt cậu trợn ngược khi Diablo bất ngờ đâm mạnh vào điểm nhạy cảm.

Rimuru hét lên một tiếng vui sướng và bắn ra, giọng đầy mệt mỏi và khàn đi vì rên rỉ quá nhiều. Diablo vẫn tiếp tục đâm chọc cho đến khi gã lên đỉnh. Chuyển động nhẹ nhàng và chậm rãi hơn khi gã lấp đầy cái lỗ nhỏ của vị lãnh chúa bằng tinh dịch của gã, với một tiếng thút thít nho nhỏ đầy khoái cảm và thỏa mãn.

"Ngài Rimuru.." gã thì thầm, nhưng Rimuru đã đặt một ngón tay lên môi gã. "Suỵt.. không cần nói chuyện." cậu nhỏ giọng ngắt lời trước khi hôn lên đôi môi đầy nước bọt của con quỷ, tự mình liếm hết chúng. "Chúng ta hãy nghỉ ngơi một chút nhé? Ngươi có thể tắm rửa cho ta theo cách ngươi muốn.." Rimuru thở dài rồi thư giãn, cảm thấy trọn vẹn và hài lòng với khoảng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi mà cậu có được lúc này.

Sau vài phút Diablo thở dài và hôn lên đỉnh đầu Rimuru. "Ngài Rimuru, tôi tin rằng đã đến lúc phải dọn dẹp rồi.." gã thì thầm vào tóc người kia, và những gì người quản gia nhận được chỉ là một cái gật đầu đồng ý đơn giản. "Tiếp tục đi... đưa ta đến cuộc họp sau nhé?" Diablo cười khúc khích trước lời nói của vị lãnh chúa. "Tất nhiên rồi, thưa ngài Rimuru."

Rimuru bước vào phòng họp với một tiếng thở dài, trông có vẻ hơi mệt mỏi dù Diablo đã giúp cậu chuẩn bị bằng mọi cách có thể. Tóc đã được tết cùng một bộ quần áo mới toanh, nhưng tất cả những gì cậu muốn làm là ngủ. "Ngài Rimuru, thật tuyệt biết bao khi ngài có thể làm được điều đó." Một trong những thương gia mỉm cười, và Rimuru gật đầu khi ngồi vào chỗ. "Xin lỗi nếu tôi đã gây sợ hãi khi đẩy cuộc họp đi xa hơn. Tôi có một số công việc quan trọng cần phải giải quyết." cậu thở dài và đứng thẳng dậy.

"Xét đến việc cậu bị nhốt trong văn phòng cùng với ngài Diablo thì có vẻ như có rất nhiều việc phải làm.. công chúa Shuna thậm chí còn nói rằng cậu đã bỏ bữa à?" Mjollmile nói, tò mò hơn một chút về vấn đề này vì lão biết khá rõ về Rimuru.

Rimuru gạt lão qua một bên. "Đừng lo lắng về điều đó, Diablo đã chuẩn bị bữa ăn cho tôi." Cậu mỉm cười, và chủ đề kết thúc ở đó, cuộc họp tiếp tục như thể chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro